Các Cuộc Chống Ngoại Xâm Giành Độc Lập Của Tiền Nhân - Lịch Sử 19 Dòng

Sưu tập của Trần Hải Âu

http://sachhiem.net/LICHSU/H/HaiAu00.php

09-Mar-2019

Nếu ai đã tự hào là con cháu dòng giống Lạc Hồng thì luôn phải ghi nhớ lịch sử công trạng của tổ tiên nước Việt đã đánh đuổi giặc xâm lược từ phương Bắc, Tây và Mỹ để giữ vững nền độc lập của dân tộc. (Trần Hải Âu)

 

13 LẦN DÂN VIỆT ĐẠI THẮNG GIẶC PHƯƠNG BẮC XÂM LĂNG  

Lần thứ 1: năm 1218 TTL, Phù Đổng Thiên Vương đại thắng giặc Ân (truyền thuyết).

Lần thứ 2: năm 214 TTL, An Dương Vương đại thắng giặc Tần.

Lần thứ 3: năm 181 TTL, đại thắng giặc Tây Hán, Triệu Đà xưng vương độc lập, tên nước là Nam Việt bao gồm Lưỡng Quảng của TQ ngày nay và đồng bằng sông Hồng.

Lần thứ 4: năm 40, Trưng Trắc đánh đuổi Tô Định đại thắng giặc Đông Hán, xưng Vương.

Lần thứ 5: năm 541, Lý Bí đại thắng giặc Lương, xưng Nam Đế.

Lần thứ 6: năm 938, Ngô Quyền đại thắng giặc Nam Hán ở song Bạch Đằng, xưng Tiền Ngô Vương .

Lần thứ 7: năm 981, vua Lê Đại Hành đại thắng giặc Tống lần 1.

Lần thứ 8: năm 1076, vua Lý Nhân Tôn, đại tướng Lý Thường Kiệt đại thắng giặc Tống lần 2.

Lần thứ 9: năm 1258, vua Trần Thái Tôn, đại tướng Trần Thủ Độ đại thắng giặc Nguyên (Mông Cổ) lần 1.

Lần thứ 10: năm 1285, Trần Nhân Tôn, đại tướng Trần Hưng Đạo đại thắng giặc Nguyên lần 2,

Lần thứ 11: năm 1287, vua Trần Nhân Tôn, đại tướng Trần Hưng Đạo đại thắng giặc Nguyên lần 3,

Lần thứ 12: năm 1428, vua Lê Thái Tổ đại thắng giặc Minh.

Lần thứ 13: năm 1789, vua Quang Trung đại thắng giặc Mãn Thanh.

PHỤ CHÚ:

HAI LẦN DÂN VIỆT ĐẠI THẮNG GIẶC ÂU MỸ XÂM LĂNG

Lần thứ 14: năm 1954, dưới thời Cộng Sản, CT. Hồ Chí Minh, đại tướng Võ Nguyên Giáp đại thắng giặc Pháp.

Lần thứ 15: năm 1975, dưới thời Cộng Sản, TBT. Lê Duẫn, đại tướng Võ Nguyên Giáp và Văn Tiến Dũng đại thắng giặc Mỹ.

 

NHỮNG LẦN DÂN VIỆT ĐẠI THẮNG NHỮNG CUỘC XÂM LĂNG CỦA CÁC NƯỚC NHỎ CẬN KỀ:

Lần thứ 16: 1390, dưới triều Trần Nghệ Tông, đại tướng Trần Khắc Chân đại thắng quân xâm lược Champa, giết Chế Bồng Nga (Po Binasuor),

Lần thứ 17: 1785, triều Thái Đức Nguyễn Nhạc, đại tướng Nguyễn Huệ đại thắng quân Xiêm (do Nguyễn Ánh cầu viện) trên sông Rạch Gầm - Xoài Mút,

Lần thứ 18: năm 1978, dưới thời Cộng Sản, TBT. Lê Duẫn, đại tướng Lê Trọng Tấn đại thắng Pol Pot ở Mặt trận Biên giới Tây Nam.

Lần thứ 19: năm 1979, dưới thời Cộng Sản, TBT. Lê Duẫn, đại tướng Lê Trọng Tấn đại thắng Trung Cộng ở Mặt trận Biên giới Tây Bắc.

Với hiểm họa tồn vong của tổ quốc từ giặc phương Bắc; thiết nghĩ những khẩu khí của tiền nhân để lại vẫn luôn có giá trị cho hậu thế:

1) Bài thơ “Nam quốc sơn hà” của Lý Thường Kiệt:

Nguyên âm:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tiệt nhiên phận định tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

Dịch Việt:

Sông núi nước Nam vua Nam ở

Rành rành định phận ở sách trời

Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm

Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời.

