 |
25 tháng 11, 2010
|
1 2
3 4
5
CHƯƠNG 11:
CHÚA DÙNG LOẠI CHÓ MÀ THÔI
Thưa ngài tiến sỹ Lê anh Huy, tôi đã quá mỏi mệt để đi tìm một tiếng "Phúc"
trong “thánh kinh Do thái”. Tôi đi lang thang tìm kiếm "đức Chúa Trời là Cha
thật của mình" trong “thánh kinh” Cựu uớc. Nhưng hầu như tôi đang lạc vào Ma
địa, Quỷ xứ !!! Tôi thiếu diễm phúc chăng, hay mắt tôi, trí tôi đa mờ đi
cùng bụi cát, máu me của những cuộc chiến tranh tàn khốc nhất của nhân loại
? Tôi không biết !
Qua sáu cuốn Kinh vỹ đại, tôi chỉ thấy những lời đe dọa, những "cơn giận
phừng phừng", và tiếp theo là những Dân tộc chung quanh Y sơ ra ên ngã
xuống- Ngay cả dân Y sơ ra ên ! Để làm gì ??? Chỉ để thỏa mãn THAM VỌNG
THƯỢNG ĐẾ DO THÁI !!!
Tôi bâng khuâng tự hỏi; đó có phải là quyển Kinh hay không ? Rồi ngao ngán
nói một mình : KHÔNG - ĐÓ CHỈ LÀ MỘT HỒI KÝ CHIẾN TRANH BẤT KHOAN DUNG CỦA
DO THÁI. Tôi thấy cần phải tỏ rõ những suy nghỉ của mình cho Dân Việt tôi
biết. Vâng, đó chính là bổn phận của một nguời dân.
Trước hết, thói thường suy gẫm về chữ Kinh nghĩa là GIỀNG MỐI của đạo. Hơn
nữa, kinh phải là những lời dạy đúng với mọi không gian và thời gian; nghĩa
là phải phù hợp với mọi Dân tộc; đúng với quá khứ, hiện tại và tương lai.
Về mặt thực tế, Kinh phải mang lại cho nguời đọc một cảm giác ÊM DỊU, một
cuộc sống LÝ TUỞNG, dù chỉ là trong tuởng tuợng. Kinh phải tạo cho nguời đọc
một niềm tin về "chân lý tuyệt đối"..........Nhưng, tiếc thay, khi đọc
“thánh kinh Do thái”; chỉ tạm qua sáu cuốn NGUYÊN TỔ của hai vị sáng lập,
tôi không thấy những đặc tính cơ bản nhất như vừa trình bày. Tại sao ?
1) Thượng đế đã nói không đúng về tạo thiên lập địa; là công việc của chính
ngài làm, sao lại không nhớ ? (vô trí)
2) Thượng đế luôn luôn nổi giận phừng phừng; giết nguời hàng loạt; xúi giết
cả người thân (sân hận-bất nhân)
3) Thượng đế không giữ lời với Y sơ ra ên; đến nay vẫn còn không đất đứng
(bất tín)
4) Thượng đế chỉ biết phục vụ quyền lợi Y sơ ra ên; chính ngài đi đánh giặc
cho họ (ích kỷ- hẹp hòi)
5) Thượng đế đi đánh chiếm hết dân tộc này đến dân tộc khác, cướp của, giết
nguời (tham lam vô tận)
6) Thượng đế để cho cha con lấy nhau, anh em lấy nhau, dòng tộc lấy nhau (vô
luân)
7) Thượng đế ganh tỵ với các thần khác, bảo Y sơ ra ên phải triệt hạ họ; ai
không theo- GIẾT (hạ cấp)
8) Thượng đế bắt đóng thuế muời phần trăm tất cả lợi tức và tài sản để nuôi
duỡng tôi tớ tạo chiến tranh (vô đạo)
9) Thượng đế Do thái chủ trương bạo lực, tôn thờ bạo lực, bàn tay nhuộm máu
nguời (quỷ tính)
. . .
Trên đây, tôi chỉ lược thuật về những tính chất mà người ta (Do thái) gán
cho Thượng đế Cựu uớc. Tôi không hề xúc phạm đến bất cứ Thượng đế nào cả.
nhưng chỗ thấy biết của tôi thì, mọi dân tộc đều có Thượng đế riêng của họ.
Chính tôi cũng có Thượng đế của lòng tôi. Nhưng chỉ có Thượng đế Do thái,
hay đúng hơn, THẦN CHIẾN TRANH DO THÁI có nhiều tham vọng lấn chiếm nhất; và
cũng là Thượng đế tàn bạo nhất, trong hơn vài trăm Thượng đế hiện có !!! Vì
vậy, tôi hoàn toàn phản đối Lê anh Huy toan tính dẫn Thượng đế Do thái về để
tiêu diệt các Thượng đế khác; nhất là các Thuợng đế của dân tộc Việt nam. Và
để hiểu sâu sắc thêm về Thuợng đế Do thái này; chúng ta cần học thêm trong
Cựu uớc - Và sau đây là sách Các quan xét :
·
..còn các ngươi , chớ lập giao uớc cùng dân xứ này, HÃY PHÁ HỦY BÀN THỜ CỦA
CHÚNG NÓ, Nhưng các ngươi không vâng lời phán của ta....tại sao các ngươi
làm điều đó (2:2).
Thượng đế Do thái này, đến đâu là hủy diệt đến đó; không có lòng thương xót
chút nào.Vậy phúc âm ở đâu ???
·
CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA NỔI PHỪNG LÊN cùng Y sơ ra ên, ngài phó chúng
vào tay kẻ cuớp bóc, và chúng nó bóc lột họ; ngài bán Y sơ ra ên cho các kẻ
thù nghịch chung quanh....(2:14).
Do tham lam làm không đuợc, nên lòng sân hận nổi lên một cách dữ dội. Và khi
lòng sân xâm chiếm, thì mất hết trí khôn. Vậy, có ai tin rằng có một Thuợng
đế bao gồm cả THAM SÂN SI ? Có ai mơ uớc tìm một vị thầy như thế hay không,
chứ đừng nói mơ về với môt Thuợng đế như thế ? Có ai tin rằng trong thiên
đàng có một ông chủ như thế hay không ? Có ai tin rằng một nguời nóng nảy,
tham đắm, mê muội có thể tạo ra một cảnh tốt đẹp, thanh tịnh hay không ?
Theo tôi : KHÔNG.
·
Bởi cớ đó, CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA nổi phừng lên cùng Y sơ ra ên, và
ngài phán rằng, vì dân tộc này có bội nghịch giao uớc của ta đa truyền cho
Tổ phụ chúng nó, và vì chúng nó không có nghe lời phán ta (2:20)
·
Nầy là các dân tộc mà đức Giê hô va CÒN ĐỂ LẠI, đặng dùng chúng nó thử thách
người Y sơ ra ên nào chưa từng thấy những chiến trận Ca na an. Ngài chỉ muốn
thử thách các dòng dõi mới của dân Y sơ ra ên, TẬP CHO CHÚNG NÓ VIỆC CHIẾN
TRẬN, nhứt là những kẻ chưa từng thấy chiến trận khi truớc. (3:1-2)
Đoạn văn này đã xác nhận mấy vấn đề rất quan trọng. Một là, các dân tộc còn
sống sót, không phải do "tình thương Thượng đế", mà ngài chỉ để lại "để thử
thách" Y sơ ra ên. Nghia là, Thượng đế "vẫn vô tri", và dùng XÁC NGUỜI để dò
tìm sự tin tuởng.
Thứ hai, câu ; TẬP CHO CHÚNG NÓ VIỆC CHIẾN TRẬN; tự ngài đa xác nhận mình là
THẦN CHIẾN TRANH.
Thứ ba, khi nhắc lại thành tích "những chiến trận Ca na an", Thuợng đế đã
huênh hoang trên sự ĐỘC ÁC của mình: "tiêu diệt một loạt dân tộc" khác Y sơ
ra ên !!! Vậy ai dám nói đó là Thuợng đế chung của nhân loại ???
·
Dân Y sơ ra ên còn làm điều ác truớc mặt đức Giê hô va, quên Giê hô va đức
Chúa trời mình, cúng thờ các hình tuợng Ba anh, và A sê ra. Vì vậy CƠN THỊNH
NỘ CỦA GIÊ HÔ VA nổi phừng lên cùng Y sơ ra ên, ngài phó chúng vào tay Cu
san Rê si tha im, vua nuớc Mê sô bô ta mi. Dân Y sơ ra ên bị tám năm phục
dịch vua Cu san Rê si tha im.(3:7-8).
Thật là tội nghiệp cho dân Y sơ ra ên ! Cứ tin vào Thuợng đế mình; và rồi
mỗi lần ngài 'NỔI PHỪNG", là một lần chết chóc, nô lệ !!! Giá như, không có
Thuợng đế; thì dân Y sơ ra ên đâu dám đi GIẾT NGUỜI, CUỚP CỦA, CUỚP NUỚC
nguời ta để phải chịu những quả báo nặng nề cho đến ngày nay ! Cho nên, cần
suy gẫm thật kỹ, truớc khi đặt niềm tin vào nơi nào đó. AI TIN VÀO BẠO LỰC,
THÌ SẼ BỊ BẠO LỰC HỦY DIỆT.
·
Dân Y sơ ra ên lại làm điều ác trước mặt đức Giê hô va, nên đức Giê hô va
khiến Ếc lôn, vua Mô áp, trở nên cuờng thạnh để hãm đánh Y sơ ra ên (3:12).
Quên Giê hô va, là ngài trả thù ngay tức khắc !!! Thấy buồn cuời cho những
kẻ chủ trương XÂM LĂNG ! Đánh thua, thì nói "Thượng đế đi khỏi"; đánh thắng
thì kêu "Thượng đế ở cùng ta" . Ngõ nào cũng đuợc cả, miễn có lợi thì thôi !
Nhưng lại LÒI ĐUÔI CÁO, LÁO KHOÉT ra đằng sau dài lòng thòng. Đến đâu cũng
GIẾT SẠCH, ĐỐT SẠCH, VÀ CƯỚP SẠCH rồi, thì làm sao mà còn dân nào "thịnh"
lên được để cai trị dân Chúa chọn ???
·
Ê hút nói cùng chúng rằng: Hãy theo ta, vì đức Giê hô va đã phó vào tay các
ngừơi dân Mô áp, là kẻ thù nghịch các ngươi . Chúng đều theo người xuống
chiếm cứ các chỗ cạn sông Giô đanh, là đuờng đi đến Mô áp, cấm không cho ai
đi qua. Vậy trong lúc đó dân Y sơ ra ên ĐÁNH GIẾT CHỪNG MƯỜI NGÀN NGƯỜI Mô
áp...(3:28-29).
Cứ mỗi lần theo "Thượng đế", thì ngài vui vẻ "PHÓ" vào tay một vài dân tộc
nào đó; tha hồ chém giết. Rồi khi bị trả thù lại bảo, "vì không tin Thuợng
đế". Không biết, nên gọi khả năng tri thức nầy là loại gì ? GIẾT NGƯỜI THÌ
NGƯỜI GIẾT, một định luật rất rõ ràng. Sao lại không suy nghỈ, mà cứ mượn
Thượng đế để gây tạo oan nghiệt ??? Nhưng nói cho cùng, thì cũng chẳng có gì
lạ; vì họ đã chấp nhận sự "trần truồng và đần độn" làm căn bản con người !
·
Sau Ê hút, có Sam ga, con trai của A nát. Người dùng cây đót bò mà đánh GIẾT
SÁU TRĂM nguời Phi li tin, và cũng giải cứu Y sơ ra ên (3:31)
Thật khủng khiếp ! Một cây roi trên một bàn tay mà có thể giết đuợc SÁU
TRĂM NGUỜI, ngoài QUAN XÉT của Thuợng đế ra, không ai đủ can đảm mà làm !!!
Chỉ có niềm tin Thượng đế, mới có thể GIẾT NGƯỜI KHÔNG GỚM TAY !!!
·
Trong lúc đó, Đe bô ra, là NỮ TIÊN TRI, vợ của Láp bi đốt, đoán xét dân Y sơ
ra ên. Bà ở trên núi Ép ra im, giữa khỏang Rô ma và Bê tên, dưới cây chà là
Đe bô ra, và dân Y sơ ra ên lên đến cùng nguời, đặng nghe sự xét đóan
(4:4-5).
Ở đây, có một sự minh xác rất đặc biệt là, Đe bô ra, một bà KHÔNG TRINH
TIẾT, đã trở thành TIÊN TRI của đức Chúa trời, bà thay mặt Thượng đế thống
lãnh Do thái từ ngàn xưa. Thế mà, tiếc thay, đến nay NỮ TU chẳng được
gọi là LINH MỤC. như thế, AI PHẢN CHÚA ???
·
Đe bô ra nói cùng Ba rác rằng: Hãy đứng dậy, vì này là ngày đức Giê hô va
phó Si sê ra vào tay ngươi . Đức Giê hô va chẳng đi đằng trước ngươi sao ?
Rồi Ba rác đi xuống núi Tha hô, có mười ngàn người theo sau. ĐỨC GIÊ HÔ VA
DÙNG MỦI GƯƠM làm cho Si sê ra và hết thảy xe cộ cùng toàn quân lính người
vỡ chạy trước mặt Ba rác. Si sê ra bèn xuống xe mình, chạy bộ mà trốn. Ba
rác đuổi theo xe cộ và đạo binh cho đến Ha rô sết về dân NGOẠI BANG; cả ĐẠO
BINH SI SÊ RA BỊ GƯƠM GIẾT, KHÔNG CÒN LẠI MỘT NGƯỜI (4:14-16).
Ô hô ! Thiên chúa Do thái nhân từ, đầy yêu thương quá ! Nguyễn gia Kiểng, Lê
anh Huy ơi ! Vua Quang trung đại thắng quân Thanh, rồi cấp lương thực,
thuyền bè cho họ trở về cố quốc, thì các ông cho là Việt nam tôn thờ bạo
lực. Còn các ông đội những kẻ tàn bạo lên làm Thượng đế !!! Hai chữ NGOẠI
BANG, hay NGOẠI ĐẠO sao lại vô phước đến thế ? Đã dùng GƯƠM làm cho họ vỡ
chạy, nghĩa là đã thua rồi, sao Thượng đế lại còn giết đến nỗi KHÔNG CÒN LẠI
MỘT NGƯỜI ? Ác quỷ hay Thuợng đế xin các người xét lấy ??? Hỡi dân Việt,
ĐỪNG BỊ LỪA BỊP !!!
Chúng ta hãy nghe Đe bô ra, đức TIÊN TRI kính yêu của Thiên chúa Do thái hát
ca :
·
Nguyện cho Gia ên, vợ Hê be, nguời Kê nít
Được phước giữa các nguời đờn bà
Nguyện người được phước giữa các nguời đờn bà trong trại
Si sê ra xin nước, nàng đem cho sữa
Nàng lấy chén kẻ sang trọng mà thếch mỡ sữa cho
Một tay nàng nắm lấy cây nọc
Còn tay hữu cầm cái búa của nguời thợ
Nàng đánh Si sê ra, BỬA ĐẦU HẮN RA
Đập bể đầu và ĐÂM THỦNG MÀNG TANG
Hắn xỉu, té, và nằm tại chân nàng
Và tại chỗ hắn xỉu, hắn té chết cứng (5:24-27)
Tôi đọc mà nghe ớn lạnh cả người !!! Không biết cái "mặt phẳng tâm linh" của
Đạo Thiên chúa nằm ở chỗ nào, hỡi các nhà thần học ? Tôi không tin có một
thứ tâm linh để làm vủ khí BỬA ĐẦU HẮN RA- ĐÂM THỦNG MÀNG TANG. Thiên chúa
nào lại ca ngợi một người ĐÀN BÀ HUNG ÁC ? Xin hãy nghe, KINH diễn tả
·
Si sê ra chạy bộ trốn đến tại Gia ên, vợ của Hê be, người Kê nít; và Gia
bin, vua Hát so, và nhà Hê be, người Kê nít, HOÀ HẢO với nhau. Gia ên ra đón
Si sê ra mà nói rằng : Hỡi chúa, xin hãy vào nơi nhà tôi, chớ sợ chi. Vậy,
người vào trại nàng, và nàng lấy mền đắp người lại. Đoạn, người nói cùng
nàng rằng: Ta xin nàng cho ta chút nước uống, vì ta khát. Nàng bèn mở bầu
sữa ra, cho người uống, rồi trùm người lại. Người lại nói cùng nàng rằng:
Hãy đứng nơi cửa trại, nếu có ai đến hỏi rằng: Ở đây có ai chăng ? thì hãy
đáp : Chẳng có ai hết. Bấy giờ người ngủ say, vì mệt nhọc quá; Gia ên, vợ Hê
be, bèn lấy một cây nọc trại, và tay cầm cái búa, nhẹ nhẹ đến bên người, lấy
cây nọc ĐÓNG THỦNG MÀNG TANG người, THẤU XUỐNG ĐẤT, và người chết đi.(
4:17-21).
XIN NƯỚC CHO SỮA ! Ôi hành động cao quý của con Chúa trời !!! Lấy BÚA VÀ NỌC
đóng THỦNG MÀNG TANG một ông vua từng HOÀ HẢO với mình; Ôi cũng là hành động
cao quý của CON CHÚA TRỜI ! Ngài dùng TIÊN TRI để ca ngợi Gia ên, một
nguời ĐÀN BÀ KHÁT MÁU !!! Vì vậy, dân Việt ơi ! Đừng tuởng lầm :
Ngoài thì thưa thốt nói cười
Mà trong nham hiểm giết người không dao
Có ai nhớ đuợc duới thời Môi se không ? Đang ngậm thịt trong miệng, thì
chúng giết sạch ! Chúa yêu thương như thế đó !
Những ai KHÔNG KHỨNG
VÂNG LỜI đều sẽ BỊ GIẾT; vì đó là luật THUỢNG ĐẾ CỦA KINH CỰU ƯỚC !!!
·
Đoạn tại nơi chót hòn đá này, ngươi sẽ lập một bàn thờ cho Giê hô va đức
Chúa trời ngươi , và sắp đặt mọi việc, rồi hãy BẮT CON BÒ ĐỰC thứ nhì dâng
làm của lễ thiêu, với gỗ hình tuợng A sê ra mà nguời đã đánh hạ. Ghi đe ôn
chọn lấy muời nguời trong bọn đầy tớ mình..........Ấy là Ghê đe ôn, con
trai Giô ách đa làm điều đó......AI THEO PHE BA ANH SẼ BỊ XỬ TỬ từ sáng ngày
nay....(6:26-31).
Thượng đế lại đòi ăn bò đực ! Lại xử tử kẻ không theo mình !
·
Vậy, người biểu dân sự xuống mé nước; rồi đức Giê hô va phán cùng Ghê đe ôn
rằng: PHÀM KẺ NÀO DÙNG LUỠI LIẾM NƯỚC NHƯ CHÓ, và kẻ nào quỳ gối cúi xuống
mà uống, thì ngươi phải để riêng ra. Số người bụm nuớc trong tay rồi KÊ
MIỆNG LIẾM là ba trăm, còn lại bao nhiêu đều quỳ gối cúi xuống mà uống. Bấy
giờ đức Giê hô va bèn phán cùng Ghê đe ôn rằng : Ta sẽ dùng ba trăm người ĐÃ
LIẾM NUỚC đó mà giải cứu các ngươi (6:5-7)
Đọc đến đây, tôi cảm thấy tủi nhục cho những người theo Chúa !!! Ngài chỉ
tin và sử dụng những kẻ DÙNG LUỠI LIẾM NHƯ CHÓ mà thôi !!! Những kẻ mạnh
mồm đòi hỏi NHÂN QUYỀN, có thấy QUYỀN NHÂN ở đây là CÚI XUỐNG LIẾM ???
·
....Ghê đe ôn bèn trổi dậy, giết Xê bách và Xanh mu na; đoạn LẤY ĐỒ TRANG
SỨC NHƯ trăng luỡi liềm ở NOI CỔ LẠC ĐA của hai vua. (8:21)
·
Bấy giờ, những nguời Y sơ ra ên nói cùng Ghê đe ôn rằng : Xin ông, con trai,
và cháu ông hãy quản trị chúng tôi, vì ông đa giải cứu chúng tôi khỏi tai
dân Ma đi an. Nhưng Ghê đe ôn đáp cùng chúng rằng: Ta chẳng quản trị các
ngươi , con trai ta cũng chẳng quản trị các ngươi đâu; đức Giê hô va sẽ quản
trị các ngươi . Đoạn Ghê đe ôn nói cùng chúng rằng: Ta chỉ xin các ngươi một
điều này, là mỗi nguời trong các ngươi "phải giao cho ta" những vòng mình
đoạt lấy (Vả, quân nghịch có những vòng vàng, vì chúng nó là dân Ích ma
nên). Chúng đáp: Chúng tôi sẳn lòng giao cho ông. Họ trải một áo tơi ra, rồi
hết thảy đều ném vào đó những vòng của mình đa đoạt lấy. Những VÒNG VÀNG mà
Ghê đe ôn đã "xin", cân đuợc MỘT NGÀN BẢY TRĂM SIẾC LO VÀNG, không kể những
đồ trang sức hình như trăng luỡi liềm, hoa tai và áo sắc điều của vua Ma đi
an thường mặc, cùng những kiềng nơi cổ lạc đa. Ghê đe ôn lấy vật đó làm một
cái ê phót để trong thành mình tại Óp ra. Cả Y sơ ra ên đều cúng thờ cái ê
phót đó, nó trở thành một cái bẫy cho Ghê đe ôn và cả nhà nguời. (8:22-27).
·
Vả Ghê đe ôn sanh đuợc BẢY MƯƠI CON TRAI, vì NGUỜI CÓ NHIỀU VỢ. Vợ lẽ ở tại
Si chem, cũng sanh cho nguời một con trai, đặt tên là A bi mê léc(8:30-31)
Thật là sung suớng khi chiến thắng ! Thật nối nghiệp Môi se không hổ ! Trò
"CUỚP BÓC LỘT CUỚP" đuợc trở thành TRUYỀN THỐNG cho các TIÊN TRI ! Sau tất
cả các trận chiến, họ đều đe doạ để lột hết chiến lợi phẩm nơi tay người
lính trận vô phuớc !!! Chiếm được nước người, giết sạch, đốt sạch, cướp
sạch, HIẾP DÂM GÁI CÒN TRINH, đẻ hàng loạt ! Chúa ơi ! ngài thật CÔNG BÌNH
quá ! Thế là chúng ta biết thêm về một TIÊN TRI nữa. Ông Ghê đe ôn cũng vẻ
vang danh Chúa lắm chứ !
***050618***
CHƯƠNG 12:
ĐAM MÊ THÁNH BỊ CẠO ĐẦU
Nguời ta thật vui khi họ bác bỏ Nhân Quả báo ứng. Họ cho rằng, đó là đạo lý
nhà Phật, ngoại đạo; không đáng tin. Nhưng họ không nghi rằng, Phật chẳng có
luật gì cả. Phật chỉ nói lên những định luật tự nhiên mà thôi.
Ở trong sách Các Quan xét này, chúng ta thấy ngay sự quả báo tự nhiên ấy.
Chúng ta không rõ Ghê đe ôn có bao nhiêu vợ; hay đúng hơn là, đã hãm hiếp
bao nhiêu người con gái đồng trinh. Kinh chỉ cho biết "nhiều vợ và bảy mươi
mốt con". Những hành vi vô đạo của Ghê đe ôn đã có kết quả; do đứa con rơi A
bi mê léc ở Si chem thực hiện :
·
Chúng bèn ban cho người bảy mươi miếng bạc của miếu Ba anh Bê rít. A bi mê
léc lấy bạc đó thuê những kẻ bại hoại, hoang đàng theo mình. Đoạn người đến
nhà cha mình tại Ốp ra, và trên một hòn đá,
GIẾT CÁC ANH EM MÌNH, tức
những con trai của Giê ru Ba anh, số là BẢY MƯƠI NGUỜI. Chỉ một mình Giô
tham, con út của Giê ru Ba anh, còn sống, bởi vì chàng đã ẩn mình (9:4-5)
Tội nghiệp cho anh chàng A bi mê léc, con trai của Ghê đe ôn, vẫn tiếp tục
những hành vi tội ác của cha mình ! Rốt cuộc, anh ta cũng bị một phụ nữ giết
chết :
·
A bi mê léc tấn tới tháp, xông hãm nó, và đi lại gần cửa đặng PHÓNG HỎA.
Nhưng một NGUỜI NỮ ném thớt cối trên đầu A bi mê léc, làm BỂ SỌ người (9:52)
·
Như vậy, đức Chúa trời báo ứng A bi mê léc vì tội ác của hắn đã phạm cùng
cha mình mà giết bảy mươi người anh em mình. Đức Chúa trời cũng báo ứng dân
Si chem, vì mọi điều ác mà chúng nó làm. Sự rủa sả của Giô tham, con trai
Giê ru Ba anh, ứng nghiệm trên chúng nó là như vậy ((9:56-57)
Ở đây, có một vấn đề nên bàn. Khi nói đức Chúa trời báo ứng, thì chúng ta
tôn thờ ngài, hay nguyền rủa ngài ??? Theo tôi, rõ ràng khi cho ngài Báo
ứng- không hại gì. Nhưng một chuyện khác lại bị đặt ra cho ngài. Tại sao
chính ngài dẫn dắt Y sơ ra ên đi giết hàng loạt dân tộc, mà ngài không tự
báo ứng ? Môi se, tôi tớ đệ nhất của ngài giết bao nhiêu người anh em Do
thái và các dân tộc khác, sao ngài không báo ứng ??? Hai đứa con gái phục
ruợu để lấy cha ruột chúng, sao ngài không báo ứng ??? Ca in, đệ nhị Tổ sư,
giết nguời em độc nhứt trên đời sao ngài không báo ứng, mà còn bảo vệ ??? Vì
vậy, chỉ có Nhân quả tự nhiên, chứ không có Thiên chúa báo ứng. Cho rằng
"Thiên chúa báo ứng" là làm nhục Thiên chúa !
·
Kế ấy, dân Y sơ ra ên lại làm điều ác truớc mặt đức Giê hô va, phục sự những
Ba anh, và Át tạt tê, cùng các thần Si ry, các thần Si đôn, các thần Mô áp,
các thần nguời Am môn, và các thần của dân Phi li tin: CHÚNG NÓ LÌA BỎ ĐỨC
GIÊ HÔ VA, KHÔNG PHỤC SỰ NGÀI. Con THỊNH NỘ CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA lại NỔI PHỪNG
PHỪNG cùng Y sơ ra ên. Ngài PHÓ chúng vào tay dân Phi li tin, và vào tay
nguời Am môn. (10:6-7)
Có ai đọc sách này mà không thương xót cho dân Y sơ ra ên ! Bao nhiêu lần
muốn vùng ra khỏi bàn tay Thượng đế. Nhưng rồi, do ác nghiệp chồng chất; họ
lại bị trói buộc vào đó. Tôi nghỉ không ra, tại sao Giê hô va đức Chúa trời
lại không hiểu rằng dân muốn bỏ ngài ? Ngài không tìm hiểu nguyên nhân, mà
chỉ DÙNG BẠO LỰC áp bức họ đi theo con đuờng bá đạo ! Rõ ràng, dưới sự huớng
dẫn của Giê hô va, các dân tộc đã hầu như tuyệt diệt: GIẾT ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ,
TRẺ CON, KHÔNG CHỪA MỘT AI !!! Tại sao Giê hô va lại chỉ biết NỔI PHỪNG
PHỪNG cùng dân chúng, khi họ không theo ngài ?
Tại sao ngài lại chỉ biết GIẾT, CUỚP, TIÊU HỦY....mà không động não ??? Ngài
cho rằng, không theo ngài là ÁC, vậy không lẽ chiến tranh, giết hại lại là
PHÚC ÂM THIÊN CHÚA. Những nhà truyền đạo nên giải thích cho CHÚNG CON về
điều này, hầu mong "tiếp thu" mà "trở lại".
·
Giép thê, nguời Ga la át, là tay dõng sỹ, CON CỦA MỘT NGUỜI KỴ NỮ, và cha là
Ga la át. Vợ Ga la át có sanh cho nguời những con trai. Khi các con trai của
vợ ấy lớn lên, bèn đuổi Giép thê đi, mà rằng: Mầy không đuợc ăn phần gia tài
trong nhà cha chúng ta, vì mầy là con nguời đờn bà khác. Vậy, Giép thê trốn
xa anh em mình....Trong lúc dân Am môn đánh Y so ra ên, các truởng lão Ga la
át đi đem Giép thê từ xứ Tóp về.....(11:1-5).
Thì ra, đức Giê hô va cũng rất công bình! Khi cần dùng, thì ngài đâu ngại
CON CỦA ĐĨ. Ngài vẫn dùng làm QUAN XÉT !!! Tiếc thay, có những lúc ngài lại
hơi khác : "Những đứa con hoang MUỜI ĐỜI cũng không vào đươc hội của Giê hô
va "!!! Nhờ sự nâng đỡ của Thiên chúa, thành tích vị này cũng tương đối cao.
Kinh, ghi nhận NHƯ sau :
·
Trong lúc đó, có BỐN MƯƠI HAI NGÀN người Ép ra im BỊ CHẾT. (12:6)
May thay cho nhân loại, vị này chỉ được sống bảy năm làm Quan xét !!!
Bây giờ, chúng ta tiếp tục HỌC thêm một Thánh khác, Sam sôn. Vị này xuất thế
đặc biệt như Chúa Giê su :
·
Thiên sứ của đức Giê hô va hiện đến cùng người đàn bà ấy mà rằng: Kìa, ngươi
son sẻ không có con; Nhưng ngươi sẽ thọ thai và sanh một đứa trai (13:3)
·
Nguời đàn bà này sanh một con trai, đặt tên là Sam sôn. Đứa trẻ lớn lên và
đức Giê hô va ban phuớc cho. Thần của đức Giê hô va khởi cảm động nguời tại
trong dinh Đan giữa khoảng Xô rê a và Ê ta ôn. (13:24-25)
Do cái "bầu" này là của Chúa ban, nên hành động và công lao của vị này cũng
đặc biệt. Hãy nghe kinh thánh xưng tụng :
·
Sau một ít lâu, người trở lại đặng cưới nàng; đi vòng quanh xem cái thây sư
tử , thấy trong XÁC nó có một đàn ong và mật. Người BỤM MẬT trong tay VỪA ĂN
VỪA ĐI. Đến gần cha mẹ, người đưa cho cha mẹ ăn; Nhưng chẳng thuật rằng mình
đã lấy mật đó TRONG THÂY SƯ TỬ (14:8-9).
Chúng ta làm sao hiểu nỗi Thượng đế ! Ngài ban cho Thánh Sam sôn Mật trong
XÁC THÚI sư tử. Thánh lại "hiếu để" đem dâng cho cha mẹ, mà không cần nói
xuất xứ !!!
·
Bấy giờ thần của đức Giê hô va cảm động người; người đi xuống Ách ca lôn,
GIẾT BA MƯƠI NGƯỜI, CƯỚP LẤY ÁO XỐNG của chúng nó, thuởng cho những người
giải được câu đố. Đoạn người nổi giận PHỪNG PHỪNG trở về nhà cha mình
(14:19)
Thần của đức Giê hô va thật kinh khủng. Ngài nhập vào là GIẾT NGAY BA MƯƠI
NGƯỜI, CUỚP LẤY ÁO XỐNG. Ai mà chẳng sợ, chẳng theo !!!
Ngài huấn luyện Thánh nhân thật vỹ đại ! Công trình của ngài chỉ có ẨM
HUYẾT QUỶ VƯƠNG mới sánh kịp !
·
Vậy Sam sôn đi bắt BA TRĂM CON CHÓ RỪNG, cùng lấy những đuốc, rồi cột đuôi
mỗi hai con lại, và cột đuốc giữa hai đuôi. Người ĐỐT ĐUỐC, THẢ CHÓ RỪNG VÀO
TRONG LÚA MỲ của dân Phi li tin. Như vậy, NGUỜI ĐỐT LÚA MỲ ĐÃ BÓ CÙNG LÚA MỲ
CHƯA GẶT, và các vuờn Ô li ve (15:4-5).
Quả là Thánh Do thái thì có khác ! Tiêu hủy lương thực là kế hoạch Thượng đế
đấy ư ???
·
Với một hàm lừa, GIẾT CHẤT THÂY TỪNG ĐỐNG- Với một hàm lừa ta đánh MỘT NGÀN
NGƯỜI (15:16)
Ôi ! Đạo lý nào ca ngợi GIẾT CHẤT THÂY TỪNG ĐỐNG ??? Như vậy, có nên gọi là
ĐẠO GIẾT CƯỚP hay không ???
·
Sam sôn đi đến Ga xa, thấy một KỸ NỮ ở đó, bèn đi vào nhà nàng (16:1)
·
Nàng khiến Sam sôn nằm ngủ trên đầu gối mình, gọi một nguời, biểu cạo bảy mé
tóc trên đầu chàng. như vậy, nàng khởi làm khốn khổ nguời; sức lực bèn lìa
khỏi người (16:19).
Ô hô ! Thánh cũng CHỊU CHƠI đấy chứ !!! Khi thong thả, ngài ghé nhà KỸ NỮ
"làm phép" cho nàng. Tôi khoái nhất, khi Kinh tả :"nằm ngủ trên đầu gối".
Tuyệt ! Sảng khoái !
Nhưng cũng vì vậy mà THÁNH BỊ ĐI CẠO ĐẦU, MÓC HAI MẮT, mất hết Phù Phép !
"Cạo bảy mé tóc" hay uống bảy viên Viagra cùng một lúc ? Tại Thánh "hăng say
chiến đấu"; "hăng say phục sự" quá, đến chết không biết ! Quả là Thánh Chúa
!!!
·
Bấy giờ Sam sôn kêu cầu đức Giê hô va, mà rằng: Chúa Giê hô va ôi, xin ngài
nhớ lại tôi. Hỡi đức Chúa trời, hãy ban sức lực cho tôi, chỉ lần này mà
thôi, hầu cho tôi báo thù dân Phi li tin về sự mất hai con mắt tôi......Ấy
vậy, trong lúc chết, Sam sôn GIẾT NHIỀU NGUỜI HƠN LÀ GIẾT TRONG KHI CÒN SỐNG
(16:28-30)
Vị này thật sung suớng và vẻ vang danh đức Chúa trời lắm lắm !!! Sau khi
thỏa mãn tái tê; nhờ Chúa ban ơn, Thánh lại "giết nhiều hơn lúc sống" ! Đoạn
văn này là THẦN HỌC đấy; là "thương yêu mãn tính" của đạo Chúa đấy. Hãy "trở
lại" đi, ai ơi ! Bạn sẽ đuợc "xung xuớng", và "phục sự tối đa truớc khi
chết" ! Thần của Chúa sẽ ở trong bạn, khiến cho bạn "giết nhiều hơn khi còn
sống". Đó là Ý CHÚA !!!
·
Đoạn, tôi nắm tay vợ bé tôi, CHẶT NÓ RA TỪNG ĐOẠN, gởi đi khắp địa phận của
sản nghiệp Y sơ ra ên, vì chúng nó có phạm một tội trọng, một sự sỉ nhục
trong Y sơ ra ên (20:6)
Việc này xin để các nhà Thần học bàn luận !
·
Dân Y sơ ra ên đi lên khóc trước mặt đức Giê hô va cho đến chiều tối, cầu
vấn đức Giê hô va mà rằng: Tôi phải giao chiến lại với người Bên gia min, LÀ
ANH EM CỦA TÔI chăng? Đức Giê hô va đáp: HÃY LÊN ĐÁNH NÓ. (20:23)
Ôi ! Phúc âm của Thiên chúa ! Nó thâm diệu làm sao, thần Nguyen duc Chung
ơi !!!
·
Đức Giê hô va đánh bại nguời chi phái Bên gia min truớc mặt dân Y sơ ra ên;
và trong ngày đó, dân Y so ra ên GIẾT HAI MUÔN NĂM NGÀN MỐT nguời Bên gia
min, hết thảy đều có tài cầm gươm. (20:35)
Các nhà Thần học đạo Chúa, còn cách giải thích gì nữa đây ??? Kinh thánh sờ
sờ ra đó: Chính Giê hô va đánh, không ai khác ! Giê hô va đã hai lần buộc
dân Y sơ ra ên phải đánh giết ANH EM MÌNH !
·
Đương khi ấy, hòm giao uớc của đức Chúa trời ở tại đó, có Phi nê a, con trai
Ê lê a sa, cháu A rôn, phục truớc mặt đức Giê hô va. Vậy dân Y sơ ra ên cầu
vấn đức Giê hô va mà rằng :Tôi còn phải giao chiến cùng nguời Bên gia min,
ANH EM TÔI, hay là tôi phải ĐìNH lại ? Đức Giê hô va đáp : HÃY ĐI LÊN, vì
ngày mai ta sẽ PHÓ chúng vào tay ngươi (20:27-28).
Mấy chỗ khác, thì hơi hiểu một chút; vì đi đánh các dân tộc khác. Còn chỗ
này thì hoàn toàn mù tịt; không rõ tại sao Chúa lại bắt GIẾT ANH EM MÌNH ???
Cái đạo lý này phải nhờ thầy Huy tiến sỹ mới giải nỗi. Còn hạng cùng đinh
như chúng tôi chỉ biết HẬN mà thôi !!!
·
Lại có sáu trăm nguời xây lưng chạy trốn về phía đồng vắng, đến hòn đá Rim
môn, và ở đó bốn tháng. Đoạn dân Y sơ ra ên trở lại đánh nguời Bên gia min,
dùng gươm GIẾT HẾT THẢY NGUỜI TA Ở TRONG THÀNH, SÚC VẬT VÀ HẾT THẢY VẬT NÀO
GẶP ĐUỢC, LẠI HỄ GẶP THÀNH NÀO THÌ CHÂM LỬA ĐỐT THÀNH ĐÓ (20:47-48)
Thật kinh hoàng ! Chỉ có con cưng của đức Chúa trời, mới đuợc ngài sai khiến
để hành động như thế :GIẾT SẠCH, ĐỐT SẠCH LÀ PHƯƠNG CHÂM CỦA THUỢNG ĐẾ DO
THÁI !!! Đối với NGOẠI ĐẠO đã đành gian ác. Nhưng tại sao với ANH EM cũng
cam tâm làm như vậy ? Ai có thể giải thích cho Chúa trời trong hành động
khát máu nầy ? Lê anh Huy ơi , các nhà thần học ơi ! Có nên TRỞ LẠI cùng ÁC
QUỶ chăng ???
Chúng tôi không dám luận sự bâng quơ. Nhưng sau đây là lời Kinh thánh đa
vạch rõ tội ác của đức Chúa trời:
·
....Ôi Giê hô va đức Chúa trời của Y sơ ra ên, ngày nay thiếu một chi phái
của Y sơ ra ên; SAO TAI NẠN NÀY XẢY ĐẾN CHO CHÚNG TÔI (21:2)
Câu hỏi đầy nước mắt của dân Y sơ ra ên, đã tố cáo toàn bộ TỘI ÁC CỦA ĐỨC
CHÚA TRỜI. Nếu Chúa trời không sai họ đi giết, thì ai khác ? Chúa đã dạy :
HÃY LÊN ĐÁNH NÓ. Và một lần nữa, đức Chúa trời lại ra lệnh :HÃY ĐI LÊN, vì
ngày mai ta sẽ PHÓ chúng vào tay ngươi . Ôi PHÚC ÂM TUYỆT DIỆU. Hãy nghe
thêm :
·
Song dân Y sơ ra ên ĂN NĂN về điều đã xảy đến cho chi phái Bên gia min, ANH
EM MÌNH, mà rằng: Ngày nay một chi phái đã truất khỏi Y sơ ra ên. Chúng ta
sẽ làm sao có đặng người nữ cho những kẻ còn sống, vì chúng ta đã nhân danh
đức Giê hô va thề rằng không gả một con gái nào của chúng ta cho họ (21:4-7)
Chúng ta thông cảm đuợc với nguời dân Y sơ ra ên. Chúng ta chia sẻ với họ
niềm lo âu cho "nguời anh em" đã bị nạn tận diệt. Tuy nhiên, đồng thời chúng
ta cần đặt câu hỏi : Tại sao họ có thể làm điều tàn nhẫn như thế với "nguời
anh em", rồi lại ĂN NĂN và lo lắng cho họ ??? Câu trả lời chính đáng nhất,
mà tôi có thể nói là: SỰ ĐẦN ĐỘN VÀ KHIẾP NHƯỢC.
