●   Bản rời    

Trả Lời Ông Vũ Linh Châu: Tôn Giáo Chỉ Là Phương Tiện

Trả Lời Ông Vũ Linh Châu:

Tôn Giáo Chỉ Là Phương Tiện

Hoàng Thục An

http://sachhiem.net/TONGIAO/tgH/HgThucAn3.php

07-Feb-2013

LTS: Bài viết Tại Sao Người Ca-Tô Lại Sợ Giao Điểm ? Vì Họ Sợ Sự Thật(http://sachhiem.net/TCN/TCNdt/TCNdt066.php) của GS Trần Chung Ngọc được bạn đọc loan tải trên nhiều diễn đàn thư tín, và cũng đã có nhiều ý kiến biểu lộ đồng tình, và một vài phản bác. Trong số thư phản bác, có ý kiến của ông Vũ Linh Châu, người đã từng có những ý kiến giả vờ đạo đức với ý đồ dập tắt những bài vạch trần mặt trái của đạo Chúa trong dòng lịch sử Việt Nam. Mục "Thư, Ý Kiến Ngắn" của trang nhà có đăng một vài thư tiêu biểu của VLC (2012-07-05 - Ông chiên Vũ Linh Châu - các đề nghị - ngưng tranh luận - ; 2012-05-30 - Ông con chiên Vũ linh Châu hỏi Trái Tim HT Thích Qủang Đức? ...). Lần này cũng vậy. Xin xem thư của ông Vũ Linh Châu ở dưới, và sau đây là thư phúc đáp của ông Hoàng Thục An. Kính mời bạn đọc (SH)


Subject: Trả lời ông Vũ Linh Châu: ...tôn giáo chỉ là phương tiện, gây căm thù oán ghét giữa đồng bào Việt Nam ruột thịt mới là cứu cánh.
From: Hoang Thuc An
Date: Thu, February 07, 2013 4:04 am

Ông Vũ Linh Châu nhận xét đúng, nhưng chỉ đúng có một phần, tại sao? Vì ông chỉ thấy ngọn mà không thấy gốc, thấy quả mà không thấy nhân.

Cố nhiên, nếu đã là gian manh độc ác thì mọi thứ chỉ là phương tiện phục vụ cho cứu cánh: tham dục và tà kiến của y bất luận thành phần chứ không riêng giới chính trị và thời nào cũng có chứ không riêng cho giai đoạn 1963.

Nhìn vào lịch sử nước nhà ta có thể nhận diện một cách khá rõ đâu là giới mốc tiên khởi, và ai, thành phần nào là kẻ khơi mào cho những thủ đoạn gian manh phân rẽ quốc dân dựa trên tôn giáo. Kẻ đó không ai khác các giáo sĩ Tây dương đến nước ta truyền đạo bạch quỷ (cách gọi của người VN hồi thế kỷ thứ 16 đến đầu thế kỷ 20) bắt đầu từ thế kỷ thứ 16 đến nay, trong đó rõ ràng nhất là hành vi của giáo sĩ Alexandre de Rhodes mà người mình gọi là Đắc Lộ (Xem sách phép giảng 8 ngày của ông hiện vẫn còn được giáo hội, giáo xứ, giáo đoàn đạo Chúa VN áp dụng trong nước và hải ngoại).

Sách sử của đạo Chúa VN viết rằng: Ông đến VN năm 1624, sau 22 năm truyền đạo ông trở về Pháp chủ xướng thành lập Hội Thừa Sai (Societé des Missions Etrangères) để khuyến khích các nhà truyền giáo người Pháp đến vùng Viễn Đông. Riêng đối với VN các Thừa Sai đã trở thành cánh tay rất đắc lực cho tiến trình xâm lăng đặt nền đô hộ VN của thực dân Pháp sau này.

Chúng ta thử xem qua một đoạn ngắn nói về sự phản bội tổ quốc chia rẻ dân tộc của người Việt theo đạo Chúa do chủ trương của các Giáo sĩ Thiên Chúa giáo gây ra (Trích trong Luận án Tiến sĩ của Giáo sư Cao Huy Thuần trình tại Paris) :

… Các tín đồ Thiên Chúa giáo cảm thấy mình mạnh bèn tấn công vào những làng phi Thiên Chúa. Sự trả đũa của họ thật quá sức dã man, như các báo cáo của các sĩ quan Pháp đã cho thấy. Sau đây là một vài vụ theo lời thuật của Harmand:

…Trong chuyến công tác, người ta cho họ đi đầu toàn thể dân Công giáo rồi chiếm và đốt một số làng của các kẻ ăn cướp hay của các nho sĩ võ trang (các sĩ quan gọi bất cứ ai chống họ là “kẻ cướp”). Họ giết 10 người, trong đó có một viên chỉ huy; các người bị thương đều bị tra tấn, bị trấn nước hay bị thiêu sống, chùa chiền bị phá hủy. Những người đó tỏ ra rất can đảm, nhưng tôi tự hứa không để bắn một phát nào nữa nếu không có tôi (bất kể những lời người ta khuyên) mục đích là để tôi đích thân chống lại các cảnh dã man đó, mà chỉ tấn công các làng chắc chắn có tội và để tránh cho các con chiên cuồng tín đó khỏi bị trả đũa khủng khiếp trong trường hợp Pháp thua trận hay thay đổi chính sách” (Harmand gửi Testard, 16-1-1874, Thư khố Bộ Pháp quốc Hải ngoại A00 (10) hộp 1).