2) Trích Bài Hịch Tướng Sĩ của Hưng Đạo Vương

(https://vi.wikisource.org/wiki/...)

Ta đây, ngày thì quên ăn, đêm thì quên ngủ, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ căm-tức rằng chưa được sả thịt lột da của quân giặc, dẫu thân này phơi ngoài nội cỏ, xác này gói trong da ngựa, thì cũng đành lòng. Các ngươi ở cùng ta coi giữ binh-quyền, cũng đã lâu ngày, không có áo thì ta cho áo, không có ăn thì ta cho ăn, quan còn nhỏ thì ta thăng thưởng, lương có ít thì ta tăng cấp, đi thủy thì ta cho thuyền, đi bộ thì ta cho ngựa, lúc hoạn-nạn thì cùng nhau sống chết, lúc nhàn-hạ thì cùng nhau vui cười, những cách cư-xử so với Vương công Kiên, Đường ngột Ngại ngày xưa cũng chẳng kém gì.

Nay các ngươi trông thấy chủ nhục mà không biết lo, trông thấy quốc-sỉ mà không biết thẹn, thân làm tướng phải hầu giặc, mà không biết tức, tai nghe nhạc để hiến ngụy sứ, mà không biết căm; hoặc lấy việc chọi gà làm vui-đùa, hoặc lấy việc đánh bạc làm tiêu-khiển, hoặc vui thú về vườn ruộng, hoặc quyến-luyến về vợ con, hoặc nghĩ về lợi riêng mà quên việc nước, hoặc ham về săn-bắn mà quên việc binh, hoặc thích rượu ngon, hoặc mê tiếng hát. Nếu có giặc đến, thì cựa gà trống sao cho đâm thủng được áo-giáp; mẹo cờ-bạc sao cho dùng nổi được quân-mưu; dẫu rằng ruộng lắm vườn nhiều, thân ấy nghìn vàng khôn chuộc; vả lại vợ bìu con díu, nước này trăm sự nghĩ sao; tiền-của đâu mà mua cho được đầu giặc; chó săn ấy thì địch sao nổi quân thù; chén rượu ngon không làm được cho giặc say chết, tiếng hát hay không làm được cho giặc điếc tai; khi bấy giờ chẳng những là thái-ấp của ta không còn, mà bổng-lộc của các ngươi cũng hết; chẳng những là gia-quyến của ta bị đuổi, mà vợ con của các ngươi cũng nguy; chẳng những là ta chịu nhục bây giờ, mà trăm năm về sau, tiếng xấu hãy còn mãi mãi; mà gia-thanh của các ngươi cũng chẳng khỏi mang tiếng nhục, đến lúc bấy giờ các ngươi dẫu muốn vui-vẻ, phỏng có được hay không?

Nay ta bảo thật các ngươi: nên cẩn-thận như nơi củi lửa, nên giữ-gìn như kẻ húp canh, dạy-bảo quân-sĩ, luyện-tập cung tên, khiến cho người nào cũng có sức khỏe như Bàng Mông và Hậu Nghệ, thì mới có thể dẹp tan được quân giặc, mà lập nên được công-danh. Chẳng những là thái-ấp ta được vững bền, mà các ngươi cũng đều được hưởng bổng-lộc; chẳng những là gia-quyến của ta được yên-ổn, mà các ngươi cũng đều được vui với vợ con, chẳng những là tiên-nhân ta được vẻ-vang, mà các ngươi cũng được phụng-thờ tổ-phụ, trăm năm vinh-hiển; chẳng những là một mình ta được sung-sướng, mà các ngươi cũng được lưu-truyền sử sách, nghìn đời thơm-tho; đến bấy giờ các ngươi dầu không vui-vẻ, cũng tự khắc được vui-vẻ.

Nay ta soạn hết các binh-pháp của các nhà danh-gia hợp lại làm một quyển gọi là «Binh-thư yếu-lược». Nếu các ngươi biết chuyên-tập sách này, theo lời dạy-bảo, thì mới phải đạo thần-tử; nhược bằng khinh bỏ sách này, trái lời dạy-bảo, thì tức là kẻ nghịch-thù.

Bởi cớ sao? Bởi giặc Nguyên cùng ta, là kẻ thù không đội trời chung, thế mà các ngươi cứ điềm-nhiên không nghĩ đến việc báo thù, lại không biết dạy quân-sĩ, khác nào như quay ngọn giáo mà đi theo kẻ thù, giơ tay không mà chịu thua quân giặc, khiến cho sau trận Bình-lỗ[4] mà ta phải chịu tiếng xấu muôn đời, thì còn mặt-mũi nào đứng trong trời đất nữa. Vậy nên ta phải làm ra bài hịch này để cho các ngươi biết bụng ta.

T.H.A.

 

Nguồn: tác giả gửi

Trang Thời Sự