Tôi xin phép nói rõ vấn đề này. Không phải tôi khinh thường người Do thái
ngày xưa. Họ ĐẦN ĐỘN, vì chính họ xác nhận bởi lòng ĂN NĂN. Sự ĐẦN ĐỘN ấy sở
dĩ hiện hữu là vì LÒNG MÊ TÍN. Họ đã bị những ĐẤNG QUAN THẦY cho uống phải
bùa mê, thuốc lú. Họ đã nhảy vào chiến trận ĐỘC ÁC nhất của lịch sử loài
nguời :GIẾT NGUỜI NGOÀI VÀ GIẾT CẢ ANH EM. Đã năm lần bảy luợt, họ muốn giã
từ đức Chúa trời; Nhưng cuối cùng bị đe dọa và TRỞ LẠI. Họ khiếp nhược thật
sự, vì LÒNG MÊ TÍN. Cứ mỗi lần TRỞ LẠI là một lần MÁU ANH EM phải chảy xuống
cho loài ẨM HUYẾT QUỶ VƯƠNG thỏa mãn. Đã bao lần, họ chứng kiến MÁU ANH EM
mình đổ xuống; kể từ người SINH RA THUỢNG ĐẾ là Môi se. Không tuân hành mệnh
lệnh đi cuớp phá, Môi se đã giết hàng loạt nguời; kể cả các thủ lãnh của họ.
Kêu ca thiếu đói, HẮN cho ăn; và khi miếng thịt vừa đuợc cắn vào răng, thì
THƯỢNG ĐẾ GIẾT NGAY, không kịp nuốt !!!
Nay, lại một lần nữa, HẮN lại sai đi giết nguời ANH EM; cũng đi giết, rồi
lại KHÓC LÓC ĂN NĂN, lo lắng đủ điều. LÒNG MÊ TÍN, là nguyên nhân của sự ĐẦN
ĐỘN và khiếp nhuợc; chính hai lý do này đã khiến dân Y sơ ra ên phải trần
truồng, khô héo trong suốt mấy ngàn năm !
KHÔNG CÓ THUỢNG ĐẾ NÀO CẢ, MÀ CHỈ LÀ THAM VỌNG CỦA NHỮNG KẺ CẦM ĐẦU MUỐN
TRỤC LỢI BẰNG CHIẾN TRANH. Những ai mơ uớc TRỞ LẠI để hưởng phú quý vinh
hoa, xin hãy nhớ chuyện ăn thịt trên đây; và chuyện ca ngợi nàng Gia ên
"nguời xin nuớc thì cho sữa đựng trong chén quý"; rồi sau đó ĐÂM THỦNG MÀNG
TANG, BỬA ĐẦU NÓ RA; điều mà THÁNH BÀ ĐE BÔ RA đã ca ngợi !!!
Để hiểu rõ chính xác và sâu sắc hơn, xin quý vị hãy mở KINH THÁNH ra mà đọc
cho kỹ! Thật kỹ nhé !!!Đừng vội tin tôi !
·
Vậy, chúng nói rằng: Trong các chi phái Y sơ ra ên, có ai chẳng đến ra mắt
trước mặt đức Giê hô va tại Mích ba chăng ? Vả, từ Gia be, trong xứ Ga la
át, chẳng có ai đến vào trại quân tại hội đồng; vì khi tu bộ dân, thì
chẳng thấy có nguời nào
của dân Gia be ở xứ Ga la át. Hội chúng bèn sai đến Gia be MỘT MUÔN HAI NGÀN
NGUỜI MẠNH MẼ hơn hết, và truyền lịnh rằng: Hãy đi, DÙNG GƯƠM GIẾT DÂN CƯ
CỦA GIA BE ở xứ Ga la át, LUÔN VỚI NGUỜI NỮ VÀ CON TRẺ. Nầy là điều các
ngươi sẽ làm :
HÃY TẬN DIỆT MỌI NGUỜI NAM, luôn MỌI NGUỜI NỮ ĐÃ LÀM BẠN MỘT NGUỜI NAM.
Chúng tìm được trong dân Gia be, ở xứ Ga la át, BỐN TRĂM CON GÁI ĐỒNG TRINH,
chưa làm bạn với nguời nam, bèn dẫn chúng về trại quân tại Si lô, ở trong xứ
Ca na an. Toàn hội chúng sai sứ đến nguời Bên gia min rút ở nơi hòn đá Rim
môn đặng giảng hoà cho chúng. Nguời Bên gia min bèn trở về; dân Y sơ ra ên
gả cho chúng những người nữ đã dung thứ, để còn sống trong số những nguời nữ
Gia be, ở xứ Ga la át; Nhưng không đủ cho mọi nguời (21:8-14)
Như vậy, chúng ta biết rõ rằng, nguời dân Gia be đã CỰ TUYỆT CHÚA TRỜI,
không về với hội đồng nữa. Nhưng Chúa đã sai MỘT MUÔN HAI NGÀN dũng sỹ đến
GIẾT SẠCH dân này. Bọn Y sơ ra ên chỉ để lại gái đồng trinh, để gả cho
"nguời anh em còn sót lại"; Bên gia min, hầu chuộc tội. Vậy, chúng ta cũng
hiểu rằng, với Giê hô va đức Chúa trời thì muôn năm vẫn một khẩu hiệu AI
KHÔNG THEO THÌ GIẾT, CƯỚP, ĐỐT . Đạo của ngài là như thế đó ! Ôi nó "siêu
việt" biết chừng nào, thần Chung ơi !!!
Tuy nhiên, không phải ai ĂN NĂN cũng giống nhau. Chúng ta hãy nghe thêm về
sự ĂN NĂN của dân Chúa, thì mới thấy thấm thía làm sao :
·
Vậy dân sự ĂN NĂN về việc Bên gia min, VÌ ĐỨC GIÊ HÔ VA CÓ LÀM HUYẾT trong
các chi phái Y sơ ra ên (21:15). (And the people repented them for
Benjamin, because that the Lord had made a breach in the trible of Israel)
·
Vậy chúng nói: Kìa tại Si lô, ở về huớng bắc Bê tên, phía đông của con
đuờng đi từ Bê tên lên Si chem, và phía nam Lê bô na, mỗi năm nguời ta giữ
một lễ cho Giê hô va. Chúng bèn KHUYÊN người Bên gia min rằng: Hãy đi phục
trong vuờn nho, hễ khi thấy các con gái của Si lô đi ra đặng MÚA HÁT RẬP
NHAU, thì các ngươi hãy ra khỏi vuờn nho, rồi mỗi nguời trong các ngươi phải
CUỚP LẤY MỘT NGUỜI VỢ trong bọn gái trẻ của Si lô đó, đoạn trở về xứ Bên gia
min (21:19-21).
Đúng là TRẦN TRUỒNG VÀ ĐẦN ĐỘN, muôn đời vẫn thế thôi ! Con gái mình thì thề
thốt không gả cho "người anh em"; vì sẽ bị rủa sả (curse). Thế Nhưng, CON
CÁI THƯỢNG ĐẾ, lại nghỉ ra đuợc cách đi CƯỚP VỢ; kể cũng chẳng ai bằng!
Nhưng phải chăng, do "cái khôn ngoan thuợng giới" này lại phải chịu đày đọa
kiếp kiếp trong sự đau khổ, chiến tranh ??? Do thái ơi , ba ngàn năm không
đủ sao ? Người Việt ơi "Chúa lòng lành vô cùng" là như thế đấy .
***050621***
CHƯƠNG 13 :
MIỂNG SÀNH VÀ CHÚT DA CU
Dân Do thái đã khốn đốn vì ĐỒNG CỐT BÓI TOÁN, mà họ gọi là tiên tri. Những
đồng cốt này, cứ nhân danh Thượng đế, rồi sai bảo nguời dân. Họ, vào thuở
man khai ấy, chẳng biết gì cả. Hễ một nguời có sức mạnh nổi lên, là họ tuân
phục; tự xung mình là TÔI TỚ HÈN MỌN. Rồi chủ bảo giết người thì giết, bảo
cướp của thì cướp. Bảo giết anh em, cha mẹ cũng giết luôn !!!
Có ai trong chúng ta lại nghỉ rằng, Thượng đế vốn là một ÁC THẦN, hễ tới đâu
thì gieo chết chóc, tai hoạ đến đó ? Nhưng thuở xa xưa của Do thái thì khác;
xin mời quý vị cùng HỌC trong sách MA NU ÊN :
·
Nhưng tay đức Giê hô va giáng họa lớn trên dân sự Ách đốt, dẫn sự TÀN HẠI
đến trong xứ chúng nó, lấy sự tri lậu hành hạ Ách đốt và địa phận nó ((5:6).
Chúng ta không lấy làm ngạc nhiên mấy, khi những điều ấy xảy ra trong lòng
người thuở man dại. Nhưng buồn cuời thay, đến ngày nay, mà con người vẫn tin
tuởng. Họ tin như thế, mà lại chửi nguời khác cúng giỗ cha mẹ quá cố là mê
tín, dị đoan ! Đúng là HÀM HANH .
Bệnh tật là chuyện thông thường của muôn vật, sao lại đổ cho Thượng đế ? như
vậy, oan cho ngài biết mấy, phải không ? Nếu như, cái gì cũng do Chúa cả,
thì hiện nay bao nhiêu thứ bịnh, như AID chẳng hạn, không lẽ cũng là do Chúa
mà ra ? Chúa làm gì có HIV mà truyền ra cho thiên hạ ? Cúm gà, không lẽ cũng
của Chúa...? Nói như vậy, là tôn trọng đức Chúa trời, hay nguyền rủa ngài ?
Tôn trọng đấng TỐI CAO, hay dùng ngài như một TẤM THỚT ?
·
Người ta vừa đem hòm đi, thì tay đức Giê hô va bèn phạt thành ấy, khiến cho
nó bị sự kinh khiếp rất lớn. Ngài hành hại dân thành đó, TỪ ĐỨA NHỎ cho đến
nguời lớn, chúng đều bị bịnh tri lậu phát ra (5:9)
·
Nếu các ngươi gởi hòm của đức CHÚA TRỜI CỦA Y SƠ RA ÊN về, thì chớ gởi
không. Nhưng phải trả cho đức Giê hô va của lễ chuộc tội rồi các ngươi sẽ
được chữa lành...đáp rằng: Năm cái bình TRI LẬU BẰNG VÀNG, VÀ NĂM CON CHUỘT
BẰNG VÀNG...(6:3-4)
Giê hô va nào ăn hối lộ ghê gớm như thế ? Chỉ có bọn lợi dụng danh xưng
Thượng đế mà thôi ! Chúng hù dọa kẻ bất tri để ăn cướp mọi thứ; kể cả quê
hương của họ. Những ĐỨA NHỎ tội tình gì mà phải "hành hại" chúng ? Chỉ có ÁC
QUỶ mới làm như thế, chứ Chúa nào đi làm chuyện bất nhân ???
·
Đức Giê hô va HÀNH HẠI dân Bết sê mết vì chúng có nhìn vào hòm của đức Giê
hô va; ngài HÀNH HẠI Bảy Mươi người của dân sự (6:19).
Ai giết bảy mươi người vì dòm hòm Thượng đế ? Dứt khoát không phải Chúa
trời, mà là bọn gian ác. Tôi kiên quyết bảo vệ đức Chúa trời, và lên án mọi
hành động GIAN ÁC của những kẻ lợi dụng Thượng đế.
·
Dân sự bị mệt đuối lắm, xông vào CƯỚP CỦA, BẮT CHIÊN BÒ, BÒ CON, giết đi
trên đất, rồi ăn thịt lộn với huyết. Có nguời đến nói cùng Sau lo rằng: Kìa
dân sự phạm tội cùng đức Giê hô va, mà ăn thịt lộn với huyết. Nguời đáp, ấy
là sự lỗi đạo. Hãy lập tức lăn một hòn đá lớn đến gần ta. Lại tiếp rằng: Hãy
đi khắp cơ binh rao rằng mỗi nguời phải dẫn đến ta chiên bò mình, và giết
tại đây; như vậy, các ngươi không phạm tội cùng đức Giê hô va mà ăn thịt lộn
với huyết....Sau lo bèn lập một bàn thờ cho đức Giê hô va (14:32-35)
Đây, phải chăng là một điều lạ, mà chúng ta chưa đuợc các nhà thần học giải
thích. Tại sao Giê hô va lại thích MÁU ? Vậy ngài là ai ? Tại sao phải vấy
máu bàn thờ ? Tại sao phải xây dựng bàn thờ trên vủng máu ??? Tại sao phải
rải máu chung quanh bàn thờ ? Có lẽ mọi người thầm hiểu rồi !
·
Đọan Sau lo (vua Do thái) nói : Chúng ta hãy đi xuống đuổi theo dân Phi li
tin trong khi ban đêm, CƯỚP PHÁ chúng nó cho đến sáng sớm, và CHỚ ĐỂ SỐNG
MỘT AI.(14:36)
·
Vậy, hãy đi đánh dân A ma léc, và DIỆT HẾT MỌI VẬT thuộc về chúng nó. ngươi
sẽ không thương xót chúng nó, PHẢI GIẾT NGUỜI NAM VÀ NỮ VÀ CON TRẺ VÀ CON
BÚ, BÒ VÀ CHIÊN, LẠC ĐA VÀ LỪA. (15:3)
Hỡi "Giê hô va vạn quân" của Do thái ! Tội diệt chủng của ngươi không một ai
tha thứ ! Thế mà, những kẻ nối nghiệp lại hô hào Chúa thương yêu vô cùng,
Chúa toàn năng !!! Những KẺ MẠNH đã lừa gạt dân chúng. Bọn họ thâu tóm tiền
tài, vàng bạc, rồi mua chuộc một số cuờng hào ác bá làm tay sai. Đi cuớp
nước, cướp của, đốt nhà, đốt thành, giết cả CON CÒN BÚ SỮA...Rồi cho rằng
đức Chúa trời bảo như vậy !!! Một sai lầm ghê rợn như thế, mà đến thế kỷ
hai mươi mốt vẫn còn được xưng tụng, mới là lạ thay cho loài người !!! Thật
trần truồng và đần độn !!!
·
Sau lo đánh A ma léc, từ Ha vi la cho đến Su ro, đối ngang xứ Ê díp tô.
Người bắt sống A ga, vua của dân A ma léc, rồi lấy gươm DIỆT HẾT THẢY DÂN
SỰ. Nhưng Sau lo và dân chúng dung thứ A ga..(15:7-9)
Chúng ta sẽ chứng kiến "sự dung thứ" này của tên gian ác Sau lo. Sa mu ên,
vị Tiên tri của Chúa trời Do thái đã trách phạt và bãi CHỨC VUA của tên này,
vì "dung thứ" người ta, trái lệnh "tận diệt" của Giê hô va đức Chúa trời :
·
Sa mu ên nói cùng Sau lo rằng: Ta không trở lại cùng ngươi đâu, vì ngươi đã
từ bỏ lời của đức Giê hô va, nên đức Giê hô va từ bỏ ngươi , để ngươi CHẲNG
CÒN LÀM VUA của Y sơ ra ên nữa (15:26).
Thế rồi, Thánh Sa mu ên thi hành LỆNH THƯỢNG ĐẾ ngay :
·
Đoạn Sa mu ên nói : Hãy dẫn A ga, vua A ma léc đến ta. A ga đi đến người, bộ
vui mừng, vì tuởng rằng: Quả hẳn, điều cay đắng của sự chết đã qua rồi.
Nhưng Sa mu ên nói cùng người rằng: Hễ gươm ngươi đã làm người đàn bà không
có con thế nào, thì mẹ ngươi cũng sẽ không có con thế ấy. Sa mu ên bèn giết
A GA trước mặt đức Giê hô va tại Ghinh ganh (15:32-33).
Thật tội nghiệp cho vua A ga, người chưa có kinh nghiệm với ĐẠO CHÚA. Ông
tưởng rằng gặp BỀ TRÊN, là có thể 'SỐNG' được sao ??? Chưa kịp mừng, thì đầu
lìa khỏi cổ !!! Kinh nghiệm của vua Sau lo đã được ghi lại rõ ràng. Không
giết người, thì Chúa truất phế ngay! Bởi vì, đối
với đức Chúa trời Y sơ ra ên, không có gì ngoài chữ GIẾT-CƯỚP- ĐỐT.
Cái tội của Sau lo là, không biết rằng, chính Chúa đã giết gần hết chi phái
mình. Bắt dân mình đi cuớp VỢ ở tại dân tộc khác. Nay thấy Sau lo cao lớn
dõng mãnh phi thường, nên dùng tạm để GIẾT NGƯỜI; Nhưng làm xong việc, thì
Chúa dẹp ngay ! Không biết Ngô gia Việt nam có cùng truờng hợp nầy hay không
??? Thế rồi :
·
Đức Giê hô va phán cùng Sa mu ên rằng: ngươi buồn rầu về việc Sau lo cho đến
chừng nào ? Ta ĐÃ TỪ BỎ NÓ....Ta sẽ sai ngươi đến Y sai, người Bết lê hem,,
vì trong vòng các con trai người, ta đã chọn một người làm vua......Đức Giê
hô va phán cùng Sa mu ên rằng: Ấy là nó. Hãy đứng dậy XỨC DẦU cho nó. Sa mu
ên lấy sừng dầu, xức cho người giữa các anh người. Từ ngày đó về sau, thần
của đức Giê hô va cảm động ĐA VÍT. (16:1-13).
Có gì đần độn hơn bọn vua chúa Do thái thời xưa. Cúi đầu tin vào bọn đồng
cốt; tự xưng danh Thiên chúa; rồi lãnh mạng đi chém giết, kể cả "anh em
mình"; rồi "ăn năn", rồi "tái tục". Máu nhuộm cả Trung đông bởi bàn tay
Thượng đế. Thế mà, cho đến bây giờ, một bọn mang danh trí thức vẫn còn HÙA
THEO ĐỂ GÂY TỘI ÁC. Rõ thật TRẦN TRUỒNG VÀ ĐẦN ĐỘN !!!
·
Đa vít đáp cùng người Phi li tin rằng: ngươi cầm gươm, giáo, lao mà đến cùng
ta; còn ta, ta nhân danh đức Giê hô va vạn binh mà đến, tức là ĐỨC CHÚA TRỜI
CỦA ĐẠO BINH Y SƠ RA ÊN, mà ngươi đã sĩ nhục. Ngày nay, đức Giê hô va sẽ phó
ngươi vào tay ta, TA SẼ GIẾT ngươi , CẮT ĐẦU ngươi , VÀ NGÀY NAY BAN THÂY
CỦA ĐẠO BINH PHI LI TIN cho chim trời và thú vật của đất..........VÌ ĐỨC GIÊ
HÔ VA LÀ CHÚA CỦA CHIẾN TRẬN (17:45-47)
Kinh thánh ghi rất rõ vai trò của Giê hô va đức Chúa trời : "đức chúa
trời của đạo binh Y sơ ra ên", và "đức Giê hô va là chúa của chiến trận".
như vậy, kẻ nào dám phá bỏ KINH THÁNH để rao truyền rằng :đức Chúa trời là
của nhân loại ??? SAI, HOÀN TOÀN SAI !!!!!!!!!!!!!!!!
Nếu tin có một đức Chúa trời, thì không thể dùng kinh Cựu uớc; hoặc giả tin
vào Cựu uớc, thì chỉ có Chúa trời của Y sơ ra ên ! Sau đây, chúng ta hãy
thuởng thức tài nghệ "siêu việt" của vua Đa vít:
·
Đa vít thò tay vào túi mình, lấy một cục đá, ném nó bằng trành, trúng nơi
trán nguời Phi li tin. Cục đá lọt thấu trong trán. Gô li át té úp mặt xuống
đất. Như vậy, Đa vít thắng nguời Phi li tin bằng cái trành ném đá và cục đá,
đánh chết hắn mà không có gươm nơi tay (17:49-50). (And David put his hand
in his bag, and took thence a stone, and slang it , and smote the Philistine
in his forehead, that the stone sunk into his forehead ; and he fell upon
his face to the earth. So David prevailed over the Phlistine with a sling
and with a stone, and smote the Philistine; and slew him, but there was no
sword in the hand of David)
Quả thật, cao kiến, cao kiến !!! Tiếc thay, cái chàng lực sỹ của Phi li tin,
còn ngốc quá ! Đối với Chúa của Y sơ ra ên, mà còn tin ANH HÙNG MÃ THUỢNG,
thì trật lất. Chết là đáng đời ! Ngài là VUA CỦA CHIẾN TRẬN, nên chỉ cần
chiến thắng, không cần lưu tâm đến chuyện khác !!! Vinh quang thay, VUA ĐA
VÍT !!! (Xin đừng hiểu nghĩa theo tiếng Việt !). Và để hiểu thêm về ông vua
này, xin hãy HỌC tiếp :
·
Đọan Đa vít chạy lại, xông vào nguời Phi li tin, lấy gươm của hắn và lấy ra
khỏi vỏ, GIẾT HẮN VÀ CẮT ĐẦU ĐI.(17:51)
Đúng là con cưng của Thuợng đế Do thái; và chỉ có làm như vậy mới xứng đáng
giữ cơ nghiệp sau này !
·
Đa vít chổi dậy, cùng quân thủ hạ của mình đi ĐÁNH GIẾT HAI TRĂM NGƯỜI Phi
li tin. Người đem DƯƠNG BÌ (foreskin=da đầu cu) của chúng nó về và nộp cho
vua đủ số, đặng trở làm phò mã nguời (18:27).
Kể ra, ngài Đa vít cũng chịu khó lắm nhỉ ? Giết hai trăm mạng để "cắt da
qui đầu", hầu được làm phò mã. Dễ ợt !!! Thì ra, cái "da qui đầu", nó quan
trọng trong đạo Chúa đến thế ! Chỗ này, chỉ có THẦN HỌC DA (chứ không phải
gia) mới giải thích nổi !
·
Sau lo sai nguời đi bắt Đa vít; Nhưng khi chúng thấy MỘT ĐÁM TIÊN TRI, và Sa
mu ên đứng đầu những người ấy, thì thần của đức Giê hô va cảm động họ, họ
cũng nói tiên tri.(19:20).
·
Người ta cho Sau lo hay, người bèn sai những người khác; HỌ CŨNG NÓI TIÊN
TRI NHƯ các kẻ khác. Sau lo lại sai người đi lần thứ ba, đến phiên họ CŨNG
NÓI TIÊN TRI. Bấy giờ, Sau lo thân hành đến Ra ma, tới nơi giếng chứa nước
lớn của Sê cu. Người hỏi rằng Sa nu êm và Đa vít ở đâu ? Người ta thưa rằng:
Hai người ở Na giốt trong Ra ma; thần của đức Chúa trời cảm động đến phiên
người, người cứ đi dọc đàng NÓI TIÊN TRI cho đến khi tới Na giốt trong Ra
ma. Người cũng lột áo mình NÓI TIÊN TRI trước mặt Sa mu ên, rồi ở trần như
vậy nằm duới đất trọn ngày và đêm đó. Bởi cớ ấy, có câu tục ngữ rằng: Sau lo
há cũng VÀO HÀNG CÁC TIÊN TRI (19:21-24)
Đáng lẽ không trích những câu này. Nhưng lại thấy một việc rất quan trọng.
Mấy chữ MỘT ĐÁM TIÊN TRI....và HỌ CŨNG NÓI TIÊN TRI, cho chúng ta thấy; vào
thuở ấy, trong Y sơ ra ên, thầy bói rất nhiều, đồng cốt cũng lắm. Không phải
chỉ một TIÊN TRI, mà là MỘT ĐÁM TIÊN TRI. Rồi thì, người khác CŨNG ĐƯỢC NHẬP
để
nói tiên tri. Ngay cả Sau
lo, người mà Chúa không còn thương nữa, cũng nói TIÊN TRI !!! như thế, cả
thầy lẫn tớ đều NÓI TIÊN TRI !
Khổ thay cho nguời TIÊN TRI, mỗi lần Ngài nhập xác, là phải LỘT ÁO, rồi Ở
TRẦN NẰM DƯỚI ĐẤT ! Sao Chúa trời nhập vào để nói TIÊN TRI lại phải TRẦN
TRUỒNG mới đuợc ??? Và như chúng ta đã học trên đây, thì TIÊN TRI CẢ ĐÁM,
chứ đâu phải là tiên trên trời, là một người xuất chúng ? Ai cũng có thể nói
TIÊN TRI; nói cách khác, MA NHẬP NGÔN XUẤT, chứ đâu phải THẦN THÁNH hiển
linh !!! Có ai có thể tưởng tượng được những thầy bói và đồng cốt ấy đã làm
đảo điên nhân loại cho đến ngày nay ???
TẤT CẢ ĐỀU DO MÊ TÍN !
Chúng ta thật phục tài Đa vít, vua Y sơ ra ên, tôi tớ Chúa. Khi ngài túng
quẩn, thấy chủ trại Na banh giàu có, ngài sai người đến xin xỏ. Na banh
không cho, ngài dẫn bốn trăm người đến uy hiếp. Vợ Na banh là A bi ga in
nghe tôi tớ thuật lại, sợ quá, bèn đem đồ đi dâng; nếu không, thì Đa vít sẽ
diệt sạch ! Thế rồi "
·
Cách chừng mười ngày sau, đức Giê hô va ĐÁNH NA BANH VÀ NGƯỜI CHẾT. Khi Đa
vít hay Na banh đã chết, thì nói rằng: Đáng ngợi khen đức Giê hô va thay, vì
đã xử đoán sự sỉ nhục mà tôi bị bởi Na banh, và đã giữ tôi tớ ngài khỏi làm
điều ác ! Đức Giê hô va đã khiến sự hung ác của hắn đổ trên đầu hắn ! Đoạn
Đa vít sai người đến hỏi A bi ga in làm vợ mình. Những tôi tớ của Đa vít đến
tìm A bi ga in tại Cạt mên, mà nói rằng: Đa vít sai chúng tôi đến cùng nàng,
VÌ NGƯỜI TOAN LẤY NÀNG LÀM VỢ. Nàng bèn chổi dậy, sấp mình xuống đất, mà nói
rằng: Nầy con đoi của chúa, sẽ làm tôi mọi chúa đặng rửa chân các tôi tớ của
chúa tôi....Đa vít cũng có cưới A hi mô am, ở Gít rê ên, và cả hai đều làm
vợ nguời (25:38-43)
Ở đây, tôi chỉ muốn bàn luận chút xíu. Xin quý vị hãy đọc kỹ kinh thánh.
Theo tôi, đoạn kinh văn trên cho chúng ta thấy, không phải đức Chúa trời
ĐÁNH Na banh chết; mà là Vợ hắn; A bi ga in, sau khi đã bị Đa vít dùng thủ
đoạn uy hiếp. Đọc lời nàng :"nầy con đoi của chúa....đặng rửa chân các tôi
tớ của chúa", cho chúng ta thấy rằng, nàng không dám nghỉ đến chuyện làm vợ
Đa vít. Vậy tại sao Đa vít "vội vàng" cưới nàng làm vợ ??? Chồng nàng vừa
chết, thì Đa vít cưỡng ép ngay, chắc phải có ý đồ vì : "Người rất giàu có ba
ngàn chiên và một ngàn dê" (25:2).
Như thế, vừa lấy đuợc vợ, vừa cướp được gia tài ! Thật là bất nhân không ai
bằng !!! Chúng ta thấy lời lẽ nàng mà thương hại. Nhưng nàng làm cách gì
khác khi mà Đa vít đã quyết định :"từ đây đến mai, phàm vật gì thuộc về Na
banh, ta sẽ chẳng để còn lại vật nhỏ hơn hết". Sau khi đã :"nguyện đức Chúa
trời sẽ xử kẻ thù nghịch của Đa vít thật cho nặng nề..(25:22).
Như thế, tội ác DIỆT NA BANH và cưỡng hiếp vợ hắn, thuộc về đức Chúa trời
của Y sơ ra ên hay của Đa vít ? Tuy hai mà một, phải không ? Vì "thần của
Giê hô va ở cùng Đa vít" !!!
·
Đa vít PHÁ HỦY xứ này, CHẲNG ĐỂ MỘT NGƯỜI NAM HAY NỮ CÒN SỐNG, và CƯỚP LẤY
CHIÊN, BÒ, LỪA, LẠC ĐA VÀ ÁO XỐNG; đoạn trở về cùng A kích......Đa vít
CHẲNG CHỪA MỘT NGƯỜI NAM HAY NỮ CÒN SỐNG đặng dẫn về Gát; vì nói rằng: E
CHÚNG NÓ SẼ CÁO CHÚNG TA, mà rằng : Đó là điều Đa vít làm. Trọn lúc Đa vít
ngụ trong xứ Phi li tin, THƯỜNG HAY LÀM NHƯ VẬY,. Cho nên A kích tin Đa vít,
mà rằng : HẮN ĐÃ LÀM CHO HẮN BỊ GỚM GHIẾC nơi Y sơ ra ên, là dân sự hắn, nên
chắc sẽ làm tôi tớ ta đời đời. (27:9-12)
Giết người bịt miệng. Giết sạch sẽ, không còn một ai !!! Chúa trời hay ác
quỷ, hỡi Lê anh Huy ??? Ngay cả vua A kích; người sử dụng Đa vít, cũng xác
nhận "hắn đã làm cho hắn gớm ghiếc". Vậy, ông Vua của đức Chúa trời Y sơ ra
ên nổi tiếng là thế đó !
·
Vả, Sa mu ên đã qua đời.....Sau lo đã trừ khỏi xứ NHỮNG ĐỒNG CỐT VÀ NHỮNG
THẦY TÀ THUẬT (28:3)
Đây là một câu rất quan trọng cho những ai lưu tâm nghiên cứu KINH THÁNH Do
những "đồng cốt và thầy tà thuật" này, vào buổi rạng động của Y sơ ra ên; họ
tự xưng mình là Thượng đế, xúi bên này giết bên kia; đặc biệt là đưa dân Y
sơ ra ên vào tội ác diệt chủng. Họ chủ trương GIẾT SẠCH, ĐỐT SẠCH, CƯỚP
SẠCH. Nhưng : "thiên bất dung gian"; dân tộc Y sơ ra ên đã phải gánh chịu
hậu quả vô cùng bi thảm như ngày nay cũng vì tin vào "đồng cốt và tà thuật"
!!!
Từ trong KINH THÁNH này, chúng ta không tìm thấy một ĐỨC CHÚA TRỜI đầy yêu
thương và bác ái ! Chúng ta chỉ thấy những vị đuợc gọi là THÁNH đều phát
xuất từ những hành động GIẾT, CƯỚP, ĐỐT mà thôi ! Tại sao như thế ? Điều này
rất dễ hiểu, vì họ đã xây dựng niềm tin nơi ĐỒNG CỐT VÀ TÀ THUẬT; như chính
vua SAU LO đã nhận thấy và trừ khử. Tiếc thay, đứng truớc những khó khăn đầy
dẫy; sau đó, vua Sau lo cũng đi tìm lại ĐỒNG CỐT VÀ TÀ THUẬT ! Rồi dẫn ông
đến cái chết !
·
Thế trận dữ dội cho Sau lo; những lính cầm cung bắn trúng người, làm cho
trọng thương. Sau lo nói cùng kẻ vác binh khí rằng: Hãy rút gươm ngươi đâm
ta đi, kẻo những kẻ KHÔNG CHỊU CẮT BÌ kia đến đâm ta và sỉ nhục ta
chăng.....như vậy, trong ngày đó, Sau lo, ba con trai người kẻ vác binh khí
người, và hết thảy kẻ theo người đều chết chung nhau. (31:3-6)
Một cái chết hết sức lãng xẹc ! Chết đi vì sợ KẺ KHÔNG CẮT BÌ sỉ nhục ? Cắt
bì để làm gì ? Tại sao lại phải tin rằng cắt bì mới là con Chúa ? Ngày nay,
có bao nhiêu kẻ cắt bì đang rao truyền Kinh thánh ? Bao nhiêu kẻ giữ ngày SA
BÁT, thế mà vẫn ở ngôi cao chí tôn trong Kinh thánh ? Sự tối tăm của thuở
hoang sơ đã đành như thế; Nhưng ngày nay, Nhưng kẻ NHÂN DANH THUỢNG ĐẾ của
Do thái có làm theo MỌI LẼ như vậy hay không, mà đòi kêu gọi dân tộc Việt
"chối bỏ nguồn cội" để TRỞ LẠI VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI DO THÁI ???
Không thể nào.
***050623***
CHƯƠNG 14:
HOANG ĐÀNG LÀ THÓI XƯA NAY
Bây giờ, chúng ta tiếp tục học sách SA MU ÊN II. Để có thể rút ngắn những
bài viết này, tôi chỉ trích những câu, đọan liên quan đến Giê hô va đức Chúa
trời mà thôi.
·
Bấy giờ Đa vít cầu vấn đức Giê hô va, mà rằng: Tôi phải lên đánh dân Phi li
tin chăng ? Ngài sẽ phó chúng nó vào tay tôi chăng ? Đức Giê hô va đáp cùng
Đa vít rằng: HÃY ĐI LÊN, vì hẳn ta sẽ PHÓ dân Phi li tin vào tay ngươi . Vậy
Đa vít kéo đến Ba anh Phe rát sim, là nơi người đánh dân đó; và người nói
rằng: ĐỨC GIÊ HÔ VA ĐÃ ĐÁNH VỠ CÁC KẺ THÙ NGHỊCH TÔI khỏi truớc mắt tôi khác
nào nước chảy. (5:19-20)
·
Dân Phi li tin trở lại lần thứ nhì, và bủa ra trong trủng Rê pha im. Đa vít
cầu vấn đức Giê hô va, ngài đáp rằng: ngươi chớ đi lên, hãy đi vòng đằng sau
chúng nó, rồi ngươi sẽ tới chúng nó về hướng cây dâu. Và khi nào ngươi nghe
tiếng bước trên ngọn cây dâu, bấy giờ hãy lật đật xông tới, vì chính trong
lúc đó, ĐỨC GIÊ HÔ VA SẼ ĐI TRƯỚC ngươi ĐẶNG HÃM ĐÁNH đạo quân Phi li tin
(5:22-24)
Hai sự kiện này, một lần nữa, xác nhận Giê hô va đức Chúa trời là Thần
chiến tranh của Y sơ ra ên !
·
Khi đến sân đạp lúa của Na côn. U xa đưa tay lên nắm hòm của đức Chúa tời,
bởi vì những con bò vấp ngã. CƠN THỊNH NỘ CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA bèn nổi PHỪNG
PHỪNG cùng U xa, đức Chúa trời HÀNH HẠI người vì cớ lầm lỗi nguời, và người
chết tại đó, gần bên hòm đức Chúa trời (6:6-7)
Thật là phi lý ! Bò vấp ngã, người ta đỡ hòm, đã không ghi ân mà lại giết !
Có thực đức Chúa trời làm như vậy không ? Chắc chắn là không; vì ngài là
đấng công bình !!! Vậy có phải Đa vít; người lợi dụng danh Chúa, giết người
rồi đổ lỗi cho Chúa trời không ? Tùy mỗi người suy luận. Theo cá nhân tôi
thì, Đa vít đã ngờ vực U xa đưa tay lên hòm đức Chúa trời để lấy cắp; vì hòm
này vốn là Châu báu !
·
Giê hô va đức Chúa trời của Y sơ ra ên có phán như vầy : Ta đã xức dầu lập
ngươi làm vua Y sơ ra ên, ta đã giải cứu ngươi khỏi tay Sau lo. Ta cũng ban
cho ngươi nhà cửa của chủ ngươi , TRAO VÀO TAY ngươi CÁC VỢ CỦA CHỦ ngươi ,
lập ngươi làm vua của nhà Y sơ ra ên và Giu đa, và nếu điều đó không đủ, ắt
ta sẽ cho thêm các ơn khác (12:7-8)
Quý độc giả nghỉ gì về những điều Giê hô va đức Chúa trời tự khai trên đây :
giết người, cướp của người, lấy vợ người, để ban cho kẻ khác, là hành động
của Thượng đế chăng ? Ai có thể tôn thờ một Thiên chúa như thế; ngoài những
kẻ muốn trở thành ĂN CƯỚP TÀN BẠO NHẤT ??? Dứt khóat Thiên chúa không bao
giờ làm như thế; mà đó là ÁC QUỶ nhân danh ngài ! Và đoạn Kinh này cũng
chính thức khuyến khích "những kẻ phục sự Chúa cho tốt", thì Chúa ban cho
tất cả; kể cà vợ con người khác. Thật là một LŨ ĂN CƯỚP KHÔNG CÒN BIẾT XẤU
HỔ. Thế mà, dám lên mặt dạy đạo đức !
·
Đức Giê hô va là HÒN ĐÁ và đồn lủy tôi, đấng giải cứu tôi. Đức Chúa trời là
HÒN ĐÁ tôi, nơi tôi sẽ nương náu mình (22:1-3).
Đọc lời ca của Đa vít, chúng ta thấy ngay rằng; họ xem Thiên chúa chỉ là
HÒN ĐÁ che chở cho những tham vọng của họ. Họ nương vào Thiên CHÚA HÒN ĐÁ
được che chở khi túng cùng mà thôi. Và họ dùng HÒN ĐÁ ấy để :
·
Giữ gìn tôi để LÀM ĐẦU CÁC NUỚC....Các người NGOẠI QUỐC sẽ PHỤC DƯỚI CHÂN
TÔI. Vừa nghe nói tới tôi, chúng nó đều vâng theo tôi. Các người NGOẠI QUỐC
sẽ TÀN MỌT. Đi ra khỏi chỗ ẩn mình cách run sợ (22:44-46)
·
Vì vậy, đức Giê hô va ôi. Tôi sẽ khen ngợị ngài giữa các dân (22:50)
Chủ trương ấy đã được thực hiện trong nhiều thế kỷ truớc; kể cả tại Việt
nam. Chúng đi để đánh phá những NGOẠI QUỐC, và bắt những kẻ khác nó phải TÀN
MỌT, phải PHỤC DUỚI CHÂN chúng. Nó ngợị khen NGÀI không phải vì ngài là
THIÊN CHÚA CAO TRỌNG, mà là vì ngài là THẦN CHIẾN TRANH, LÀ CỤC ĐÁ, đã thực
sự hướng dẫn chúng tiêu diệt các dân tộc khác để cướp nước, cướp của, giết
người... !!!
·
Sau khi tu bộ dân sự rồi, Đa vít bị lương tâm cắn rứt, bèn cầu đức Giê hô
va, mà rằng: Tôi làm như vậy, thật là đã phạm tội rất nặng. Vậy bây giờ, Giê
hô va ôi ! xin hãy cất tội lỗi của kẻ tôi tớ ngài đã phạm, vì tôi tớ có cách
làm ngu dại. Sáng ngày mai khi Đa vít dậy, có lời của đức Giê hô va phán
cùng tiên tri Gát, là người tiên kiến của Đa vít, rằng: Hãy nói với Đa vít,
đức Giê hô va phán như vầy : Ta có ba điều định cho ngươi , trong ba điều
đó, chọn một, rồi ta sẽ lấy nó mà phạt ngươi . Gát đi đến cùng Đa vít, thuật
lại các điều đó cho Đa vít mà rằng Vua muốn chọn điều nào ? Hoặc bảy năm đói
kém trong nước vua, hoặc trong ba tháng vua phải chạy trốn khỏi truớc mặt kẻ
thù nghịch đuổi theo vua ? Hoặc ba ngày dịch hạch trong nước vua ?.....Đa
vít bèn đáp cùng Gát rằng: Sự khốn khổ của tôi lớn thay. Thế thì, nguyện tôi
sa vào tay của đức Giê hô va, vì sự thương xót của ngài lớn lắm; Nhưng chớ
cho tôi sa vào tay loài nguời ta. Vậy đức Giê hô va khiến dịch hạch phá hại
trong dân Y sơ ra ên từ buổi sớm mai cho đến thì giờ ngài đã nhứt
định.........song đức Giê hô va HỐI HẬN về tai họa ấy, bèn phán cùng thiên
sứ hành hạ dân sự rằng: Thôi bây giờ hãy rút tay ngươi lại. (24:10-16)
Đúng là, người Do thái cổ đã dùng Thượng đế NHƯ HÒN ĐÁ để trấn cho họ những
chuyện họ làm tàn ác, hoặc họ không biết gì. Trường hợp trên đây hoàn toàn
vô lý. Việc tu bộ (numbering), có gì mà gọi là "tội nặng" ? Chẳng qua, người
ta dùng nó để giải thích trận dịch hạch mà thôi ! Nhưng lại gặp một vô lý
khác ! Tại sao tội riêng của Đa vít, lại phải đổ trên đầu dân Y sơ ra ên ?
Chúng ta thấy ngay, Chúa đã thiên vị Đa vít, tên đầy tớ trung
thành của Chúa; mà bỏ quên dân Y sơ ra ên. Trong ba điều kiện ấy, có một là
đúng: "trong ba tháng vua phải chạy trốn khỏi truớc mặt kẻ thù nghịch đuổi
theo vua"; tại sao Thiên chúa không thực hiện, mà để cho Đa vít chọn cách
HÀNH HẠ dân? Vậy, THIÊN CHÚA (Do thái) KHÔNG PHẢI ĐẤNG CÔNG BÌNH. Thần
chiến tranh, chỉ chọn kẻ LÀM CHIẾN TRANH, phục vụ cho mưu đồ chiến tranh để
đi cướp phá, giết chóc mà thôi ! Điều vô lý nữa là : Đã xưng mình là Đấng
tạo dựng, làm nên tất cả. Thế mà sau khi ban lệnh HÀNH HẠI người dân, lại
còn HỐI HẬN !!!