“… Chúng tôi lần lượt chiếm 4 làng, bắt 5 người chỉ huy, nhưng không phải là những người nổi tiếng, họ sẽ bị xử tử hôm nay, và giết ít nhất 50 người trang bị bằng dáo hay bằng gậy… Viên hạ sĩ và hai người mà tôi phái đến Giám mục Cézon đã trở về ngày hôm kia. Phái bộ truyền giáo đã phái họ đến một ngôi làng người lương ít nhiều theo trộm cướp, họ giết 10 người, họ kể với tôi rằng, người An Nam (tín đồ Công Giáo) tra tấn rất tàn nhẫn các người bị thương (Kháng chiến quân), phá sập ngôi chùa trong làng, tất cả việc này, Giám mục Tây Ban Nha hết sức hài lòng…” (Harmand gửi Ganier ngày 22-12-1873, do J.Marquet và J.Norel dẫn, “L’occupation francaise au Tonkin”, tr.112)

http://www.giaodiemonline.com/thuvien/doithoai/Ntt-hinh-two.htm
Bọn tay sai chém đầu những người yêu nước

Các sĩ quan Pháp đều công nhận trách nhiệm nặng nề của các Giám mục và các kẻ truyền đạo trong các vụ trả thù man rợ này:

Không chối cãi được, một số Giám mục Pháp đã hùa với các nỗi ghen ghét, hận thù sục sôi ở nơi họ sống; họ làm hại các con chiên một cách nghiêm trọng khi đẩy những người này vào một cuộc nổi dậy chống lại chính phủ An Nam.

Việc chinh phạt của Pháp chỉ là cái cớ bề ngoài, còn lý do căn bản là sự tranh chấp phe phái. Nên để ý là một số vụ nổi loạn do những kẻ tự xưng là con cháu nhà Lê đều có các viên chỉ huy là Thiên Chúa giáo… Cầm đầu các đám tín đồ Thiên Chúa đi cướp bóc, đốt phá các làng phi Thiên Chúa và triệt hạ chùa chiền thường là các linh mục hay các kẻ truyền đạo: họ bổ nhiệm các viên đội, tụ tập binh lính mà đa số, theo lời thú nhận đều là đầu trộm đuôi cướp” (Philastre gửi Dupré, 15-1-1874, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 13506 số 4).

Hình như đôi khi, tôi dám nói như thế này, lòng nhiệt thành tôn giáo đã hủy hoại các tư tưởng công bình, chân lý, nhân đạo, bác ái ở các nhà truyền đạo, và họ dễ dàng để mình bị lôi cuốn vào chính các lỗi lầm mà họ đã thấy rõ ở các đối phương của mình." (Rheinart gửi Garnier, 14-14-1874, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 13506 số 4).

… Chúng tôi thấy một số lớn làng bị thiêu rụi. Khổ thay, cứ mỗi lúc, các tín đồ Thiên Chúa giáo thấy kẻ thù của họ biến mất, hoặc họ tự thấy mình mạnh hơn thì họ lại đi hành quân, trả thù không gớm tay, rồi đến phiên họ lại đốt và giết. Hầu hết họ đều có võ trang, và tôi tin rằng, chính các nhà truyền giáo cũng không ngăn cản nổi. Đó là điều đáng tiếc, vì các quan mới từ Huế ra đều nhân cớ đó mà xác nhận rằng, chính các tín đồ Thiên Chúa gây sự, chính những người này là nguyên nhân đầu tiên của mọi đau khổ. Hơn nữa, vì những con chiên có nhiều khí giới, nên họ sẵn sàng xem những con chiên là những kẻ làm loạn” (Báo cáo của Harmand ngày 24-1-1874, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 11689/54).

Ngay khi thấy mình được ủng hộ, các tín đồ Thiên Chúa giáo (An nam) đã không ngần ngại đốt nhà, giết người, và cũng như những người này, nếu cần, họ vu cáo để biện minh cho việc tàn bạo của mình. Đó là điều họ đã làm năm vừa rồi, và chính điều này đã gây ra những vụ trả đũa mà người ta gọi một cách sai lầm là các vụ đàn áp. Nếu khi che chở họ, chúng ta nhắm mắt để họ lôi kéo, chúng ta sẽ gây ra một phản ứng dữ dội chống lại những nhà nho một cách không kém dã man, không kém tàn bạo như những vụ đàn áp bây giờ” (Rheinart gửi Dupré, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 13506 số 4).

