“Kinh Thống Hận” Nhân Lễ Tưởng Niệm Ngày 30 Tháng Tư

“Kinh Thống Hận” Nhân Lễ Tưởng Niệm Ngày 30 Tháng Tư

Mi-Lu Dau

Link http://sachhiem.net/THOISU_CT/ChuM/MiLuDau_08.php

29-Apr-2019

 

sám hối

 

Lạy Chúa tôi

1. Nước Việt Nam của chúng tôi tuy bé, dân Việt Nam tuy nghèo, nhưng tinh thần độc lập tự chủ luôn kiên cường, bất khuất.

2. Hơn 500 năm trước, dân châu Á nào có biết gì đến Vatican và đạo Công giáo La mã (CGLM); tổ tiên chúng tôi sống hài hòa, thương yêu và đùm bọc lẫn nhau với nền văn hóa nông nghiệp an bình.

3. Chúa nào có thật, chỉ là một ý niệm tưởng tượng huyền hoặc. Nó đã được nhà thờ lợi dụng và đầu độc ngày này qua tháng nọ, mê hoặc và làm ngu dân đám con chiên để dễ bề thống trị thế gian.

4. Cớ sao đám cố đạo gián điệp và bọn thực dân tây phương dựng Chúa lên và dẫn dắt đến Việt Nam trong mưu đồ thực dân xâm lược toàn cầu, làm cho đất nước chúng tôi bị Pháp đô hộ gần 100 năm, gây bao nhiêu khổ ải tang thương cho dân tộc chúng tôi?

5. Từ đó chúng dùng bạo lực ép buộc hoặc mồi vật chất cải đạo một số dân cùng đinh làm tay sai cho chúng để trấn áp các phong trào nhân dân kháng chiến chống giặc Pháp. Mông muội chính trị cộng với lòng cuồng tín đã biến tổ tiên con chiên chúng tôi thành những lính đánh thuê tay nhuộm đày máu dân lương. Với chính sách nham hiểm chúng đã chia cắt đất nước chúng tôi để dễ cai trị và chia rẽ dân tộc chúng tôi cho đến ngày nay.

6. Chúng tôi lỡ đã nghe theo lời dụ dỗ của các cố đạo ác ôn, trở thành những kẻ phản quốc luôn phục vụ cho lợi ích của ngoại bang nên thân phận cũng bị cuốn theo cơn xoáy lốc chính trị bẩn thỉu do chúng xỏ mũi giật dây.

7. Chúng tôi đã từng chống lại vua chúa và các nhà cầm quyền của đất nước chúng tôi, luôn gây rối và phá hoại đời sống yên hòa của đất nước chúng tôi chỉ vì theo lời rồ dại của các cố đạo để dược hưởng  bã lợi danh chúng ban cho, cốt tiêu hủy toàn bộ nền văn hóa tín ngưỡng cổ truyền của dân tộc Việt. Vì thế chúng tôi đã bị hy sinh tử vì đạo vô số cho sự ngu xuẩn của chúng tôi. Đó cũng là “tội tổ tông” của giáo dân chúng tôi.

8. Dù đã có sự bao che của vũ lực hùng hậu của ngoại bang nhưng vì thiếu chính nghĩa nên chúng tôi luôn thất bại do không được nhân dân ủng hộ. Chúng tôi cứ phải liên tục trốn chạy trước những cuộc tấn công của các lực lượng yêu nước, bỏ cả quê hương xứ sở, nơi chôn nhau cắt rốn, sống lang thang như dân Do thái, con yêu của Chúa. Chính vì cứ mãi di dời trốn chạy theo Tây theo Mỹ, sống dựa vào của bố thí viện trợ của chúng, nên giáo dân chúng tôi không hề có gốc rễ dân tộc, luôn sống đời tạm bợ vô tổ quốc. Ngay khi còn sống trên đất Việt, chúng tôi cũng đã tự cô lập mình hoàn toàn với dân tộc trong các xứ đạo bị kiểm soát chặt chẽ bởi cán bộ của Vatican.

9. Chúng tôi đã phải hối hả chạy theo cho kịp chân của giặc Tây để di cư vào Nam năm 1954 do sự sắp xếp của ngoại bang khi chúng bỏ tiền dựng lên hai chế độ Cộng Hòa Công Giáo; rồi lại phải giẫm đạp lên nhau trốn chạy thoát thân theo chân lính Mỹ năm 1975 sau khi mọi sự sụp đổ tan tành.

10. Dù đất nước Việt đã được thống nhất thành một mối từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau như xưa từ ngày 30 tháng Tư năm 1975, nhưng khi được hoàn hồn ở đất lưu vong chúng tôi vẫn phải tiếp tục gào thét suốt 44 năm nay rằng “Mất Nước” “Quốc Hận” và “Tháng Tư Đen” trong mỗi dịp tưởng niệm, móc nối với đồng bọn trong nước tiếp tục chống đối nhà cầm quyền Việt Nam và phá hoại sự bình an của dân tộc theo “lệnh thánh bí mật từ xa”. Bây giờ chúng tôi mới hiểu rằng nước bị mất ở đây là “Nước Chúa” do việc mở mang nước Chúa đến Việt Nam đã bị chận đứng một cách bi thảm; và còn là “Nước cha (Vatican) trị đến” bị chặt đứt.

11. Điều này cho thấy cái bóng đen của Vatican trên đời sống tâm linh của chúng tôi luôn có pha lẫn chính trị mà tổ tiên chúng tôi và con cháu chúng tôi sau này không thể nào thoát ra được. Chúng tôi bị thành phần cán bộ của Vatican làm cha làm chú dẫn dắt vào con đường phản động, phản bội và phản quốc, chứ chẳng hề đi vào con đường thánh thiện sống chan hòa với dân tộc chúng tôi cho đến khi Vatican chế ngự nền chính trị của Việt Nam.

12. Cứ sống mãi trong thù hận và vĩnh viễn lưu vong như thế này để chờ ngày Chúa trở lại vinh quang trên đất Việt, ngày chắc không bao giờ xảy ra, thì cuộc đời chúng tôi và con cháu chúng tôi có đáng sống hay không? Chúng tôi thừơng đấm ngực than “Lỗi tại tôi mọi đàng!” hay “Lỗi tại Chúa và Vatican bất lực không toàn trí, toàn năng trợ giúp chúng tôi thành công trong suốt mấy trăm năm cầu nguyện”?

13. Ở đất lưu vong, chúng tôi đành phải lần lượt nối nhau chờ ngày diện nhan thánh Chúa dưới lòng đất lạ trong vô vọng bởi đã lỡ rửa tội theo Chúa, nhưng vẫn không biết Chúa ở đâu, ở phương trời nào hay chỉ là ảo tưởng trong suốt hai ngàn năm nay. Hy vọng con cháu và hậu duệ chúng tôi một ngày kia sẽ được sáng mắt ra để thoát khỏi những cuộc Xuất Hành (exodus) vô vọng sống lêu bêu ở xứ người, và cùng chung tay gây dựng một nước Việt giàu mạnh hơn.

14. Từ nay mỗi năm nhân dịp tưởng niệm ngày 30 tháng Tư chúng tôi nên đọc “Kinh Thống Hận” này thay vì gào mãi quốc hận.

Amen!

“Tháng tư đen” lại đến, 2019

 

 

 

 

Trang Thời Sự