Chỉ có kẻ VÔ TRÍ, VÔ CẢM, MÙ QUÁNG, MÊ TÍN, DỐT NÁT...mới không thấy trước
hậu quả; nên làm xong một việc, thì HỐI HẬN. Còn Thiên chúa, là đấng TOÀN
NĂNG, SÁNG SUỐT, VÀ LÒNG LÀNH VÔ CÙNG....Sao lại giết người, hại người xong
thì Hối Hận ??? Đoạn Kinh văn này, cũng nói lên sự hèn hạ của vua Đa vít.
Ông đã biết mình làm nên "tội nặng", mà không dám nhận lãnh trách nhiệm. Ông
cầu nguyện cho riêng ông, và ông phối hợp cùng đức Chúa trời để HÀNH HẠI
dân ông ! như vậy, Giê hô va đức Chúa trời đâu phải của dân Do thái; chứ
đừng nói là của nhân loại; mà là của riêng vua Do thái, phải vậy không ???
Rõ ràng, TẬP ĐOÀN CAI TRỊ dựng lên Thượng đế, để làm cái che đạn cho tội ác
của chúng; không Thượng đế nào cả. Buồn thay cho nhân loại; đến ngày nay vẫn
còn tin nơi bọn phù thủy gian ác núp sau bức màn Thượng đế Ô NHỤC ! Càng
cướp, chúng càng giàu, càng có tiền để mua chuộc bọn CON BUÔN CHIẾN TRANH.
Nhưng hãy nhớ; trước hay sau; lâu hay mau, KẺ GÂY TỘI ÁC PHẢI ĐỀN TỘI trước
lịch sử nhân loại !
Tôi không biết rằng tiến sỹ Lê anh Huy sẽ giải thích thế nào về câu :"sự
thương xót của ngài lớn lắm" ? Ngài thương ai, khi ngài vô cớ giáng họa cho
người dân ? Trong lúc dân Do thái vẫn phụng thờ ngài, làm tôi mọi cho ngài,
thì ngài DIỆT chúng, tại sao và tại sao ??? Chúng ta đợi xem sao. Và bây
giờ, xin cùng bước qua một sách khác : CÁC VUA:
Mở đầu cho KINH các vua, là chứng minh thêm về đời sống dâm dục, độc ác của
vua Đa vít:
·
Vua Đa vít đã già, tuổi cao, và mặc dầu người ta đắp áo cho nguời, cũng
không thể ấm đuợc. Các tôi tớ người nói với người rằng: Xin tìm cho vua-chúa
tôi một gái trẻ ĐỒNG TRINH, để hầu hạ vua và săn sóc vua. Nàng sẽ nằm trong
lòng vua, thì vua-chúa tôi có thể ấm đuợc. Vậy người ta tìm trong khắp địa
phận Y sơ ra ên một nguời gái trẻ đẹp, và gặp được A bi sác, người Su men,
dẫn nàng đến cùng vua. (1:1-3)
·
Con hãy cứ sự khôn ngoan con mà cư xử, chớ để đầu bạc nó (Giô áp- quan tổng
binh của vua Đa vít) xuống âm phủ cách bình yên (2:6)
·
Bây giờ con chớ để cho nó khỏi phạt, vì con khôn ngoan, biết thế nào phải xử
nó (Si mê i), con khá làm cho đầu bạc nó dính máu mà xuống âm phủ (2:9)
Thật buồn cười. Kinh mà lại ghi rõ thói dâm dật "cực kỳ"; cho đến gần chết
cũng phải có gái đồng trinh "nằm trong lòng". Lại còn dặn dò phải giết hai
người đã từng giúp ông. Quả thật khát máu !!!
·
Vua Sa lô môn bèn truyền lịnh cho Bê na gia, con trai Giê hô gia đa, xông
đánh A đô ni gia (anh ruột của Sa lô môn), thì người chết (2:25)
·
Vua nói rằng: hãy làm y như hắn nói. Hãy giết hắn và chôn đi (2:31)
·
Đọan vua truyền lịnh cho Bê na gia, con trai Giê hô gia đa, người bèn ra
đánh giết Si mê i. như vậy, ngôi nước đuợc vửng bền trong tay Sa lô môn
(2:46)
Sa lô môn đa mở đầu sự nghiệp bằng cách giết người anh ruột mình, và quan
Tổng binh của vua Đa vít, cùng với Si mê i, người đã làm ơn với Đa vít. Tuy
vậy, Kinh cho chúng ta thấy, trong đời Sa lô môn, ông không chủ chiến, nên
dân chúng thái bình, xây dựng nhiều. Nhưng ông có cái tội lớn với Thiên
chúa:
·
Ngoài con gái của Pha ra ôn, vua Sa lô môn lại còn thương mến nhiều nguời nữ
của dân ngoại; tức là người nữ Mô áp, Am môn, Ê đôm và Hê tít. Chúng nó
thuộc về các dân tộc mà Giê hô va có phán với Y sơ ra ên rằng : Các ngươi và
chúng nó chớ đi lại giao thông với nhau, vì chúng nó hẳn sẽ quyến dụ lòng
các ngươi huớng theo các thần chúng nó. Sa lô môn trìu mến những người nữ
ấy.
Người có BẢY TRĂM HOÀNG HẬU, và BA TRĂM CUNG NỮ. chúng nó bèn làm cho người
trở lòng.....Bấy giờ, Sa lô môn lại xây cất tại trên núi đối ngang Giê su sa
lem, một nơi cao cho Kê móc, vật đáng gớm ghiếc của dân Mô áp, và cho Mo
lóc, vật đáng gớm ghiếc của dân Am môn. Vua cũng làm như vậy cho hết thảy
các hoàng hậu ngoại của mình, xông hương và tế lễ cho thần chúng nó. ĐỨC GIÊ
HÔ VA NỔI GIẬN CÙNG SA LÔ MÔN, bởi vì lòng người trở bỏ Giê hô va đức Chúa
trời của Y sơ ra ên........nên ta chắc sẽ đoạt lấy nước khỏi ngươi , cho kẻ
tôi tớ ngươi . (11:1-11)
Đoạn Kinh này để lộ một số vấn đề lịch sử quan trọng. Thứ nhất, vua Sa lô
môn không ưa chinh chiến, ngài đã biểu thị sự hoà hoãn với lân bang, khi
ngài cuới con gái vua Pha ra ôn làm hoàng hậu đầu tiên. Cũng trong chiều
huớng như để làm tin, ngài cũng cuới dân các sắc tộc chung quanh làm hoàng
hậu tiếp theo; lên đến Bảy Trăm. Tôi không nghỉ là ngài hoang dâm vô độ, mà
chính là để nói lên sự cam kết với lân bang. Nhờ vậy, trong đời ngài rất
giàu có, an bình. Ngài là vua một nước mạnh lúc đó, nên các nước cảm lòng từ
hoà của ngài, đã cống biếu cho ngài nhiều thứ. Đặc biệt, là ngài tôn trọng
tín ngưỡng của các dân tộc chung quanh. Ngài cho lập bàn thờ các
thần khác, ngoài thần Giê hô va đức Chúa trời của ngài. Đây là một ông vua
Do thái rất đáng trân trọng, mặc dù ngài có khắc nghiệt với anh mình.
Thứ hai, Kinh cho thấy, Thần Giê hô va đức Chúa trời Do thái luôn luôn ganh
tỵ, sợ sệt người ta bỏ mình; theo kẻ khác. Câu hỏi tại sao cần được đặt ra
cho mọi người suy gẫm. Phải chăng, vì nghỉ rằng, mình không bằng thần khác,
nên cứ lo âu, rồi chủ trương tiêu diệt để chiếm lấy địa vị độc tôn ? Nếu quả
thật, ngài là Thượng đế chí tôn, thì ngài cai quản tất cả. Các thần đều là
con cái ngài, tại sao phải ganh ghét ??? Chúng nó thờ phượng con ngài, tức
là vinh danh ngài vậy, phải thế không, thưa các nhà thần học ??? Và ngược
lại !!!
Để thấy thêm một phi lý, chúng ta hãy quay lại nơi CHƯƠNG 3, để nghe lời
đức Giê hô va phán :
·
Nầy, ta đã làm theo lời cầu xin của ngươi , BAN CHO ngươi TẤM LÒNG KHÔN
NGOAN THÔNG SÁNG, đến đỗi, truớc ngươi chẳng có ai bằng; và sau ngươi cũng
chẳng có ai ngang. (3:12)
Khi Chúa đã ban cho như thế, thì trần gian có khả năng nào làm cho nó u tối
đi ? Chúa đã nói: "truớc chẳng ai bằng, sau chẳng ai ngang" kia mà !!! Thế
tại sao Sa lô môn thay lòng đổi dạ ? Ai có thể chiến thắng Thượng đế ? Hỏi
như vậy, tức là chúng ta tìm thấy câu trả lời sau đó. Không phải Thiên chúa
nào cả, mà là người sau thời Sa lô môn, cố viết như vậy để giải thích lịch
sử Do thái, dưới quan điểm Thượng đế làm nên tất cả. Nhưng họ không ngờ
rằng, làm như thế là buộc tội Thượng đế, chứ chẳng phải tôn vinh NGƯỜI.
Điều đáng tiếc là, những sai lầm của thời xa lắc, xa lơ, vẫn được những
người đời này lợi dụng !!! Đúng như Đa vít đã nói : "Đức Giê hô va là HÒN ĐÁ
, và đồn lủy của tôi". Vâng, chính trong ý thức ấy; người đời đã xem ngài
như thế, và ngài cứ mặc nhiên chấp nhận phục vụ cho chúng; bởi vì ngài không
phải là chính ngài !!!
Đem so sánh lời Chúa và hành động của vua Sa lô môn, chúng ta thấy hoàn toàn
nghịch chiều. Và chính nhờ sự nghịch chiều ấy, mà Do thái có Bốn mươi năm
thái bình thịnh trị. Chỉ riêng việc lấy một ngoại nhân đã là phạm tội rồi;
huống chi ông lấy Bảy trăm bà ? Lại còn lập đền thờ cho các "Thần Gớm Ghiếc"
!!!
Người đọc bình thường nghi gì khi đọc : “Vật đáng gớm ghiếc của dân Am
môn..Vật đáng gớm ghiếc của dân Mô áp" ?
Kinh mà đã dùng những ngôn ngữ như thế, thì trách gì những kẻ theo kinh ? Ở
đây, chúng ta không thấy giải thích về "sự gớm ghiếc" như thế nào của các
thần khác. Nhưng bằng vào "cái sở thích của Giê hô va đức Chúa trời Do thái,
đã được ông Môi se diễn đạt như : " thầy tế lễ nhận tay lên đầu, thọc huyết,
vấy máu lên bàn thờ, rải máu chung quanh bàn thờ...., dâng mỡ, lòng chay,
lòng tạp như thế nào...Ngài hiện ra trong bụi gai, trong mây đen..." thì
chúng ta hiểu ngay "sự gớm ghiếc", là những điều ngược lại; nghĩa là :"thanh
sạch, quang minh chính đại..". Ôi, khó mà hiểu sự cao quý của Giê hô va đức
Chúa trời Do thái !!!
Trong ý niệm "thần gớm ghiếc" ấy, Lê anh Huy xem Tổ tiên người Việt là thứ
đáng phải chối bỏ, và kêu gọi chúng ta "TRỞ LẠI với đức Chúa trời là cha
thật của mình". Chúng ta đã, đang, và sẽ phải đi tìm "người cha thật" ấy.
Nhưng, người cha như Lê anh Huy giới thiệu trong Kinh thánh Do thái, thì
chắc chắn là không phải rồi !!! Vì trong đó không có "MỘT THƯỢNG ĐẾ HOÀN
HẢO, MÀ CHỈ CÓ THẦN CHIẾN TRANH DO THÁI RẤT ĐỘC ÁC".
Nói như vậy, chắc Lê anh Huy và những kẻ "cuồng tín Do thái" sẽ chửi tôi là
kẻ "chống đạo". Nhưng, TÔI HOÀN TOÀN KHÔNG CHỐNG AI CẢ; có chăng là chống
lại sự tàn bạo của bàn tay ác quỷ mà thôi. Đặc biệt, nó nguy hiểm đối với
dân tộc tôi : VIỆT NAM.
Có nên nghe theo hay không, khi những đồng cốt tự xưng mình là THẦN THƯỢNG
ĐẾ ? Đó là vấn nạn cần phải giải quyết cho con nguời. Bạn có toàn quyền để
TIN TUỞNG vào bất kỳ cái gì bạn muốn. Nhưng bạn không thể lấy niềm tin riêng
mình, mà huỷ hoại niềm tin kẻ khác. Bạn có thể thờ MỘT HAY NHIỀU THẦN, tùy ý
bạn chọn; Nhưng bạn không thể TIÊU DIỆT CÁC THẦN KHÁC CHỈ VÌ MỘT LÝ DO ĐON
GIẢN LÀ :THẦN BẠN BẢO NHƯ THẾ.
Khi quan niệm TIÊU DIỆT KẺ KHÁC được nâng cao, cũng có nghĩa là bạn TẠO
CHIẾN TRANH. Tục ngữ Việt nam có câu :"Con GIUN bị đạp đầu này, thì đầu kia
cũng vùng vẫy". Đó là nguyên tắc TỰ VỆ để TỰ TỒN của vạn loại hửu tình. Có
bao giờ bạn tự vấn lương tâm mình rằng: Ta có quyền giết kẻ khác hay không ?
Và nếu, ta giết người, thì người sẽ giết ta không ? Bạn biết trân quý THẦN
của bạn, thì tôi cũng có quyền bảo vệ THẦN của tôi. Bảo vệ mà không xâm
lược thì hoà bình. Nhược bằng bảo vệ bằng cách xâm lược kẻ khác, thì chiến
tranh tức khắc bùng nổ; và chính Thần bạn nghiễm nhiên là THẦN CHIẾN TRANH
rồi. Xin bạn nhớ rằng, có sự KHÁC BIỆT giữa NGƯỜI GÂY CHIẾN VÀ KẺ TỰ VỆ.
***050626***
CHƯƠNG 15:
NÂNG LÊN ĐẠP XUỐNG MẤY HỒI
Chúng ta tiếp tục HỌC sách Các Vua. Mọi người nên đọc đi, đọc lại nhiều lần,
và suy gẫm lời Giê hô va đức Chúa Trời :
·
Ta đã cất ngươi lên từ giữa dân sự, lập ngươi làm vua trên dân Y sơ ra ên
TA. Ta đã ĐOẠT LẤY NUỚC từ nhà Đa vít, mà trao cho ngươi ; Nhưng ngươi không
bắt chuớc Đa vít, kẻ tôi tớ ta, là nguời gìn giữ các điều răn ta, hết lòng
theo ta, chỉ làm việc "thiện" tại trước mặt ta. ngươi đã làm điều "ác" hơn
các kẻ tiền bối ngươi , ĐI LẬP CHO MÌNH NHỮNG THẦN KHÁC, và hình tuợng đúc
đặng CHỌC GIẬN TA. và đã CHỐI BỎ TA. Bởi lẽ đó, TA SẼ GIÁNG TAI HỌA trên nhà
Giê rô bô am, các nam đinh của nó, bất luận là kẻ nô lệ hay người tự do, TA
SẼ DIỆT KHỎI TRONG Y SƠ RA ÊN, và quét sạch nhà nó, NHƯ NGUỜI TA QUÉT PHÂN,
cho đến chẳng còn sót chi hết. Phàm người của nhà Giê rô bô am chết tại
trong thành, đều sẽ BỊ CHÓ ĂN NUỐT, còn người nào chết ngoài đồng, thì sẽ bị
chim trời CẮN XỈA ĂN ĐI.(14:7-11)
Không biết có ai sợ sự nguyền rủa này của Thiên chúa hay không ? Còn tôi
thì, nhớ lại chuyện xưa, mà cười như đuời ươi. Số là, từ lúc thiếu thời, bên
cạnh nhà tôi có một bà cụ đanh đá lắm. Mỗi lần CHỌC GIẬN cụ, thì Trời ơi ,
đức Chúa trời ôi ! Lời bà cụ chỉ thua đức Chúa trời một chút xíu. Cụ thường
"hát" như vầy : "Trên thiên đàng sắp hàng đi xuống; dưới âm phủ đội mủ đi
lên, chú bác hai bên, chổng tai mà nghe tao rủa". Rồi thì cụ bắt đầu và kết
thúc Y NHƯ ĐỨC CHÚA TRỜI vậy. Cụ không biết chữ, chắc HỌC KINH ít thôi,
chẳng qua sách vỡ; có lẽ cụ đã được "mặc khải" chăng ? Tôi không rõ; Nhưng
thấy Y CHANG. Trước khi cụ "giã từ gác trọ", để
về "thiên đang", cụ vẫn hoa tay múa chân, như những lần cụ "bới thiên hạ".
Cụ vật vả lâu ngày lắm mới "chịu đi". Có nguời nói "chuyện ác" trước mặt cụ
rằng : "thần khẩu buộc xác phàm". Không biết đúng hay sai ?
Trong đoạn này, xin phép lưu ý lần nữa là : Chữ "thiện" của Chúa có nghia
là "phục sự ngài", và trái lại- Xin đừng hiểu theo kiểu THIỆN ÁC của nguời
Việt, mà trật đuờng rầy !!!
·
Đức Giê hô va sẽ HÀNH HẠI Y sơ ra ên như một cây sậy, bị nước đưa đi, truất
Y sơ ra ên khỏi xứ tốt đẹp này, mà ngài đã ban cho tổ phụ họ...bởi vì đã lấy
hình tượng CHỌC GIẬN đức Giê hô va. Vì cớ tội của Giê rô bô am đã phạm, tức
tội khiến cho dân Y sơ ra ên can phạm đến đức Giê hô va, sẽ PHÓ Y sơ ra ên
vào tay thù nghịch (14:15-16)
Đọc đọan này thấy là lạ. Sao đức Chúa trời chẳng giữ lời mình chút nào nhỉ ?
Trước đây ngài đã nói : Đừng vì cha mà giết con; cũng đừng vì con mà giết
cha". Ngài ứng dụng NHÂN QUẢ rất rõ ràng. Thế mà, giờ đây, thì Giê rô bô am
làm nên tội, cớ sao bắt dân Y sơ ra ên phải chịu ? Tôi thấy khó tin quá.
Thượng đế nào mà BỊ CHỌC GIẬN ? Sao nguời ta lại khinh thường Thiên chúa đến
thế ?
Chỉ một người thường như cụ Nguyễn bỉnh Khiêm, cũng đã có một tư tuởng siêu
phàm rồi :"Nghe như chọc ruột, tai làm điếc- Giận dẫu căm gan, miệng vẫn
cuời'. Không lẽ Chúa trời không bằng nhân thế ???
Điều thứ hai, là tôi muốn nói đến sự lựa chọn của Chúa trời. Ngài chọn Y sơ
ra ên làm con cưng; Nhưng tại sao năm lần bảy lượt, họ lại từ bỏ Chúa để thờ
thần khác. như vậy, Chúa có thông sáng không ? Xin đừng dùng câu :"Ngài thử
thách" để che lấp chuyện. Một lần ngài thử, thì phải TÁN MẠNG hàng chục ngàn
người Y sơ ra ên !!! Đâu có chuyện tàn ác như thế đối với vị Chúa tể TRỜI
ĐẤT
Lại nghiền ngẫm câu :"LẤY HÌNH TƯỢNG CHỌC GIẬN", tôi bàng hoàng lo cho những
vị CON TRỜI hiện nay ! Đã hai mươi thế kỷ rồi, cái hình tượng 'ĐỨC GIÊ SU
BỊ ĐÓNG ĐINH TRÊN CÂY THÁNH GIÁ", ngự khắp nơi, từ trong THÁNH ĐƯỜNG cho đến
nhà thờ nhỏ, nhà giáo dân đều có cả. Không lẽ đức Chúa trời có biệt lệ này,
hay hai mươi thế kỷ qua, ngài vẫn còn ngủ, hay ngài thích coi tấm hình hài
CON MÌNH gục chết trên giá chéo !!! Ba ngôi là một, sao ngài lại nhẫn tâm
đến thế ???
Nhưng nói đi, thì cũng phải nói lại. Mặc dù BỊ CHỌC GIẬN như thế; Nhưng
ngài vẫn phải để cho vua :
·
Giê rô bô am trị vì HAI MƯƠI HAI năm; đoạn người AN GIẤC cùng các tổ phụ
mình, và Na đáp, con trai người kế vị (14:20)
Cái chỗ nầy, hơi tréo cẳng ngỗng !!! Chúa đã phán như vầy : "Phàm người của
nhà Giê rô bô am chết tại trong thành, đều sẽ bị CHÓ ĂN NUỐT, còn người nào
chết ngoài đồng, thì sẽ bị chim trời CẮN RỈA ĂN đi". như thế thì, Giô rô bô
am chết ở đâu; chẳng "trong thành"; chẳng ngoài đồng", nên lời Thiên chúa
không ứng nghiệm ??? Hay là lúc đó, CHÓ và CHIM chết hết rồi sao ?
Cứ cho là như vậy; Nhưng làm sao gọi là ;'AN GIẤC CÙNG CÁC TỔ PHỤ MÌNH" ,
khi Thiên chúa đã nguyền rủa, và trừng phạt ??? Hai nghi vấn được đặt ra:
Một là, sự nguyền rủa của đức Chúa trời chẳng có giá trị gì ; hai là lời
kinh hoàn toàn sai. Nhưng một bên là kinh, thì không thể sai; một bên là
Chúa trời thì không thể nói trật ! Vậy thì cái gì nằm trong đó ? Xin đợi các
thầy giảng như Lê anh Huy mà thôi !
·
Xảy ra khi Giê sa bên diệt hết các đấng tiên tri của đức Giê hô va, thì Áp
đia, có đem MỘT TRĂM ĐẤNG TIÊN TRI, đi dấu trong hang đá, mỗi hang năm mươi
người, dùng bánh và nước mà nuôi họ (18:4)
Đoạn này, xác nhận thêm cho chúng ta biết, có MỘT ĐÁM TIÊN TRI, chứ không
phải là một hai gì. Ông này nghe bà nọ, bà nọ nghe ông kia, nên chiến tranh
trong xứ này càng khát máu. Ai cũng xưng là "Chúa trời nói qua miệng ta";
vậy chẳng biết đâu là Chúa trời thật. Cứ nghe Chúa nói là làm. Giết chóc lẫn
nhau, rồi đổ cho Chúa trời là xong chuyện. Lòng MÊ TÍN đã khiến Y sơ ra ên
gây đổ máu cả xứ này.
Có một điều quan trọng nữa là : TIÊN TRI THÌ LÀM SAO BỊ GIẾT OAN ??? Tiên
tri, là biết trước mọi chuyện. Đặc biệt là TIÊN TRI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI, thì
ai có thể hãm hại ? Các ngài biết truớc mọi sự, mọi đàng, từ lên trời cho
đến xuống hỏa ngục; từ bề ngoài cho đến trong lòng ! Vậy thì ai, vua nào có
thể giết được các ngài ? Hoàn toàn vô lý. Trừ phi HỌ CHẲNG PHẢI LÀ TIÊN TRI,
mà chỉ là thầy bói, đồng cốt tầm thưòng. Xin hãy đọc đoạn kinh duới đây, để
thấy các tiên tri là gì :
·
Bấy giờ, Ê li nói với dân sự rằng: trong vòng những tiên tri của đức Giê hô
va, chỉ một mình ta còn lại; còn các tiên tri Ba anh số là BỐN TRĂM NĂM MƯƠI
người. Vậy hãy cho chúng ta hai con bò đực; họ phải chọn một con
cho mình, sả ra từ miếng,
sắp để trên củi, Nhưng chớ châm lửa. Còn ta, ta sẽ làm con bò kia, để nó
trên củi, Nhưng không châm lửa. Đoạn hãy kêu cầu danh thần các ngươi ; còn
ta, ta sẽ kêu cầu
danh đức Giê hô va. Thần
đáp lời bằng lửa, ấy quả là đức Chúa trời.......Lửa của đức Giê hô va bèn
giáng xuống, thiêu đốt của lễ thiêu, củi, đá, bụi, và rút nước trong mương.
Thấy vậy, cả dân sự sấp mình xuống đất, và la rằng: Giê hô va là đức Chúa
trời...Ê li nói với chúng rằng : hãy bắt các tiên tri của Ba anh, chớ cho
thoát một người nào. Chúng bèn bắt họ. Ê li đem họ xuống khe Ki sôn, và GIẾT
HỌ tại đó (18:22-40)
Xem thế, đủ biết các thầy bói, đồng cốt ngày xưa chơi trí mạng với nhau. Kẻ
thắng giết người thua ! Giết một lúc BỐN TRĂM NĂM MƯƠI tiên tri, không phải
là chuyện lịch sử sao ? Vâng, nó là lịch sử của Giê hô va đức Chúa trời !!!
Có lẽ, vì chuyện này, mà Chúa Giê su nói rằng : Ê li đến với bà goá. Đã bị
dân Y sơ ra ên ném đá chăng ??? Chao ôi ! tiên tri mà phải DÙNG BÒ để nướng
mà cầu khấn đức Chúa trời ! Cầu ngài "nuớng thịt", một chuyện lạ đời. Ngài
chỉ là"thần lửa thôi sao ??? Có điều hơi lạ, là tại sao ông Ê li nói chỉ còn
một mình ông; trong khi, trước đó nói rằng Áp đia đã đem dấu MỘT TRĂM tiên
tri trong hang đá cho Chúa ??? Kết quả của Tiên tri là một trận đánh khốc
liệt, như kinh mô tả:
·
Dân Y sơ ra ên đánh dân Sy ri, trong một ngày GIẾT họ MUỜI VẠN LÍNH BỘ. Còn
sót lại chạy trốn trong thành A phéc; song những vách thành sập ngã đè HAI
MƯƠI BẢY NGÀN NGƯỜI đã thóat khỏi trận (20:29-30)
·
Họ bèn thắt bao nơi lưng, vấn dây trên đầu, rồi ra hàng vua Y sơ ra ên, và
tâu rằng: Bên ha đát, kẻ tôi tớ vua xin cầu rằng : Xin vua để cho tôi sống.
A háp (vua Y sơ ra ên) đáp rằng: ngươi còn sống chăng ? ngươi vốn là anh
ta........A háp đáp : còn ta sẽ thuận giao uớc nầy, mà để cho ngươi đi
về............Đức Giê hô va phán như vầy: Bởi vì ngươi để thóat khỏi tay
ngươi kẻ ta đã định đáng tận diệt, vậy nên, mạng sống ngươi sẽ thế cho mạng
sống nó, và dân sự ngươi thế cho dân sự nó (20:32-42).
Ô hô ! đức Chúa trời "lòng lành vô cùng" !!! Hai vua đã giao uớc hoà thuận
với nhau. Người trả thành lại, người tha mạng, cho về. Nhưng Thiên Chúa
không chịu ! Tha mạng đền mạng. Tiếc thay câu :"ta đã định đáng tận diệt"
!!! Trước đó, đức Chúa trời đã NÂNG LÊN, BỨNG XUỐNG HÀNG MẤY ÔNG VUA. Ngài
giận, thì ngài TẬN DIỆT, luôn cả họ hàng, thân thích ! Cái khí phách này,
chỉ có THUỢNG ĐẾ Y SƠ RA ÊN mới có thôi. Dân Việt ơi , không dễ làm TÔI TỚ
HÈN MỌN đâu !!! Đừng mơ, đừng ước. Đã vào tròng rồi thì : "Cá mắc câu, biết
đâu mà gỡ- Chim vào lồng , biết thuở nào ra". Bởi vì vào rồi mà ra, tức là
phản Chúa, ngài sẽ TẬN DIỆT. Chỉ tiếc một điều là, chúng ta chẳng thấy đức
Chúa trời ĐEN HAY TRẮNG, mà chỉ thấy TÔI TỚ ngài hoành hành bá đạo. Xin hãy
bình tâm HỌC thêm đoạn nầy :
·
Năm thứ hai mươi đời Giê rô bô am, thì A sa lên ngôi làm vua Giu đa. Người
cai trị bốn mươi mốt năm tại Giê ru sa lem. Bà nội người tên là Ma a ca, con
gái của A bi sa lôm. A sa làm "điều thiện" truớc mặt đức Giê hô va, y như Đa
vít, tổ phụ người đã làm. Người đuổi bọn vỹ gian khỏi xứ, và dẹp hết thảy
hình tượng mà tổ phụ người đa làm. Lại người cũng CẤT CHỨC THÁI HẬU KHỎI MA
A CA, BÀ NỘI MÌNH, vì bà có dựng tượng Át tạt tê. A sa ĐÁNH HẠ HÌNH TUỢNG
của bà, đốt tại trong trung Xết rôn. (15:9-13).
Cái "việc thiện" của đức Chúa trời là như vậy đó !!! Kẻ TÔI TỚ TRUNG THÀNH
là phải như vậy đó ! Không những, chỉ đạp đổ công lao tổ phụ mà thôi; ngay
cả chức Thái hậu của BÀ NỘI hắn, hắn cũng CẤT luôn !!! Đánh hạ "hình tượng"
của bà nội, đối với nguời Việt chúng ta, thì cũng như đánh chính bà. Vì thế,
chúng ta không thấy lạ, khi Nguyễn gia Kiểng, một người "đạo nòi" đa hô hào
LẬT ĐỔ VĂN HÓA VIỆT. Và giờ đây, Tin lành tiếp bước kêu gọi CHỐI BỎ NGUỒN
GỐC QUỶ TÍNH CON RỒNG CHÁU TIÊN để "trở lại cùng đức Chúa trời là cha thật
của mình" !!! Cũng được; chúng ta sẽ đi tìm người CHA THẬT của mình. Có một
điều cần nhắc nhở người đọc là, "ôn cố tri tân". Trong hôn nhân, đừng có ỡm
ờ rằng "đạo ai nấy giữ" !!! Ông nội nó, cưới bà nội, đẻ ra cha nó; cha nó
sinh ra nó; nó làm vua, mà nó vẫn cách chức Thái hậu của bà nội mình- Thì vợ
hay chồng có nghia gì ??? Cách chức Thái hậu, cùng nghĩa với HỦY BỎ HÔN UỚC
ba đời của ông bà nội. Một việc làm không tiền khoáng hậu của con cái Chúa
Do thái !!!
·
Vậy, vua Y sơ ra ên nhóm các tiên tri lại. số BỐN TRĂM người, mà hỏi rằng :
ta có nên đi đánh Ra mốt tại Ga la át, hay là chẳng nên đi ? Chúng đáp rằng
: Hãy đi lên, Chúa sẽ phó vào tay vua, Nhưng Giô ra phát tiếp rằng : Ở đây
còn có đấng tiên tri nào khác của đức Giê hô va để chúng ta cầu vấn nguời ấy
chăng ? Vua Y sơ ra ên đáp với Giô ra phát rằng: Còn có một nguời tên là Mi
chê.....Nhưng tôi ghét người.....và hết thảy tiên tri nói tiên tri truớc mặt
hai vua. Sê đe kia, con trai Kê na na, làm lấy những sừng bằng sắt, và nói
rằng : Đức Giê hô va phán như vầy : Với các sừng này, ngươi sẽ báng dân Sy
ri cho đến khi DIỆT HẾT chúng nó. Và hết thảy tiên tri đều nói một cách, mà
rằng: Hãy đi lên Ra mốt trong xứ Ga la át, vua sẽ được thắng, vì đức Giê hô
va sẽ PHÓ thành ấy vào tay vua. Vả, sứ giả đi mời Mi chê, nói cùng nguời
rằng: Những tiên tri đều đồng lòng báo cáo sự
lành cho vua, tôi xin ông
CŨNG HÃY LẤY LỜI NHƯ LỜI CỦA HỌ mà báo cáo điều lành.......Mi chê lại tiếp:
Vậy hãy nghe lời của đức Giê hô va: Tôi thấy đức Giê hô va ngự trên ngôi
ngài, cả cơ binh trên trời đứng chầu ngài,
bên hữu và bên tả. Đức
Giê hô va phán hỏi :Ai sẽ đi dụ A háp, để người đi lên Ra mốt trong Ga la
át, và ngã chết tại đó ? Người trả lời cách này, kẻ trả lời cách khác. Bấy
giờ có một thần ra đứng truớc mặt đức Giê hô va, mà thưa rằng: Tôi sẽ đi dụ
người. Đức Giê hô va phán hỏi thần rằng: Dụ cách nào ? Thần thưa lại rằng:
Tôi sẽ đi và làm một thần nói dối trong miệng những tiên tri của nguời. Đức
Giê hô va phán rằng: Phải, ngươi đi dụ nguời đuợc. Hãy đi và làm như ngươi
đã nói.(22:6-22).
HỌC KINH THÁNH, cũng có những lúc rất vui. Thật hào hứng và sôi nổi trong
lòng ! Hai vua sắp đi đánh giặc, phải nhóm BỐN TRĂM tiên tri để hỏi. Thì té
ra, LẠM PHÁT TIÊN TRI. Vua biết nghe ai bây chừ ? Đứa nói xuôi, kẻ nói
nguợc, khổ thật ! Tiên tri mà cũng bị DỤ DỖ (hay hối lộ) để nói theo lời
nguời khác !!! Thế thì, thiên hạ chết oan vì đồng cốt, bói toán !!! Nhưng có
lẽ, cái vui nhất, là THẦN TRÊN TRỜI cũng biết nói láo! Chúa trên trời cũng
bằng lòng DỐI TRÁ để lừa người ta đến chỗ chết. Ôi ! Thiên chúa toàn năng,
sao lại chỉ dùng cái khả năng "lừa dối" ??? Thế thì, duới đất này, CON phải
nghe ai ? Không biết, con có nên học lại, và chiêm nghiệm câu CHA NÀO CON
NẤY hay không ? Xót xa lòng lắm, thầy tiến sỹ Lê anh Huy ơi !!!
Thiên chúa ôi ! Ở trần gian dơ dáy này, người ta còn biết trách nhau : Sao
thấy chết mà không cứu ? Còn ngài thì sao ??? Ngài dùng lời dối trá để đưa
ngưòi ta vào chỗ chết !!! Đáng VINH DANH thay !!!
·
Bấy giờ, Sê đe kia, con trai của Kê na na, đến gần Mi chê, VẢ VÀO MÁ NGƯỜI,
mà rằng: Thần của đức Giê hô va có do đường nào mà lìa khỏi ta, đặng đến nói
với ngươi (22:24)
Khổ ơi là khổ ! Cả một đám tiên tri, ông nào cũng cho mình là "nói lời Giê
hô va". Ông nào cũng xưng "thần đức Giê hô va trong ta" ! Vậy, ai là Giê hô
va, ai là Ma quỷ ? Khó thật đấy. Theo tôi, kẻ nào Thương người thì là Trời;
kẻ nào Giết người là Quỷ. Không biết ý ấy có đúng không ???
·
Vua băng hà là như vậy; nguời ta đem thây về Sa ma ri, và chôn tại đó. Người
ta rửa xe người tại trong ao Sa ma ri, là nơi những bợm buôn hương tắm, và
có những CHÓ LIẾM MÁU NGƯỜI, Y NHƯ LỜI ĐỨC GIÊ HÔ VA đã phán.(22:37-38)
(So the King died; and was brought to Samaria, and they buried the King in
Samaria. And one washed the chariot in the pool of Samaria; and the dogs
licked of his blood; and they washed his armour, according unto the word of
the Lord which he spake)
(Tôi không hiểu trong kinh tiếng Việt thêm vào câu :"là nơi những bợm buôn
hương tắm", họ dịch từ chỗ nào. Xin chỉ dạy).
Giọng lưỡi của đoạn văn kinh này làm giảm giá đức Chúa trời đến tốí đa ! Nếu
quả thật ngài là Thượng đế, thì đâu cần phải dùng chuyện TRÙ ẺO NHƯ Ma quái,
Quỷ mỵ, đồng bóng, bói toán, nguyền rủa người ta ??? Đức Chúa trời nào lại
sai CHÓ LIẾM MÁU NGƯỜI CHẾT CHO HẢ GIẬN ??? Người đã BỊ GIẾT rồi, thì rửa xe
ở đâu, còn mắc mớ gì ? Thêm câu :"là nơi những bợm buôn hương tắm", còn có
nghĩa gì ? Đã chết rồi, xé xác "nhét" vào đâu chả đuợc; huống hồ cái xe ?
Lấy cái giọng "nguyền rủa, đe dọa" làm căn bản, thì e chỉ bị nguời đời "hạ
giới" cười chê: XƯA NHƯ TRÁI ĐẤT. Thời buổi này, đâu còn đất dung thân cho
những QUỶ MỴ, TÀ THUẬT, BÓI TOÁN. Còn chăng, là tại các phần đất đói nghèo
rách nát, trần truồng và đần độn, mà thôi
!!!
***050627***
CHƯƠNG 16 :
KÊU TRỜI TRỜI GIẾT KÊU AI
Bây giờ, chúng ta lại tiếp tục đi tìm CHA THẬT của mình, trong sách thứ nhì
CÁC VUA. Hãy đọc chậm và nghiền ngẫm:
·
Vua bèn sai một quan cai coi năm mươi lính, đi với năm mươi lính mình lên
cùng Ê li. Vả, Ê li đương ngồi trên chót gò. Quan cai nói với người rằng:
Hỡi người của đức Chúa trời, vua đòi ông xuống. Nhưng Ê li đáp cùng quan coi
năm mươi người lính rằng: Nếu ta là nguời của đức Chúa trời, NGUYỆN LỬA TỪ
TRÊN TRỜI GIÁNG XUỐNG THIÊU ĐỐT ngươi , luôn Năm mươi lính của ngươi đi !
Lửa từ trên trời liền giáng xuống, thiêu đốt quan cai và năm mươi lính của
nguời. (1:9-10).
Xin quý vị đọc cho hết đọan 1, tôi không trích hết, vì sợ dài dòng vô ích.
Ê li, tiên tri của đức Chúa trời, đã hai lần kêu Chúa mình dùng lửa đốt MỘT
TRĂM LẺ HAI mạng sống ! Ôi, Chúa Nhân từ quá !!! Họ tội tình gì ? Hoàn toàn
vô tội. Họ được vua sai đi đón mời tiên tri, tại sao giết họ ? Cái VĂN HOÁ
GIẾT NGUỜI, CƯỚP CỦA, CƯỚP NUỚC, sao cứ lặp đi, lặp lại mãi như thế, hỡi
Chúa toàn năng !!! Cha thật chúng tôi đó ư ??? Không, không, chỉ là ÁC QUỶ
!!!
·
Hai người vừa đi, vừa nói với nhau, kìa, có một cái xe lửa, và ngựa lửa phân
rẽ hai người; Ê li lên trời trong một cơn gió lốc. Ê li sê nhìn thấy, bèn la
lên rằng; cha tôi ôi, cha tôi ôi, là xe và lính kỵ của Y sơ ra ên. Đoạn Ê li
sê không còn thấy người nữa; rồi người nắm áo mình xé ra làm hai mảnh.
(2:11-12).
Có thực sự lên trời bằng xe lửa hay không ? Trừ "lòng tin mù quáng", không
ai có thể chấp nhận ! Nói chuyện "phần hồn" về trời, thì không ai dám cải;
vì không thể chứng minh. Nhưng nói "cục thịt" mà về trời thì hoàn toàn
"phịa". Ngày nay, khoa học đã vượt ra ngoài không gian, và thấy nó VÔ TẬN.
Thế thì TRỜI ở đâu mà đến ? Lên càng cao, thì sức nóng càng dữ dội. Ra khỏi
khí quyển, thì chỉ là khí tro !!! Chỉ có chết cháy mà thôi ! Theo lời kêu la
của Ê li sê thì, có lẽ ông ta (Ê li) đã bị XE LỬA của Y sơ ra ên báo thù; vì
ông Ê li đã vô cớ giết nguời bằng lửa. "Chơi dao có ngày đứt tay", là thế đó
! Những tiên tri của đức Chúa trời đều mở màn là giết, và trước khi chết,
cũng phải ngậm máu mới ra đi !!!
·
Từ đó, Ê li sê đi lên Bê tên. Đang đi dọc đường , có những TRẺ CON TRAI ở
thành nhạo báng người, mà rằng: Ớ lão trọc, hãy lên ! Ớ lão trọc, hãy lên !
Người xây lại ngó chúng nó, và NHÂN DANH ĐỨC GIÊ HÔ VA mà RỦA SẢ chúng nó.
Liền có hai con gấu cái ra khỏi rừng, CẤU XÉ BỐN MƯƠI HAI ĐỨA trong bọn
chúng nó. (2:23-24)
Thánh Ê li sê, nối nghiệp thánh Ê li đã mở màn sự nghiệp bằng bốn mươi hai
mạng TRẺ CON !!! Tôi thật tình không hiểu, tại sao Thánh nào cũng khát máu,
kể cả máu đàn bà và trẻ con ??? Cái trò dùng Bùa ngãi, đồng cốt để dọa dẫm
người ta, đến bây giờ, nó hoá thành vô hiệu, và buồn cười. Nếu, rủa mà hay
vậy, sao không ngồi mà rủa cho kẻ "thù nghịch" phải chết; mà phải dùng đến
Thập tự quân ??? Dọa mà hay vậy, thì cần chi đến bánh mì thừa, quần áo rách;
cần chi chen chân vào chính trị ....??? Một ông thánh, mà trẻ con chỉ "ghẹo"
thôi, cũng đang tâm giết hàng loạt, là loại thánh gì ??? Xin thầy Lê anh Huy
chỉ dùm cho.