Sự bảo hộ của chính quyền thực dân với tín đồ Công giáo có nguy cơ bị lung lay trước chính sách của Philastre. Nên Giám mục Puginier đã phản đối mạnh mẽ chính sách này bằng một bức thư gửi Dupré:

…Nếu Pháp rút lui hay không hành động theo tình thế đòi hỏi thì điều đó sẽ đưa đến tai họa cho tất cả con chiên và tạo nên hỗn loạn to lớn cho xứ này. Tất cả những ai hân hoan khi sứ giả Ngài đến sẽ mất lòng kính trọng nước Pháp, cảm tình của họ sẽ dễ dàng biến thành hận thù, nếu lòng tin cậy của họ đối với Pháp kết thúc đau đớn bằng nỗi thất vọng ê chề… Trong tình cảnh xáo trộn và đầy đe dọa hiện nay của xứ này, muốn bảo vệ hữu hiệu cần phải có một đạo quân khá hơn độ 8,000 binh sĩ và hai tàu chiến mới. Mục đích của đạo quân đó không phải là gây chiến mà là trừng trị những kẻ phá hoại hòa bình”.

Giám mục Puginier đã uổng công khi đích thân vào Sài Gòn để bàn trực tiếp với Dpuré:

“Những lần nói chuyện của tôi với Giám mục đó trước khi ông rời Sài Gòn không thay đổi lòng tin của tôi, vì thế tôi vẫn giữ nguyên các nhận xét mà tôi đã trình bày với ngài, dù vị Giám mục này đã khổ công khuyến cáo hãy bỏ đi chính nghĩa đã tạo được nước Pháp nhiều tình cảm dân chúng khi theo đuổi một đường lối mà những người khen Garnier là anh hùng phải bị kết án, những người này không biết được những khó khăn của tình thế mà viên sĩ quan khốn nạn đó đã để lại cho chúng ta” (Dupré gửi Bộ trưởng Hải quân và Thuộc địa, 30-12-1874, Thư khố Pháp quốc Hải ngoại A30 (25) hộp 13).

Có hai thuyết chống đối nhau về vấn đề này: Một mặt Philastre không bao giờ nghi ngờ thiện chí của triều đình Huế và thuộc hạ của họ; mặt khác các kẻ truyền đạo và một vài người Pháp nhiễm đầy ý kiến của Giám mục Puginier đã không ngừng tố cái vai trò nước đôi khéo léo của các quan, những người đồng lõa với nhà nho. Puginier từng phản ứng:

Chỉ cần bắt hai tên đó cùng 3, 4 tên khác xử tử vì các vụ mưu sát năm 1868 là đủ để lập lại thanh bình, nhưng các quan không chịu làm, sự đồng lõa của họ thật rõ rệt. Còn các lời đãi bôi, các tuyên cáo v.v… của họ chỉ là một trò hề”.

Giám mục Puginier là người có thế lực nhất và hiếu chiến nhất tại Bắc Kỳ, là cố vấn có quyền uy nhiều nhất trong chiến dịch Garnier và nhất là sau khi tên này qua đời. Các linh mục Pháp hưởng ứng sự mong ước của Dupré đã tự nguyện giúp đỡ cho đồng bào họ. Hàng ngàn tín đồ Thiên Chúa Việt Nam có các linh mục dẫn đầu, cắm cờ tam tài, gia nhập vào đoàn quân bé nhỏ của Garnier để chiến đấu bên cạnh người Pháp, cùng để cướp bóc, đốt nhà, giết người và trả thù:

Từ ngày thành lập các lũ người vẫn tin theo lời Giám mục Puginier gieo rắc sự khủng bố, cướp bóc và chết chóc trong các làng đạo, các tổng đốc các tỉnh không làm hay gần như không làm gì cả để ngăn chặn hữu hiệu những sự lộn xộn, nhất là trong tỉnh Nam Định… Giám mục Puginier biết rõ là không phải và ông cũng biết rõ ai là người mà những lời khuyên bảo tai hại của họ đã một phần gây ra các đau khổ này, ông cũng biết vai trò thiếu thận trọng và có lúc dã man của các con chiên… Cảnh rối loạn này, chính chúng ta và nhất là chính những kẻ hiện phải gánh chịu cảnh đó đã gây tạo ra” (Thư Philastre gửi Dupré, 15-1-1874, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 11689, số 30)

Tôi cho rằng các nỗi lo sợ của Giám mục Puginier đã được phóng đại… Tôi cho rằng chỉ còn phải sợ các xáo trộn trong dân chúng tôi. Giám mục Puginier tin là sẽ nổ ra một cuộc cách mạng. Nên biết rằng vị Giám mục này đã can dự nhiều trong các việc làm của ông Ganier, ông đã có những ý tưởng dứt khoát và muốn lật triều Nguyễn để lập lại họ Lê” (Thư Philastre gửi Dupré, 6-1-1874, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 11689, số 69 và 76)