·
Một ngày kia, Ê li sê đi ngang qua đất Su nem. Ở đó có một người đàn bà
giàu, cầm nguời ở lại ăn bữa. Từ ấy, mỗi khi nguời đi ngang qua đó, thì vào
nhà nguời đàn bà này dùng bữa.......Ê li sê lại tiếp: Vậy chúng ta phải làm
gì cho người ? Ghê ha xi đáp rằng: À nầy, người không có con trai, và CHỒNG
NGƯỜI ĐÃ GIÀ RỒI. Ê li sê nói rằng : Hãy gọi nàng. Ghê ha xi gọi nàng. Nàng
đến đứng nơi cửa. Ê li sê nói với nguời đàn bà rằng: năm tới, trong lúc này,
ngươi sẽ ẳm một đứa con trai. Nàng thưa: Hỡi Chúa tôi, là người của đức Chúa
trời, xin chớ nói dối cùng con đoi của chúa (4:8-16)
Nàng kia ngu thật là ngu !!! Sao nguời lại nói dối chứ ? Chồng nàng ĐA GIÀ
QUÁ RỒI, làm ăn chi nữa, nay GẶP PHÚC LỚN, có con trai là chuyện chắc rồi,
mà sao còn nghi kỵ ??? Nguời (Ê li sê) của đức Chúa trời "qua" một bữa, rồi
thì hai, ba...sao lại nói dối chứ ? Lời tiên tri chắc như bắp rang đấy mà,
nàng ơi !!! Nàng chỉ việc làm NHIỆM VỤ CON ĐOI CỦA CHÚA là êm mọi việc;
Nhưng phải nhớ "đừng hở răng" !!! Thánh Ê li đến với "bà góa". Thánh này đến
với người có "chồng già". Phước đức thay !
·
Quân Sy ri kéo xuống nơi Ê li sê, người cầu nguyện đức Giê hô va rằng: Xin
Chúa khiến mắt quân ấy bị ĐUI MÙ. Đức Chúa trời bèn khiến chúng đui mù,
theo như lời cầu nguyện của Ê li sê.(6:18)
Chúa rất linh ! Linh như thần lửa, thần làm đui mù quân địch !!!
·
Đấng tiên tri Ê li sê gọi một người trong bọn môn đồ của những tiên tri, mà
nói rằng: Hãy thắt lưng và đem ve dầu này theo nguời, đi đến Ra mốt tại Ga
la át. Khi người đã đến đó, hãy kiếm Giê hu.....Bấy giờ ngươi lấy ve dầu, đổ
trên đầu người và nói rằng: Ta xức dầu cho ngươi làm vua trên Y sơ ra ên.
Đoạn hãy mở cửa ra và trốn đi, chớ huỡn đai.......và nói rằng: Giê hô va đức
Chúa trời của Y so ra ên phán như vầy : Ta xức dầu cho ngươi làm vua trên Y
sơ ra ên, là dân sự của đức Giê hô va. ngươi SẼ ĐÁNH GIẾT NHÀ A HÁP, CHỦ
ngươi ; và ta sẽ báo Giê sa bên về huyết của các tiên tri, tôi tớ ta, cùng
huyết của hết thảy tôi tớ của đức Giê hô va. Cả nhà A háp SẼ BỊ DIỆT HẾT,
các người nam của nhà A háp, vô luận kẻ nô lệ hay người đuợc tự do ta SẼ
GIẾT khỏi Y sơ ra ên, và ta sẽ làm cho nhà A háp giống như nhà Giê rô bô am,
con trai của Nê bát, và giống như nhà của Ba ê sa, con trai của A hi gia.
CHÓ SẼ ĂN THỊT GIÊ SA BÊN trong đồng Gít ra ên, chẳng có ai chôn người. Đoạn
người trai trẻ mở cửa ra và chạy trốn. (9:1-10).
Lợi dụng lòng mê tín, Bùa ngãi, đồng cốt, bọn nguời đuợc gọi là tiên tri đã
hoành hành bá đạo. Xúi dục giết chóc lẫn nhau, chỉ vì mưu cầu Độc trị ! Tại
sao đức Chúa trời lại làm những công việc "lén lút hèn hạ" như thế ? Xức dầu
là cái gì, mà nguời ta tin đến thế ?
Ôi cái thuở man rợ ấy ! Giả thần, giả trời, rồi "mở cửa ra và chạy trốn". Đó
là hành động của tiên tri, của Thiên chúa đấy sao? Tôi đọc mà thấy rùng
mình. Rùng mình không phải vì sợ, mà vì thấy Chúa trời hiện nguyên hình ác
quỷ !!! Do sự xúi dục của đức Chúa trời, kết quả là :
·
Sáng mai, nguời (Giê hu) đi ra, đứng truớc mặt các dân sự mà nói rằng: Các
người vẫn công bình. Kìa ta đa phản nghịch chủ ta, và CÓ GIẾT NGUỜI. Nhưng
còn những kẻ này ai đã giết họ ? Vậy, bây giờ hãy nhìn biết rằng, trong các
lời đức Giê hô va đã phán về nhà A háp sẽ chẳng có lời nào sa xuống đất; vì
đức Giê hô va đã làm điều ngài cậy miệng Ê li, tôi tớ ngài, mà phán. Giê hu
cũng giết hết thảy các nguời còn sót lại trong nhà A háp ở Gít rê ên, luôn
các đại thần, các bạn hữu thiết, và những thầy cả của nguời, chẳng để còn
lại một ai hết. Đoạn Giê hu đứng dậy, đi đến Sa ma ri......người ta bắt sống
chúng nó, số là bốn mươi hai nguời; rồi GIẾT họ gần giếng chòi của kẻ chăn
chiên. Người ta CHẲNG ĐỂ SỐNG MỘT AI.
Đi khỏi đó, Giê hu gặp Giô na đáp.....khi đã vào Sa ma ri rồi, người giết
hết thảy những người còn sót lại của nhà A háp tại Sa ma ri, đến nỗi đã DIỆT
SẠCH nhà ấy, Y NHƯ LỜI CỦA ĐỨC GIÊ HÔ VA đã phán cùng Ê li vậy.......Vậy,
bây giờ hãy nhóm lại cho ta các tiên tri của Ba anh, các đầy tớ người, và
hết thảy thầy cả người.....Giê hu đã phục tám mươi nguời RÌNH ngoài miễu, và
dặn biểu họ rằng: Vì có ai mà ta phó vào tay các ngươi thoát khỏi đặng, ắt
mạng sống của kẻ để cho nó thoát khỏi sẽ thay thế cho mạng sống nó.....Hãy
vào giết chúng nó, chớ để một ai đuợc ra. Vậy chúng giết họ bằng luỡi gươm.
Đoạn quân hộ vệ và các quan tuớng ném thây họ ra ngoài, lật đật vào thành
của miễu Ba anh. Chúng cất những trụ thờ khỏi miễu, và đốt đi, ĐẬP BỂ TUỢNG
HÌNH BA ANH, CÙNG PHÁ VỠ ĐỀN NÓ, làm thành MỘT LỖ XÍ hãy còn đến ngày nay.
(10:9-27)
Đức Chúa trời lấy làm thỏa mãn lắm ! Ngài đã diệt luôn hai nhà vua không thờ
ngài; đến nỗi "không còn một ai" ! Giết bảy mươi nguời con A háp, cả tôi tớ,
bạn bè. Giết hết các tiên tri Ba anh, đập tuợng, phá đền làm thành cầu tiêu
! Kinh thánh diễn tả đầy đủ lắm ! Lê anh Huy ơi ; tình thương của Thiên chúa
cao cả nhỉ ? Không những đập phá, mà còn làm CẦU TIÊU !
Ôi, kinh thánh thật linh thiêng, diệu vợi, hỡi thần Nguyen duc Chung ! Ông ở
đâu, mà im hơi lặng tiếng ! Hãy cúi đầu xuống mà tung hô ĐẠI ĐẠO !
Để thấy thêm sự CAO QUÝ của thánh kinh, xin hãy quay lại đọc về cái chết của
công chúa Giê sa bên :
·
Vậy hãy ném nàng xuống đất. Chúng ném nàng xuống đất, và HUYẾT VỌT LẠI TRÊN
TUỜNG VÀ TRÊN NGỰA, RỒI NGỰA DÀY ĐẠP NÀNG DUỚI CHÂN.....Giê hu bèn nói: Ấy
là lời của đức Giê hô va đã cậy miệng Ê li, nguời Thi sê be, tôi tớ ngài, mà
phán rằng: CHÓ SẼ ĂN THỊT GIÊ SA BÊN tại trong đồng ruộng Gít rê ên; và thây
nàng sẽ như phân trên mặt đất, trong ruộng Gít rê ên, đến nỗi người ta không
thể nói rằng: Nầy là Giê sa bên (9:33-37).
Chúa lòng lành lắm, GIẾT rồi còn cho CHÓ ăn thây ! Chúa nguyền rủa và trả
thù còn hơn cả Hitler, Cộng sản, và kể cả Tần thỉ Hoàng. Trừ những kẻ TRẦN
TRUỒNG VÀ ĐẦN ĐỘN ra; người đọc nghỉ gì qua những lời gọi là KINH THÁNH này
???
·
Thầy tế lễ phát cho những quan cai những giáo và khiên thuộc về vua Đa vít ở
tại trong đền thờ của đức Giê hô va. Các quân hộ vệ, mỗi người cầm binh khí
nơi tay sắp hàng đứng chung quanh vua dài theo đền thờ và bàn thờ....Vậy, họ
tôn người làm vua, xức dầu cho....Nhưng thầy tế lễ Giê hô gia đa truyền lịnh
cho những quan cai đạo quân, mà rằng : hãy dẫn nàng (vua A tha li) ra khỏi
giữa hàng quân....bà trở vào cung vua bởi nơi vào của ngựa, và tại đó, bà BỊ
GIẾT. (11:10-16)
Xem thế đủ biết, các thầy tế lễ (priest) có quyền năng Thượng đế. Các ngài
muốn là làm, kể cả đặt để ông vua một nuớc; giết một hay nhiều vua, nếu làm
trái với kinh thánh !!! Ôi ! "ngươi tha mạng thì ngươi phải đền mạng", một
mệnh lệnh của Thuợng đế, nghe sao MAN RỢ quá ! Vì thế, phải hiểu rằng, chỗ
nào có THẦY TẾ LỄ, thì chỗ đó SẼ BỊ NGÀI CAI QUẢN theo luật của thần chiến
tranh Do thái. Bằng mọi cách có thể; mua chuộc, hăm dọa, dối láo, lường
gạt...các ngài sẽ CAI QUẢN cho bằng được các xứ mà các ngài muốn. Việt nam
chúng ta cũng đã chứng kiến trong mấy trăm năm, dù bị giới hạn,vì tinh thần
DÂN TỘC VIỆT quá cao.
Nhưng, hiện nay, nguời viết vẫn lo lắng về những MẬT ƯỚC TỰ DO TÔN GIÁO Ở
VIỆT NAM giữa tên trùm CỘNG SẢN ÁC ÔN, và tên "đế quốc đầu sỏ"; môn đồ của
thần chiến tranh Do thái. Liệu các tôn giáo DÂN TỘC VIỆT NAM có thoát khỏi
những tai vạ lớn lao hay không ? Tôi thấy rằng, khó có thể thoát đuợc kiếp
nạn này !!!
Một điều nữa, cần đuợc lưu tâm là, trong đền thờ Giê hô va đức Chúa trời
luôn luôn có sẳn "giáo và khiên"; và khi cần thì các "thầy tế lễ" sẽ ban
phát cho "con chiên" để hành động tức khắc hầu bảo vệ quyền lợi Chúa. Do
truyền thống này, ngày nay, Nguyễn học Tập đã diễn giải rằng các ngài rao
truyền Phúc âm, Nhưng trong Phúc âm có con người nên, các ngài có quyền làm
chính trị !!! Nhưng chỗ nào đuợc gọi là Phúc âm, tôi chưa tìm thấy; chỉ thấy
toàn là nguyền rủa và giết hại.
·
Giê hô gia đã lập giao uớc tại giữa đức Giê hô va, vua, và dân sự hầu cho Y
sơ ra ên làm dân sự của đức Giê hô va. Người cũng lập một giao ước giữa vua
và dân sự. Cả dân sự của xứ đều đi đến miễu Ba anh mà PHÁ DỠ NÓ ĐI, ĐẬP BỂ
BÀN THỜ VÀ HÌNH TUỢNG CỦA BA ANH, và GIẾT MA THẦN, THẦY TẾ LỄ CỦA BA ANH tại
truớc bàn thờ. (11:17-18)
Trên đất nuớc Việt nam đã từng xẩy ra chuyện cuớp Chùa Miễu, dù Pháp cai
trị không toàn vẹn lắm trước sức chống cự liên tục của Dân Việt. Nhưng ngày
mai, thì sẽ ra sao ? Câu trả lời còn tùy vào tinh thần dân tộc của nguời
Việt hiện nay. Đứng truớc hoàn cảnh Tàu cộng lăm le xâm lấn Cái lỗ thủng
NƯƠNG TỰA ÂU MỸ càng ngày càng lớn, vì nó có lý do để phát triển! Và điều
này sẽ làm băng hoại tinh thần TỰ CHỦ, TỰ LẬP của dân tộc !!! Nền văn hiến
Việt sẽ bị xói mòn bỏi hai thế lực "sừng sỏ" hiện nay. Chúng đang ngang
nhiên kêu gọi LẬT ĐỔ VĂN HOÁ, VÀ CHỐI BỎ NGUỒN CỘI ! Chúng đang có trong tay
hai chỗ dựa vửng chắc cùng với sự yễm trợ âm thầm của CSVN. Liệu có ai biết
đuợc rằng, CSVN được "xức dầu" hay chưa ? Nhưng chắc là có lập GIAO UỚC giữa
vua (CSVN) và Giê hô va (USA) trong kỳ viếng thăm này tại Bạch ốc.
·
Ê li sê đau bịnh, tại bịnh ấy người phải chết.....Ê li sê, lại nói với vua Y
sơ ra ên rằng: Hãy lấy tay nguời dương cung. Vua bèn dương cung. Rồi Ê li sê
đặt tay mình trên tay vua, mà nói rằng: Hãy mở cửa sổ về phía đông. Giô ách
bèn mở cửa ra. Ê li sê lại nói: Hãy bắn. Nguời bèn bắn. Bấy giờ Ê li sê tiếp
rằng: Ấy là cây tên thắng hơn của đức Giê hô va, tức là cây tên thắng hơn
dân Sy ri, vì nguời sẽ hãm đánh dân Sy ri tại A phéc, đến nỗi TUYỆT DIỆT
chúng nó. Ê li sê tiếp rằng: hãy lấy tên. Giô ách lấy tên. Ê li sê lại nói
rằng: Hãy đập xuống đất. Giô ách đập ba lần, rồi ngừng. Nguời của đức Chúa
trời nổi giận, nói với vua rằng: Nếu vua đa đập năm sáu lần, thì mới đánh
dân Sy ri cho đến tận tuyệt; Nhưng rày vua sẽ đánh dân Sy ri ba lần mà thôi
(13:14-19)
Đúng là "người của đức Chúa trời" ! Truớc khi chết, cũng phải dặn dò đi giết
người cái đã. Đập BA LẦN, nghĩa là chỉ GIẾT BA LẦN, thì "nguời của đức Chúa
trời nổi giận" ! Lại còn nói :"nếu vua đa đập năm sáu lần, thì mới đánh dân
Sy ri cho đến tận tuyệt". Giết chưa "tận tuyệt" là chưa thỏa mãn đức Chúa
trời !!! Vậy, xin hỏi đức Chúa trời là ai ??? Cha thật đó ư ? Tôi không dám
nhận đâu, ông Huy ạ !!! như cầu của Thiên chúa là phải ngoan ngoãn như vậy.
Bảo cầm thì cầm, bảo mở thì mở, bảo bắn thì bắn, vua thật dễ thương đó chứ ?
Nếu cả thế giới đều như thế, thì ngài đâu có GIẾT, CUỚP, ĐỐT làm gì !!!
Chuyện viết (kinh) nhiều khi làm chúng ta thấy xấu hổ vô cùng:
·
Nhưng đức Giê hô va làm ơn cho chúng, lấy lòng thương xót và đoái xem họ vì
cớ lời giao ước của ngài đã lập với Áp ra ham, Y sác và Gia cốp. Ngài không
muốn DIỆT chúng, không từ bỏ chúng khỏi trước mặt ngài cho đến ngày nay
((13:22-23)
Hai đoạn trên, làm tôi nhớ đến một chuyện tiếu lâm của người đời GIẾT KHÔNG
ĐUỢC THÌ THA ! Chúa bảo ;GIẾT TẬN TUYỆT, vua không làm theo, nên ngài nổi
giận quở mắng. Mới vừa xong lại THƯƠNG XÓT, LÀM ƠN...Ôi ! "Chúa lòng lành"
vì không giết đuợc !!! Ngài đã từng GIẾT ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, TRẺ CON, TRẺ BÚ...
thế mà vẫn không hết đứa "chối Chúa" !!!
Buồn ơi là buồn ! Lại còn những "đứa con yêu" trên đất Mỹ hiện nay, hắn còn
dám "truy tố Sexual abuse" cho các "thầy tế lễ" của ngài nữa chứ ! Sao ngài
chưa DIỆT ??? Ngài phải thương "con chiên Việt" hơn thì mới phải, vì chúng
đâu dám "hở môi". Sách của chúng là "thủ khẩu như bình", chỉ làm tròn chức
phận Chúa ban: "TÔI TỚ HÈN MỌN" mà thôi. Muôn vạn kiếp về sau, cũng chỉ là
tôi tớ của ngài, và sống một cách "trung thành cẩn cẩn". Chỉ buồn cho nguời
nghe, khi chúng hô to hai chữ NHÂN QUYỀN !!!
Nhưng nếu, có ai hỏi :Nhân là gì và quyền ở đâu ? Xin hãy lắng nghe Nguyễn
gia Kiểng, một con chiên cỡ bự, lập lại tuyên ngôn độc lập của Hoa kỳ:
***”Thượng đế tạo ra con người và ban cho con người những quyền cơ bản,
không thể bị tuớc đoạt, không thể chuyển nhượng, và không thể tiêu hao với
thời gian".
Tôi sẽ trình bày ý nghỉ của mình trong một bài khác. Ở đây, chỉ nêu lên vài
ý nhỏ. Chuyện Thuợng đế sinh ra con nguời, như đã dẫn Kinh thánh, nói truớc
đây, ngài chỉ lấy đất sét mà đắp thành, ngài Hà Hơi cho, Nhưng
chẳng biết gì thiện ác. Nếu không có con RẮN, thì con nguời chẳng có LÝ TRÍ.
Nhưng, không có lý trí, thì có phải là CON NGUỜI không; vì chúng ta định
nghia con nguời là một sinh vật có lý trí ?
Thứ hai, ngài ban phát quyền gì ? Thánh kinh không dạy đến chút nào, ngoài
chuyện bắt tội Tổ tông , và đạp ra khỏi vuờn Ê đen. Chỉ ngay cái "tội tổ
tông" thôi, thì con người đã không còn là con nguời nữa ! Chấp nhận "tội tổ
tông", là chấp nhận sự MÊ MUỘI MUÔN THUỞ; bởi vì "không phạm tội này", thì
làm sao có LÝ TRÍ để phân biệt Thiện, Ác, Tốt, Xấu ???
Chúng ta lại nghe ông Kiểng khẳng định :"như vậy Thuợng đế là căn bản chính
đáng của quyền con người, và vì Thượng đế là tối cao nên quyền con người
cũng tối cao, và là quyền tự nhiên".
Lấy Thượng đế làm "căn bản chính đáng", e quá khó. Bởi vì Thượng đế là HUYỄN
TUỚNG, ngài xuất hiện trong Lửa, trong buị gai, trong mây đen...và qua lời
đồng cốt, bói toán, phù chú...và Thượng đế chỉ có ba chữ GIẾT, CƯỚP, ĐỐT,
như kinh thánh trình bày, thì làm sao lấy "làm căn bản" cho con người được ?
Thượng đế Huyễn, nên quyền con người cũng phải Huyễn !!! Và khi lấy Thượng
đế làm căn bản, thì kẻ không chấp nhận Thượng đế, không phải là con người
sao? Điều này cũng đã được ông Kiểng nhắc đến rồi : "Ngay từ thế kỷ 17, giữa
một châu Âu Thiên chúa giáo, đã có những nhà tư tuởng (như Grotius) tuyên bố
dõng dạc "dù có Thượng đế hay không thì những quyền cơ bản của con người vẫn
thế". Tiếc thay, những câu như thế vẫn không được viết lại trên tuyên ngôn
về quyền con nguời, mà lại dẫn Thuợng đế ra để làm bình phong.
"Có hay không vẫn thế", nghĩa là vai trò ấy không còn "cần thiết" nữa, không
còn "chính đáng" nữa. Vậy, ôm lấy xác chết để làm gì ?
***050630***
CHƯƠNG 17:
XUÔI CŨNG ĐƯỢC, NGƯỢC CŨNG XONG
Bây giờ, chúng ta HỌC tiếp những đoạn cuối của sách Các Vua thứ hai, để biết
thêm về những cái vô lý, nguợc ngạo của đức Chúa trời Do thái:
·
Người làm điều thiện trước mặt đức Giê hô va....A ma xia GIẾT MỘT MUÔN QUÂN
Ê ĐÔM tại trong trung Muối, hãm lấy thành Sê la, và đặt tên là Giốc then,
hãy còn đến ngày nay (14:3-7)
Ở đây, chúng ta lại một lần nữa, hiểu thêm về chữ "thiện" trong đạo Chúa
trời. Thiện là phục sự ngài, chứ không phải là thương yêu sinh mạng kẻ khác
!!! A ma xia, vua Giu đa, được khen ngợị là làm việc thiện trước mặt Thiên
chúa, Nhưng đã GIẾT MỘT MUÔN NGƯỜI Ê ĐÔM, thì không nghe quở trách gì; đủ
biết, đạo Chúa chỉ cần "bái lạy" ngài, và giết kẻ "nghịch" cùng ngài là tốt
nhất. Nhưng, quả báo thì Trời cũng không ngăn đuợc:
·
Tại Giê ru sa lem, có kẻ phản nghịch với người; người bèn trốn đến La ki.
Nhưng, người ta sai ruợt theo người đến La ki, và GIẾT NGƯỜI tại đó (14:19)
·
Năm thứ mười lăm, đời A ma xia, con trai Giô ách, vua Giu đa, thì con trai
Giô ách, lên ngôi làm vua Y sơ ra ên, tại Sa ma ri. Nguời cai trị bốn mươi
bốn năm. Người làm điều ÁC trước mặt đức Giê hô va, chẳng từ bỏ tội lỗi của
Giê rô bô am, con trai Nê bát, đa gây cho Y sơ ra ên phạm tội..........Đức
Giê hô va bèn cậy Giê rô bô am, con trai Giô ách, mà giải cứu họ. (14:23-27)
Trong đọan này, có một điều rất lạ, là vào thuở đó, đức Chúa trời can thiệp
trực tiếp với dân Y sơ ra ên. Nhưng ông vua làm ÁC thì lại cai trị đến bốn
mươi năm ! Tại sao như thế nhỉ ??? Không lẽ, đức Chúa trời lại thua các thần
khác ? Điều quái gở hơn nữa là, chính Chúa trời lại "cậy kẻ phản nghịch" để
cứu con cái mình !!! Hoá ra, "đường nào cũng về La mã", là thế đó ! "Nói
xuôi cũng đuợc, nói ngược cũng xong", miễn có lợi cho mình là cứ nói. Thua,
thì tha. Hơn thì chém giết thẳng tay. Chuyện đời sao mà rắc rối vậy hỡi Chúa
tôi ???
·
Năm thứ hai mươi bảy, đời Giê rô bô am, vua Y sơ ra ên, thì A xa ria, con
trai A ma xia, vua Giu đa, lên làm vua. Nguời đuợc muời sáu tuổi khi lên
ngôi, và cai trị năm mươi hai năm......Người làm điều Thiện truớc mặt đức
Giê hô va....Thế nhưng, người không dỡ các nơi cao đi; dân sự cứ cúng tế, và
xông hương trên các nơi cao. Đức Giê hô va giáng hoạ cho vua, khiến bị bịnh
phung, cho đến ngày nguời chết..(15:1-5)
Biết bao nhiêu vua thờ thần khác, kể cả Sa lô môn. Lại cũng có vua làm điều
Ác, như A ma Xia vừa kể, thì Chúa không giáng hoạ. Vậy tại sao giáng họa cho
nguời làm điều "thiện" ? Cứ lấy Thiên chúa ra để giải thích lịch
sử; đôi lúc quá hớ hênh, tréo cẳng ngỗng. Không những thế, họ lại còn làm
giảm giá trị của ngài. Ai dễ HÙ, thì ngài cứ HÙ. Còn đứa cứng cổ, thì ngài
không làm gì đuợc nó; nên ngài tha !!! À ha !
·
Trong lúc đó, đức Giê hô va khởi khiến Rê xin, vua Sy ri, và Phê ca, con
trai Rê ma lia, đến hãm đánh Giu đa. (15:37)
Theo Kinh thì Giô tham, một ông vua làm điều "thiện' trước mặt Giê hô va.
Thế tại sao đức Chúa trời trở mặt, "khởi khiến" các vua khác tiêu diệt ngài
? Lấy cụm chữ :"không dỡ các nơi cao" để giải thích, thì thật là vụng về quá
đỗi. Như đã trình bày, rất nhiều vua thờ thần khác, mà Chúa trời đâu làm gì
đuợc họ. Thì tại sao cứ hãm hiếp kẻ trung thành ? Hoá ra Chúa trời quá bất
công !
·
A cha lấy bạc và vàng có ở trong đền thờ đức Giê hô va, và ở trong kho đền
vua, gởi đem làm của lễ cho vua A si ri. Vua A si ri nhậm làm điều A cha
xin, đi lên hãm đánh Đa mách, và chiếm lấy, bắt đem dân cư nó sang Ki ro, và
giết Rê xin (16:8-9).
Có hai vấn đề lộ ra trong đoạn kinh này. Một là sự xác nhận đền Giê hô va là
nơi cất dấu Vàng bạc của các vua. Họ ngụy trang bằng chữ "hòm bằng chứng" từ
thời tiên khởi của Môi se. Vậy, phải chăng, trong "Hòm bằng chứng" ấy là
"chiến lợi phẩm" của Chúa đã cướp được từ các nước mà dân Chúa đến tàn sát
và chiếm đoạt ???
Thứ hai là Chúa "khởi khiến" Rê xin đi đánh Giu đa; Nhưng A cha thì kêu cứu
để diệt Rê xin. Vậy có phải Chúa đã thua vua A cha, khi vua này chống lại
mệnh lệnh của Chúa ???
·
Chúng khinh bỏ hết thảy giới mạng của Giê hô va đức Chúa trời mình, tự đúc
lấy hai tượng bò con, cùng làm thần tượng A sê ra,....Chúng cũng đưa con
trai, con gái mình qua lửa, DÙNG TÀ THUẬT, TIN BÓI KHOA, chuyên làm điều dữ
trước mặt đức Giê hô va, để CHỌC GIẬN ngài. Bởi cớ ấy, đức Giê hô va nổi
giận dữ cùng dân Y sơ ra ên, xua đưa chúng khỏi trước mặt ngài; chỉ còn lại
chi phái Giu đa mà thôi. Chính Giu đa cũng không vâng giữ các điều răn của
Giê hô va đức Chúa trời của họ, bèn đi theo những luật lệ Y sơ ra ên đã lập.
Thế thì, đức Giê hô va từ bỏ cả dòng dõi Y sơ ra ên, LÀM KHỐN KHỔ HỌ, và PHÓ
họ vào tay các kẻ cướp giựt, cho đến phải lưu đày cách xa mặt ngài
(17:16-20)
Qua đoạn kinh này, chúng ta hiểu gì về chuyện TÀ THUẬT, BÓI KHOA ? Ai ? Ai
đã dùng TÀ THUẬT, BÓI KHOA để kềm chế con người??? Tà, tức là ác. Vậy ai dạy
làm điều ác NHƯ GIẾT NGƯỜI, CƯỚP CỦA, CƯỚP NƯỚC..... kẻ khác, chính là bọn
dùng tà thuật ấy !!! Trong kinh này, chúng ta không thấy diễn tả các thần
khác dạy làm điều ác. Vậy, ai dạy dân Do thái GIẾT ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ, TRẺ CON
VÀ TRẺ BÚ ??? Ai dạy Do thái đốt thành, hủy làng, đập tượng, phá chùa miễu
kẻ khác ??? Ai dạy Do thái đi đến các cuộc vui của dân tộc khác để rình mò
mà CƯỚP GÁI về làm vợ ??? Ai dạy GIẾT ĐÀN BÀ MANG THAI, giết con gái mới có
bạn, chỉ CHỪA GÁI ĐỒNG TRINH, mà chia nhau hãm hiếp ??? Ai sử dụng ĐĨ ĐIẾM,
BÀ GOÁ, GÁI CÓ CHỒNG GIÀ, rồi làm ơn, thí con, tha mạng...để chúng trở thành
kẻ phản bội Tổ quốc chúng ??? Ai xúi vua này đánh giết vua kia ??? Ai chủ
trương DIỆT CHỦNG các dân tộc khác Do thái ??? Ai đày đọa dân tộc Y sơ ra
ên, giết hại họ hàng loạt tại đồng vắng ...???
Xin đọc kỹ, thât kỹ, Thánh kinh Do thái, rồi tự có câu trả lời thích đáng.
Nói đến dùng tà thuật, làm chúng ta nhớ lại chuyện bắt đầu sự nghiệp của
Thánh tổ Môi se. Thượng đế đã hiện ra để dạy cho ông Môi se, làm cái gậy hoá
ra con rắn, rồi con rắn biến thành cái gậy. Thượng đế lại ở giữa bụi gai,
trong lửa, trong mây đen...Ai nhìn thấy ngài thì phải chết....Vậy cái chuyện
này là CHÍNH THUẬT hay TÀ THUẬT ???
Còn TIN BÓI KHOA là gì ? Có phải những tiên tri ông, tiên tri bà của Giê hô
va, mới là CHÍNH BÓI, còn tiên tri của các thần khác là TÀ BÓI ??? Lại nữa,
tiên tri của Giê hô va cũng có hàng loạt, giết không hết. Vậy ai là thật, ai
là giả, ai là người mà "thần nói dối của Giê hô va" đặt vào miệng họ ? Tiên
tri đầu tiên, vốn là Thánh tổ Môi se, thì trong một đêm làm cho "nhà nào
cũng có nguời chết", máu nhuộm sông hồ. Dắt dân Y sơ ra ên ra khỏi Ê díp tô,
dân than vãn đói khổ, ngài đã giết hàng chục ngàn nguời. Dân thèm thịt, nói
với ngài; ngài cho thịt; Nhưng vừa mới cắn giữa hai răng, chưa kịp nuốt, thì
ngài đã giết hàng loạt. Đến ngài Ê li sê, thì trẻ con chọc ghẹo, ngài đã kêu
gấu ra ăn bốn chục mạng. Xem thế, chúng ta đủ hiểu tại sao, dân Do thái của
ngài Thượng đế đã từ bỏ ngài. Họ thà làm tượng HAI BÒ CON để thờ, chứ không
chịu thờ ngài !!! Chính dân Do thái đã hành động đúng, để giải thóat chính
họ. Thử xem đây :
·
Khi chúng bắt đầu trú ngụ tại đó, thì không kính sợ đức Giê hô va, nên đức
Giê hô va SAI SƯ TỬ ĐẾN GIẾT MẤY NGƯỜI trong bọn chúng (17:25).
Như vậy, chính Giê hô va đức Chúa trời là kẻ TÔN THỜ BẠO LỰC. Ngài luôn luôn
dùng bạo lực để buộc kẻ khác phải theo mình. Và như vậy, cũng có nghĩa là;
từ lý thuyết đến thực hành của ngài không đủ sức thuyết phục con nguời !
Ngay cả dân Y sơ ra ên là DÂN CHÚA CHỌN, cũng từ bỏ ngài ! Một chi phái cuối
cùng là Giu đa "cũng không vâng giữ", thì nói chi người khác !!! Tại sao như
thế ? Đó là câu hỏi mà đáng lẽ ra Giê hô va đức Chúa trời phải tự đặt ra cho
mình, hầu có thể CHINH PHỤC NHÂN TÂM.
Nhưng tuyệt nhiên, đức Chúa trời vẫn mhắm mắt lại; ngài chỉ dùng đôi bàn tay
đẫm máu để thống trị ! MÁU ĐÀN ÔNG, MÁU ĐÀN BÀ, MÁU TRẺ CON VÀ TRẺ BÚ, THẬM
CHÍ CÓ CẢ MÁU ĐÀN BÀ ĐANG MANG THAI.......MÁU TRÊN BÀN THỜ, MÁU CHUNG QUANH
BÀN THỜ, MÁU TRÊN SÔNG, MÁU TRÊN ĐẤT....MÁU CỦA BẢY DÂN TỘC BẤT HẠNH, MÁU
CỦA DÂN Y SƠ RA ÊN...Nhưng cuối cùng, ngài thất bại hòan toàn. Chi phái Giu
đã là hy vọng cuối cùng, "cũng không vâng lời" nữa. Thế nên, ngài "phó vào
tay kẻ cướp giựt"; rồi ngài "từ bỏ cả dòng dõi Y sơ ra ên" !!! Ngài dùng câu
"LÀM KHỐN KHỔ HỌ" để đe dọa lần cuối cùng. Nhưng vô ích !!!
Sự thật có phải như thế không ??? Tôi tin là không. Do bởi ông Môi se giả
làm thần, làm quỷ; dùng bùa ngãi, bói toán để giết dân Ê díp tô; sau đó đi
cuớp chiếm và hủy diệt các dân tộc khác, mà Do thái phải chịu sự đày đoạ
ngày nay. GIẾT NGUỜI THÌ NGUỜI GIẾT, là một định luật nhân quả tự nhiên. Nêu
hiểu rõ được sự tương quan nhân quả, thì chắc Do thái không đến nỗi tàn tác,
đày đọa như bây giờ. Không ai có quyền bắt mình TIN HAY KHÔNG TIN vào Thượng
đế nào đó. Nhưng vấn đề ở chỗ là :TIN ĐỂ GIỮ MÌNH,
ĐỂ LÀM VIỆC THIỆN ĐÚNG NGHIA, chứ không phải đem niềm tin quái gỡ của mình
mà tiêu diệt kẻ khác.
Hãy nhớ thật kỹ rằng: BẠO LỰC CÓ THỂ THÀNH CÔNG TRONG ĐOẢN KỲ, Nhưng THẤT
BẠI TRONG VINH HẰNG. Chính Thượng đế Do thái đã nói rằng :CON NGUỜI ĐÃ KHÔN
BẰNG TA. Thì đừng ai mưu toan dùng thủ đoạn trong kinh tế, chính trị, văn
hoá .....trong thời đại này để trục lợi riêng tư. "Gieo gió thì gặt bão",
không sai chạy chút nào; chỉ có vấn đề thời gian mà thôi !!!
Đọc đoạn văn kinh sau đây, quý vị sẽ thấy nỗi lo lắng, bàng hoàng; nếu không
muốn nói là van lơn con người :
·
Các ngươi chớ kính sợ thần khác, chớ thờ lạy, hầu việc chúng nó, và đừng tế
lễ chúng nó. Nhưng các ngươi khá kính sợ đức Giê hô va, là đấng dùng ĐẠI
NĂNG, và cánh tay giơ thẳng ra, đưa các nguời ra khỏi Ê díp tô; đấng đó, các
nguời phải kính sợ, thờ lạy và dâng của lễ cho.........Các ngươi chớ quên
giao uớc mà ta đã lập với các ngươi ; chớ kính sợ các thần khác, Nhưng khá
kính sợ Giê hô va đức Chúa trời của các ngươi , ngài sẽ giải cứu ngươi khỏi
kẻ thù nghịch. Dầu vậy, các dân tộc ấy KHÔNG NGHE THEO, Nhưng làm theo thói
tục củ của mình (17:35-40).
Sự việc trên đây đã đuợc tiên liệu từ ông A rôn; anh ruột của ông Môi se.
Ông đã biết truớc rằng, ông Môi se sẽ chẳng đem dân Y sơ ra ên đến nơi "đuợm
mật và sữa". Và chính vì vậy, Môi se, đã trả thù ông này bằng cách "chết rồi
thì lột hết quần áo giao cho con". Và truớc đó, khi nghi ngờ, ông Môi se đã
giết hai cháu mình tại đền thờ.
Phải chăng, ông A rôn đã biết đuợc sự gian ác của ông em Môi se, Nhưng chính
ông cũng không thoát khỏi bàn tay ác quỷ ??? Việc đem dân Y sơ ra ên ra khỏi
Ê díp tô, được xem như một CÔNG LAO TRỜI BỂ, Nhưng, thực tế thì khác. Môi se
đã giết hàng loạt người, kể cả các trưởng lão của các chi phái, khi họ không
đồng ý với ông. Môi se đã giết hàng chục ngàn người Y sơ ra ên, trong nhiều
lần, để thỏa mãn tham vọng chiến tranh của ông. Vậy thì, việc dựng lên một
Thượng đế, chỉ là nhu cầu của riêng ông. Trong toàn bộ kinh văn chúng ta vừa
HỌC, cho chúng ta thấy, không có một Thượng đế yêu thương; mà chỉ có MỘT
THẦN CHIẾN TRANH quá hung bạo !!!
Nói như vậy, chắc kẻ cuồng tín sẽ chửi tôi xúc phạm Thiên chúa. Xin thưa,
KHÔNG. Tôi bảo vệ Thiên chúa của tôi, một đấng CAO THUỢNG, TỪ BI, BÁC ÁI,
TRÊN TẤT CẢ VÀ BAO TRÙM TẤT CẢ. Nếu ai ấm ức, xin cùng đọc :
·
Trong đêm đó, có một thiên sứ của đức Giê hô va, đi đến trong dinh A ra si,
và GIẾT MỘT TRĂM TÁM MƯƠI LĂM NGÀN NGƯỜI tại đó. (19:35)
Trong một đêm, một đêm thôi, mà có thể "giết một trăm tám mươi lăm ngàn
nguời" vào thuở chưa có bom nguyên tử. Thì kể ra cũng lạ thật ! Chúng ta
không nghe kể về một vụ tấn công dữ dội nào. Chỉ do thiên sứ của Giê hô va
giết thôi !
BÀN TAY THƯỢNG ĐẾ TẮM MÁU NGƯỜI !!! Vậy, có nhà thần học hay tiến sỹ nào có
thể giải thích về CHÚA LÒNG LÀNH cho bàng dân thiên hạ rõ hay không ??? HAY
ĐỐI VỚI ĐẠO CHÚA, THÌ GIẾT CÀNG NHIỀU LÀ "THƯƠNG XÓT CÀNG CAO" ???
Như vậy đó. Người ta VINH DANH THIÊN CHÚA HAY NHỤC MẠ THIÊN CHÚA ???
Thiên chúa của Do thái trong cựu uớc, chỉ là một ÁC
THẦN KHÁT MÁU thôi !!! Họ viết như vậy để làm gì ? Để chứng minh lời
tiên tri Ê sai, do đức Chúa trời "cậy miệng" mà nói rằng :
·
Đức Giê hô va phán rằng: Nó sẽ trở về theo con đuờng nó đã đi đến, không vào
trong thành nầy. Vì tại cớ ta và Đa vít, kẻ tôi tớ ta sẽ binh vực thành nầy
đặng cứu nó (19:33).
Thật là ngược ngạo, khi người ta xây dựng vai trò Thiên chúa quá lớn; Nhưng
lại đặt cho ông những sai lầm đáng trách :
·
Ma na se được mười hai tuổi khi người lên làm vua. Người cai trị NĂM MƯƠI
LĂM NĂM tại Giê ru sa lem. Mẹ nguời tên là Hép si ba. Người làm điều ác
trước mặt đức Giê hô va, và theo sự THỜ PHUỢNG GỚM GHIẾC của các dân tộc mà
đức Giê hô va đã đuổi khỏi trước mặt dân Y sơ ra ên. Người sửa xây nơi cao,
mà Ê xê chia, cha người đa phá hủy, lập bàn thờ cho Ba anh, dựng hình tượng
A sê ra giống như của A háp, vua Y sơ ra ên đã làm, cúng thờ các cơ binh
trên trời, và hầu việc nó. Người cũng lập bàn thờ trong đền của đức Giê hô
va, mà đức Giê hô va có phán về đền thờ rằng : Ấy tại nơi Giê ru sa lem ta
để danh ta ngự. Người xây những bàn thờ cho toàn cơ binh trên trời tại nơi
hai hành lang về đền thờ của đức Giê hô va. Người đưa con trai mình qua lửa,
tập tành phép thiên văn, và việc bói điềm; lập nên những đồng cốt và thầy
bói. Người làm điều ác trước mặt đức Giê hô va quá chừng, CHỌC GIẬN NGÀI
HOÀI............Nhưng chúng nó không nghe; chúng nó bị Ma na se quyến dụ làm
gian ác hơn các dân tộc mà ĐỨC GIÊ HÔ VA ĐA TUYỆT DIỆT khỏi truớc mặt dân Y
sơ ra ên (21:1-9).
Ai có thể hiểu tại sao một kẻ làm ác "quá chừng" để CHỌC GIẬN NGÀI HOÀI, mà
lại có thể ngồi trên ngai vàng NĂM MƯƠI LĂM NĂM ? Rõ ràng là Thuợng đế Do
thái hoàn toàn bất lực !!! Một điều khác nói rằng "Giê hô va đa tuyệt diệt
khỏi truớc mặt dân Y sơ ra ên", là không đúng. Giê hô va GIẾT RẤT NHIỀU VÀ
CHỦ TRƯƠNG DIỆT CHỦNG, Nhưng ngài không thể. Chúng vẫn còn đó. Chúng quyến
dụ CON NGÀI TỪ BỎ NGÀI. như thế, ngài đã thua- Hoàn toàn thua các thần khác
cả phẩm lẫn lượng !!!
Trái với lời kinh này, chúng ta thấy, trong thời kỳ nào mà SỰ HOÀ HỢP được
nâng cao, thì sự phú cuờng, thịnh vuợng càng vững chắc. Đặc biệt như duới
thời Sa lô môn, một vị vua đuợc ca ngợi như một đại thánh của đạo Chúa. Vậy
thì, chỉ có "làm ác trước mặt đức Giê hô va", mới mong xã hội AN BÌNH THỊNH
TRỊ. Nghĩa là, từ bỏ ĐỘC QUYỀN THƯỢNG ĐẾ DO THÁI
thì thế giới mới mong an ổn.
Chúng ta lại cảm thấy buồn cuời, khi nguời viết vụng về đưa đẩy Giê hô va
vào ngõ bí:
·
Vì cớ đó, Giê hô va đức Chúa trời của y sơ ra en phán như vầy: Kìa, ta sẽ
giáng hoạ trên Giê ru sa lem, và tên Giu đa những tai họa cả thể, đến nỗi
phàm ai nghe nói đến phải lùng bùng lỗ tai. Ta sẽ giáng trên Giê ru sa lem
dây đo Sa ma ri các căn nhà của A háp. Ta sẽ xóa sạch Giê ru sa lem như
người ta chùi rửa cái dĩa, rồi úp nó xuống sau khi rửa xong. Ta sẽ từ bỏ
phần còn sót lại về sản nghiệp ta, phó chúng nó vào tay thù địch chúng nó;
chúng nó sẽ trở thành hoá tài và miếng mồi của họ; vì chúng nó làm điều ác
truớc mặt ta, CHỌC GIẬN TA, từ ngày tổ phụ chúng nó ra khỏi Ê díp tô cho đến
ngày nay.(21:12-15)
Đọc văn kinh này, tôi có cảm tưởng rất TIẾU. Ca dao Việt nam có câu ; GIẬN
CON RẬN MÀ NUNG CÁI ÁO. Đúng y chang !!! Có điều là, con rận nhỏ nhoi mà
không thể DIỆT, thì tại sao phải nung cái áo ??? Chắc quý vị đã hiểu sâu sắc
ý nghĩa của câu ca dao ấy; tôi không bàn sâu làm gì. Đọc ba chữ : CHỌC GIẬN
TA, không biết những người khác hiểu sao ? Còn tôi thì; xin lỗi, buồn năm
phút !!!
Ôi ! Giê hô va- đức Chúa trời- God-Thượng đế- Thiên chúa- Ngọc hoàng thượng
đế- Ông Trời...mà bị chọc giận sao ? Nếu thế, thì ngài đâu xứng danh CAO CẢ.
Ngài đâu phải toàn năng, sáng suốt, lương thiện,
sinh ra muôn vật, cha của muôn loài....Ngài GIẬN, ngài GIẾT, ngài GIÁNG HỌA,
ngài XOÁ SẠCH, ngài TỪ BỎ...Nhưng sao, ngài vẫn bám theo để kêu cầu ĐỪNG
KÍNH SỢ THẦN KHÁC; CHỈ KÍNH SỢ TA THÔI. Buồn thật là buồn cho một Thuợng đế
như thế !!!
Xin quý vị đọc cho hết CHƯƠNG 23 để thấy được tấm lòng của Chúa. Tôi không
thể trích hết. Kinh thánh ca ngợi vua Giô si a hết cở; vì vua này phá bỏ,
tiêu diệt hết tất cả đền thờ, miếu mạo của các thần khác để làm đúng "sách
luật pháp của Giê hô va" :
·
Giô si a cũng dỡ hết thảy chùa miếu của các nơi cao ở tại trong thành Sa ma
ri, mà các vua Y so ra ên đã lập đặng CHỌC GIẬN ĐỨC GIÊ HÔ VA, phá hủy các
nhà đó như đã làm trong Bê tên. Người GIẾT TẠI TRÊN BÀN THỜ những thầy cả
của các nơi cao, và thiêu hài cốt ở trên. Đoạn, người trở về Giê ru sa lem
(23:19-20).
Những hành vi độc ác như vậy, thì đuợc ca tụng mãi. Đủ biết đó là thần gì
rồi. Nhũng điều oái oăm là:
·
Dầu vậy, đức Giê hô va vẫn không nguôi cơn giận nóng, và mạnh mà ngài NỔI
LÊN cùng Giu đa, vì cớ các tội trọng của Ma na sê trêu chọc ngài. Vả đức
Giê hô va có phán rằng: Ta sẽ cất Giu đa khỏi mặt ta, như đa cất Y sơ ra ên
đi, và ta sẽ từ bỏ thành Giê ru sa lem mà ta đã chọn, và đền thờ mà ta phán
về nó rằng: Danh ta sẽ ngự tại đó (23:25-27).
Không biết, người viết kinh có dùng lộn từ ngữ hay không ? "Cơn giận nóng
mạnh mà ngài nổi lên", tự nó tố cáo "bản chất đức Chúa trời" !!! Khi ngài đã
quyết định "cất Y sơ ra ên, cất Giu đa, từ bỏ Giê ru sa lem, từ bỏ đền thờ
nơi danh ngài ngự", nghĩa là ngài TỪ BỎ TẤT CẢ, không vướng bận nữa. Những
đứa con trung thành mà ngài chọn không còn. Thành và đền thờ ngài cũng chối.
Danh ngài không còn ngự. Vậy thì, KHỐN NẠN THAY CHO KẺ NÀO KÊU GỌI TRỞ LẠI
CÙNG NGÀI. Chắc chắn ngài sẽ DIỆT chúng. Ngài xa lìa tất cả rồi; bỏ lại đằng
sau những tranh chấp mà ngài đã khổ công huấn luyện cho dân Y sơ ra ên. Ngài
đã hát bản truờng ca "GIÃ TỪ GÁC TRỌ". Ngài muốn yên tịnh để suy tư về những
hành động, suy nghỉ của mình. Bám theo để quấy rối ngài, chỉ làm cho "con
giận nóng mạnh" của ngài phát khởi lại. Bọn lợi dụng ấy, CHẾT LÀ CHẮC !!!
·
Trong đời Giô si a, Pha ra ôn Nê cô, vua Ê díp tô, đi lên sông O pho rát,
hãm đánh vua A ri si. Giô si a bèn đi ngữ người. Nhưng Pha ra ôn vừa khi gặp
người, bèn GIẾT đi tại Mê ghi đô. Từ Mê ghi đô, các tôi tớ chở thây người
trên xe về Giê ru sa lem, rồi chôn nguời tại trong mồ mả nguời (23:29-30).
(In his days Pharaohnechoh king of Egypt went up against the king of
Assyria to the river Euphrates; and king Josiah went against him; anh he
slew him at Megiddo, when he had seen him. And his servants carried him in a
chriot dead from Megiddo and brought him to Jerusalem and buried him in his
own sepulchre)
Năm mươi lăm năm, biết bao công lao phá hủy đền thờ các thần khác; giết biết
bao thầy cả, giáo dân các đạo khác, để "thi hành luật pháp Chúa" !!! Thế
rồi, oan nghiệp vẫn không tha ! Thiên chúa đã bó tay trước quả báo của Giô
si a ! Hắn đã bị GIẾT để đền mạng. Đó là câu trả lời đích xác cho những kẻ
cuồng tín !!!
Chuyện cuối cùng của sách Các vua, là vua Ba by lôn đánh hạ thành Giê ru sa
lem. Ông vua này đã phá hủy đền thờ Giê hô va, bắt nguời, lấy vàng
bạc....Tất cả sự ấy xảy ra như là một vòng nhân quả tự nhiên. Nguời Do thái,
từ đôi bàn tay không của một dân nô lệ, đã tạo dựng nên nó bằng cách xâm
chiếm cuớp bóc, tiêu diệt các dân tộc chung quanh. Nay lại phải trả về
nguyên chủ ! Dù sao, trên phương diện nhân đạo, tôi cũng không tán thành sự
GIẾT NGƯỜI, dù đó là ai. Có một điều, không biết vô tình hay cố ý; kinh ghi
lại rằng :
·
Năm thứ ba mươi bảy từ khi Giê hô gia kin, vua Giu đa, phải giam, ngày hai
mươi bảy tháng muời hai, Ê vinh mê rô đác, vua Ba by lôn, năm đầu tức vị,
tha cho Giê hô gia kin, vua Giu đa, ra khỏi ngục. Người nói với Giê hô gia
kin lời hoà nhã, và đặt ngôi người cao hon ngôi các vua đồng với người tại
Ba by lôn. Người biểu lột áo tù của Giê hô gia kin, và cho nguời ăn đồng bàn
với mình trọn đời người. Lại trọn đời người, vua hằng ngày lo phù cấp lương
thực cho nguời. (25:27-30). (And it came to pass in the seven and thirtieth
year of captivity of Jehoiachin king of Judah , in the twelfth month, on the
seven and twentieth day of the month, that Evilmerodach king of Babylon in
the year that he began to reign did lift up the head of Jehoiachin king of
Judah out of prison. And he spake kindly to him, and set his throne above
the throne of the kings that were with him in Babylon. And changed his
prison garments, and he did eat bread continually before him all the days of
his life. And his allownance was a continual allowance given him of the
king, a daily rate for every day, all the days of his life).
Chúng ta không thấy sự kiện tương tự xảy ra nơi bàn tay CON CHÚA TRỜI,
trong các cuộc xâm lăng. như thế, vua Babylon, con các thần GỚM GHIẾC, lại
còn dễ thương hơn nhiều !!! Không những cho ra tù, nói lời hoà nhã, lại còn
đặt vương vị cao hơn các vua tù khác; mà còn cho ăn cùng bàn; và cung cấp
thức ăn trọn đời cho một vua tù; thì quả là CON THẦN GỚM GHIẾC NHÂN ĐẠO HƠN
CON ĐỨC CHÚA TRỜI !!!
Người đọc cứ suy nghi, để TỰ TÌM VỀ hay CHỐI BỎ GIÊ HÔ VA ĐỨC CHUA TRỜI DO
THÁI. Tôi không hề khuyến khích.
Một điều, mà chúng ta cần ghi nhận là : NHÂN QUẢ
KHÔNG THA THỨ MỘT AI, KỂ CẢ THƯỢNG ĐẾ .
***050704***
CHƯƠNG 18 :
VẾ NÀNG NHƯ HỘT TRÂN CHÂU
Chúng ta đã quá mệt mỏi và đờ đẫn trong thời gian qua; khi chúng ta học Kinh
thánh. Nhưng Kinh thánh không chỉ có chém giết thôi đâu. Đặc biệt lại còn có
cả phong tình nữa ! Cái mà tôi muốn giới thiệu với quý vị, đó là, sách Kinh
Nhã ca của vua Sa lô môn.
Như mọi nguời đều biết, Sa lô môn, là một vị vua có tài, và cai trị rất hay;
nên trong đời ông thịnh trị lắm. Ông là người hào hoa phong nhã. Sa lô môn
có BẢY TRĂM VỢ VÀ BA TRĂM CUNG PHI. Sa lô môn kính thờ Giê hô va đức Chúa
trời; Nhưng cũng THỜ LẠY CÁC THẦN KHÁC. Đó chính là sự KHÔN NGOAN THÔNG
SÁNG, mà Chúa Ban cho; như ngài đã nói ; TRUỚC CHẲNG AI BẰNG, SAU CHẲNG AI
NGANG.
Ông đã thờ Thần mình, và tôn trọng Thần khác một cách trung thực. Sự thịnh
trị của thời đại ông đã chứng tỏ sự sống HOÀ ĐỒNG với các tôn giáo khác, là
một đuờng lối hay nhất. Còn như đi tiêu diệt kẻ khác, thì chắc chắn kẻ khác
sẽ tìm cách tiêu diệt mình. Tôi ca ngợi sự THÔNG SÁNG của vua Sa lô môn;
Nhưng tiếc thay, kinh thánh, sau đó, lại trở giọng trách phạt ngài !!!
Dù vậy, điều đáng nghi ngờ hơn nữa, là tại sao, Chúa quở trách và rủa rằng
sẽ "thu hồi nuớc" lại trong đời sau, tức đời của con ngài. như vậy, rõ ràng,
theo Kinh thánh, thì Sa lô môn có tội THỜ THẦN GỚM GHIẾC của các dân tộc
khác. Nhưng tại sao bài ca trữ tình của ông lại đuợc xem là Kinh thánh ???
Hãy chờ sự giải thích của các nhà giảng đạo.
Bây giờ, chúng ta cũng nên thưởng thức tài nghệ của ông một chút, cho đỡ
nặng nề vì chuyện chém giết ghê rợn, liên miên. Để mở đầu loại Kinh thánh
này, Sa lô môn hát :
·
Nguyện người hôn tôi bằng cái hôn của miệng nguời. Vì ái tình chàng ngon hơn
ruợu.
Dầu chàng có mùi thơm tho; Danh chàng thơm như dầu đổ ra.
Bởi cớ ấy, các gái đồng trinh yêu mến chàng
Hãy kéo tôi; chúng tôi sẽ chạy theo chàng
Vua đã dẫn tôi vào phòng ngài.
Chúng tôi sẽ vui mừng và khoái lạc nơi chàng (1:2-4)
Đọc mấy câu này, thì chao ôi là sảng khoái biết mấy ! Uớc chi nguời ta đừng
dùng BẠO LỰC, mà chỉ tìm đến nhau trong Ái tình mê mẩn này. Hãy nhắm nghiền
đôi mắt lại. Đừng nghi đến Trời đất làm chi cho phải khổ. Hãy tận huởng như
Sa lô môn :"Vua đã dẫn tôi vào phòng ngài; chúng tôi sẽ vui mừng và KHÓAI
LẠC nơi chàng".
Vâng, hãy tận huởng những khoái lạc mà chúng ta đang có, có thể có. Đừng đắm
mình trong "giấc kê vàng";bởi vì, dù đẹp đẽ đến đâu, nó cũng chỉ là MƠ !!!
Sa lô môn rất thực tế : "Hãy hôn tôi bằng cái hôn của miệng nguời". Ông đã
CHỐI BỎ những nụ hôn TRONG MỘNG !!! Ông chỉ muốn có hiện thực, và ông đã
thành công !!!
Đúng, "đừng yêu lính bằng lời"; vì lời em có hay ho đến mấy, thì cũng chỉ là
"LỜI" trống rỗng như hư không; nhạt nhẽo như nuớc bọt. Hãy thực tế một chút
: "Hãy kéo tôi" bằng đôi bàn tay thật của tình yêu chàng. Và "chúng tôi sẽ
chạy theo chàng", một con người thật, chứ không phải là ẢO ẢNH MỘNG MƠ. Tôi
sẽ "vào phòng ngài", và sẽ KHOÁI LẠC nơi con người đáng yêu, đáng quý. Nàng
đã thật tình với chính mình, và cả với người mình yêu :"Còn vườn nho của
tôi, tôi không coi giữ"(6).
Có nhiệm mầu nào hơn, khi mà :
·
Lương nhơn tôi giống như bó hoa một duợc cho tôi- Nằm ở giữa nương lòng tôi
(1:13)
Câu này trong tiếng Anh, thì viết :"A bundle of myrrh is my well beloved
unto me; he shall lie all night betwixt my breasts".
Nhưng, vị nào dịch ra chữ Việt quá văn vẻ, nên hơi lạc điệu. Chỉ riêng hai
chữ "Nương Long", "Một duợc" , làm tôi tìm khắp mà không ra ! Đáng tiếc. Xin
tạm dịch lại cho "mùi mẩn".
**Nguời yêu như bó hoa thơm.
Năm canh đôi vú ôm chàng luyến lưu.
Hãy gạt bỏ tất cả những mơ hồ về cuộc sống. Hãy ôm ấp thật kỹ những gì CÓ
THẬT trong đôi tay này. Sa lô môn đã tận huởng những vui thú ấy, vì chính
ông biết được hiện thực của cuộc sống. Ông biết tận huởng và không đi cuớp
giựt niềm vui của nguời khác. Dù bị Thuợng đế trách phạt, Nhưng ông đã lừng
danh kim cổ; và đặc biệt, ông đa trở thành Thánh của đạo Chúa. Tủi thay, cho
những kẻ chỉ biết ôm cuồng vọng thống trị, bỏ quên lại đằng sau những "lời
nên Thánh" của ông !!!
Chúng ta hãy cùng vui với ông, khi ông ngắm nhìn và diễn tả thật kỹ luỡng:
·
Hỡi bạn tình ta, nầy mình đẹp đẽ thay, mình đẹp đẽ thay !
Mắt mình trong lúp giống như mắt bồ câu;
Tóc mình khác nào bầy dê nằm nơi triền núi Ga la át.
Răng mình như bầy chiên mới hớt lông, từ ao tắm đi lên,
Thảy đều sanh đôi, không một con son sẻ
Môi mình tợ chỉ hồng,
Miệng mình có duyên thay,
Má mình trong lúp tựa như nửa quả lựu.
Cổ mình như tháp Đa vít, xây cất để treo binh khí,
Ngàn cái khiên treo tại đó là các khiên của tay anh hùng
Hai nương long mình như cặp con sanh đôi của hoàng dương
Thả ăn giữa đám hoa huệ
............................................
Hãy cùng ta đến từ Li ban
Khá nhìn xem từ chót A ma na
Từ đỉnh Sa nia, và Hẹt môn (4:1-8)
Đúng là trời đất đi khỏi ! Ông diễn tả thật sống động và hiện thực. Tôi say
mê cùng ông, trong thoáng chốc hồn tôi vẫn nghe ngọt ngào của "hương tình
yêu". Nhưng điều tôi vương vấn không phải là cái tục; mà chính là tấm lòng
bao dung, ấm cúng tình nguời. Sa lô môn không nhìn Ê díp tô như kẻ thù. Ông
không nhìn Li ban như là giải đất mà ông phải chiếm. Đỉnh Sa nia và Hẹt môn
không còn là một bãi chiến trường.
Với ông, tình yêu vỹ đại hơn nhiều. Vâng, chỉ có tình yêu thực sự mới nuôi
sống con người. Việt nam chúng ta có câu : "Nguời buồn, cảnh có vui đâu bao
giờ". Đúng như vậy. Khi tâm hồn bị THÙ HẬN xâm chiếm, thì cảnh vật không còn
đẹp đẽ nữa. Suối nuớc trong xanh sẽ trở thành máu mủ. Đồng lúa chín vàng
cũng chỉ là tang tóc thê lương. Cho nên, xây dựng một tâm hồn trong sáng
không phải dễ. Muốn đuợc vậy, truớc hết, phải gạt bỏ tất cả những sách vỡ
gieo rắc mầm mống HẬN THÙ; xa rời những ác hữu. Tập cho mình một khái niệm
CỘNG SINH. Loại khỏi lòng mình tính độc tài, độc trị. Không mơ uớc hão
huyền; mà phải thực tế như Sa lô môn. Ông tôn thờ Thượng đế của ông như một
điểm tựa cao đẹp; chứ không phải một vị thần hung hiểm, luôn luôn uớc mơ XÂM
LĂNG, THỐNG TRỊ; để rồi đôi bàn tay phải nhuộm thắm máu đao.
Chúng ta hãy nghe ông nói một cách tha thiết:
·
Hỡi nguời xinh đẹp hơn hết trong các nguời nữ. Lương nhơn của chị có gì hơn
lương nhơn khác ? Lương nhơn chị có gì hơn lương nhơn khác ?
Mà chị ép nài chúng tôi dường ấy ? (5:9)
Câu hỏi này đã vuợt xa những bình thường đê tiện. Không, không có gì đặc
biệt trong lương nhơn của chị . Lương nhơn chị, lương nhơn tôi đều như nhau
trong cái nhìn chân thật, trong sáng. Chị cho rằng lương nhơn của chị Mỹ
miều, Khả kính; thì tôi cũng nhìn lương nhơn tôi như thế. Đừng ép nài tôi;
vì "duới mắt nguời yêu
không có gì xấu xa cả". Chị tôn thờ THẦN TUỢNG của chị; tôi tôn thờ THẦN
TUỢNG của tôi. Chúng ta, không ai phạm vào ai, thì mọi điều sẽ tốt đẹp.
Sa lô môn đã đi thật xa, xa khỏi tầm nhìn của những kẻ ích kỷ, hẹp hòi. Tâm
hồn ông thật KHOÁNG ĐẠT, trong sáng. Ông không tố cáo ai cả; mà thực sự đa
tố cáo tất cả rồi đó !!! Và bằng những hành động phi thường, "truớc chẳng ai
bằng, sau chẳng ai ngang", ông đã cuới BẢY TRĂM BÀ VỢ, thu dụng BA TRĂM CUNG
NỮ.
Tôi không cho đây là một kẻ phong tình, đắm say trong dục lạc. Hành động ấy,
tự nó cao thượng, và đã đẩy lùi những thù hận và chiến tranh. Ông không nói
lời lên án "kẻ chủ chiến". Nhưng bằng hành động thực tế, ông đã nối kết tình
thân giữa các dân tộc lại với nhau. Cụ thể nhất, là ông đã cuới CÔNG CHÚA Ê
DÍP TÔ làm chánh hậu; dù rằng Thiên chúa bảo ông: "Các ngươi và chúng nó chớ
đi lại giao thông với nhau, vì chúng nó sẽ khuyến dụ lòng các ngươi hướng
theo các thần chúng nó". Hãy đọc lại những câu này:
·
Vì Sa lô môn cúng thờ thần Át tạt tê, nữ thần của dân Si đôn, và thần Minh
công, là thần đáng gớm ghiếc của dân Am môn.....Sa lô môn lại xây cất tại
trên núi đối ngang Giê ru sa lem, một nơi cao cho Kê móc, vật đáng gớm ghiếc
của dân Mô áp, và cho Mo lóc, vật đáng gớm ghiếc của dân Am môn. Vua cũng
làm như vậy cho hết thảy các hoàng hậu ngoại của mình, xông hương và tế lễ
cho thần của chúng nó. (các vua ; 5:8)
Điều mà chúng ta cần lưu ý là, Sa lô môn thờ thần mình, và cùng thờ tất cả
các thần GỚM GHIẾC khác, nhờ thế mà thời của ông cường thịnh nhất. Quan
trọng hơn nữa là ông trở thành THÁNH; đến nỗi một bài tán tỉnh của của ông
cũng trở thành KINH !!! Làm sao chúng ta biết được cái ý nào là đúng ?
Thượng đế hay Sa lô môn ??? Theo tôi, vua Sa lô môn đã chiến thắng hoàn
toàn, nên bài thơ của ông đã được "phong thánh" qua mấy ngàn đời. Xin hãy
cùng thưởng thức thêm:
·
Hỡi công chúa, chân nàng mang giày, xinh đẹp biết bao
Vòng vế nàng khác nào hột trân châu
Công việc của tay thợ khéo làm
Rún nàng giống như cái ly tròn
Rượu thơm không có thiếu
Bụng nàng giống một đống lúa mạch
Nương lòng nàng như hai con sanh đôi của con hoàng dương
Cổ nàng như một cái tháp ngà
Mắt nàng khác nào các ao tại Hết bôn
Ở bên cửa Bát ra bim
Mủi nàng như ngọn tháp Li ban ngó về huớng Đan mách
Dầu ở trên mình nàng khác nào núi Cạt mên
Và tóc đầu nàng như sắc tía
Một vì vua bị lọn tóc nàng vấn vít
Hỡi ái tình ta, mình xinh đẹp thay
Hạp ý duờng bao khiến cho nguời ta khoái chí
Hình dung mình giống như cây chà là
Và nương lòng mình tợ chùm nó
Ta nói rằng, ta sẽ trèo lên cây chà là
Vin lấy các tàu nó
Nguyên hai nương long mình như chùm nho
Mùi thơm mủi mình như trái bình bát
Và ổ gà mình như ruợu ngon...(7:1-8)
Có lẽ, vì nguời chuyển dịch bị giới hạn trong ngôn ngữ, cũng như trong ý
niệm "làm cho nên Thánh" bài thơ này; nên dịch không đạt. Nhưng thôi, việc
mà chúng ta cần làm là hiểu cho đuợc nội dung bài kinh này.
Đọc toàn bài, tôi cảm nhận cái "Ý TẠI NGÔN NGOẠI" nhiều hơn là thực tiễn. Sa
lô môn đã có hàng ngàn phụ nữ riêng ông; và ông đa trở thành Thánh. Tất
nhiên ông không tự cho mình là thánh, mà là người đời sau. Vậy thì, khi đọc
Kinh văn này, chắc chắn, người tuyển thi văn thành Thánh kinh, cũng không
mấy quan tâm đến những diễn tả "thực tại", mà ở chỗ cao viễn của ông. Sa lô
môn ca ngợi rất nhiều về CÁI VÚ của phụ nữ, ông nhắc đi, nhắc lại rất nhiều
lần. Ông diễn đạt thật "lâm li", làm cho tục tử ngất ngây với cái "nương
long" diễm tuyệt. Nhưng, theo cảm nghi riêng tôi, Sa lô môn, trong bài ca
này, không có sự hiện hữu của Thượng đế.
Nhưng, khi tình ái lên con cao độ, thì MẸ, lại được nhắc đến nhiều lần :
- Các con trai của MẸ tôi giận tôi (1:6)
-
Cho đến khi đưa nguời về nhà MẸ tôi
Vào phòng của người đã thai dựng tôi (3:4)
- Vốn là có một, con một của MẸ mình
Kẻ kén chọn của người đã sanh đẻ mình (6:9)
- Ồ, chớ chi chàng là anh em tôi
Kẻ đã bú mớm vú của MẸ tôi (8:1)
- Tôi sẽ dẫn chàng vào nhà MẸ tôi
Tại đó chàng sẽ dạy dỗ tôi (8:2)
- Ở đó, MẸ bị đau đớn mà sanh mình ra
Ở đó nguời mà sanh đẻ mình bị con lao khổ (8:5)
Đây là một đặc điểm của Sa lô môn, mà không kinh Chúa nào có. như thế, mắt
ông nhìn những cô gái đồng trinh, với tất cả "lực hấp dẫn" của nó; mà tâm
trí ông quay về với MẸ. Ông nghỉ đến những khổ đau của người khi sanh con.
Ông xót xa cho thân phận người đan bà. Ông tuởng đến kẻ sinh thành chí kính,
chí tôn....Ông tuân theo lời "kén chọn" của MẸ. như thế, trong ông, MẸ là
tất cả. Mẹ là Thượng đế hiện tiền. Thượng đế không thể nào thay MẸ để gánh
chịu bao trần lao khổ ác, khi phải sanh con mình. Tâm hồn ông đã đi thật xa,
buớc ra khỏi những luận chứng vô nghia; những giải thích vu vơ. Ông đã nhận
diện những sự thực Ở ĐÂY VÀ BÂY GIỜ; và tìm cách giải quyết chúng.
Vì tình yêu tối thuợng của MẸ hiện hữu vững chắc trong lòng ông, nên chắc
chắn bài thơ ông không tầm thường đê tiện của DỤC LẠC THẾ GIAN. Làm sao mà
hai việc trái nghịch nhau lại cùng xảy ra một lúc ??? Tôi cho rằng, ông đã
muợn ý tho để nói lên nỗi niềm tâm sự u uất trong lòng. Ông không thể phản
đối những gì đang có, dù ông là Vua; bởi vì chính lúc đó là thời đại của MÊ
TÍN NGÔNG CUỒNG. Nhưng bằng hành động thực tế, ông đa chống trả những gì mà
ông cho là XA LẮC !!! Ông đã cưới con của "kẻ thù" Môi se về làm Hoàng hậu.
Ông đã ôm chầm tất cả những dân tộc xấu số của thời đại trước ông. Ông đa
xua đuổi HẬN THÙ khỏi tâm hồn ông. Sa lô môn lấy TÌNH YÊU để thay thế HẬN
THÙ; Lấy HOÀ BÌNH thay cho CHINH CHIẾN. Ông bất chấp những giáo điều ÍCH KỶ
của dân Do thái; và ông đa thành công mỹ mãn.
Độc giả nghỉ gì, khi ông hạ bút:
- Lòng ghen hung dữ như âm phủ
Sự nóng nó là sự nóng của lửa
Thật một ngọn lửa của đức Giê hô va (8:6)
Sự nóng của LÒNG GHEN TỴ nó nóng như lửa dữ; và LỬA DỮ "thật là ngọn lửa của
đức Giê hô va" ! Nhưng Sa lô môn lại khẳng quyết rằng:
- Vì ái tình mạnh hơn sự chết (8:6)
Vậy thì, Thượng đế đã bó tay !!! Khi tình yêu lên cao, người ta không còn sợ
sự chết; thì ngọn lửa dữ còn hù doạ được ai ? Trong thời tiền chiến, Huy Cận
cũng liều linh, khi ông ấy viết :"nhận tôi đi dầu địa ngục thiên đang". Địa
ngục hay thiên đuờng không phải là không có; Nhưng nó hiện ra do nơi tâm
mình. Nếu nghỉ đến điều ác, thì địa ngục hiện hữu ngay tức khắc. Nghỉ đến
việc thiện, thì thiên đuờng cũng đuợc xây dựng trong lòng mình, chứ không
phải trên trời hay duới đất. Thiên đường hay địa ngục không do ai xây nên
cả, mà chính chúng ta. Sa lô môn đã nghỉ đúng và làm đúng. Chỉ có tình yêu
mới đem lại trong lòng ông một thiên đuờng đích thực. Ông đa nhận đuợc những
lời yêu mến, những dâng hiến cụ thể, bởi vì ông có tình yêu chân thật:
- Tôi là một tường thành
(I'm a wall)
Hai nương long tôi như những ngọn tháp
(and my breasts like towers)
Bấy giờ tôi ở truớc mắt nguời như kẻ đa đuợc bình an
(then was I in his eyes as one that found favour)
Sa lô môn có một vuờn nho tại Ba anh Ha môn
Người giao vườn ấy cho kẻ canh giữ
Mỗi nguời ấy phải đem nộp một ngàn miếng bạc về hoa lợi nó
Vườn nho của tôi truớc mặt tôi
Hỡi Sa lô môn, một ngàn miếng bạc sẽ thuộc về ông
Còn hai trăm thuộc về những kẻ giữ hoa lợi nó (8:10-12)
Câu thứ ba, dịch giả đa đẩy đi một huớng khác. Không hiểu tại sao ? Xin tạm
đề nghị dịch lại ba câu ấy:
Thân em như một bức thành
Vú em như ngọn tháp canh vung vàng
Phải chăng, em thỏa mắt chàng ?
Cuộc đời của Sa lô môn, đặc biệt trong bốn mươi năm lãnh đạo, ngài đã chứng
nghiệm cho hậu thế rằng : KHÔNG GÌ HƠN TÌNH YÊU. Chỉ có, và duy nhất chỉ có
tình yêu mới hoá giải mọi hận thù, ích kỷ. Những tình yêu ấy phải là TÌNH
YÊU CHÂN THẬT, chứ không phải đầu môi chót luỡi. Bất cứ sự luờng gạt nào
cũng phải gánh chịu hậu quả của nó. Sa lô môn đã sống thật với ước mơ vỹ đại
của ông. Thượng đế, dù muốn trách phạt cũng chẳng làm lung lay CHÍ NGUYỆN
ngoan cuờng ấy. Và càng không thể cản bước chân ông trong giấc mơ thực hiện
SỐNG CHUNG HOÀ BÌNH với các dân tộc chung quanh. Ông đã thành công.
Đọc bài thơ và cuộc đời của Sa lô môn, chúng ta cảm thấy thương xót cho
những bộ não cực đoan, khuyết tật của nhóm mục sư, thầy giảng Lê anh Huy,
khi phải hạ Chúa mình xuống để viết lếu láo rằng :
***Chúa trời mà chúng tôi thờ lạy đó tức là Thượng đế mà trong các sách Tứ
thư, Ngủ kinh hay nói đến" !!! (hoptinhhoply.org)
Thật cay đắng, tủi nhục cho nhóm người này ! Giê hô va đức Chúa trời Do thái
chỉ hiện ra với Môi se; không chấp nhận bất cứ thần nào khác. Vậy, thì làm
sao từ miệng "kẻ ngoại đạo", lại sinh ra một đức Chúa Trời Y CHANG như thế ? Không lẽ, giờ đây, Khổng tử cũng đã trở thành tiên
tri Do thái ??? Nếu vậy thì, tại sao không ghi tên ông vào sách Thánh, mà
ngược lại, Alexandrer de Rhode, ông tổ truyền đạo tại Việt nam, lại chửi, và
kêu bằng thằng ??? Nên nhớ rõ rằng, trong thời đại Môi se, đã có hàng loạt
tiên tri, cả đám tiên tri (thầy bói đồng cốt), mà chỉ có Môi se mới được
xứng danh mà thôi; vì Môi se đã có công GIẾT BẢY DÂN TỘC !!!
Nếu có đủ can đảm như vua Sa lô môn, thì cứ việc. Xin đừng đem thần Do thái
xuống ngang hàng với các THẦN GỚM GHIẾC KHÁC, chỉ vì MƯU ĐỒ BẤT CHÍNH. Làm
như vậy là làm nhục đức Chúa Trời của Do thái. Địa ngục đang chờ đấy !
SA LÔ MÔN VẠN TUẾ !!!
***050709***
CHƯƠNG19:
CHỒNG NGƯƠI ĐẤNG TẠO THÀNH NGƯƠI
Đến đây, tôi sẽ tóm gọn bớt phần Cựu uớc. Chúng ta chỉ HỌC qua thôi. Có thể
mỗi sách, chúng ta chỉ lưu tâm đến một vài đoạn quan trọng. Vị nào muốn HỌC
KỸ, xin bằng cách nào đó, quý vị kiếm một cuốn để học cho thông thạo. Chúng
tôi mời gọi quý vị đọc trực tiếp vào Thánh kinh để hiểu thật sâu sắc Ý CHÚA
VÀ LÒNG NGUỜI LÃNH ĐẠO HIỆN NAY; nhất là tại Việt nam. Chúng tôi chỉ làm
công việc theo ý của nhóm Mụcsu net, trong đó có Lê anh Huy, để nhận diện
đức Chúa trời trong Kinh này có phải là CHA THẬT của người Việt hay không mà
thôi. Tuyệt đối không có chuyện bôi bác bất cứ ai. Chúng tôi học qua Kinh
thánh, và trình bày cảm nghi của mình một cách chân thật. Nếu có gì không
đúng, xin các THƯỢNG TRÍ THỨC dạy dỗ thêm.
Bây giờ, hãy điểm qua vài câu trong Sách văn thơ của Thánh Gióp.
·
Vả, một ngày kia, CÁC CON TRAI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI đến ra mắt đức Giê hô va,
và SA TAN CŨNG ĐẾN TRONG VÒNG CHÚNG. Đức Giê hô va phán hỏi Satan rằng:
ngươi ở đâu đến ? Satan thưa với đức Giê hô va rằng: Tôi trải qua đây đó
trên đất và dạo chơi tại nơi nó. Đức Giê hô va lại hỏi Satan rằng: ngươi có
nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng, nơi thế gian chẳng có một người nào
giống như nó, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ đức Chúa trời, và lánh
khỏi điều ác. Satan thưa với đức Giê hô va rằng: Gióp há kính sợ đức Chúa
trời luống công sao ?.....Nhưng bây giờ hãy giơ tay Chúa ra, đụng đến hại
các vật của nguời có, ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt. Đức Giê hô va
phán với Satan rằng: Nầy, các vật người có đều phó trong tay ngươi , Nhưng
chớ tra tay vào mình nó. Satan bèn lui ra khỏi trước mặt đức Giê hô va
(1:6-12)
Câu: CÁC CON TRAI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI, đã hủy sự xác quyết của đức Giê su :TA
LÀ CON MỘT của đức Chúa trời. Thứ hai, câu SATAN CŨNG ĐẾN TRONG VÒNG CHÚNG,
có nghĩa là Satan là con đức Chúa trời. Nó đạp đổ lời của Lê anh Huy nói
rằng: "Satan là một thiên sứ có oai quyền của đức Chúa trời. Satan bị liệng
ra khỏi thiên đường khi nó bắt đầu phản loạn chống nghịch đức Chúa
trời".
Thứ ba, câu trả lời của Satan :"Tôi trải qua đây đó trên mặt đất, và tại nơi
nó", cho thấy Satan rất tự do đi lại, và coi thường thánh Gióp, khi Satan
gọi bằng chữ NÓ. Có nghia là oai quyền của Satan vẫn vững chắc đến thời gian
thánh Gióp có mặt. Câu ấy, cũng xác nhận tư cách CAO CẢ của Satan. Mọi luận
điệu của Lê anh Huy hoàn toàn không có giá trị gì cả.
Tại sao đức Chúa trời PHÓ thánh Gióp vào tay Satan, khi Satan yêu cầu
:"Nhưng bây giờ hãy đưa tay Chúa ra, đụng đến hại các vật người có...". Chúa
đã vâng lệnh Satan, hay Satan vâng lệnh Chúa ? Tại sao Chúa đã biết rằng
"nơi thế gian chẳng có một người nào giống như nó"; mà lại HẠI ông Gióp ???
Xin đừng dùng Mỹ Từ : "Chúa thử" để lờ câu trả lời. Thiên chúa cần gì phải
thử thách ai; vì “Chúa ở khắp mọi nơi và hiểu biết mọi sự !” Chúa biết tất
cả; truớc sau, tiền hậu, quá khứ vị lai, hiện tại, thì ai có thể dấu được
ngài ???
Vì "Chúa hằng ở với chúng ta", nên không việc gì Chúa không biết. Thế, tại
sao Chúa phải hỏi Satan, mà không hỏi các bậc CON TRỜI ;và làm theo yêu cầu
của Satan để hãm hại một nguời trung tín ? Câu trên đã chứng tỏ oai quyền
của Sa tan cao hơn; hoặc ngang hàng với đức Chúa trời. Đến đây, chúng ta lại
nhớ câu chuyện CON RẮN. Vào lúc trời đất chưa có ai. Chúa chỉ mới nặn ra A
đam va Ê va, thì RẮN đã có mặt; và đặc biệt là RẮN biết được "cây thông
minh" để "xúi” Ê va ăn. Như vậy, thì câu hỏi đặt ra là : AI CHO RẮN SỰ
THÔNG MINH ???
Hẳn nhiên, Chúa không ban cho rắn; mặc dù Chúa làm ra thú vật trước một ngày
khi nặn con nguời; Nhưng tuyệt nhiên,Chúa không HÀ HƠI vào lỗ mủi cho loài
vật. Vậy thì, làm sao thú vật lại "thông minh" ??? Cũng thế, việc Chúa nói
:"CHÚNG TA hãy làm nên con người giống hình và tượng của chúng ta"; là nói
với ai, ngoài CON RẮN. Từ đó, chúng ta thấy ngay rằng : CON RẮN ĐỒNG BẬC
HOẶC CAO HƠN CHÚA !!! Ngài đã bị CON RẮN sai khiến "đưa tay ra" để "hãm hại
người trung thành của Chúa". Xin các nhà Thần học và tiến sỹ Lê anh Huy
giảng cho.
Xin hãy đọc thêm đoạn này :
·
Xảy, một ngày kia, CÁC CON TRAI ĐỨC CHÚA TRỜI.....Satan cũng đến trong vòng
chúng.......lại người bền đỗ trong sự hoàn toàn mình, mặc dầu ngươi có GIỤC
ta phá hủy nguời vô cớ. Satan thưa lại với đức Giê hô va rằng: Lấy da đền
da., phàm vật chi một người có, tất sẽ trao thế cho mạng sống mình. Nhưng
bây giờ xin Chúa hãy giơ tay ra, đụng hại đến xương thịt người, ắt là sẽ phỉ
báng Chúa trước mặt. Đức Giê hô va phán với Satan
rằng: Kìa, người ở trong
tay ngươi , Nhưng chỉ hãy giữ mạng sống người. Satan bèn lui ra khỏi trước
mặt đức Chúa trời, hành hại Gióp một bịnh ung độc..(2:1-7)
Một lần nữa, kinh xác định, Chúa Giê su không phải con một ! Kinh cũng cho
thấy quyền năng của Satan đối với đức Chúa trời. Cứ cho là Satan nhỏ hơn đức
Giê hô va; Nhưng giải thích thế nào cho sự "vâng phục" của Chúa, trước "đề
nghị" của Satan ?