“Tôi tin rằng Giám mục Gauthier và Giám mục Puginier nhất là ông sau này không chịu nổi ý kiến một giải pháp hòa bình cho vấn đề: giải pháp này sẽ phá tan hy vọng của họ mong muốn thấy một chính phủ riêng biệt, chính phủ này có lẽ sẽ là một chính phủ Công giáo. Các tín đồ Công giáo lại càng phóng đại hơn nữa các ý tưởng đó và xúi giục các linh mục, các người chăn dẫn họ để đưa đến một sự đổ vỡ mới giữa hai chính phủ… Suốt ngày chúng tôi nhận tới tấp các báo cáo và các lời yêu cầu đem quân chinh phạt các tỉnh đó” (Thư Philastre gửi Dupré, 15-1-1874)

Suốt ngày tôi tiếp những người tự xin điều khiển các binh lính mà họ tụ tập thành từng toán 100, 150 người, tất cả đều được các cha xứ gửi gắm, nhưng tôi cố phản ứng không mích lòng một ai để chống lại những khuynh hướng tràn ngập của các tín đồ Thiên Chúa” (Thư Harmand gửi Garnier 16-12-1873).

“Tôi vẫn cứ tiếp khách mãi: Họ nối đuôi nhau trước túp lều tôi từ 7 giờ sáng cho đến tối, tôi phải tiếp mãi những người đến khiếu nại hay xin xỏ: kẻ thì xin được giúp đỡ che chở, kẻ thì tụ tập được một số người rồi đến xin khí giới để trang bị và cấp bằng chỉ huy, sau rốt có kẻ, và đây là số đông đến xin giúp việc thư ký, công chức đủ hạng, và còn xin được bổ làm tri phủ, tri huyện. Tất cả hình như hầu hết là tín đồ Thiên Chúa và một phần ở tỉnh Ninh Bình kế cận, do các linh mục cử sang. Trong những trường hợp gay cấn này, tín đồ Thiên Chúa đã biểu lộ một sự tham lam trơ trẽn, vừa thiếu dè dặt vừa đầy ích kỷ… Họ tỏ ra rất thô thiển. Họ xem việc chúng ta đến đây như là đánh dấu cho giờ phục thù và trả đũa; về phần những nhà truyền giáo, ngay từ đầu có lẽ họ đã đưa ra những lệnh nghiêm ngặt; nhưng chắc chắn sau đó họ bị tràn ngập. Mỗi ngày tôi nhắc đến chục lần: “Thế ra các ông cho rằng chúng tôi đến đây để gây một cuộc chiến tranh tôn giáo hay sao? Chúng tôi đến đây với mục đích thuần túy thương mại. Dù các ông có là giáo là lương, là Trung Quốc cũng không phải là điều quan trọng… Tôi nói thêm, không phải mọi người Pháp đều theo đạo Thiên Chúa đâu, điều này khiến họ hết sức ngạc nhiên” (Thư Harmand gửi Testard du Cosquer, 16-1-1874).

Khi triều đình Huế bị các khiếu nại của các Giám mục đè ép, muốn bắt các “làng không đạo phạm tội” bồi thường, đòi quyền hưởng thụ và sở hữu các đất đai vắng chủ, gây nên sự thù ghét của những người phi Công giáo, Rheinart viết:

Điều 9 luôn luôn đem lại cho chúng ta các khó khăn, vì rằng các con chiên đã làm bậy khi lập nên một chính đảng chính trị muốn ở ngoài pháp luật của xứ này và tự cho là độc lập. Không có nước nào vô tư cho bằng nước An Nam về vấn đề tôn giáo, và nếu các phái bộ chỉ lo giảng đạo, họ không có gì phải lo cả” (Rheinart gửi thống sứ Le Myro de Vilers, 19-8-1879, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 10443/8).

Giới tăng lữ Thiên Chúa An Nam thích thú ỷ dựa vào việc chúng ta ủng hộ để gây sức ép lên dân lương. Họ đã bám vào sự che chở của chúng ta bằng cách đổi đạo, dù thành thật hay không; sự kiêu hãnh công thêm vào lòng hăng hái tôn giáo thúc đẩy họ đi cù rũ người theo đạo khắp nơi… chúng ta bảo đảm tự do tôn giáo, nhưng tuyệt đối chúng ta không ham mê gì các vụ đổi đạo mau lẹ và đông đảo cả” (Thư Rheinart gửi Dupré, 28-10-1876, số 248).