Nếu Chúa đã biết "ngươi Giục ta phá hủy nguời vô cớ", thì không lẽ lần thứ
hai này "có cớ" gì chăng ??? "Kìa nguời (Gióp ) ở trong tay ngươi ", là một
câu biểu thị "quyền năng của Satan". Thánh, mà còn nằm trong tay Satan, thì
bọn phàm phu tục tử chúng ta liệu thoát khỏi tay nó chăng? Chúng ta "không
thể nương nhờ Chúa" để giải cứu chúng ta ra khỏi những thảm cảnh cuộc đời
!!! Chúa đã trao quyền cho Satan, làm theo yêu cầu của Satan; hay nói chính
xác hon là :"THẢM CẢNH CUỘC ĐỜI DO CHÚA BẢO SATAN LÀM RA". Vậy thì, Thiên
chúa là nguyên nhân của mọi phiền khổ của con nguời và vạn loại !!! Từ chỗ
này, tôi nói : Môi se là đệ tử THẦN RẮN.
Khi đọc lời của Thánh Gióp, chúng tôi thấy những lý luận kỳ lạ. Ngay từ đầu,
lúc mới gặp nạn bị ung độc, ngài nói với vợ ngài rằng: "Sự phước mà tay đức
Chúa trời ban cho chúng ta, chúng ta lãnh lấy.; còn sự tai họa mà tay ngài
giáng trên chúng ta, lại chẳng lãnh lấy sao ?". như thế, ý của thánh nầy là,
"cứ cúi đầu chấp nhận, không kêu la chi cả; phước hoạ do trời". Nói như thế,
mới nghe thì cũng được; Nhưng nghỉ lại, thì câu nói này, chính là buộc tội
Thiên chúa !!!
Tại sao đức Chúa trời lại phải giáng họa cho chúng ta ? Ngài là đấng quyền
năng tối thuợng, là cha của muôn loài. Cả hồn lẫn xác là do ngài ban cho
chúng ta lần đầu. Ngài không như một nguời cha hạ giới, tục trần, tăm tối;
chỉ sinh ra cái xác, chứ linh hồn thì của Thuợng đế rồi. Vậy thì, tâm liền
tâm, ngài chỉ dùng hồn ngài điều khiển hồn chúng ta quá dễ dàng; BỞI "TUY
HAI MÀ MỘT". Nếu Chúa làm như vậy, thì làm sao chúng ta phạm tội để rồi ngài
phải trừng phạt con nguời ??? Ai đi vào linh hồn mà Thuợng đế ban cho, hay
nói đúng hơn là hồn Thiên Chúa, để làm nên tội lỗi ? Không ai có thể; chỉ có
Chúa thôi !!!
Vấn đề thứ hai, là sau khi lâm nạn, Thánh Gióp lại nguyền rủa ngày sinh của
mình. Đây là điều kỳ lạ nữa! Chúng ta sinh ra ở thế gian này là do Thuợng đế
quyết định. Vậy, nguyền rủa ngày sinh của mình, tức là nguyền rủa Thuợng đế,
phải không ? Nếu thế, thì làm sao gọi ngài là thánh ??? Thứ ba, ông Gióp đã
làm gì để trở thành Thánh ? Tôi thấy kinh viết :
·
Cớ sao ban ánh sáng cho kẻ họan nạn
Và sanh mạng cho kẻ lòng đầy đắng cay ?
Người như thế mong chết mà không được chết
Cầu thác hơn là tìm kiếm bửu vật giấu kín
Khi nguời ấy tìm được mồ mả thì vui vẻ và nức lòng thay
Người nào không biết đường mình phải theo
Và BỊ ĐỨC CHÚA TRỜI VÂY BỌC BỐN BÊN, sao có đuợc sự sống ? (3:20-23)
Quý độc giả cứ tự hỏi và tự tìm câu trả lời : Thánh Gióp ca ngợi hay nguyền
rủa đức Chúa trời ? Xin đọc thêm:
·
Tôi kêu la cùng Chúa, Nhưng Chúa chẳng đáp lời
Tôi đứng tại đó, và Chúa chỉ ngó xem tôi
CHÚA TRỞ NÊN DỮ TỢN đối với tôi
Lấy năng lực tay Chúa mà ruợt đuổi tôi
Chúa cất tôi lên trên cánh gió
Khiến nó đem tôi đi, và TIÊU DIỆT TÔI giữa trận bão (30:20-22)
*Xin tùy khả năng và niềm tin của mỗi vị mà suy luận những lời của Gióp. Tôi
chỉ đặt vấn đề là : Tại sao ông Gióp được gọi là Thánh ? Theo kinh, tôi
không tìm thấy lý do nào chính đáng. Chẳng qua, ông là một nguời giàu có.
Ông bị nguời ta cuớp đi tài sản, bị bịnh ung độc gì đó. Ông sạt nghiệp. Và
cuối cùng, thì ông được lành lại và:
·
Hết thảy anh em nguời, chị em nguời, và những người quen biết Gióp từ truớc
đến thăm và ăn bữa với người; tại trong nhà người. Chúng chia buồn và an ủy
người về các tai hoạ mà đức Giê hô va đã khiến giáng trên người. Mỗi nguời
ĐỀU CHO GIÓP MỘT NÉN BẠC VÀ MỘT CÁI VÒNG VÀNG. Như vậy đức Giê hô va đã ban
phuớc cho tuổi già của Gióp nhiều hơn lúc đang thì: người đuợc mười bốn ngàn
chiên, sáu ngàn lạc đa, một ngàn đôi bò, và một ngàn lừa cái (42:11-12)
Theo con mắt tầm thường, rất thế gian của tôi thì, sau khi Gióp lành bệnh
anh chị em đem vàng bạc đến cho; rồi ông lập lại cuộc đời. Có vậy thôi !
Việc "thấy sang bắt quàng làm họ", dùng câu : Như vậy, đức Giê hô va đa ban
phuớc..", là một phủ nhận công ơn của anh chị ngài ! Đổi tình thương huynh
đệ thành tình thương Thượng đế ! Bẽ bàng quá nhỉ ?
Như thế thì, độc ác của Tần thỉ Hoàng, Hít le tạo thế chiến thứ hai, mấy
cuộc Thập tự quân giết vô số nguời, toà dị giáo, hai quả bom nguyên tử thả
xuống đất Nhật, Cộng sản cai trị thế giới bằng luận chứng duy vật, nguời
Việt bị hãm hiếp, giết chết...đều do Chúa cả sao ??? Tóm lại, trên cuộc đời
này dữ nhiều, lành ít là đều do Chúa dựng lên sao ? Nếu thế, sao gọi Chúa
lòng lành vô cùng ??? Và làm sao nhận một nguời cha dữ nhiều lành ít đuợc
chứ ???
Ông Gióp, không những không cúi đầu nhận chịu, như lời ông ban đầu; mà ông
còn than trách Thượng đế đã hủy hoại cuộc sống sang giàu của ông. Ông còn
nặng lời thề thốt:
·
Chớ thì đức Chúa trời chẳng thấy đường lối tôi
Và đếm các bước tôi sao ?
...............
Nếu tôi rình rập nơi cửa lân cận tôi
Nguyện vợ tôi xây cối cho nguời khác
Và có kẻ khác nằm cùng nàng (31:4-10)
Vậy thì, ai muốn hiểu tâm sự của ông thế nào tùy ý. Nhưng, có một điều
không ai có thể phủ nhận là, ông Gióp chẳng làm được gì "nên thánh"; ngoài
cái ví dụ như ông có lòng tin. Câu hỏi vẫn vương vấn lòng tôi là, chỉ tin,
cúi đầu tin, thì đương nhiên thành thánh sao??? Dễ dàng quá nhỉ ? Hèn chi,
nạn khủng bố hiện nay càng ngày càng tăng cao trên thế giới !!!
Bây giờ, mời quý vị cùng tôi buớc qua nguỡng cửa kín, để vào vuờn thánh ý
của Ê sai; một đấng tiên tri lừng danh trong hàng thánh. Ngài nói nhiều lắm,
mình không thể nào nghe hết đâu. Thôi thì, gặm nhấm chút xíu cũng đủ đền ơn
cao viễn:
·
Hỡi Si ôn, hãy thức dậy, thức dậy, mặc lấy sức mạnh ngươi . Hỡi Giê ru sa
lem, là thành thánh, hãy mặc lấy áo đẹp ! vì rày về sau KẺ KHÔNG CHỊU PHÉP
CẮT BÌ, và kẻ ô uế sẽ KHÔNG VÀO NƠI ngươi nữa (52:1)
Tôi không rõ, từ thời ông thánh này đến nay đã là bao nhiêu năm rồi nhỉ ?
Và cho đến bây giờ, có mấy đứa không CẮT BÌ ở tại đó, chứ đừng nói chi đến
hai chữ "không vào" ? Lời tiên tri ứng nghiệm hay không, hỡi thầy Huy ?
·
Chúa Giê hô va phán như vầy : Xua dân ta xuống Ê díp tô đặng trú ngụ, song
nguời A si ri vô cớ mà hà hiếp nó. Đức Giê hô phán : Bây giờ ta làm gì đây ?
Vì dân ta đa vô cớ bị đày đi. Đức Giê hô va phán : Những kẻ cai trị nó cất
tiếng van la cả ngày, nói phạm đến danh ta không thôi. Vậy, nên dân ta sẽ
biết danh ta, thật, trong ngày đó, nó sẽ biết rằng, chính ta là đấng phán
rằng: Nầy, ta đây. (52:4-6)
Không biết tên nào mà gan to như thế ? Dám bắt đày "dân Chúa chọn"; lại còn
"phạm đến danh Chúa" ? Khốn thay, Chúa chỉ nói: Nầy, TA ĐÂY, mà chưa hề giải
cứu !!! Ông Gióp không làm điều chi trái, mà ngài "thử" cho xất bất, xang
bang. Rứa, tại sao vua Ê díp tô đày con ngài, nguyền rủa ngài, thì ngài CHƯA
xử ? Mấy ngàn năm rồi, chớ bộ !!! "Trong ngày đó", là ngày nào vậy, hỡi thầy
Huy ? Hay ông bảo chúng tôi: HÃY ĐỢI, VÌ CHÚA LÀ ĐẤNG CHÂN THẬT !!! Có một
điều Thiên chúa nói không đúng sự thật, đó là : Do đói kém, mà nguời Do thái
đi vào Ai cập, chứ có ai đày đâu. Nếu có đày chăng, là CHÍNH CHÚA !
·
Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị
thương. Bởi sự sửa phạt của người, chúng ta được bình an, bởi lằn roi nguời
chúng ta được lành bịnh. Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đuờng
nấy; đức Giê hô va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên
nguời (53:5-6)
Đọc đoạn này, tôi buồn nhớ đến câu :"Đau nam chữa bắc, bệnh thuyên, mới
tài", của thầy Phù thủy ! Tôi không hiểu sao, nguời ta lại cho đức Chúa trời
là một kẻ bất công như vậy ? Tội lỗi nguời này, bắt người kia phải chịu ?
Không lẽ , đó là "sự công bình" của Thiên chúa Do thái đó sao ??? Thế rồi,
tiên tri này lại vinh danh Chúa bằng giọng điệu này :
·
Đức Giê hô va lấy làm vừa ý, mà làm tổn thương người, và khiến gặp sự đau
ốm. Sau khi đã dâng mạng sống mình là tế chuộc tội, người sẽ thấy dòng dõi
mình; những ngày người sẽ thêm dài ra, và ý chỉ đức Giê hô va, nhờ tay người
được thạnh vuợng. Người sẽ thấy kết quả của sự khốn khổ linh hồn mình, và
lấy làm thỏa mãn. Tôi tớ công bình của ta sẽ lấy sự thông biết về mình làm
cho nhiều nguời đươc xung công bình; và ngươi sẽ gánh lấy tội lỗi họ
(53:10-11)
Hiểu thế nào, về một nguời cha vô cớ hại con mình, rồi "lấy làm thỏa mãn" ?
Gánh lấy tội lỗi cho kẻ khác là công bình hay sao ? như thế thì, phải chăng,
tiên tri dạy rằng, các bề trên làm sai, rồi con chiên cứ phải hứng chịu cho
các ngài, thì mới công bình trước mặt Chúa ??? Ô hay ! Sao ngài lại chủ
trương biến con nguời thành kẻ nô lệ ??? Cái tréo cẳng ngỗng ở chỗ :lấy sự
khốn khổ linh hồn làm thỏa mãn ? Thoả mãn cách nào, khi linh hồn chìm trong
khổ hải ??? Xin giải thích cho biết, làm sao có thể "vừa Khốn khổ, vừa Thỏa
mãn" ? Chuyện vừa khóc, lại vừa cuời, khó thật đấy nha. Một bậc đại nhân,
nhận chịu sự thống khổ của thiên hạ, Nhưng linh hồn họ vẫn an nhiên. Còn nói
rằng "linh hồn khốn khổ" rồi, thì không thể và không còn "thoả mãn" với sự
gánh chịu của mình; và không là đại nhân nữa. Quý vị nghỉ sao ???
·
Hỡi kẻ son sẻ, không sanh đẻ kia, hãy ca hát. Hỡi người chưa biết sự đau đớn
sanh nỡ, hãy hát xuớng reo mừng, vì con cái của vợ bị bỏ sẽ đông hơn con cái
của đàn bà có chồng, đức Giê hô va phán vậy. Hãy mở rộng nơi trại ngươi ,
giương màn chỗ ngươi ở. Chớ để chật hẹp; hãy giăng dây cho dài, đóng nọc cho
chắc. Vì ngươi sẽ lan rộng ra bên hữu và bên tả; dòng dõi ngươi sẽ đuợc các
nuớc làm cơ nghiệp, và sẽ làm cho các thành hoang vu đông dân cư. Đừng sợ
chi vì ngươi sẽ chẳng bị hổ thẹn. Chớ mắc cỡ; vì ngươi chẳng còn xấu hổ nữa.
ngươi sẽ quên điều sỉ nhục lúc còn thơ ấu, và đừng nhớ lại sự nhơ nhuốc
trong khi mình đương goá bụa. VÌ CHỒNG ngươi TỨC LÀ ĐẤNG ĐÃ TẠO THÀNH ngươi
, danh ngài là đức Giê hô va vạn quân. Đấng chuộc ngươi , tức là đấng Thánh
của Y sơ ra ên sẽ được xưng là đức Chúa trời của cả đất. Đức Giê hô va đã
gọi ngươi , như gọi vợ đã bị bỏ và phiền rầu trong lòng, như vợ cuới lúc còn
trẻ và bị để, đức Chúa trời ngươi phán vậy(54:1-6)
Đoạn này rất thích thú cho những ai thèm khát, mà bị giới hạn trước đó. "Con
vợ bị bỏ, đông hơn con đàn bà có chồng" nghĩa là gì ? Chúng ta thấy ngay ý
của Thuợng đế "mở rộng trại ngươi , giương màn chổ ngươi ở". Chưa thấy đủ
rõ, ngài dạy thêm :Chớ mắc cỡ, vì ngươi chẳng còn xấu hổ nữa"....Thật là vui
vẻ và nhộn nhịp.
Quý vị hãy tuởng tuợng, khi lời đức Chúa trời được đàn bà thực hiện, thì có
gì khoái hơn !!! Một cuộc "loạn", mà chắc đàn ông phải chạy trốn thôi. Tại
sao chuyến này ngài cho tự do như thế ? Bởi vì ngài là CHỒNG CỦA TẤT CẢ ĐÀN
BÀ !!! Nhưng có điều, chúng ta chẳng thấy Thuợng đế, mà chỉ thấy “tay sai”
của ngài thôi. Vậy, ai nói điều này ? Nói để làm gì ? Tôi hơi buồn Thượng đế
một chút, khi nghỉ đến một cuộc "phóng đảng tập thể". Phải chăng, con người
sẽ biến thành thú vật ???
À; tôi quên mất, nên nói lộn rồi ! Không hẳn là phóng đảng tập thể cho
người nam; bởi vì : "Chúa đã gọi ngươi như gọi vợ đã bị bỏ và phiền rầu
trong lòng"; NHƯ "vợ mới cuới lúc còn trẻ". Ôi ! Phụ nữ Do thái "xung xướng"
biết bao; khi đuợc Chúa "làm chồng" sau bao ngày "bị thiếu" và nhất là "còn
mới".
Ô hô !
Câu nói : CHỒNG ngươi TỨC LÀ ĐẤNG ĐÃ TẠO THÀNH ngươi ; đối với DÂN đạo Chúa
chắc là "bình thường" lắm. Nhưng đối với Dân tộc Việt thì ra sao, hỡi Thần
Nguyen duc Chung ? Phải chăng, là một câu
nói KHÔNG CÒN LUÂN THƯỜNG ĐẠO LÝ ? Một câu nói đáng nguyền rủa; và chỉ bọn
Do thái mới nói đuợc mà thôi !!!
Để kết luận bài viết tiên tri của ông, Ê sai khẳng định :
·
Đức Giê hô va sẽ lấy lửa và gươm là sự xét đoán ngài trên mọi xác thịt, và
số PHẢI CHẾT BỞI ĐỨC GIÊ HÔ VA LÀ NHIỀU LẮM (66:16)
Như vậy, trong tư tuởng của Ê sai, đức Chúa trời chính là TỬ THẦN !!! Ông
lợi dụng tử thần này để khuyến khích dân Do thái vùng lên chống trả, và
quyết tâm dành lại Giê ru sa lem. Thế thôi. Để chấm dứt phần này, xin hãy
đọc và nghiệm :
·
Khi dân sự ra ngoài, sẽ thấy thây của những người đã bội nghịch cùng ta; vì
sâu chúng nó chẳng hề chết, lửa chúng nó chẳng hề tắt; chúng nó sẽ làm sự
gớm ghiếc cho mọi xác thịt (66:24)
"Giê hô va sẽ lấy lửa và gươm" để giết nguời. Ôi, đáng kinh hãi thay !!!
Nhưng, khi người ta sợ, có nghĩa là người ta CĂM THÙ, CHỐNG TRẢ. như thế,
Giê hô va đức Chúa trời của Y sơ ra ên, không thể nào dùng trí huệ toàn năng
để làm cho con nguời TÔN KÍNH, CẢM PHỤC ??? Vậy thì, Chúa cũng đã học thế
gian mình ;CÙNG TẮC BIẾN, BIẾN TẮC THÔNG hay sao ? Có điều cần nhắc cho
Thiên chúa biết là, Khổng gia nói như vậy, Nhưng BIẾN nào cũng phải có chữ
ĐỨC đi kèm. Còn chuyện dùng LỬA VÀ GƯƠM, chỉ có kẻ VÔ ĐẠO mới làm thôi. Xin
ngài đừng làm vậy. Coi KỲ lắm. Xin đừng để nguời Việt chúng con lại đọc thêm
một câu châm biếm nữa ; QUÂN TỬ CỐ CÙNG BẤT CÂU LIÊM SỈ.
***050710***
CHƯƠNG 20:
MÁU TƯƠI NHUỘM ÁO CHÚA TRỜI
Đọc đi, đọc lại sách Ê sai, tôi cảm thấy thương ông rất nhiều. Ông la thét,
kêu gào khan cả cổ, chỉ vì một mục đích duy nhất, đó là kích động tự ái dân
tộc Y sơ ra ên. Hãy đứng dậy, vươn mình tới để chiếm lại Giê ru sa lem. Quả
tình, tinh thần dân tộc của ông rất cao, người Y sơ ra ên nên nguỡng vọng.
Nhưng đối với chúng ta thì, những "dân ngoại", không có liên hệ gì trong
chuyện này. Họ gọi ông là Thánh, là tiên tri, là chuyện đương nhiên. Còn
chúng ta, thì phải xem như thế nào, trong ý huớng của ông ?
·
Các cửa ngươi sẽ mở luôn, ngày đêm đều không đóng, hầu cho người ta đem của
báu các nước đến cho ngươi , VÀ DẪN CÁC VUA ĐẾN LÀM PHU TÙ.Vì dân và nuớc
nào CHẲNG THẦN PHỤC ngươi , THÌ SẼ BỊ DIỆT VONG. Những nước đó sẽ bị hoang
vu cả. Những cây tùng, cây sam, cây hoàng dương, vốn là sự vinh hiển của Li
ban, sẽ cùng nhau bị đem đến cho ngươi , để trang hoàng noi thánh ta. Ta sẽ
làm cho chỗ đặt chân đuợc vinh hiển. Các con trai của những kẻ ức hiếp ngươi
sẽ cúi đầu đến cùng ngươi ; mọi kẻ vốn khinh dễ ngươi sẽ quỳ lạy nơi bàn
chân ngươi . ngươi sẽ đuợc xưng là thánh của đức Giê hô va, là Si ôn, của
đấng thánh Y sơ ra ên (60:11-14)
Nửa đoạn đầu, cho chúng ta thấy, ông kêu gọi một sự trả thù khủng khiếp :
Vua các nuớc thì phải làm phu tù, và nước nào không thần phục sẽ bị Hoang vu
! Nghia là Y sơ ra ên sẽ tận diệt "dân và nước nào " không chịu thần phục.
như thế, ông đã tiên tri đuợc một trận bom nguyên tử chăng ? Có thể lắm; vì
NHƯ đã thấy, chính dân Do thái (Einstein) chế bom nguyên tử cho Mỹ thả
xuống đất Nhật cách đây mấy chục năm. Nói chơi vậy thôi, chứ ông kêu gọi từ
xa xưa, để Y sơ ra ên giết người bằng gươm thôi. Trong nửa đoạn sau, một
lần nữa, chúng ta biết thêm rằng, Thiên chúa là của riêng dân Do thái; chứ
có mắc mớ gì đến thế giới này ??? Nếu ai còn nghi ngờ điều tôi nói, xin HỌC
tiếp câu này:
·
ngươi sẽ hút sữa của các nuớc, BÚ VÚ CỦA CÁC VUA; ngươi sẽ biết ta, đức Giê
hô va là đấng cứu ngươi , đấng chuộc ngươi ; và là ĐẤNG TOÀN NĂNG CỦA GIA
CỐP(60:16). (Thou shalt also suck the milk of the Gentiles, and shalt suck
the breast of the Kings, and thou shalt know that I the Lord am thy Saviour,
and thy Redeemer, the mighty One of Jacob)
Xin lưu ý, câu dịch trên đây đã cố ý chuyển nghĩa của vấn đề chính. Theo ngu
ý, câu trên đây không thể dịch như dịch gỉả đã làm. Thứ nhất, chữ GENTILES,
không phải là CÁC NUỚC, mà là BỌN NGOẠI ĐẠO (khác Do thái) !!!
Thứ hai, dịch chữ SUCK thành chữ BÚ, nghe không hay, và sai ý chính. Không
lẽ vua Do thái đi BÚ các Vua khác sao? Như vậy, Do thái đã hóa thành CON CỦA
BỌN NGOẠI ĐẠO MẤT RỒI !!! Vậy, xin phép dịch lại như vầy :"ngươi (Do thái)
sẽ lấy hết tài nguyên các nuớc NGOẠI ĐẠO. ngươi (Do thái) sẽ vơ vét hết thảy
gia sản của các vua NGOẠI ĐẠO. Và (từ đó) ngươi sẽ biết rằng Ta là đấng cứu
ngươi , chuộc ngươi , và là đấng tòan năng của nhà Gia cốp (đã ban cho ngươi
).
Rõ ràng là lời đức Chúa trời dạy bảo, chứ không phải ai khác. như thế thì,
CỨU, CHUỘC VÀ TOÀN NĂNG, chỉ có giá trị đối với Gia cốp, tổ phụ của Y sơ ra
ên thôi chứ !!! Còn chúng ta, những "dân ngoại", có can cớ gì đâu mà cứu, mà
chuộc, mà xưng toàn năng ??? Dân Do thái bị đày nên Chúa cứu, Dân Do thái
mắc nạn, nên ngài đi
chuộc về. Còn chúng ta, không ai đày, thì đâu cần cứu, không mắc nạn ở Ê díp
tô, đâu cần ngài chuộc; ngài chẳng làm gì cho chúng ta thấy, sao gọi toàn
năng ???
Đúng ra, chúng ta phải lo sợ, phải đề phòng mới phải. Bởi vì, khi đạo Do
thái (Thiên chúa) mà nổi lên, thì họ sẽ vắt xương xẩu chúng ta ra để thỏa
mãn lòng họ. Có ai biết rằng, Kinh dùng chữ SUCK thiệt là ghê gớm hay không
? BÚ HAY MÚT, HÚT.. cùng một nghĩa. như thế thì, họ không những lấy, mà còn
HÚT, ghê rợn lắm !!! Chữ SỮA, tức là MÁU BẠC !!! Hút đến nỗi, máu hồng đa
sạch sẽ rồi. Họ còn HÚT luôn cả máu bạc. Tôi không tuởng tuợng nổi một ngày
như thế sẽ xảy ra. Bởi vì, lúc đó con nguời đã trở thành ác quỷ !!!
·
Những người khách lạ sẽ đứng chăn bầy chiên cho các ngươi ; những nguời
ngoại quốc sẽ làm kẻ cày ruộng và trồng nho của các ngươi ; Nhưng các ngươi
thì sẽ đuợc gọi là thầy tế lễ của đức Giê hô va, đuợc xưng là chức dịch của
đức Chúa trời chúng ta; sẽ ăn của báu các nuớc..(61:5-6). (And strangers
shall stand and feed your flocks, and the sons of the alien shall be your
plowmen and your vinedresser. But ye shall be named the Priest of the Lord;
men shall call you Minister of our God, ye shall eat the riches of the
Gentiles; and in their glory shall be boast yourselves).
Câu này dịch giả cũng cố ý dịch cho lạc nghĩa, và thiếu. Xin phép đề nghị
lại : "Những kẻ lạ mặt (bị bắt về) sẽ đứng chăn chiên cho ngươi , những
thằng con trai ngoại quốc (bị bắt về) sẽ cày ruộng và trồng nho cho ngươi
(tù khổ sai). Nhưng, các ngươi sẽ được tôn là thầy tế lế (linh mục, mục sư,
giảng đạo) của đức Chúa trời; người ta sẽ tôn ngươi là Công sứ của đức Chúa
trời; ngươi sẽ đuợc tận huởng sự giàu sang của BỌN NGOẠI ĐẠO; và quá khứ huy
hoàng của chúng sẽ trở thành niềm kiêu hãnh cho ngươi ).
Như thế đó, dân Do thái sẽ cai trị trần gian dưới mệnh lệnh Chúa trời. Tất
cả BỌN NGOẠI ĐẠO sẽ quỳ xuống duới chân họ, sẽ phải làm nô lệ cho họ; cuốc
đất, trồng nho, chăn cừu, chăn bò ...Và, những nguời Do thái, và Do thái
dỗm, sẽ đuợc tôn xung là Công sứ đức Giê hô va, sẽ đuợc tận huởng trên não
tủy cùng nắm xương tàn của dân ngoại đạo. Bao nhiêu của báu các nuớc NGOẠI
ĐẠO, đều phải mang đến hiến dâng duới chân Chúa trời Do thái. Ôi ! Vinh
quang thay, nhiệm mầu thay cho một viễn cảnh, mà khi đó, đạo Chúa Do thái sẽ
phủ khắp hoàn cầu !!!
Khá khen Ê sai, ông nguyền rủa, buộc tội dân Do thái xong rồi, ông lại cho
ăn bánh vẽ; để khuyến khích dân ông vùng dậy. Chúng ta nên khen tinh thần
dân tộc của ông; Nhưng dứt khoát không thể nào chấp nhận một sự trả thù ghê
gớm như thế. Đọc sách Ê sai, đôi lúc chúng ta thấy ông hơi khùng khùng :
·
Hỡi những đàn bà sung sướng, hãy dậy mà nghe tiếng ta. Hỡi những con gái
không hay lo, hãy để tai nghe lời ta ! Trong một năm và mấy ngày nữa, các
ngươi là kẻ không lo lắng, sẽ đều run rẩy, vì mùa nho sẽ mất, và mùa gặt
cũng không có nữa. Đàn bà sung suớng , hãy run rẩy ! con gái không hay lo,
hãy bối rối! Hãy CỔI ÁO XỐNG, HÃY Ở TRẦN, hãy thắt lung bằng bao
gaí.(31:9-10)
·
Mãn bảy mươi năm rồi, đức Giê hô va sẽ viếng thăm thành Ty ro, nó sẽ lại
được lợi, sẽ HÀNH DÂM cùng mọi nuớc trong thế gian, trên mặt đất (24:17)
"Tính thần học" của hai câu này cao viễn quá, khả năng của bần dân tôi
không thể nào hiểu nỗi. Xin nhờ các bậc cao minh chỉ giáo. Có một điều hơi
trắc tréo là : "Chúa ở cùng ta, ở khắp mọi noi", thì làm chi có chuyện "mãn
bảy mươi năm", mới viếng thành ? Vậy, trong vòng bảy mươi năm ấy, ai quản
trị đất trời ? Không lẽ lại là Satan thôi sao ???
·
Gươm của đức Giê hô va đầy những MÁU, vấy những MỠ, là máu của chiên con và
dê đực. Vì có sự tế tự đức Giê hô va ở Bốt ra, và có sự đánh giết lớn ở đất
Ê đôm. Những bò rừng, bò, và bò đực đều ngã xuống; đất chúng nó SAY VÌ MÁU,
và bụi chúng nó đượm nhuần vì MỠ. Vì đức GIÊ HÔ VA CÓ NGÀY BÁO THÙ, CÓ NĂM
BÁO TRẢ VÌ CỚ SI ÔN (34:6-8)
Đọc đoạn này, thì hỡi ôi, tôi chỉ thấy một anh chàng đồ tể mà thôi !!! Thử
tưởng tượng xem, một con người thôi, nơi tay cầm một thanh gươm đầy máu,
miệng hô hai chữ báo thù, bạn sẽ nghi gì ? Người ấy là ai ???
·
Đây nầy, đức CHÚA TRỜI các ngươi sẽ LẤY SỰ BÁO THÙ mà đến, tức là sự báo
trả của đức Chúa trời (35:4)
Nói như vậy, nếu là tôi nói, thì tôi thấy ngượng miệng lắm, hỡi tiên tri !
Một đằng thì gọi ngài là "nhân từ vô cùng"; lúc lại nói ngài "vì báo thù mà
đến". Lúc thì nói ngài thấy các thần khác "gớm ghiếc", không chơi; Nhưng lúc
lại khen ngài nhuộm máu !!! Vậy thì, Thuợng đế trắng hay đen, hiền hay dữ,
tôt hay xấu ....là tùy lúc con nguời cần ngài đóng vai gì đó thôi ! Thật tội
nghiệp cho đức Chúa trời Do thái !!! Nếu đa vậy, thì chẳng có gì cả, phải
không nào ???
·
Trong cơn giận, ta đã đạp lên; đương khi thạnh nộ ta đã nghiền nát ra; MÁU
TƯƠI CỦA HỌ ĐÃ VẢY TRÊN ÁO TA, áo xống ta đã vấy hết. Vì ta định ngày BÁO
THÙ TRONG LÒNG TA, và năm cứu chuộc của ta đã đến...Ta đã dày đạp trên các
dân trong cơn giận; ta đa khiến chúng nó say, vì sự thạnh nộ ta, và ĐÃ ĐỔ
MÁU TƯƠI CHÚNG NÓ ra trên đất (63:3-5).
Cổ đức dạy : Hàm huyết phún nhân, tiên ô tự khẩu". Chỉ cần "ngậm máu" thôi,
thì cái miệng nguời đã chèm nhèm toàn máu . Chỉ nhìn mấy chú ăn tiết canh,
thì cũng đã thấy đuợc cảnh tuợng rùng mình rồi. Nhất là mấy chú có nhiều
râu, lại ăn không cẩn thận ! Huống chi, nhìn miệng Thượng đế nói ra rằng :
"Máu tươi của họ đã vấy trên áo ta, áo xống ta đã vấy hết".
Chưa thỏa mãn với ngôn ngữ ghê rợn ấy, đức Chúa trời lại nhấn mạnh thêm :
"đã đổ máu tươi chúng nó ra trên đất". Cho dù Thượng đế không làm đi nữa,
Nhưng nói câu này ra, thì chúng ta đã thấy ngay, đó chẳng phải là đức Chúa
trời ! Mà chính là ẨM HUYẾT QUỶ VƯƠNG. Tại sao thế ??? Vì, chỉ có loài ác
quỷ mới uống máu người để sống, mới thích thú nhìn máu. Cũng vậy, mủi của
loài chó luôn luôn nhận phân nguời là cao lương mỹ vị; trừ các loại chó cưng
đuợc nuông chiều tại Âu Mỹ. Bởi vì, con chó nào được dạy dỗ cách ngửi khác,
thì nó sẽ khác. Cho nên, sự nuôi dạy rất là quan trọng; nó có thể làm biến
tính chúng sanh giới. Con nguời cũng không ngoại lệ. Kẻ nào đam mê theo
những sách vỡ đầy máu và nuớc mắt, nó sẽ thích làm chuyện đổ máu và rơi nuớc
mắt nguời ta !!! Phải chăng, đây chính là TẬP CHO CHÚNG TRẬN MẠC, như Thượng
đế đã loan truyền truớc đây !!!
Còn Thượng đế thì sao ? Thiên chúa sinh ra vạn loại, ngài là cha tất cả.
Vậy, máu của con nguời, dù trắng, đen, vàng, đỏ...đều là máu của Nguời.
Không lẽ ngài lại thích uống máu chính mình ??? Không, không thể nào có
chuyện ấy.
Tôi cương quyết bảo vệ tính toàn hảo của ngài. Ngài là tối chân, tối thiện,
tối mỹ. Là vô cùng và biến khắp, thì nhất định không thể có một ai sai khiến
ngài làm thần chiến tranh cho họ. Đừng mang những tuởng tuợng quái ác phủ
trùm lên Thượng đế. Không Thượng đế nào làm đổ máu con mình, dù bất cứ ở
đâu, lúc nào, và bất cứ lý do gì. Không thể có "sự báo thù" hiện hữu trong
lòng Thượng đế; đừng nói là "định ngày báo thù". Cha không thể gọi con là kẻ
thù, huống chi Thượng đế là cha chung vạn loại. Đứa con "bội nghịch", không
thể trở thành kẻ thù của nguời cha, cho dù nó cầm gươm giết chết cha mình.
Nguời làm cha bình thường cũng thấy đuợc tinh thần trách nhiệm của mình về
sự giáo dục con cái, tại sao Thuợng đế lại không thể làm như thế, khi ngài
tự nhận mình sinh cả hồn lẫn xác ???
Xin các vị thâm tín Ê sai đừng vội giận. Tôi nói ngài khùng khùng, vì cớ này
đây: Ngài bồn chồn thương xót thành Giê ru sa lem của Do thái bị mất đi.
Chính ngài từng kêu khóc như vầy :
·
Hỡi đức Giê hô va, đã đến nỗi này, ngài còn nín nhịn đuợc sao ? Có lẽ nào
ngài cứ làm thinh, khiến chúng tôi chịu khổ không ngần (66:12)
Do vì, ngài mơ uớc lớn lao, ngài tưởng tượng đủ thứ, ngài nguyền rủa dân Do
thái đủ điều, để chúng vùng dậy chiếm lại Thành Thánh của mình; Nhưng vô
vọng. Nên ngài điên vì nuớc. Quý vị cứ đọc thật kỹ sách của ngài thì hiểu rõ
tâm sự u uất của ngài như thế nào. Biết bao nhiêu điều tốt đẹp ngài đa tuởng
tuợng ra, thí dụ nhu:
·
Dân ta sẽ xây nhà và ở, trồng vuờn nho và ăn trái. Họ chẳng xây nhà cho
nguời khác ở, chẳng trồng vuờn cho nguời khác ăn, vì tuổi của dân ta như
tuổi cây, những kẻ lựa chọn của ta sẽ hằng hưởng công việc tay mình làm. Họ
sẽ không nhọc công mình vô ích nữa, vì họ là dòng dõi của kẻ đuợc ban phuớc
bởi đức Giê hô va, con cháu họ cùng với họ nữa. Ta sẽ nhậm lời họ truớc khi
yêu cầu ta; họ còn nói, ta đã nghe rồi. Muông sói với chiên con sẽ ăn chung,
sư tử ăn rom như bò, rắn ăn bụi đất. Sẽ chẳng có ai làm tổn hại, hay là hủy
phá trong khắp nơi trong thành ta, ĐỨC GIÊ HÔ VA PHÁN VẬY. (66:21-25)
Nhưng thương ôi ! Tất cả chỉ là trong mộng :"Giật mình thức dậy đôi bàn tay
không". Thế sao không điên cho đuợc ?
Chỉ hiềm một chút là, ngài mơ uớc bàn tay Giê hô va của ngài quá mức; rồi
ngài buộc Thiên chúa phải nhuộm máu cả người, cả áo xống. Tội nghiệp đức
Chúa trời quá đi thôi ! Chúa BÁO THÙ AI ? Tại sao phải báo thù ? Hỏi như
vậy, tức là chúng ta có thể trả lời Lê anh Huy vài điểm.
Một là, Giê hô va đức Chúa trời là của Do thái; chỉ riêng của dân Do thái;
vì Do thái mất đất, xiêu lạc, sống kiếp giang hồ, nên ngài là cha chúng,
ngài phải có trách nhiệm giải cứu chúng ra khỏi ách nạn. Đức Chúa trời trả
thù các dân tộc, vì ngài đích thân dẫn dân Do thái đi ăn cuớp; ngài đã thẳng
tay DIỆT bảy dân tộc, Nhưng cuối
cùng bị đánh bại. Ngài tức tối, vì mang danh đức Chúa trời mà lại thua thần
GỚM GHIẾC !!! (Nhưng thật ra, chẳng phải đức Chúa trời nào cả; mà chính là
Môi se !)
Nhưng, nếu đặt một câu hỏi : AI ĐÃ GÂY RA CHIẾN TRANH GIỮA DO THÁI VÀ CÁC
DÂN TỘC KIA ? Thì đức Giê hô va sẽ trả lời thế nào ? Chính Chúa dẫn Do thái
từ Ê díp tô đi xâm lăng tàn bạo các dân tộc ấy. Chính Chúa chủ trương GIẾT
ĐAN ÔNG, ĐAN BÀ, TRẺ CON VÀ TRẺ BÚ ! Chính Chúa ra lệnh PHÁ SẠCH, ĐỐT SẠCH,
CUỚP SẠCH, chứ có ai khác? Vậy thì, nguời bị giết, bị cuớp không thù ngài,
sao ngài trở nguợc, thù nguời ta ? Nếu vị nào thấy tức tối, khi tôi viết lại
như thế, thì xin hãy đọc thật kỹ sách XUẤT Ê DÍP TÔ KÝ. Tôi không hề thêm
bớt một chữ nào trong Kinh Thánh cả; và cũng đã luợc trích từ truớc để trình
làng.
Ai cũng vậy, là con người mà. Mất mát chút xiu cũng đủ tiếc nuối rồi, huống
chi nguời Do thái. Nhưng có điều là, cái gì của mình, thì nói là của mình,
cái gì của nguời, thì bảo là của nguời. Thế, mới là lương thiện. Một ông
quan hối lộ, tham nhủng, cướp của công, cướp của riêng về làm giàu cho gia
đinh mình. Rồi từ của cuớp ấy, lại làm giàu thêm nữa. Vậy, khi bị tòa án
tuyên phạt, và tịch biên tài sản, anh ta có thể nói là tài sản riêng tôi
chăng ? Anh ta có thể khiếu nại rằng, tôi lấy bao nhiêu, xin trả lại bấy
nhiêu thôi chăng ?
Thứ nhất, nếu "không bột làm sao bắt nên bánh" ? Thứ hai, sự mất giá của
đồng tiền, ai phải chịu ? Thứ ba, những nỗi uất ức nghẹn ngào, giá nào cho
chúng ? Thậm chí, vì không chịu nỗi sự hà hiếp, nguời ta đã quyên sinh; thì
tánh mạng nguời đó trị giá bao nhiêu...??? Cũng vậy, ngươi Do thái, mất
thành Giê ru sa lem, cũng phải xem lại, thành ấy từ đâu mà có ? Rồi tự trả
lời cho chính mình có mất hay không mất, trả thù hay không trả ? Phương pháp
tiện lợi và hay nhất, là đọc lại Kinh thánh với tất cả sáng suốt của một con
người.