Suy nghĩ về việc Pháp có thể bất ngờ bị thất bại ở Bắc Kỳ, Le Myre de Vilers đã tự phê bình:

Đáng lẽ phải là những đồng minh tự nhiên của Thiên quốc, khốn thay, chúng ta lại tự xưng là những tay quán quân của đạo Thiên Chúa cùng việc tuyên truyền tôn giáo, là việc mà trong nước này, chỉ là tuyên truyền làm loạn, và đã xảy ra điều bất thường là, dù dưới hình thức chính phủ nào, nước Pháp dân chủ lại đi dạy các thuyết duy thần cho một dân tộc đã đưa nền dân chủ đến chỗ xã thôn tự trị… Vì thế chúng ta trở thành kẻ thù không những của Thiên quốc mà còn của một dân tộc chân thật vốn chỉ xem chúng ta là những bạn đồng minh…” (Thư Le Myre de Vilers gửi Bộ trưởng Hải quân, 19-1-1882, Thư khố Bộ Pháp quốc Hải ngoại, A30 (54) hộp 16).

Mọi cố gắng của Giám mục Puginier đều ngăn chặn không cho chính sách Pháp bước vào con đường cai trị là tôn trọng các định chế của xứ bị trị, tôn trọng luật pháp, phong tục và nhất là tìm cách liên minh với các tôn giáo bản xứ, khuyến khích sự phát triển và dùng nó làm trung gian giữa dân bản xứ và giới chức thuộc địa. Xâm lược, thống trị, đồng hóa là 3 ý tưởng chủ chốt toát lên từ nhiều văn thư, điều trần của Giám mục Puginier. Và các văn thư này đều nhằm mục đích chứng minh cho giới chức Pháp thấy rằng, ngoài tín đồ Thiên Chúa giáo ra, tất cả đều là kẻ thù.

Trước khi nghĩ đến việc giảm quân, cần phải tiêu diệt tối đa mầm mống nổi loạn. Chinh phạt là con đường rất đúng, sẽ còn phải chi tiêu nhiều hơn nữa, nhưng phải có những hy sinh đó…” (Văn thư về vấn đề Bắc Kỳ, 3-1884, thư khố Bộ Pháp quốc Hải ngoại, A00 (30) hay N.F.541).

Giám mục Puginier chủ trương rằng cuộc xâm lăng phải được tiến hành mạnh mẽ và mau lẹ. Phải đuổi theo kẻ thù và tiêu diệt trước khi nó hồi phục:

Tôi thấy đồng thời bình định Bắc Kỳ và Trung Kỳ còn dễ hơn chỉ là bình định Bắc Kỳ. Kẻ thù không có sẵn lực lượng và phương tiện to lớn lắm, sẽ bị đồng thời tấn công khắp nơi và sẽ không thể kịp tiếp viện cũng như chỉnh đốn lại, sẽ phải kiệt lực…” (Văn thư dùng để nghiên cứu một trong các giai đoạn của vấn đề Bắc Kỳ: Cuộc khởi nghĩa 13-9-1886, Thư khố Trung ương Đông Dương, Đô đốc 1178)

Theo tôi, trước hết cần có một hoạt động toàn diện, một cuộc săn đuổi thực sự. Một cuộc hành quân phối hợp gồm các toán quân nho nhỏ hỗ trợ cho nhau đồng thời tiến vào nhiều làng trong một vùng sẽ làm cho bọn cướp rối loạn… Làng nào đồng lòng với quân phiến loạn và kẻ nào thực sự bước theo phe kháng chiến, khi đã biết được chúng nhờ vào các tin tức chắc chắn, nhất định phải nghiêm trị và các tâm gương này sẽ gây nên một tác dụng tốt trong dân chúng” (Tình hình Bắc Kỳ ngày 25-1-1891, văn thư gửi Bộ trưởng Hải quân và Thuộc địa ngày 5-2-1891, thư khố Bộ Pháp quốc hải ngoại, A00 (30) hộp 2).

Theo Giám mục Puginier, kẻ thù ở khắp nơi còn bạn bè thì không có ở đâu cả ngoài những người theo Thiên Chúa giáo, y đã lập nên danh sách các “thủ phạm” gồm:

1. Đầu tiên chính là triều đình Huế. Năm 1884, hai quan Nhiếp chính Nguyễn Văn Tường và Tôn Thất Thuyết là tác giả chính của cuộc “phiến loạn”.

2. Những quan lớn ở các tỉnh (như: Tổng đốc, Bố chánh, Án sát, Lãnh binh).

3. Phần đông quan lại dù là tại chức.

4. Tất cả các Nho sĩ.

5. Chánh tổng, Lý trưởng.

6. Các làng không Thiên Chúa giáo, bên cạnh các khu giáo dân.

(Báo cáo 27-3-1884, Thư khố Trung ương Đông dương, đô đốc 11624 và bản nghiên cứu về tình hình Bắc Kỳ, 10-6-1890, thư khố Bộ Pháp quốc Hải ngoại, A00 (30) hộp 2).

Tôi xin xác định rằng, khi nào Bắc Kỳ thành Thiên Chúa giáo thì nó cũng sẽ thành một nước Pháp nhỏ, hoàn toàn giống như các đảo của Philippines đã trở thành một nước Tây Ban Nha nhỏ… Chắc chắn các nhà truyền đạo là một sức mạnh tinh thần to lớn nhất trong một thuộc dịa. Chính họ đã làm cho thuộc địa biết chân tướng nước mẹ để mến yêu… Tôi xin cả quyết rằng: Nước pháp không có bạn bè nào tốt hơn là các nhà truyền giáo và con chiên, cũng không có kẻ phụng sự nào trung thành hơn và vô vị lợi hơn. Vừa hoạt động để tôn vinh Chúa trời cứu rỗi linh hồn, tôi vẫn từng nói các nhà truyền giáo tự thấy có bổn phận làm cho tổ quốc mình được hiểu biết và mến yêu, vừa dạy con chiên kính trọng và trung thành với mẫu quốc…

Sau khi đạo Thiên Chúa được thiết lập, tôi xem việc tiêu diệt chữ Nho và thay thế dần dần, ban đầu bằng tiếng An Nam, rồi bằng tiếng Pháp, như là phương tiện rất chính trị, rất tiện lợi và rất hiệu nghiệm để lập nên tại Bắc Kỳ một nước Pháp nhỏ ở Viễn Đông” (Thư giám mục Puginier gửi Bộ trưởng Hải quân và Thuộc địa, 6-5-1887, thư khố Pháp quốc Hải ngoại A00 (30) hay N.F 541).

Thế nên, để chấm dứt tình trạng hận thù, chia rẻ dân tộc của bọn lợi dụng tôn giáo gây ra như ông Châu cũng như mọi người VN cùng mong ước chỉ có cách diệt đi cái gốc, chấm dứt cái nhân thì quả sẽ không còn. Để thực hiện được điều này tôi thấy cũng không có gì khó khăn cho lắm, vấn đề là kẻ gieo nhân có chịu chấm dứt gieo rắc hận thù và có thực tâm sám hối hay không mà thôi. Xin đề nghị một cách cụ thể là:

1. Giáo hoàng Vatican nên quỳ gối xin lỗi tất cả những hành vi độc ác của các giáo sĩ, thừa sai của giáo triều đã gây ra cho dân tộc VN, đã làm cho đất nước ấy bị xóa tên ngót 100 năm. Rút lại các "Thánh tử đạo" mà Vatican đã phong cho những con Chiên VN (gồm cả giáo sĩ) mà thực chất là những tên phản dân phản quốc.

2. Các con Chiên Việt từ giáo phẩm đến tín đồ mỗi năm 1 ngày trước lễ Giáng sinh Chúa Jesus hãy quỳ gối thành tâm dâng hương sám hối tội phản quốc, phản bội giống nòi trước đền Hùng và anh linh các vị anh hùng cứu quốc, cũng như đồng bào đã bị giặc thù và sát hại từ ngày đạo Chúa được thiết lập ở VN đến nay.

Chỉ như thế mới có hy vọng chấm dứt được mọi phân cách.

Mong thay,

hta.


Phụ Lục

1.

2013/2/7 Chau Vu <chaulinhvu@yahoo.com>

BÁO ĐỘNG.

Chân thành lưu ý những người có lòng ngay lành.

Đối với một số chính trị gia gian manh độc ác, từ 1963 tới nay, tôn giáo chỉ là phương tiện, gây căm thù oán ghét giữa đồng bào Việt Nam ruột thịt mới là cứu cánh.

Xin mọi người hãy can đảm. khách quan và sáng suốt để phân biệt nhận diện.

Vũ linh Châu

Phát biểu và chịu trách nhiệm hoàn toàn với tư cách cá nhân, không liên hệ tới bất cứ một tôn giáo, một nhóm hay một người nào khác.

__________

2.

From: Tran Quang Dieu
Sent: Tuesday, January 29, 2013 8:08 PM
To: lugiang2003@yahoo.com
Subject: FW: Tại sao cứ trúng kế của nhóm Giao Diểm?


Ông Nguyễn Cần Lữ Giang là một luật sư, đã từng là thẩm phán. Vậy ông là người trí thức. 

Thế nhưng, tôi xin thưa thẳng với ông rằng ông chính là loại "trí thức" không lương thiện. Nói cho chuẩn xác hơn: Ông thuộc loại trí thức gian xảo, bởi duy nhứt là lý do cuồng tín.

Khẳng định với ông Lữ Giang rằng, tôi hay ai đã từng với những nội dung ra sao khi đề cập đến đạo "Công giáo" Vatican La mã thì đó đều là những sự thật mà chính vị Giáo hoàng tại "Thành Rome" đã từng chính thức lên tiếng xin lỗi với nhân loại vì những tội ác mà GH của ông đã gây ra trong 2000 năm. 

Đã từng có rất nhiều nhân vật mà họ chính là những nhà Thần Học, là Giám mục, Linh mục, Mục sư... viết tố cáo về "Thành Rome" một cách mạnh mẽ vào những thời điểm mà chủ nghĩa CS chưa hoài thai. 