Phải công nhận rằng, thánh Ê sai viết rất hay, sống động lắm. Tôi không cần
để ý đến chuyện, là qua bao đời, người sau đã thêm bớt như thế nào; mà chỉ
căn cứ trên cuốn Kinh hiện nay, được hàng tỷ nguời xem trọng, thì thánh Ê
sai đáng được bầu làm Tổng trưởng thông tin tuyên truyền. Có điều, khi nghe
thao thao bất tuyệt, chúng ta khó nắm vững vấn đề. Nhưng lúc bình tỉnh, kẻ
ngoại đạo tôi, tìm thấy vài sự xung khắc trong tư tuởng của ông. Thí dụ :
·
Song, những kẻ ác giống NHƯ biển đương động, không yên lặng đuợc, thì nuớc
nó chảy ra bùn lầy. Đức Chúa trời ta đã phán : Những kẻ gian ác chẳng hưởng
sự bình an. (57:20-21)
Đây là một triết lý NHÂN QUẢ rất rõ ràng. Không ai dám cải lại. Có điều,
người giảng đạo chỉ đem câu này ra mà thôi, không hề nhắc đến những câu
nguợc lại. Khôn thật là khôn. Bây giờ, xin cùng chiêm nghiệm câu này :
·
Còn như các ngươi , là kẻ đã bỏ đức Giê hô va, đã quên núi thánh ta, đa đặt
một bàn cho Gát, và rót chén đầy kính Mê ni, NÊN TA ĐỊNH CHO CÁC ngươi PHẢI
GƯƠM ĐAO, CÁC ngươi THẢY ĐỀU CÚI XUỐNG, VÀ BỊ GIẾT; vì ta đã kêu, các ngươi
không đáp lại; ta đã nói, các ngươi không lắng nghe, Nhưng các ngươi đã
làm điều ta ghét, và đã chọn điều ta chẳng đẹp lòng (65:11-12)
Xin hỏi các nhà thần học, các vị tiến sỹ đạo Chúa rằng : Vì Chúa ghen với
thần Gát, thần Mê ni được dân ngài thờ phuợng. Còn Ngài kêu chẳng tới, dạy
biểu chẳng tuân, nên ngài "định cho gươm đao", và rồi phải "cúi xuống và bị
giết". Một kẻ như vậy có ác hay không ? Nếu, các vị cho đó là THIỆN, thì tôi
và dân tôi không hỏi nữa. Các vị biết rõ tại sao rồi. Nhưng, nếu các vị cho
rằng, kẻ khuyến khích nguời khác, vui lòng theo nguời khác, hoặc tự mình
giết hại là ÁC; thì câu nói hay ho tại CHƯƠNG 57, điều 20 và 21 vừa nêu, trở
thành bịp mất rồi !!! Thử xem trong thế giới ngày nay, có nuớc nào xử tử con
cái vì "kêu không tới, biểu không nghe" hay không, kể cả các nước Cộng sản ?
Chỉ nêu một trong vô vàn câu tương tự, để xót thương cho thánh Ê sai. Cùng
trong một tâm hồn, mà vừa chất chứa căm thù, trừng phạt, vấy máu, nô lệ hoá,
đay ải nguời khác...lại vừa mơ uớc "không đóng cửa; muông sói ở chung với
chiên..." thì làm sao có đuợc ??? Chỉ một mình, mà đã như thế, huống chi cả
trần gian gồm mấy TỶ người ??? Nên nhớ kỹ rằng : MUỐN THẾ GIỚI HOÀ BÌNH, THÌ
PHẢI XÂY DỰNG MỘT TÂM HỒN HOÀ BÌNH TRƯỚC ĐÃ.
***050712***
CHƯƠNG 21:
BỞI CHUNG LÀ BỞI TẠI VÌ
Xin thú thật rằng, tôi lấy làm chán nản, khi đọc sách Giê rê mi, một loại
kinh kỳ lạ. Không phải chỉ tôi nói thế, mà chính ngài cũng thú nhận:
·
Hỡi đức Giê hô va, Ngài đã khuyên dỗ tôi và tôi đã chịu khuyên dỗ. Ngài mạnh
hơn tôi và đã đuợc thắng. TRỌN NGÀY TÔI CỨ LÀM TRÒ CUỜI, VÀ AI CŨNG NHẠO
BÁNG TÔI. Mỗi lần tôi nói thì cất tiếng kêu la; tôi
kêu rằng bạo ngược và hủy
diệt ! Vì lời của đức Giê hô va làm cho tôi cả ngày BỊ SỈ NHỤC chê cuời.
(20:7-8). ( O Lord, thou hast deceived me, and I was deceived : thou act
stronger than I, and hast prevailed: I am in derision daily, every one
mocketh me. For since I spake, I cried out, I cried violence and spoil;
because the word of the Lord was made a reproach unto me, and derision
daily).
Tôi thấy câu dịch sang chữ Việt, không đúng ý của sách này, nên xin phép đề
nghị dịch lại NHƯ sau :
·
"Hỡi Thiên chúa, ngài đã lừa dối tôi, và tôi đã bị lừa gạt: Ngài mạnh hơn
tôi, và đã thắng. Hằng ngày, tôi bị chế giễu và nhạo báng. Bởi vì, khi nói
thì tôi la thét lớn, tôi kêu gào về sự vi phạm (luật Chúa), và sự (Chúa) hủy
diệt. Vì lời này của Chúa, mà tôi bị hủy báng, cười chê suốt ngày"
Và để hiểu rõ tại sao có kết quả như trên, xin quý vị hãy cùng học cho kỹ
những gì vị tiên tri này đã nói, ngôn ngữ của ngài thuộc hệ nào, phong thái
của ngài ra sao: Chính ngài Giê rê mi khẳng định vai trò của mình :
·
Tôi thưa rằng: Hỡi Chúa Giê hô va, này tôi chẳng biết nói chi, vì TÔI LÀ CON
TRẺ. Nhưng đức Giê hô va lại phán: CHỚ NÓI TÔI LÀ CON TRẺ; vì ngươi sẽ đi
khắp nơi nào ta sai ngươi đi, và sẽ nói mọi điều ta truyền cho nói (1:6-7)
Thế mới biết, ngài còn là một trẻ con, mà làm chuyện ông Trời ! Điều mà tôi
hằng thắc mắc, là tại sao Chúa toàn năng lại sai TRẺ CON làm tiên tri ???
Tôi nực cuời nhớ lại chuyện năm xưa. Vào khỏang thập niên 80, tại Quãng trị
có một vụ án dành cho Ngân hàng nhà nuớc tỉnh, và hình như Giám đốc bị tử
hình, cũng chỉ vỉ mấy tiên tri nhóc con !!! Số là vào những năm cuối 1980,
ông Giám đốc đem tiền làm chủ số đề; và cũng ngay thời gian ấy, các thần
đồng (tiên tri duới 12 tuổi) nổi lên, NẰM SẤP KÊU CHO SỐ. Nhưng số ông Giám
đốc này lại xui xẻo quá, nên mấy ngài cho trúng luôn cả tháng. Thế là sạt
nghiệp và phải chịu chết thảm. Thế Nhưng, không phải tiên tri nói trúng mãi
đâu, sau đó từ từ dẹp tiệm. Nghỉ ra, Thuợng đế đôi lúc cũng đùa cợt với con
nguời nhỏ dại ngu si ! Có kẻ cả tin, nên sau vài tháng "trúng đậm", lại bán
nhà cho nguời ta làm chuồng heo !!!
·
Ta sẽ rao sự xét đoán của ta nghịch cùng chúng nó, vì điều ÁC chúng nó đã
làm; bởi chung chúng nó đã lìa bỏ ta, đốt hương cho các thần khác, và thờ
lạy việc tay mình làm ra (1:16)
Ở đây, lại định nghia rõ chữ ÁC rất rõ ràng : BỞI CHUNG CHÚNG NÓ ĐÃ LÌA BỎ
TA, ĐỐT HƯƠNG CHO CÁC THẦN KHÁC. Vì vậy, xin nhắc lại là, chữ Thiện, Ác
trong đạo Chúa Do thái, không cùng nghia với Việt nam. Đừng nhầm mà khổ.
·
Xưa kia ta đã bẻ ách ngươi , bứt xiềng ngươi , mà ngươi nói rằng : Tôi không
vâng phục nữa; vì trên mỗi đồi cao, duới mỗi cây xanh, ngươi đã cúi mình mà
HÀNH DÂM (2:20)
·
Hãy nguớc mắt xem các gò hoang; có nơi nào mà ngươi chẳng HÀNH DÂM (3:2)
·
Vậy nên, mưa đã bị ngăn cấm, không đuợc mưa cuối mùa. Dầu thế, ngươi cũng
vênh trán lên như nguời đàn bà DÂM ĐANG, chẳng biết xấu hổ (3:3)
·
..nó đa lên mỗi núi cao, đến duới mỗi cây xanh, mà HÀNH DÂM tại đó....Nhưng
nó cũng cứ đi HÀNH DÂM (3:..6)
·
Vì nó khinh sự DÂM LOẠN mình, thì làm ô uế đất này, HÀNH DÂM với đá và gỗ
(3:9)
·
Đức Giê hô va phán: Hỡi CON CÁI bội nghịch, hãy trở về; vì TA LÀ CHỒNG ngươi
(3:14)
·
Vì ta nghe tiếng, như tiếng ĐÀN BÀ ĐẺ, tiếng thảm thương như tiếng ĐÀN BÀ ĐẺ
CON SO. (4:31)
·
Ta đã khiến chúng nó ăn no, mà chúng nó thì phạm tội TÀ DÂM, nhóm nhau cả lŨ
TRONG NHÀ Đỉ (5:7)
·
Ôi, uớc gì tôi có một cái quán khách bộ hành trong đồng vắng, để tôi đuợc bỏ
dân ta mà đi xa khỏi họ; vì họ thảy đều là kẻ TÀ DÂM, ấy là một bọn quỷ trá
(9:2)
·
Trong đất đầy những kẻ TÀ DÂM (23:10)
·
Vì chính kẻ TIÊN TRI, THẦY TẾ LỄ đều bị ô uế, ta thấy sự gian ác chúng nó
đến trong nhà ta (23:11)
·
Vì chúng nó đã làm sự dại dột trong Y sơ ra ên, đã phạm tội TÀ DÂM với những
vợ nguời lân cận mình (29:23)
Tôi chỉ trích ra một số câu như thế, tùy độc giả hiểu sao thì hiểu. Có điều,
tôi rất buồn đức Chúa trời Do thái, là tại sao, tiên tri Giê rê mi còn là
trẻ nít, mà ngài lại "đặt vào miệng" những ngôn ngữ không mấy "hợp"như thế.
Cung từ đó, chúng ta hiểu tại sao nguời ta nhạo báng, chê bai thậm tệ vị
tiên tri này. Con nít mà nói toàn chuyện DÂM DỤC; cho dù đó là những thí dụ.
Đức Chúa trời là đấng toàn năng, sao không đặt lời mình trong miệng vua
chúa, quan chức đại thần, mà lại tìm trẻ con, ai mà tin cho đuợc ??? Trong
những câu trên, có một câu, mà theo nguời Việt, thì thật là
vô luân : "Hỡi con
cái....ta là chồng ngươi ". Hay Thượng đế của Y sơ ra ên thì có khác ? Luân
hay không luân là do TA đặt để, thế gian đâu đuợc xía vào ?
Câu này cũng nhắc chúng ta nhớ lại chuyện hai đứa con gái của LÓT "ăn nằm
với cha mình để truyền nòi" !!! Do vậy, Nguyễn gia Kiểng kêu gọi xóa Văn hoá
Việt, mà theo Văn hoá Tây âu, vì chú ấy khoái chuyện này chăng ??? Cung thế,
Lê anh Huy đã khuyến khích "chối bỏ nguồn gốc quỷ tính Con Rồng Cháu tiên và
trở lại cùng đức Chúa trời" !!! Bởi vì "QUỶ" có luân thường đạo lý, còn theo
Chúa, thì CHƠI XẢ LÁNG; đâu cần điếm xỉa đến cha mẹ gì đâu !!!
Lại còn không rõ, những "chữ Dâm" này là do Chúa "đặt vào miệng tiên tri";
chứ đâu phải ngài tự nói ! Nguời Do thái cổ đã không biết điều này, nên
trách lầm ngài tiên tri, thật tội nghiệp ! Dâm hay không Dâm là do Chúa trời
Do thái đặt định. Khi ngài HỨNG, thì ngài sai biểu tiên tri nói, ai mà can
đuợc !
·
Bấy giờ tôi nói : Ôi !Hỡi chúa Giê hô va! Thật ngài đã PHỈNH dân này và Giê
ru sa lem lắm mà nói rằng: Các ngươi sẽ đuợc bình an! Nhưng luỡi gươm đã
thấu đến sự sống. (4:10). (Then I said: Ah, Lord God, surely thou hast
greatly deceived this people and Jerusalem, saying, ye, shall have peace;
whereas, the sword reacheth unto the soul).
Câu này do Thánh Giê rê mi nói, chính Chúa đã lừa gạt dân Do thái, chứ không
ai khác cả. Ai hiểu tại sao, xin giảng cho.
·
Những kẻ tiên tri, nói tiên tri DỐI, các thầy tế lễ bởi đó mà cầm quyền
(6:31)
·
Vì trong vòng họ, từ kẻ rất nhỏ cho đến nguời rất lớn đều tham lam; TỪ KẺ
TIÊN TRI CHO ĐẾN THẦY TẾ LỄ, ĐỀU LÀM SỰ GIẢ DỐI (6:13)
Hai câu này tuy ngắn gọn, Nhưng lại đặt cho chúng ta nhiều vấn đề rắc rối.
Thứ nhất, làm sao biết đuợc tiên tri nào là giả, tiên tri nào là thiệt ? Ông
nào cũng nói, TA ĐUỢC ĐỨC CHÚA TRỜI SAI NÓI. Vậy, phải nghe ai ??? Khổ nỗi,
Chúa trời thì chỉ có một, Nhưng chúng lại dành nhau mà làm tiên tri, ai cũng
tự xưng con Trời cả. Rồi chúng giết nhau, đổ vạ cho nhau. Đứa này nói TAO
TUYỆT THÔNG, đứa kia cũng vậy.
Ôi ! loạn xị xà bì. Đứa nào cũng nói, chết thì về
với Chúa, được huởng vinh quang nơi cõi thiên đuờng, nhiều gái đẹp, lắm sang
giàu...nên liều chết vì Chúa. Rồi thì, đạo quân thập giá, ôm bom tự sát,
giết kẻ phản thệ....tiêu trừ ngoại đạo, hủy nhục tổ tiên, tàn hại anh em,
dâng cúng Tổ quốc...trong lúc chúng chẳng biết ai giả, ai thiệt. Chúng lạy
lục Ma vương, Quỷ sứ, thờ phuợng những kẻ dâm loạn (sexual abuse), mà chúng
ngỡ đang tôn thờ Thuợng đế !!!
Chúng không biết rằng, chính Chúa (Do thái) đã từng gạt gẫm, như lời Giê rê
mi vừa nói. Chúng học kinh, mà không hề biết đến lời dạy :"những kẻ tiên
tri, nói tiên tri DỐI, các thầy tế lễ bởi đó mà cầm quyền". Cho nên, phải
hiểu rằng, kẻ nào nhân danh Thượng đế, là kẻ nói DỐI, người tế lễ nào, tổ
chức đạo nào, chen chân vào chuyện cầm quyền, là bọn LỪA DỐI THẾ GIAN. Kẻ
nào mưu cầu ĐỘC TRỊ là QUỶ SATAN!!! Hãy HỌC cho thuộc câu ngài vừa dạy :TỪ
KẺ TIÊN TRI CHO ĐẾN THẦY TẾ LỄ, ĐỀU LÀM SỰ GIẢ DỐI.
·
Ta sẽ khóc lóc thở than về các núi, sẽ xuớng bài ca sầu não về nội cỏ nơi
đồng vắng, vì thảy đều bị đốt cháy, đến nỗi chẳng còn ai đi qua đó nữa. Tại
đó chẳng nghe tiếng bầy súc vật, chim trời và loài thú đều trốn đi cả rồi.
Ta sẽ khiến Giê ru sa lem thành ra đống đổ nát, nơi ở của chó rừng; sẽ làm
cho các thành của Giu đa ra hoang vu không nguời ở......Nhưng chúng nó buớc
theo sự cứng cỏi của lòng mình, theo các thần Ba anh mà tổ phụ mình đa dạy
(9:10-14)
Câu này làm cho nguời ta thắc mắc. Tại sao ngài lại "khóc lóc thở than " về
thành quả của chính ngài ? Giê ru sa lem là nơi vinh danh ngài, sao lại nỡ
làm thành "noi ở của chó rừng". Thuợng đế nào tàn nhẫn
đến thế ư ? Ngài tàn nhẫn ngay với chính ngài, chứ không phải ai khác. Đúng
là GIẬN MẤT KHÔN, MẶN MẤT NGON.
Ô hô ! Chúa trời cũng vậy thôi sao ??? Câu cuối cùng, thì biến ngài thành ra
người lẩn thẩn :"theo các thần Ba anh mà tổ phụ mình đã dạy". Sao lại nói
thế ? Y sơ ra ên làm theo lời tổ phụ, thì có gì sai đâu; vì tổ phụ Y sơ ra
ên được Chúa trực tiếp sinh ra và dạy dỗ thờ phuợng ngài; chính ngài đã lập
giao uớc đấy mà. Vậy thì, làm theo lời tổ phụ là con đuờng duy nhất đúng để
thờ phuợng Chúa. Nhưng, nay ngài lại bảo sai đường ? Không lẽ đạp đỗ lời
giáo huấn của tổ tông mà ngài đã dày công sinh, thành, dưỡng, dục; để theo
lời những"kẻ tiên tri cho đến thầy tế lễ đều làm sự
giả dối" sao ?
Đúng ra, ngài phải nói là :CHỐNG LẠI CHA MẸ, TỔ TÔNG LÀ CHỐNG LẠI THUỢNG ĐẾ,
mới đúng chứ ? Bởi vì, tính từ cha mẹ trở lên, thì cuối cùng là Thuợng đế.
Vậy thì, đứa nào gọi cha mẹ tổ tông mình là Ma quỷ, tức gọi Thuợng đế là Ma
quỷ. Đứa nào đạp đổ bàn thờ ông bà cha mẹ chúng, tức là đạp đổ Thuợng đế.
Những lời giáo huấn chống lại tổ phụ, là lời của SATAN, do những tên tiên
tri dối, và thầy tế lễ (Priest) tham lam quỷ quyệt thực hiện nhằm muu bá đồ
vương. Thưa ngài, phải đúng vậy không ???
·
Đức Giê hô va phán : Nầy, ngày đến, bấy giờ ta sẽ phạt mọi kẻ CHỊU CẮT BÌ,
mà lòng chưa cắt bì, tức là Ê díp tô, Giu đa, Ê đôm, con cháu Am môn, Mô áp
và hết thảy những dân cạo tóc màng tang và ở nơi đồng vắng. Vì mọi dân tộc
đều không cắt bì, còn cả nhà Y sơ ra ên chẳng cắt bì trong lòng (9:25-26)
Thiệt là khổ. Không biết cắt bì (da mào) để làm gì, mà ngài quan tâm đến thế
? Chúng con ngoại đạo, hoàn toàn không rõ lý do. Phải chăng, ngài muốn làm
dấu kín để phân biệt dân ngài ? Nhưng nếu làm dấu như thế, thì mỗi lần muốn
kiểm tra, lại phiền toái vô cùng cho các thầy tế lễ; lại vô tình mang tính
KHIÊU DÂM ! Ngày nay, nếu ngài còn linh thiêng, thì e ngài phải mất nhiều
công sức lắm ! Xin thử kiểm chứng những nguời thuần đạo như Nguyễn gia Kiểng
và Lê anh Huy, coi chúng thực hiện việc này chưa, hay chúng chỉ là phường
khua môi múa mép, lừa gạt nguời ta ? Xin ngài thương xót !
·
Hỡi đức Giê hô va, chẳng ai giống như ngài ! Ngài là lớn, danh ngài có sức
mạnh lớn lắm. Hỡi vua các nước, ai chẳng nên sợ ngài ? Ấy là điều ngài đáng
đuợc. Vì trong những nguời khôn ngoan của các nuớc, tỏ ra sự vinh hiển mình,
chẳng có ai giống như ngài. Chúng nó hết thảy đều là U MÊ KHỜ DẠI. Sự dạy dỗ
của hình tượng chỉ là gỗ mà thôi. Ấy là bạc dát mỏng vận đến từ Ta rê si, là
vàng của U pha, nhờ tay thợ chạm làm ra cùng thợ vàng chế thành; có vải màu
xanh, màu tím làm áo; ấy cũng là việc của nguời thợ khéo. Nhưng đức Giê hô
va là đức Chúa trời thật; ngài là đức Chúa trời hằng sống, là vua đời đời.
Nhân cơn giận của ngài, đất đều rúng động, các nuớc không thể chịu đựợc cơn
giận ngài. (10:6-10)
Có lẽ, đây là điều căn bản để nguời ta tôn vinh Giê rê mi lên hàng Thánh
tiên tri ! Ngài ca ngợi Chúa của ngài là phải lắm. Nhưng có điều, Giê rê mi
nói rằng "Chúng nó hết thảy đều là U MÊ KHỜ DẠI", thì có lẽ chỉ đúng với
ngài thôi. Câu nói rất bình thường là :"duới mắt người yêu không cò gì xấu
cả". Hoặc thô thiển hơn thì :"khi thương trái ấu cung tròn, khi ghét trái bồ
hòn cung méo"; đã hóa thành thiên cổ chân lý. Tuy nhiên, trên bình diện
triết lý tôn giáo; có lẽ nguời đời không dễ dàng chấp nhận lý luận đó, trừ
những kẻ thật sự u mê.
Khi nói với "ngoại đạo" rằng, đức Chúa trời là CHÚA THẬT, HẰNG SỐNG, thì
phải chứng minh làm sao gọi là thật. Những cái đuợc gọi là thật, đối với
loài người là, phải thấy đuợc, ghi nhận được, cảm giác được. Nhưng trong
Kinh thánh nói rằng ai thấy Chúa thì phải chết. như vậy làm sao nói là thật
??? Người ta cũng không ghi nhận được sự hiện hữu của Chúa, bởi vì, nếu có
Chúa thật, thì thế gian, con cái của ngài phải đuợc sống trong hoà bình và
no ấm. Nhưng lịch sử loài nguời, chỉ ghi nhận nguợc lại. Đặc biệt là đối với
"dân Chúa chọn".
Ở đâu có buớc chân Do thái, là ở đó có chiến tranh tàn khốc nhất. Nếu ai còn
nghi ngờ, thì xin đọc lại sách XUẤT Ê DÍP TÔ KÝ, LÊ VI KÝ, VÀ PHỤC TRUYỀN
LUẬT KỆ KÝ. Về cảm giác cũng thế, đọc Thánh Kinh của Chúa, người ta không
tìm thấy một Thiên chúa đầy tình thương như các kẻ rao giảng, mà chỉ thấy
tòan là GIẾT CHÓC, TIÊU DIỆT, QUỞ TRÁCH, HÀNH PHẠT, TRU TRÉO, NGUYỀN RỦA,
ĐE DỌA....
Gần đây, các nhà thần học có đưa ra một nghịch luận rằng: "Nếu không thể
chứng minh rằng không có Thượng đế, thì tất Thượng đế hiện hữu". Tôi không
có cao vọng nhìn vào chuyện đó, thảo luận chuyện đó; bởi vì tôi chỉ là một
Nông dân nhỏ bé. Tuy nhiên, tôi muốn nhắc nhở rằng ĐỪNG NHẦM LẪN THƯỢNG ĐẾ
TỰ NHIÊN, THƯỢNG ĐẾ CỦA CÁC DÂN TỘC KHÁC, VỚI THUỢNG ĐẾ CỦA DO THÁI, DO
"KINH THÁNH CỰU UỚC"VIẾT RA.
Tất nhiên, tôi không dám hàm hồ để nêu lên như vậy. Dựa vào Thánh kinh cựu
uớc, những chữ THE LORD OF HOST, THE GOD OF ISRAEL được nhắc đi, nhắc lại từ
đầu đến cuối, và trong tất cả mọi sách, mọi
CHƯƠNG, đã chứng minh rằng God là God của Do thái mà thôi. Cũng trong cựu
ước, Thiên chúa đã kể lể công trạng ngài đem Do thái ra khỏi Ê díp tô; và
căn cứ vào đó để kêu gọi TRỞ LẠI với ngài, khi dân Do thái
theo thần khác. Do đó, cái chữ "TRỞ LẠI" mà những kẻ lạm dụng đã dùng lý
luận nhăng cuội, là hoàn toàn không đúng với dân Việt; và cũng không phù hợp
với thánh kinh. Tôi xin nhắc lại là : Nếu Chúa ở khắp mọi noi và hiểu biết
mọi sự, thì Chúa NGỰ sẵn trong lòng tôi; Chúa hiểu thấu tâm tôi; do vậy, nói
TRỞ LẠI, tức là LÌA CHÚA vậy, mà trở lại với YÊU QUỶ, MA VƯƠNG !!!
Xin hãy đọc thêm câu này :
·
ngươi khá bảo chúng nó rằng: GIÊ HÔ VA ĐỨC CHÚA TRỜI CỦA Y SƠ RA ÊN phán như
vầy: Đáng rủa thay là nguời không nghe lời giao uớc này, mà ta đã truyền
cho tổ phụ các ngươi , trong ngày ĐEM HỌ RA KHỎI XỨ Ê DÍP TÔ, khỏi lò nấu
sắt, mà phán rằng: Hãy nghe tiếng ta, noi theo điều ta dạy mà làm. Vậy thì
các ngươi sẽ làm dân ta, TA SẼ LÀM ĐỨC CHÚA TRỜI CÁC ngươi . (11:3-4)
Những lập luận như thế đuợc nhắc rất nhiều lần. Chỉ cần đọc hai chữ GIAO
UỚC, thì chúng ta đã rõ ràng lắm rồi. Ai giao uớc ? Chỉ có Y sơ ra ên. Ngài
làm đức Chúa trời của ai ? Của Y sơ ra ên ! Chỉ có thế thôi. Không liên quan
chi đến các dân tộc khác. Cho nên, lấy cái "thượng đế chung chung", để đặt
chung vào với Thuợng đế Do thái, là một "nhầm lẫn có dụng ý" của những kẻ cố
gắng "thống trị hoàn vũ" !!!
Trong câu :"Sự dạy dỗ của hình tuợng chỉ là gỗ mà thôi"; đa chứng tỏ sự hiểu
biết của Giê rê mi rất giới hạn trong vùng mà ông đang ở. Ông không biết gì
về vùng trời cao đất rộng ở Á châu; noi mà nền minh triết đuợc xây dựng bởi
những CON NGUỜI THỰC, và chứng minh cụ thể.
Trong phạm vi bài viết này, tôi sẽ không đề cập đến nền văn hoá Á châu.
Nhưng chỉ nói lên một điều là : VĂN HOÁ Á CHÂU DO
NHỮNG VỊ GIÁO CHỦ "THẬT SỰ CON NGUỜI"
NHƯ PHẬT THÍCH CA, KHỔNG TỬ, LÃO TỬ đã chiêm nghiệm, thực hành, và đạt tới;
chứ không phải là những kẻ trốn trong bụi gai, núp trong mây đen, nằm trong
lửa dữ, dùng miệng đồng bóng...để HÙ DOẠ, GẠT GẪM con nguời. Vì vậy, mớ lý
luận của GỖ không ảnh huởng gì đến văn hoá Á châu.
Nói cách khác, văn hoá Á châu đã vượt xa và lên trên văn hoá Do thái. Văn
hoá Á châu không khống chế con nguời bằng niềm tin vu vơ, giả huyễn; mà bằng
thực nghiệm của chính con nguời. Văn hoá Á châu không dùng sự phù phiếm của
giáng phước, gieo hoạ; không giả thần, giả quỷ; mà kêu gọi phải "tự tu tự
chứng". Nghĩa là đặt con người trong tinh thần tích cực nhất : Muốn có lúa
thì phải trồng lúa; muốn ăn ngô thì phải trồng ngô..không thể "ngồi chờ sung
rụng". Thế mà, buồn cuời thay, những kẻ rêu rao văn hoá Tây Âu lại nói ngược
là, các đạo phương đông TIÊU CỰC YẾM THẾ !!!
Hãy thử tưởng tượng, một kẻ sáng ngồi van lơn xin xỏ; trưa, chiều cũng thế,
với một kẻ sáng vác cuốc ra đồng, chiều hái rau, tưới nuớc, thì kẻ nào đáng
cho là khờ dại u mê ??? Kẻ nào là tích cực, ai là tiêu cực ??? Không làm, mà
muốn hưởng thụ, thì chỉ có người điên. Dù cho gọi là kẻ cướp, làm đi, thì
cũng phải LÀM cái ăn CUỚP, làm cái HÀNH THÂN mới có thu hoạch. Do vậy, TỰ
TÁC, TỰ THỌ, là nguyên tắc tự nhiên của cả tinh thần lẫn vật chất, không ai
có thể cuỡng chống lại. Và để nhận ra NGUỜI CHA THẬT CHÚNG TA, xin học tiếp
mấy câu này :
·
Ai nấy phải giữ gìn về người lân cận mình, CHỚ TIN CẬY MỘT NGUỜI NÀO TRONG
VÒNG ANH EM MÌNH, vì mỗi nguời anh em sẽ lừa phỉnh anh em lắm, mỗi người lân
cận đều đi dạo nói xấu (9:4). (Take ye heed every one of his neighbour, and
trust ye not in any brother; for every brother will utterly supplant, and
every neighbour will walk with slanders)
·
Đức Giê hô va phán : Ta sẽ làm cho người với kẻ khác, CHA VỚI CON, chạm
nhau; ta sẽ chẳng áy náy, chẳng dè nể, chẳng thương xót, chẳng chi ngăn ta
hủy diệt chúng nó. (13:14). (And I will dash them one against another, even
the FATHERS AND THE SONS together, saith the Lord. I will not pity, nor
spare, nor have mercy; but destroy them).
Dịch giả đã thêm vào mấy chữ, để giảm nhẹ ý của Thuợng đế. Chữ BUT DESTROY
THEM, rõ ràng như thế, mà lại lươn lẹo qua hướng khác; "chẳng chi ngăn ta",
nằm ở đâu ? Ngài xác quyết : TA SẼ NÉM CHÚNG VÀO SỰ CHỐNG ĐỐI NHAU, NGAY CẢ
GIỮA CHA VÀ CON, CHẲNG THƯƠNG XÓT, CHẲNG THA THỨ, CHẲNG KHOAN DUNG; Nhưng TA
TIÊU DIỆT CHÚNG. Vâng, đó mới đúng với tinh thần Thiên chúa Do thái. Ai
không tin ngài, không thờ phụng ngài đều sẽ bị hủy diệt. Ngài đã nói và làm
nhiều lần cùng dân Do thái; con cưng của ngài. Tiếc thay, ngoài một ít dân
Do thái ra, chẳng ai sợ ngài đe doạ. Bằng cớ hiển nhiên do ngài nói ra, chứ
không phải ai khác:
·
Vậy thì làm sao mà dân sự Giê ru sa lem này cứ mài miệt trong sự BỘI NGHỊCH
ĐỜI ĐỜI ? Chúng nó khăng khăng giữ điều gian trá, CHẲNG CHỊU TRỞ LẠI (8:5).
Tiếc thay, Thiên chúa Do thái không bao giờ tự hỏi chính mình, mà cứ đi
trách móc, hăm doạ kẻ khác ! Tôi sẽ giúp ngài hiểu rõ tại sao. Vì chính chủ
trương KHỐNG CHẾ TOÀN BỘ, nên THẤT BẠI TẤT YẾU. Chủ trương GIẾT LẦM HƠN BỎ
SÓT:"giết đàn ông, đàn bà, trẻ con và trẻ bú", và khủng khiếp hơn nữa là:
"giết gái đã có bạn trai, chỉ chừa lại gái đồng trinh".
Chủ trương ĐỐT SẠCH, PHÁ SẠCH, CƯỚP SẠCH sau khi đã chọn những thứ lấy đuợc.
Chủ trương TIÊU DIỆT KẺ CHỐNG ĐỐI ngay trong hàng ngủ thân cận, dù đó là
trưởng lão, tuớng quân, thầy tế lễ, chức sắc...của ngài; đã làm cho người ta
sợ sệt, xa lánh ! BỘI NGHỊCH ĐỜI ĐỜI, nghĩa là HẾT ĐUỜNG LUI TỚI. Vậy thì,
ngài nói: "ta sẽ khóc lóc thở than về các núi", làm chi cho tội nghiệp chính
mình ???
·
Đức Giê hô va phán như vầy : NẦY, TA ĐƯƠNG GÂY TAI VẠ ĐÁNH CÁC ngươi , ĐẶT
MƯU KẾ HẠI CÁC ngươi . AI NẤY KHÁ DAY LẠI KHỎI ĐUỜNG ÁC MÌNH, CHỮA ĐUỜNG LỐI
MÌNH VÀ CÔNG VIỆC MÌNH. Nhưng họ nói rằng: KHÉO MẤT CÔNG ! chúng ta cứ theo
mưu mình, ai nấy sẽ theo sự cứng cỏi của lòng xấu mình(18:11-12). (Thus
saith the Lord; Behold, I frame evil against you, and devise a device
against you, return ye now every one from his evil way; and make your way
and your doing good. And they said, there is no hope; but we will walk after
our own devices and we will every one do the imagination of his evil heart).
Như thế, chính ngài cũng đã hiểu rằng, sự VAY MƯỢN thiên tai địa hoạ như :
sấm chớp, dịch bệnh, chiến tranh, lũ lụt, hạn hán...để HÙ con nguời, đặc
biệt với "dân chúa chọn", cũng không còn hiệu quả nữa. Vậy, thì hãy thay đổi
đường lối sinh hoạt đi, may ra mới có thể tồn tại. Nhưng khổ thay cho ngài,
thay đổi đuờng lối, nghia là phải hủy Cựu uớc; mà mất Cựu uớc, thì coi như
ngài không hiện hữu ! CON thông cảm với ngài lắm. Thôi thì, hãy làm như lời
Giê rê mi đã viết trong Ca thương, câu cuối cùng :
·
Nhưng ngài đã BỎ HẾT CHÚNG TÔI, ngài giận chúng tôi quá lắm (Ca thương 5:22)
***050716***
CHƯƠNG 22:
LỘT TRUỒNG CHO BIẾT TAY TA
Tiếp bước trên con đường tiên tri, ngài Ê xê chi ên đã phục sự đức Chúa trời
Y sơ ra ên một cách hăng say, không mỏi mệt. Phương pháp của vị này là "cho
biết tay ta". Nhưng, cũng như ngài Giê rê mi, thánh Ê xê chi ên, cũng dùng
lời lẽ rất đặc biệt:
·
Ta đã làm cho mầy thêm nhiều ra NHƯ vật đồng ruộng mọc lên. Mầy ĐÃ NẨY NỞ,
lớn lên và trở nên đẹp đẽ. VÚ MẦY DẬY LÊN, tóc mầy dài ra, Nhưng hãy còn Ở
LỖ VÀ TRẦN TRUỒNG (16:7)
·
Nhưng mầy cậy sắc đẹp mình, cậy danh tiếng mình mà buông sự DÂM DỤC, HÀNH
DÂM cùng mọi kẻ trải qua, phó mình mầy cho nó. Mầy dùng áo xống mình, và làm
các nơi cao cho mình, trang sức nhiều mùi, và LÀM SỰ DÂM LOẠN tại đó
(16:15-16)
·
Mầy cũng đã lấy những đồ trang sức trọng thể, làm bằng vàng và bạc mà ta đã
ban cho mầy; mầy dùng làm hình nguời nam, rồi HÀNH DÂM với nó. (16:17)
·
...Những DÂM Ô đó há phải nhỏ mọn sao ?....giữa mọi sự gớm ghiếc, và sự TÀ
DÂM nầy, mầy không nhớ lúc còn thơ trẻ khi mầy hãy còn Ở LỖ, TRẦN TRUỒNG hết
cả, tắm trong máu mình.(16:20-22)
·
Mầy đã HÀNH DÂM với nguòi Ê díp tô là người lân cận mầy, có thân thể mạnh
mẽ, mầy đã thêm nhiều sự TÀ DÂM đặng chọc giận ta. (16:26)
·
Mầy cũng đã HÀNH DÂM cùng những nguời A ri si, vì mầy không no chán. Sau khi
đã phạm tội TÀ DÂM cùng chúng nó, mầy còn chưa no chán. Vả, mầy đã thêm
nhiều sự DÂM DỤC với đất Ca na an cho đến Canh đe, thế mà mầy cũng chưa no
chán. Chúa Giê hô va phán: Ôi! lòng mầy luốt lát là dường nào, mầy phạm mọi
việc đó, là việc của đàn bà TÀ DÂM không biết xấu(16:29-30)
·
Hễ là đứa ĐỈ ĐIẾM thì đuợc tiền công, Nhưng mầy thì dâng lễ vật cho hết thảy
tình nhân mầy, mầy đã hối lộ cho chúng để chúng đến tu bề mà HÀNH DÂM với
mầy. Mấy đã làm trái với đàn bà khác trong sự HÀNH DÂM nầy, vì người ta
không tìm mầy; và mầy trả tiền công, còn nguời ta không cho mầy chi hết.
(16:33-34)
·
Vậy nên, hỡi kẻ ĐỈ ĐIẾM, hãy nghe lời của đức Giê hô va. Chúa Giê hô va phán
như vầy: Vì cớ mầy đổ ra sự ô uế, tỏ ra sự TRẦN TRUỒNG, bởi sự HÀNH DÂM với
tình nhân mầy....ta sẽ LỘT TRUỒNG mầy cho chúng nó, chúng nó sẽ
thấy hết...ta sẽ lấy máu của sự giận dữ và GHEN TƯƠNG mà đổ trên mầy....Ta
cũng sẽ.....lột áo xống mầy, cất lấy đồ trang sức đẹp đẽ mầy, để mầy Ở LỖ VÀ
TRẦN TRUỒNG(16:35-39)
·
Mầy đã mang lấy sự HÀNH DÂM, và sự gớm ghiếc của mầy, đức Giê hô va phán vậy
(16:58)
·
Nếu người nào là công bình, làm theo luật pháp và hiệp với lẽ thật, không ăn
trên núi, không nguớc mắt trông các thần tuợng của nhà Y sơ ra ên, không làm
nhục vợ kẻ lân cận, không lại gần đàn bà ĐƯƠNG CÓ KINH NGUYỆT(18:5-6)
·
Vậy nên, nói với nhà Y sơ ra ên rằng: Chúa Giê hô va phán như vầy: Các ngươi
tự làm ô uế mình theo cách tổ phụ các ngươi , và các ngươi HÀNH DÂM theo
những sự gớm ghiếc của họ sao ? (20:30)
·
Nơi mầy, có sự bày tỏ sự LỎA LỒ CỦA CHA ra; nơi mầy có kẻ LÀM NHỤC ĐÀN BÀ
ĐƯƠNG KHI CÓ KINH NGUYỆT (22:10)
·
Lại có lời đức Giê hô va phán cùng ta rằng: Hỡi con nguời, có hai nguời đàn
bà, là con gái của một mẹ. Chúng nó HÀNH DÂM trong Ê díp tô, chúng nó HÀNH
DÂM từ khi còn trẻ; tại đó VÚ CHÚNG NÓ BỊ BÓP, tại đó, chúng mất hoa con
gái (23:1-2)
·
Ô lô ha HÀNH DÂM khi nó thuộc về ta, theo tình nhân nó, là dân A si ri, là
kẻ thân cận nó....Nó HÀNH DÂM với con trai tốt đẹp nhứt...Nó không chừa sự
HÀNH DÂM...và đổ sự HÀNH DÂM của chúng nó trên nó (23:5-8)
·
Em gái nó là Ô lô hi ba đa xem thấy mọi viêc nó, dù vậy, nó buông mình theo
tình dục nhiều hơn chị nó, và sự HÀNH DÂM của nó lại còn nhiều hơn...thì nó
lại càng thêm sự HÀNH DÂM nó (23:1-14)
·
Những người Ba by lôn đến cùng nó LÊN GIUỜNG ÂU YẾM, và chúng làm ô uế nó
bởi sự HÀNH DÂM mình....Nó đã tỏ bày sự DÂM Ô mình, đã LỘT TRUỒNG mình ra,
thì lòng ta cũng chán nó, như đã chán chị nó. Nhưng nó thêm nhiều sự HÀNH
DÂM, nhớ lại những ngày nó còn trẻ, và thuở nó HÀNH DÂM trong đất Ê díp tô.