Chính Thống giáo, Phản Thệ giáo Tin lành... tách ra khỏi bàn tay quyền lực của Vatican v.v... là những thực tế. Cho nên, hễ cứ ai dám đụng chạm đến cái lịch sử đen tối, bỉ ổi, độc ác đến man rợ của GH La mã một thời là liền bị lũ "thần dân của thành Rome" gốc mít như Lữ Giang vu chụp CS là trò vô lương trắng trợn. 

Người ta đã từng thách đố ông Lữ Giang phản biện. 

Nếu ông không dám phản biện thì thôi. Ngược lại, ông viện lý do "người thiếu bản lãnh "tức khí" nhảy ra tranh luận" là không ăn khách gì đâu!

Tôi, hoặc bất kỳ ai cho dù có liên hệ hay không liên hệ gì đến Giao Điểm mà khi thấy ông Nguyễn Cần Lữ Giang viết nguyền rủa, mỉa mai về người chết lẫn người bệnh như hai ông Charlie Nguyễn Bùi Văn Chấn và ông Hoàng Văn Giàu thì quả Lữ Giang là một "trí thức" quá sức là tồi. 

Nội việc ông Lữ Giang nguyền rủa ông Hoàng Văn Giàu (HVG là tên thật của người ta chứ không phải "bút hiệu" như ông Lữ Giang xảo trá!) "chỉ rút ống ra là đi" (sic) đã cho thấy Lữ Giang này quả là kẻ vô lương tâm. Lý do, theo chỗ tôi biết, ông HVG chỉ bị "đột biến" và yếu hai chân nên không đi đứng được bình thường mà thôi. Trong khi đầu óc ông vẫn minh mẫn; ăn uống, ngủ nghỉ và tiếp chuyện bình thường với bạn bè. Do dó, mong ông "trí thức", "thẩm phán" Nguyễn Cần Lữ Giang đừng có "làm theo lời Chúa" (?) mà độc ác với tha nhân khi họ đã khuất bóng hay đang lâm cơn bệnh hoạn!

Ông Lữ Giang nói tôi là một trong những "vệ tinh"... gì đó của Giao Điểm là chuyện ruồi. Tổ chức Từ Thiện và trang Web Giao Điểm chỉ hình thành 22 năm trở lại đây. Trong khi cá nhân tôi, trước năm 1975 đã từng nghe Giáo sư Thạch Trung Giả, trong bộ môn "Lịch Sử Tôn Giáo Thế Giới" khi ông lên án mấy chuyện yêu mị về việc người ta buộc những cô gái còn trinh "phải qua đêm đầu tiên với cha xứ trước khi về nhà chồng", và GS Thạch Trung Giả trợn mắt trước đám sinh viên là "chuyện ấy ngày nay được xem là mọi rợ". 

Tôi lưu ý với ông Lữ Giang như thế!

Đưa ra với ông Lữ Giang về bằng chứng mà chính tôi là người đã từng yêu cầu ông, nếu có chút lương tâm, ông Lữ Giang hãy phải nên lên tiếng xin lỗi cộng đồng PG về việc ông đem hình vị Dalai Lama 14 của Tây Tạng in vào sách, ông viết xạo là "Thánh Chiến" gì đó, và rồi ông ghi chú vô đấy là "T.T Huyền Quang" bên dưới 3 chữ "Bộ Tư Lệnh", nhưng Lữ Giang này thì cứ làm thinh. Rồi nay thì muốn làm "quạt mo" với độc giả mang ý là đừng "tức khí" nhảy ra tranh luận"? Đâu ai khi mình là luật sư, là thẩm phán, là trí thức, là cao niên mà lại hèn đến độ như vậy?

Còn chuyện ông dẫn mấy ông đạo sĩ Bà La Môn "nói xấu" Phật Thích Ca nhằm đối chiếu với điều ông vu gán cho người này người nọ "nói xấu" đạo "Công giáo" La mã là trớt quớt, trật lất, sai bét. Tại sao? Tại vì họ không phải nói xấu, mà: họ chỉ nêu ra những sự thật về lịch sử đạo "Công giáo" Vatican La mã của ông Lữ Giang đang khom lưng phụng mệnh "làm theo đức vâng lời" như thế nào ấy mà thôi. 

Thí dụ, cá nhân tôi khi trích dẫn những điều lúc ông Tiến sĩ Nguyễn Xuân Thọ khai quật những vết nhục của những giáo sĩ và giáo dân An Nam đã từng tiếp tay cho thực dân Pháp xâm lăng và xóa bỏ Việt Nam trên bản đồ thế giới ngót hàng trăm năm thì đó là sự thật chứ sao lại là nói xấu?

Tiến sĩ Nguyễn Xuân Thọ nhiều năm làm việc cho Bộ Ngoại Giao Pháp; ông có mặt trong Hàn Lâm Viện Pháp; ông có nhiều bạn thân là những Viện sĩ Hàn Lâm Viện tại đấy (Paris). Và họ đã từng giúp ông (Nguyễn Xuân Thọ) moi ra rất nhiều những hệ lụy bởi đạo "Công giáo", bởi giáo sĩ, bởi con chiên trên đường Việt Nam bị vong quốc. Nếu không thì "người Pháp như những con cua bị bẻ gãy hết que càng"; lập lên "một vương quốc Ki tô giáo" ly khai ra khỏi Vương triều An Nam v.v... thì đó là những sự thật cần phải nêu, cần phải lưu ý để cho thế hệ trẻ rút kinh nghiệm nhằm đề phòng về những hiểm họa ngoại bang chứ sao lại là "nói xấu"? 

Và, những cái đó, cho dẫu ông Lữ Giang có "tức khí" hay không vẫn là điều vô ích. Mà "tức khí" về những điều như thế là vô lý. Tệ hơn, nguyền rủa, chụp mũ CS; vu vạ rằng người ta "nói xấu" cũng đều là những hành vi không lương thiện. Còn nếu nói đến phản biện? Tôi cho rằng: sẽ vô phương.

Trần Quang Diệu

__________

3.

Date: Mon, 4 Feb 2013 21:46:18 -0800
Subject: Tại Sao Người Ca-Tô Lại Sợ Giao Điểm ?
From: giachanh2012@gmail.com

Tại Sao Người Ca-Tô Lại Sợ Giao Điểm ?

Vì Họ Sợ Sự Thật

GS Trần Chung Ngọc, USA

http://sachhiem.net/TCN/TCNdt/TCNdt066.php

 

Trang Tôn Giáo




Đó đây


2024-05-16 - Lộc Cát Xê ( Nam Lộc) chia sẻ bí quyết gây quỹ nhiều nhất với Nguyễn Thanh Tú - Chuyện cũ nhưng cũng cần biết.

2024-05-15 - Ổi Xanh: 275. HDH đi gặp Vũ Minh Giang. Vì sao? -

2024-05-10 - Linh mục ở Dallas bị bắt vì hai tội dâm dục với trẻ em ở Garland - Linh mục Ricardo Reyes Mata ở Dallas bị buộc tội "chạm" vào bộ phận riêng của hai đứa trẻ một cách không thích hợp, cảnh sát cho biết hôm thứ Ba.

2024-05-08 - CDBHB3663. Không thể để cho những kẻ tự cho mình là “vùng cấm”! -

2024-05-08 - CDBHB3660. Đàm Vĩnh Hưng thiếu trách nhiệm tôn trọng lịch sử đất nước -

2024-05-08 - Kiên quyết bác bỏ những luận điệu xuyên tạc Chiến thắng ĐBP - Nhận diện - VNews -

2024-05-08 - Bộ trưởng Quốc phòng Pháp thăm đồi A1, hầm Đờ Cát | Tiền Phong TV -

2024-05-05 - VTV Đặc biệt: Vòng vây lửa - Hồ sơ mật của Pháp về Điện Biên Phủ lần đầu được giải mã -

2024-05-05 - Em bé “được cưng nhất” lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ -

2024-05-05 - Tập Cận Bình thử máy … alô … “đuổi cổ” Blinken về Mỹ nghen. Họp mật căng thẳng … Tiktok -



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2024-05-14 - Chỉ Có Lũ Việt Gian Thiên Chúa Giáo Và Lũ Lê Chiêu Thống Tân Thời Mới Nói Miền Nam Là Một Nước R - Ri n -

● 2024-05-13 - Tại vì chủ tịch nước CHXHCN VN VVT sang Vatican mời Giáo hoàng Francis đến viếng VN nên ... - PH Gò Vấp -

● 2024-05-13 - Giáo Hoàng Francis nói JESUS SỐNG LẠI DƯỚI DẠNG HỒN MA, BÓNG QUẾ - Ri Nguyễn -

● 2024-05-12 - Giáo Hoàng Francis nói JESUS SỐNG LẠI DƯỚI DẠNG HỒN MA, BÓNG QUẾ - Ri Nguyễn -

● 2024-04-21 - KHÔNG BIẾT NHỤC - Một Nhóm Việt Nam vinh danh các lính Hàn trong chiến tranh Việt Nam! - SH sưu tầm -

● 2024-04-19 - “CỬA LÒ - KHÁT VỌNG TOẢ SÁNG” - Nguyễn Tiến Trung -

● 2024-04-16 - Bất bình trước sự san bằng, trộn lẫn CHÍNH /TÀ của những người mù sử: HOÀNG NAM - Chủ kênh Challenge Me - FB Lý Thái Xuân -

● 2024-04-01 - Phim ĐÀO PHỞ & PIANO -Tại sao không nên đánh dấu người yêu nước bằng biểu hiệu của một tập thể thiểu số - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 >>>