Nó phải lòng những kẻ yêu mình, những kẻ ấy, thịt như thịt lừa, DÂM QUÁ NHƯ
NGỰA. Ấy vậy, mầy đã nhắc lại sự DÂM DỤC hồi còn trẻ lúc mà những nguời Ê
díp tô BÓP VÚ mầy, và làm mất hoa con gái mầy. (23:17-21)
·
Chúng nó sẽ lấy sự hờn ghét đai mầy, cuớp lấy công lao mầy, để mầy TRẦN
TRUỒNG, bị bóc lột hết cả, như vậy sẽ tỏ điều xấu hổ về sự HÀNH DÂM, TỘI ÁC
VÀ DÂM ĐẢNG của mầy. (23:29)
·
Vậy nên, Chúa Giê hô va phán như vầy: Vì mầy đa quên ta, bỏ ta ra sau lưng
mầy, vậy mầy cũng phải chịu hình phạt về sự tà dục HÀNH DÂM của mầy. (23:35)
·
Chúng nó đã phạm tôi TÀ DÂM và có MÁU nơi tay, chúng nó đã phạm tội TÀ DÂM
với những thần tuợng mình (23:37)
·
Ta bèn phán về kẻ đã già trong sự TÀ DÂM rằng: Bây giờ chúng nó sẽ GIAN DÂM
với nó, và nó với chúng. Chúng đến cùng nó như đến cùng ĐỈ ĐIẾM, thì chúng
nó đến cùng Ô lô ha và Ô hô li ba, là những đàn bà TÀ DÂM. (23:43-44)
·
NHƯ vậy, ta sẽ làm cho hết sự TÀ DÂM trong đất, hầu cho mọi người đàn bà
đuợc học biết không làm theo sự DÂM DỤC của các ngươi. Người ta sẽ đổ lại sự
DÂM DỤC các ngươi trên mình các ngươi ; các ngươi sẽ mang tội lỗi về thần
tuợng mình và các ngươi sẽ biết rằng TA LÀ CHÚA GIÊ HÔ VA.(23:49)
Tôi trích ra nhiều câu như vậy để nguời đọc có thể tự luợng giá. Tôi không
dám xen vào, vì đây là lời Chúa, qua miệng của thánh Tiên tri. Chỉ có điều,
đọc loại Kinh này thấy hơi thoải mái, vì tự nó chứng tỏ rằng ngài rất dạn
dày kinh nghiệm thực tế !!! Ngài diễn tả thật hấp dẫn. Từ BÓP VÚ, LỘT
TRUỒNG, Ở LỖ, LÊN GIUỜNG ÂU YẾM, HÀNH DÂM...Không những thế, ngài tỏ ra từng
trải, và dặn dò kỹ luỡng chúng ta rằng "đừng lại gần đàn bà đương khi có
kinh nguyệt". Và để nhấn mạnh ý nghia này, ngài đã lập nó thành LUẬT, chứ
chẳng phải chơi đâu. Những câu tả thực như: ĐÃ NẨY NỞ, VÚ MẦY NỞ LÊN, BÓP
VÚ, TỰ CỞI TRUỒNG...làm cho nguời đọc thấy một hấp lực LẠ THUỜNG.
May thay ! Trong hệ thống chữ viết Việt nam, có mượn đuợc mấy từ Hán-Việt;
đặc biệt ở đây là hai chữ HÀNH DÂM. Quý vị cứ tuởng tuợng xem, nếu không có
hai chữ này, thì câu dịch ra chữ Việt của bài KINH này vui biết mấy !!!
Khi nói như vậy, các bậc THÂM TÍN chắc sẽ chửi tôi NGU ĐỘN quá đi thôi. Các
ngài chỉ VÍ DỤ thôi mà ! Đúng vậy, tôi cũng biết đây là ví dụ. Các NGÀI ví
dụ thôi. Nghĩa bóng của từng câu cao siêu diệu vợi; ngoài tầm tay, và sự
tuởng tuợng của tôi. Mà cũng có lẽ là đối với nhiều vị KHÔNG THÂM TÍN. Mắt
và trí tôi thường nghe thấy những chuyện ví von trên dòng đời Ô TRUỢC.
Nhưng, kẻ làm thợ mộc, thì họ thường lấy tên dụng cụ, hay công việc của mình
để làm thí dụ cho kẻ khác hiểu. Thí dụ như : "Nói như nuớc mắm chắm dùi
cui". Hoặc giả khi dọa nhau, họ thường nói :"Tao đục cho mầy một cái bây
giờ". Nguời nông dân
thì lại lấy thí dụ từ đồng áng và nông sản. Thí dụ :"Mẹ già như chuối ba
hương, như xôi nếp một, như đuờng mía lau". Hoặc giả: “Dây lưng anh bốn múi
phủ phê, anh không lui về tìm đuờng vợ con - mà cứ giữ bò thuê vậy hoài".
Hoặc :"Khi thương trái ấu cung tròn, khi ghét rái bồ hòn cung méo". Chị hàng
cá, thì lại có cách riêng để diễn tả:" như cá nằm trên thớt", hoặc là:"Cá
không ăn muối cá ươn, con cải cha mẹ trăm đuờng con hư".....Ý tứ của họ phát
xuất từ những thực trạng mà họ đang sống. Những thí dụ, so sánh, tuởng
tuợng...đều
phát xuất từ kinh nghiệm thực tế. Ở đây, tác giả Ê xê chi ên, có lẽ cũng như
vậy thôi; hay là "sinh ra đã thánh", thì tôi không biết được !!! Nhưng dù
thế nào đi nữa, thì tôi cũng cám ơn ngài cho tôi một lúc thoải mái. "Linh
hồn tôi như đuợc ruớc vào trong chốn thiên cảnh trần gian"!
Có hai điều, mà chúng ta cần lưu tâm, là Thượng đế Do thái đã ghen với các
thần khác. Ngài nói :" Ta sẽ lấy máu của sự giận dữ và ghen tương mà đổ trên
nguời". Thì ra, tất cả HÀNH ĐỘNG GIAN ÁC CỦA THƯỢNG ĐẾ ĐỀU CHỈ VÌ GHEN. Cái
máu này trong huyết quản Thượng đế, có ai đo đuợc bao nhiêu, mà
ghê gớm vậy, hỡi các nhà
khoa học ??? Chuyện vui thứ hai là, ngài đã biết lý do tại sao bọn chúng
thích hành dâm với kẻ khác ; bởi vì bọn kia "có thân thể mạnh khỏe"; và
chính là "con trai tốt đẹp nhất"; thế mà chưa chịu dừng chân lại. Từ câu
ngài nói, chúng ta biết ngay là ngài "yếu ớt", và "không đẹp trai". Cả nghĩa
đen lẫn nghia bóng thì ngài đã hoàn toàn thua. Do vậy, ngài quyết định dùng
BẠO LỰC để giải quyết bằng cách :"lấy máu của sự giận dữ và ghen tương đổ
trên mình nó".
Như vậy, ngoài BẠO LỰC, Thượng đế Do thái không có con đuờng nào khác !!!
Chúng ta lại thấy ngài ngớ ngẩn, khi trách móc, kể lể, đe dọa, nộp rủa là
"sẽ lột trần" để cho "thấy hết". Nhưng có gì kín đây ? Nếu tin Thánh kinh,
thì vốn ngài tạo ra con nguời "trần truồng" rồi; cần chi phải dấu ? Hơn nữa,
truớc đây ngài đã dạy là "mầy sẽ không bị xấu hổ"; sao bây giờ xem chuyện Ở
LỖ quan trọng đến thế ??? Mà thực vậy, nó đâu biết xấu hổ là gì; vì chúng
vốn đuợc ngài ban cho ĐẦN ĐỘN đó mà ! Nếu không có con RẮN, thì con nguời
chỉ "trần truồng và đần độn" là cái chắc. Sao ngài vội cố quên vậy hả ???
Nhưng rồi, tôi lại thất vọng nhiều hơn, khi ngài nghiến răng để phán: "sẽ
biết ta". Những câu như thế làm cho người đọc tiếc nuối "những thí dụ cụ
thể" của ngài :
·
Vậy ta sẽ giang tay nghịch cùng chúng nó, hễ nơi nào chúng nó ở, thì ta sẽ
làm cho đất đó ra hoang vu, hủy phá, từ đồng vắng cho đến Đíp lát. Thế thì
chúng nó sẽ BIẾT TA LÀ ĐỨC GIÊ HÔ VA (6:14)
·
Mắt ta chẳng đoái tiếc ngươi ; ta chẳng thương xót ngươi , Nhưng ta sẽ giáng
đuờng lối ngươi trên ngươi , và những sự sẽ ở giữa ngươi . Các ngươi sẽ BIẾT
TA LÀ ĐỨC GIÊ HÔ VA (7:4)
·
Mắt ta chẳng đoái tiếc ngươi , ta chẳng thương xót ngươi đâu. Ta sẽ tùy theo
đuờng lối ngươi báo trả ngươi , sự gớm ghiếc ngươi sẽ ở giữa ngươi . Các
ngươi sẽ biết rằng CHÍNH TA, ĐỨC GIÊ HÔ VA LÀ ĐẤNG ĐÁNH PHẠT (7:9)
·
Vua sẽ thương khóc, quan truởng sẽ mặc lấy sự não, tay của dân trong đất đều
run rẩy. Ta sẽ đày chúng nó theo cách chúng nó ăn ở; chúng nó đáng thể nào
thì ta xét đoán cho thể ấy; chúng nó sẽ BIẾT TA LÀ ĐỨC GIÊ HÔ VA (7:27)
·
Ta sẽ sấp mặt lại nghịch cùng người ấy, khiến nó nên gỡ lạ, dấu, và tục
ngữ, và dứt nó khỏi giữa dân ta. Bấy giờ các ngươi sẽ BIẾT TA LÀ ĐỨC GIÊ HÔ
VA (14:8).(And I will set my face against that man, and will make him a sign
and a proverb, and I will cut him off from the midst of my people; and ye
shall know that I am the Lord)
Theo chỗ tôi hiểu, thì câu dịch trên không chỉnh. Tôi không biết câu "khiến
nó nên gỡ lạ, dấu, và tục ngữ" là gì? Hoàn toàn không hiểu ẩn ý của dịch
giả. Tôi xin đề nghị: "Ta sẽ xây lưng lại với chúng ( kẻ thờ hình tuợng), ta
sẽ làm một dấu hiệu, và cho chúng một câu châm ngôn(để hiểu). Và ta sẽ diệt
chúng khỏi dân ta; mầy mới biết TA LÀ THIÊN CHÚA".
Những câu như thế đã tạo nên một ấn tuợng CHUYÊN QUYỀN, ĐỘC TÔN, DỮ
TỢN...trong lòng nguời đọc. Không dám thêm lời chi nữa, để độc giả tự suy
nghi và tìm câu giải đáp cho "linh hồn" mình !
·
Vì cớ mọi sự gớm ghiếc của ngươi , ta sẽ làm giữa ngươi một sự mà truớc kia
ta chưa hề làm, sau này cũng không hề làm nữa. Ở giữa ngươi CHA SẼ ĂN THỊT
CON, CON SẼ ĂN THỊT CHA (5:9-10)
Thật khủng khiếp !
Tôi không rõ Thuợng đế Do thái có đủ khả năng để tạo nên một cảnh tuợng như
thế hay không ? Hay ngài chỉ "nương theo làn gió" để đe doạ con nguời ?
Nhưng dù sao, đây cũng là lời của Thuợng đế, đuợc ghi lại trong cuốn sách
gọi là Thánh Kinh ! Xét theo tinh thần hạ giới phàm phu tục tử, thì con
nguời bình thường cũng không nỡ nào mở miệng nói như thế.
Cổ nhân dạy rằng :"Thần khẩu buộc xác phàm", do đó , nguời Việt chúng ta rất
kiêng "cái miệng". "Ác khẩu" là một trong ba cái ác. Từ "cái miệng", nguời
khác biết đuợc "tâm tính" kẻ khác. Câu hỏi đuợc đặt ra cho nguời đọc là:
LIỆU CÓ NÊN TÌM ĐẾN MỘT NGUỜI CHA ĐỘC ÁC NHƯ THẾ HAY KHÔNG ??? Thôi thì, tùy
hỷ, tùy hỷ vậy !!!
·
Chúa Giê hô va phán như vầy: Hãy vỗ tay, giậm chân mà rằng: Than ôi ! Vì mọi
sự dữ đáng "gớm" của nhà Y sơ ra ên; vì nó sẽ chết bởi gươm đao, đói kém và
ôn dịch. Kẻ nào xa sẽ chết bởi ôn dịch. Kẻ nào gần sẽ ngã duới luỡi gươm. Kẻ
nào sống sót là kẻ bị vây, sẽ chết bởi đói kém; đối với chúng nó, TA SẼ LÀM
CHO TRỌN SỰ GIẬN CỦA TA (6:11-12)
·
Khi những kẻ bị giết của chúng nó nằm giữa đám THẦN TUỢNG xung quanh bàn
thờ, trên mỗi gò cao, trên mọi đỉnh núi, duới mọi cây xanh và cây dẽ rậm,
khắp những noi chúng nó dâng hương thơm ngào ngạt cho THẦN TƯỢNG mình, bấy
giờ các ngươi sẽ BIẾT TA LÀ ĐỨC GIÊ HÔ VA (6:13)
Nhưng, thực sự họ có phải toàn tâm để chống cộng hay không ? Đó là câu hỏi
cần đặt ra, cho những ai quan tâm đến sự tồn vong của dân tộc Việt. Theo
tôi, KHÔNG. Họ chỉ nắm lấy cơ hội để bành truớng thế lực, tiêu diệt căn bản
dân tộc tính. Hai tổ chức cơ sở của họ đã và đang làm nhiệm vụ TIÊU DIỆT DÂN
TỘC TÍNH; Đó là nhóm Dân chủ đa nguyên kêu gọi "bứng gốc văn hóa"; Nhóm Mục
sư Tin lành thì kêu gọi "chối bỏ nguồn gốc quỷ tính con Rồng cháu Tiên".
Chúng ta có thể tự đặt cho mình câu hỏi tại sao họ dám ngang nhiên tung
hoành như thế, và hậu quả ra sao giữa lúc này ?
Nhưng vấn đề căn bản mà tôi muốn nói tới là sự "bất khoan dung với các thần
khác" của Kinh thánh và những nguời thừa tự. Ê xê chi ên đã thẳng thắn trừng
trị đến tối đa những kẻ nào không thờ thần GOD của họ. Thậm chí, còn làm cho
CHA SẼ ĂN THỊT CON, VÀ CON SẼ ĂN THỊT CHA. Có một thế lực nào như thế lực
này không ? Thưa không. Thế mà hậu duệ của họ vẫn nói nhân quyền, tự do, thì
mới lạ ??? Nhưng không phải không đúng. Giữa Tây âu và Mỹ vẫn thực sự có tự
do, nhân quyền, dân chủ hơn Việt nam. Việt nam phải học hỏi và thực hiện như
thế. Điều này nghe ra hơi tréo cẳng ngỗng. Nhưng đó là một sự thật. Bởi vì,
nguời Âu Mỹ ngày nay không còn xem trọng những lời trong Cựu ước, trong lúc
Con chiên Việt nam lại quá ngông cuồng. Câu nói của Hoàng Quỳnh là một thí
dụ; và nguời đứng bên cạnh Hoàng Quỳnh ngày xưa chính là Nguyễn gia Kiểng
hôm nay. Để có thể biết rõ hơn về việc có HOÀ ĐỒNG TÔN GIÁO hay không, xin
quý vị cùng học tiếp Kinh thánh :
Để xử phạt người Y sơ ra ên bỏ Chúa mà theo thần khác, ngài đã giáng xuống
những tai vạ khủng khiếp :
·
Rồi ngài phán cùng những nguời kia cách như cho tôi nghe rằng: Hãy qua trong
thành đằng sau nó, và đánh, MẮT ngươi CHỚ ĐOÁI TIẾC, VÀ ĐỪNG THƯƠNG XÓT. NÀO
GIÀ CẢ, NÀO TRAI TRẺ, NÀO GÁI ĐỒNG TRINH, NÀO CON NÍT, ĐỜN BÀ, HÃY GIẾT HẾT;
Nhưng chớ lại gần một kẻ nào là kẻ đã có ghi dấu; và khá bắt đầu từ nơi
thánh ta. (9:5-6)
Xem thế, đủ biết Giê hô va đức Chúa trời của Cựu uớc Do thái độc ác đến mức
nào ! Dân Y sơ ra ên là dân của Chúa, chỉ thờ thần tuợng khác thôi, ngài đã
giết hết rồi; chỉ chừa những ai được làm dấu; nghĩa là
những kẻ trung tín mà thôi. như thế thì ai dám chống lại lời Kinh của ngài,
mà "cam tâm" HOÀ ĐỒNG với thần khác. Viễn vông thay ! Nếu còn chưa tin, thì
đọc thêm:
·
Nhưng những kẻ để lòng theo sự ham mê của "vật đáng ghét", và những sự "gớm
ghiếc", thì ta sẽ làm cho đuờng lối chúng đổ lại trên đầu chúng nó, Chúa Giê
hô va phán vậy (11-21)
·
Các con gái nó ở đồng ruộng nó, sẽ bị GIẾT BẰNG GƯƠM; và chúng nó sẽ BIẾT
RẰNG TA LÀ ĐỨC GIÊ HÔ VA (26:6)
·
Chúa Giê hô va lại phán rằng: TA SẼ HỦY DIỆT CÁC THẦN TUỢNG VÀ DỨT CÁC HÌNH
TUỢNG khỏi thành Nốp. Trong đất Ê díp tô sẽ không có vua nữa, và ta sẽ rải
sự KINH KHIẾP trong đất Ê díp tô (30:13)
·
Hỡi con nguời, Ta đa bẻ cánh tay của Pha ra ôn, vua Ê díp tô. Nầy, không ai
rịt thuốc để chữa lành.....Ta sẽ làm cho cánh tay Ba by lôn thêm mạnh, để
gươm trong tay nguời; Nhưng ta sẽ bẻ cánh tay của Pha ra ôn....và chúng nó
sẽ BIẾT TA LÀ ĐỨC GIÊ HÔ VA(30:21-26)
Đọc câu "ta sẽ hủy diệt các hình tuợng, và dứt các hình tuợng", đọc thêm
Phép giảng tám ngày của Tổ truyền đạo Đắc lộ; ai có khả năng tin tuởng,
chúng ta sẽ "sống hoà đồng" với Thần chiến tranh Do thái (GOD) ?
Có ai suy nghỉ về lý do của cuộc chiến Iraq, và đặt câu hỏi tại sao quốc
hội Hoa kỳ tán đồng nhanh chóng và đồng loạt hay không ? Có ai suy nghỉ về
cuộc chiến hiện nay của Do thái và đuợc sự trợ giúp của Hoa kỳ mang ý nghĩa
gì hay không ? Có ai biết về "ông chủ đích thực" của những ngân hàng "Bất
khả tiết lộ của Thụy sỹ" hay không ? Tôi tin rằng có nhiều nguời biết
Mà không dám nói ra. Thôi đành im
!!!
***050717***
CHƯƠNG 23 :
MIỄN SAO CÓ LỢI THÌ LÀM
Con đuờng HỌC ĐẠO CHÚA DO THÁI quả không phải dễ ! Hèn chi Lê anh Huy nói
rằng, phải "chối bỏ nguồn gốc", mới trở lại đuợc !!! Quả hẳn như lời. Nếu
nguời Việt không chối bỏ nguồn cội, thì khó mà HỌC cho đuợc Kinh văn này.
Là một nguời kiên nhẫn, tôi đã cố gắng vươn lên để đi tìm đức Chúa trời Do
thái. Nhưng càng đi, càng tụt hậu. Đọc thêm sách Ô Sê, bẩm tính đạo đức dân
tộc Việt, lại thấy càng thêm ngán ngẫm. Ngài lặp lại những gì mà các bậc
tiên tri trước đa nói. Khổ nhất là dùng từ ngữ "khó nghe". Nói vậy, chắc có
vị cho rằng tôi dám bôi bác. Dạ thưa không, một trăm phần trăm không dám
đâu. Tôi vẫn HỌC với lòng trân trọng, và chỉ trình bày thiển kiến của mình,
như một việc làm thông thường, vì con nguời có TRÍ NÃO. Xin cùng chia xẻ với
tôi những khó khăn này :
·
Khi đức Giê hô va bắt đầu phán cùng Ô sê, đức Giê hô va bảo nguời rằng:: Hãy
đi, lấy một nguời VỢ GIAN DÂM, và con cái NGOẠI TÌNH, vì đất này chỉ phạm sự
TÀ DÂM, lìa bỏ đức Giê hô va ((1:2)
Tôi không hiểu tại sao, cái chữ DÂM lại đuợc nhiều THÁNH nhắc đến. Nhắc
nhiều lần, đọc đến ngây ngất luôn ! Vì vậy, mà tôi nói là rất khó học. Mà
thiệt tình, khi chữ DÂM in sâu vào não trạng, thì HỌC, TU làm sao nổi chứ ?
Nhưng không học, không tu, thì làm sao gọi là đạo ? Quả là nghiệt ngã lắm !
Không lẽ, DÂM cũng là một cách TU ? Ai hiểu đuợc NGHI ÁN này, thì chắc không
trách những gì đang xảy ra tại Mỹ, khi mà các ngài phải mất hàng tỷ để trả
giá cho bài học này. Thậm chí, có nơi phải tuyên bố "sập tiệm"!!!
·
Vậy, Ô sê đi cuới Gô me, con gái Đíp la im, nàng CHỊU THAI, và SANH cho
nguời một trai.....Nàng lại CHỊU THAI và SANH một gái.......Nàng lại CHỊU
THAI và sanh một trai....vì các nguời chẳng phải là dân ta nữa, và TA SẼ
KHÔNG LÀM ĐỨC CHÚA TRỜI các ngươi nữa. Dầu vậy, số con cái Y sơ ra ên sẽ
giống như cát bờ biển, không thể luờng, không thể đếm, và chính nơi mà đã
bảo chúng nó rằng: Các ngươi chẳng phải là dân ta, SẼ BẢO LẠI RẰNG: CÁC
ngươi LÀ CON TRAI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI HẰNG SỐNG (1:3-10)
Thật là mừng thay cho đức Thánh Ô sê. Ngài vâng lời đức Chúa trời, lấy gái
GIAN DÂM, và nhờ vậy, NÀNG cứ CHỊU ĐI CHỊU LẠI cho ngài mấy bận liên tiếp.
Có gì vui hơn khi đuợc kinh nhắc là "sau khi Lô ru
ha ma thôi bú, nàng chịu...". Có lẽ vì suớng quá, nên ngài phán "sẽ bảo lại
rằng" !!! như thế, nghia là "nói vậy mà không phải vậy". Thì ra, Thánh cũng
đùa chơi với thế gian ??? Hay vì sợ lời đức Chúa "không linh", nên ngài
"chữa cháy" ??? Nhưng khổ nỗi, chính lời ngài đã "không linh", thì làm sao
đi chữa cháy cho đuợc ! Ngài nói :"Dầu vậy, số con cái Y so ra ên sẽ giống
như cát bờ biển, không thể luờng, không thể đếm"; hình như cho đến giờ này
vẫn chua đúng đó mà ! Hay "sự đếm" của ngài chỉ "giới hạn" mà thôi ? Xin chỉ
giáo cho.
·
Hãy KIỆN MẸ CÁC ngươi , HÃY KIỆN ĐI, vì nó CHẲNG PHẢI LÀ VỢ TA, còn ta chẳng
phải là chồng nó. Nó hãy cất bỏ sự DÂM LOẠN khỏi truớc mặt nó, và sự NGOẠI
TÌNH khỏi giữa VÚ nó đi, kẻo ta sẽ LỘT TRẦN nó, để nó như ngày mới sanh ra,
và làm cho nó ra như đồng vắng, như đất khô, khiến nó CHẾT KHÁT. Ta sẽ không
thương xót con cái nó, vì ấy là con cái của sự GIAN DÂM. Thật vậy, mẹ chúng
nó làm sự GIAN
DÂM, KẺ MANG THAI CHÚNG
NÓ ĐA LÀM SỰ Ô NHỤC. Vì nó nói rằng: Ta sẽ đi theo các tình nhân ta, là kẻ
bán bánh, nuớc, lông chiên, vải, dầu và đồ uống cho ta. (2:2-6)
Ô hô ! đức Chúa trời khéo đùa nguợc thế ! Ngài bảo đi lấy gái GIAN DÂM, nàng
đẻ con cho. Rồi nổi hứng kêu chúng ĐI KIỆN MẸ. Bởi thế, tôi kêu là khó học
lắm ! Chúa trời bảo CON ĐI KIỆN MẸ, một hành vi mà nguời Việt khó chấp nhận
đuợc. Vậy thì, "không bỏ nguồn cội", thì làm sao "trở lại", phải không thầy
Huy ? Tôi sẽ trở lại với thầy về "chữ hiếu Tin lành" vào đoạn cuối. Tại sao
Chúa trời lại hàm hanh khi nói rằng "nó chẳng phải vợ ta, còn ta chẳng phải
là chồng nó", khi đã thực sự cuới rồi ? Tại sao chấp nhận lấy gái GIAN DÂM,
rồi "không thương xót con cái nó", và còn đe doạ "lột trần", và làm cho nó
"chết khát" ? Ôi, thuợng đế nhân từ đấy hả ??? Ôm trong lòng cái tinh thần
"bán bánh, nuớc...lông...", rồi xem đó như là cứu cánh. Nhưng thử hỏi, nếu
không làm thì liệu có chút nào để ăn, để mặc hay không ? Có ai chỉ "cầu
nguyện" thôi, mà có tất cả hay không ? Nếu nói, Thuợng đế ban cho tất cả,
nên phải mang ơn; vậy thì ai bán súng đạn, ai làm chiến tranh, ai phát độc
tài, độc trị, ai sanh tật bệnh, ai cho đói kém, ai tạo ngu dốt...??? Không
lẽ, cũng là Thuợng đế sao ?
·
Vậy nên, ta sẽ lấy lại lúa mì ta trong kỳ nó, và ruợu mới ta trong mùa nó,
TA SẼ CUỚP LẠI những và vải ta là đồ che sự trần truồng nó. (2:9)
Sao Thiên chúa đầy lòng yêu thương lại chủ trương CUỚP LẠI ? Sao ngài lại
thích sự "nó trần truồng" ? Ôi ! Chỉ muốn nó "trở lại", ngài đe doạ đủ thứ.
Nhưng e rằng "lực bất tòng tâm". Con nguời vốn có "trí huệ ngang bằng với
Thuợng đế", như ngài đã nói. Vậy thì, những "doạ dẫm" chỉ có thể thực hiện
với kẻ "trần truồng và đần độn" thôi.
·
Đức Giê hô va phán: Trong ngày đó, ngươi sẽ gọi ta là :Chồng tôi, và sẽ
không gọi ta là: Chủ tôi nữa.Vì ta sẽ cất tên của các tuợng Ba anh khỏi
miệng nó; và không ai nói đến tên chúng nó nữa(2:16)
Giê hô va đức Chúa trời Do thái cứ ôm mãi "mộng ảo" là dẹp hết các thần
khác, để chỉ còn ngài độc tôn. Nhưng cho đến hiện nay, mộng vẫn còn là mộng.
Không những thế, những con cái các thần khác đang "lấn đất" của ngài. Liệu
mộng uớc sẽ còn tồn tại hay diệt vong ? Tôi không rõ; Nhưng bằng vào "những
thay đổi tùy tiện để phù hợp", là những dấu hiệu không mấy tốt cho tình hình
của ngài ! Tôi thấy thương thương cái câu: "không ai nói đến tên chúng nó
nữa" !!!
·
Chúng nó sẽ ăn mà không được no, HÀNH DÂM mà không sinh sản thêm, VÌ CHÚNG
ĐA BỎ ĐỨC GIÊ HÔ VA, không nghi đến ngài nữa.(4:10). (For they shall eat,
and not have enough; they shall commit whoredom , and shall not increase;
because they have left off to take heed to the Lord).
Nạn nhân mãn đang đe doạ cuộc sống trần gian này. Nếu quả thật như lời, thì
chỉ cần BỎ CHÚA là giải quyết được ngay. Nhưng có điều lạ là, CƠ QUAN QUYỀN
NĂNG TRẦN THẾ CỦA NGÀI lại chống việc ngừa thai ! như vậy, họ cố tình làm
cho lời ngài không đúng sao ???
·
Sự DÂM DỤC, rượu cu và rượu mới cất lấy hết trí khôn chúng nó.(4:11).
(Whoredom, wine and new wine take away the heart).
Câu này rất rõ ràng là ngài lên án sự HÀNH DÂM. Nhưng không hiểu sao, các
Thánh tiên tri lại dùng từ ngữ HÀNH DÂM nhiều quá; đến nỗi nguời đọc Kinh
trở thành mê man trong "cái sướng ngu xuẩn" này ?
·
Vậy nên, con gái các ngươi HÀNH DÂM, và dâu các ngươi phạm tội NGOẠI TÌNH.
Ta sẽ không phạt con gái các ngươi bởi cớ HÀNH DÂM, và cũng không phạt dâu
các ngươi bởi cớ NGOẠI TÌNH; vì những đàn ông đi riêng với đồ ĐIẾM ĐỈ, và
dâng của lễ với đàn bà DÂM ĐẢNG(4:13-14)
Thiệt là khó hiểu đuợc Thiên chúa. Ngài mới lên án DÂM DỤC, NGOẠI TÌNH
xong, nay ngài lại chẳng phạt nữa. Ôi ! Ngài "thông cảm" mau quá ! Xuôi rồi
nguợc; nguợc rồi xuôi; nghia là "MIỄN SAO CÓ LỢI THÌ LÀM" !!! Sao ngài giống "trần gian gian dối quá"! Cái này, nguời Việt chúng
con gọi là "tiền hậu bất nhất". Lại có câu :"nhất ngôn bất trúng, vạn ngôn
vô dụng" nữa đó !
·
Vì TA sẽ như một con SƯ TỬ cho Ép ra im, như một SƯ TỬ CON cho nhà Giu đa.
THẬT, CHÍNH TA, CHÍNH TA SẼ CẮN XÉ RỒI ĐI LUÔN; ta sẽ bắt đem đi, và chẳng
ai có thể giải cứu (5:14)
Thiệt là khổ công cho Thiên chúa ! Ngài phải tự biến hoá thành SƯ TỬ, SƯ TỬ
CON để CẮN XÉ; làm miệng ngài dơ vì MÁU! Dạy dỗ đến mức độ như thế là cùng.
Thế, mới biết lòng thương yêu của ngài VỸ ĐẠI đến chừng nào !!! Chỉ tiếc một
điều là, dù MẸ có lỡ CẮN con đi nữa, thì rồi cũng phải đoái thương, dỗ dành
mới phải là thâm tình MẪU TỬ ! Nhưng, đây, thì đức Chúa trời không làm thế !
Ngài CẮN XÉ xong thì ngài ĐI LUÔN !!! như vậy, theo nhân cách bình dân, thì
không phải là MẸ CON chi cả; mà là một kẻ thù nham hiểm, độc ác ! Thiệt tội
nghiệp cho ai NHÌN MẸ, NHÌN CHA với ngài !
Tôi thấy thật tình thương xót cho vị thánh này. Đức Chúa trời đã công nhiên
tuyên bố NHƯ vậy; mà ngài vẫn một lòng tin :
·
Hãy đến, chúng ta hãy trở về cùng đức Giê hô va; vì ngài đã XÉ chúng ta,
song ngài sẽ CHỮA LÀNH cho; ngài đã đánh chúng ta, song sẽ buộc vết tích.
(6:1-2)
Cái chỗ này, rõ ràng là làm trái ý Thiên chúa. Ngài đã CẮN XÉ RỒI ĐI LUÔN;
vậy trở về đâu, với ai ??? Ngài đa đi, thì chỗ mà con nguời thấy ngài đứng
truớc đây, không còn có ngài nữa. Ngài đã đi luôn, nên khi "ai trở lại", thì
chỉ gặp MA QUỶ mà thôi, và sẽ bị chúng dụ dỗ đi vào ác đạo! Có phải chăng,
đây là lời rao mừng, mà nguời ta gọi là Tin lành ? Chúa "đã xé" và lại "chữa
lành" ! Nếu thế, thì thà đừng CẮN XÉ cho đau đớn tội nghiệp con nguời ! Hay
chính đây, vốn là cách dạy dỗ của Giê hô va đức Chúa trời ? Truớc đây, nói
như vậy là đúng; Nhưng thời nay, nó hóa ra "phản giáo dục" ! Nếu ở Mỹ, thì
không những "mất dạy", mà chắc chắn vào TÙ !
·
Vậy nên ta đã dùng các tiên tri để sửa phạt chúng nó; TA ĐÃ GIẾT CHÚNG NÓ
BỞI LỜI NÓI TỪ MIỆNG TA; những sự phán xét của ta mọc lên như ánh sáng (6:5)
Không biết quý độc giả nghỉ sao về câu này ? Riêng tôi, qua việc HỌC kinh,
tôi thấy ở đây, CHỦ NGHIA NGUYỀN RỦA đã đuợc định hình rõ rệt. Từ khi Môi se
lập đạo cho đến nay, chúng ta đã đọc đi, đọc lại bao nhiêu lần sự nguyền rủa
gớm ghiếc. Cái này nguời đời gọi là ÁC KHẨU. Hay tục hơn một chút, thì nguời
ta gọi nó là TRU TRÉO, NỘP RỦA. Dù chẳng chết ai khi nguyền rủa; Nhưng vấn
đề ở chỗ, nếu não trạng không có vấn đề này, thì từ đâu nó chui ra nơi cửa
miệng ? Và chính do hệ thần kinh ấp ủ chúng, nên chúng sẽ sinh truởng để
biến thành hành động. Vậy thì, ác khẩu là giai đoạn hai của những tội ác; và
cũng chính là cơ quan tuyên truyền, vận động cho Ác Hành. Nói khác đi, thì
Ác khẩu là lối HUẤN LUYỆN cho những tội ác tương lai.
·
Ga La Át là thành của kẻ làm ác, đầy những dấu máu. Như bọn trộm cuớp rình
nguời đi qua, THÌ BỌN THẦY TẾ LỄ CŨNG GIẾT NGUỜI trên con đuờng đi về Si
chem, chúng nó phạm biết bao là tội ác. (6:8-9). (Gilead is city of them
work iniquity, and is polluted with blood. And as troops of robbers wait for
a man, so the company of priest murder in the way by consent: for they
commit lewdness)
Thiết tuởng, nguời dịch đa cố làm lệch nghia đoạn văn quan trọng này, nên
xin phép đề nghị : "Ga la át là thành phố sa đọa, và đã bị nhuộm máu. Như
một đám trộm cuớp rình nguời, Hội những thầy tế lễ (Linh mục, Mục sư) đa
thỏa thuận sự giết nguời, chỉ vì bọn chúng phạm vào tội HIẾP DÂM"
Đó là lời phê phán của Thiên chúa, chứ đâu phải thường tình ! Ô ! thì ra xưa
truyền lại ngày nay, cũng chỉ một sách :"GIẾT NGƯỜI BỊT MIỆNG". Vì thế mà,
ngay tại các nuớc nhược tiểu, mấy thầy tế lễ làn gì thì làm, CHIÊN NGOAN
chẳng dám hé. Họ trung thành với niềm tin, nên chỉ chờ Chúa. Tiếc thay, Chúa
nào có quở phạt gì đâu ! Có lẽ PHẠM chút đỉnh không sao; miễn làm đuợc việc
cho Chúa là đủ rồi. Nhằm nhò chi mấy chuyện lẻ tẻ ! Cùng lắm, thì ĐỀN CHÚT
XÍU NHƯ tại nuớc Mỹ hiện nay. Đâu phải tiền thầy mà thầy sợ ? "Của sư trả
lại cho chùa", ấy là ngạn ngữ viết bằng vàng ròng trên kim cương bất hoại
!!!
·
Trong nhà Y sơ ra ên, ta đã thấy một viêc gớm ghiếc, ở đó Ép ra im thì làm
sự GIAN DÂM, Y sơ ra ên thì bị ô uế (6:10)
·
Hết thảy chúng nó đều TÀ DÂM, giống như lò của nguời nướng bánh đốt lửa.
(7:4)
·
Hỡi Y sơ ra ên, chớ vui mừng, chớ nức lòng mừng rỡ như các dân, vì ngươi đã
phạm tội TÀ DÂM, và cách xa đức Chúa trời ngươi (9:1)
Cứ như vậy, DÂM TỚI DÂM LUI, xâm xoàng hớt hãi, người đọc dù cố giữ mình, e
cũng lắm lúc sa chân vào điên loạn !!!
·
Lòng chúng nó phân hai; bây giờ chúng nó sẽ bị định tội. ĐỨC CHÚA TRỜI SẼ
ĐÁNH BÀN THỜ CHÚNG NÓ; sẽ phá trụ tuợng chúng nó. (10:2)
Xem lời thề này, ai dám bảo ĐẠO CHÚA DO THÁI (Do thái, La mã, Tin lành, Anh
giáo, Chính thống giáo..)sẽ chịu HOÀ với các tôn giáo khác ? Xin quý vị lên
tiếng, rồi chúng tôi sẽ tiếp tục tâm sự đường dài !!!
·
Các nơi cao của A ven, tức là tội lỗi của Y sơ ra ên, sẽ bị phá hủy, GAI GÓC
VÀ CHÀ CHUÔM SẼ MỌC TRÊN BÀN THỜ CHÚNG NÓ (10:8)
Tiếc thay! "Thiên không linh- Địa không linh"- Bàn thờ của "nhiều chúng
nó", thì hiện nay, hoa còn tươi, hương còn đậm; chỉ có thiếu MÁU mà thôi !
Đọc câu: "gai góc và chà chuôm sẽ mọc trên bàn thờ chúng nó", chắc không ai
nghi rằng, đó là lời Thuợng đế kính yêu; thậm chí, là lời của một nguời đuợc
gọi là đấng THÁNH TIÊN TRI!!!
·
Ta đã biết ngươi trong đồng vắng, trong đất khô khan. Chúng nó đã đuợc no nê
theo đồng cỏ; và đuợc no nê rồi, thì chúng nó sanh lòng kiêu ngạo. Vậy nên,
chúng nó đã quên ta. Vì thế, ta đối với chúng nó sẽ như là SƯ TỬ. Ta sẽ như
con BEO rình chúng nó trên đuờng. Ta sẽ vồ trên chúng nó như con GẤU CÁI bị
cuớp mất con nó. Ta sẽ XÉ CÁI BỌC LÒNG chúng nó, và sẽ NUỐT chúng nó NHƯ SƯ
TỬ CÁI. Thú rừng sẽ XÉ chúng nó. (13:5-8)
Thật là tội lỗi ! Tội lỗi ! Tôi thương tiếc cho Chúa tôi ! Ngài phải hờn
giận đến độ phải bằng mọi hành động, bất chấp thế gian chê cuời ngài. Ngài
biến hoá vô cùng; từ sƯ tử, sang beo, rồi gấu, rồi sƯ tử cái, đến đó chắc
không còn con gì dữ tợn hơn, nên ngài đành lòng dừng lại. Nghe cái giọng bực
tức của ngài, không ai cầm lòng cho đuợc. Một nỗi xót xa cho thân phận làm
nguời đã gian truân, mỏi mệt; đã phải gian ác, đê tiện. Lại thương Thiên
chúa quá chừng ! Để trả thù những đứa con phản bội, ngài đã phải lao tâm,
tốn sức bao nhiêu. Thế mà chúng vẫn xa, càng xa mãi ! Sao không ai nói dùm
với ngài rằng : "Thiên hạ quá sợ ngài, nên chúng trốn hết rồi. Vì khi thì
ngài như sư tử đực, khi như sư tử cái, khi như beo, lúc lại như gấu, làm sao
bọn chúng dám đến gần;
chỉ trừ những đứa muốn “rúc đầu vào chỗ chết". Cái chết của xác thịt thì
không sợ mấy; Nhưng cái chết "tâm linh", thì vô phương cứu chữa !
Chúng ta lại ngậm ngùi khi nghe ngài dỗ ngọt, sau khi đã nỗi tam bành :
·
Ta sẽ chữa lành sự bội nghịch của chúng nó. Ta sẽ lấy lòng tốt yêu chúng nó;
vì cơn giận của ta đã xây khỏi chúng rồi. Ta sẽ như là sương móc cho Y sơ ra
ên; nó trổ hoa như bông huệ, và đâm rễ như Liban. (14:4-5)
Uớc chi ngài chỉ nói câu này thôi, thì cây rừng đã đậm lá, dòng nước đa
trong xanh, ruộng vuờn thêm tươi tốt. Nhưng khổ thay, đã bị "bể múi" từ đầu.
Từ lúc mới biết ngài nơi đồng vắng, thì Y sơ ra ên cũng biết luôn mấy chục
ngàn người đa bị ngài GIẾT CHẾT, khi hai răng vừa mới cắn lấy miếng thịt !
Họ cũng đã nghe thấy ngài dạy dỗ :GIẾT CẢ ĐAN ÔNG, ĐAN BÀ, TRẺ CON VÀ TRẺ
BÚ, KỂ CẢ GÁI CÓ BẠN RỒI. Cậy bàn tay Do thái, ngài đã thi hành một cuộc
DIỆT CHỦNG không tiền khoáng hậu trên bảy dân tộc vô tội ! Vậy thì, làm sao
chúng dám"trở lại" với ngài ? Có chăng, chỉ là những nguời lợi dụng "sự
trừng phạt", hay đúng hơn là "sự nguyền rủa" bạo mồm, bạo miệng, để hù doạ
"thế gian còn tư tuởng trần truồng và đần độn", để chúng sống trên xương máu
và mồ hôi kẻ khác. CON xin tiễn ngài một đỗi !
***050722***