●   Bản rời    

Thầy Nguyễn Mạnh Quang “chính huấn” Ô. Phạm Cao Dương về các vấn đề Lịch Sử VN

Subject: ***_Thày_NMQ_"VÉO_TA I", "CHỈNH_HUẤN" Ô Phạm_Cao_Dương_về_các_vấn_đề_LỊCH_SỬ_VN_.
From: Mike Wilson
Date: Sun, August 20, 2017 7:21 amngày nay

học sử lại là nhu cầu cấp thiết, cấp bách

để giữ cho tâm trí sáng suốt - khỏi bị vấp phạm mê lầm



vì ở đời

trong thông tin, báo chí, sách vở, giáo dục, giải trí, v.v.

còn rất nhiều kẻ gian dối,

họ thích tự dối gạt mình

rồi lường gạt cả thế gian



để sống trong bong bóng ảo vọng

... rằng họ đúng (!)


đúng, sai - tương đối - chuyện thường,

chăm lo học sử mới (tỏ) tường đúng (hay) sai


nth-fl


http://sachhiem.net/index.php?content=showrecipe&id=6991


Đề tài nói chuyện về Cách Mạng Tháng 8:


Nhận Xét Các Lời Tuyên Bố Của Ô. Phạm Cao Dương


Nguyễn Mạnh Quang


http://sachhiem.net/NMQ/NMQ80.php


15-Jul đến 18-Aug-2017



Kính thưa quí vị,


Hiện tượng bội bạc với các anh hùng của lịch sử nước nhà ngày nay trong giai đoạn gần đây đã bắt đầu do những thế lực đánh phá đất nước. Chúng tôi đã từng nghe những luận điệu ngang ngược trên các mạng xã hội.
Điều không ngờ là những tuyên truyền rẻ tiền đó lại được in thành sách, nói thành lời
từ chính miệng chính tay của một người có học vị, lại ở trong ngành sử, đồng nghiệp với GS Nguyễn Mạnh Quang.


Những dữ kiện lịch sử đã lâu hơn nửa thế kỷ, nhưng cũng chưa quá cũ để mất hết những nhân chứng còn sống. Cùng những dữ kiện đó, vậy yếu tố nào đã làm nên góc nhìn lịch sử trái ngược nhau? Chắc chắn phải có yếu tố con người, tức yếu tố cảm tính, đảng phái, yêu ghét mà ra. Nhưng rồi hy vọng lịch sử sẽ còn lại những gì công bằng nhất cho hậu thế, và những gì trái lẽ sẽ mau chóng bị người đời vất bỏ không thương tiếc.


Tóm tắt kế hoạch của ông Phạm Cao Dương để "tránh chiến tranh Việt Nam trong giai đoạn 1945-1954" (trong video phỏng vấn của nhà báo Nguyễn Xuân Nam, từ phút 34 tới hết phút 37) chính xác là như sau: "Một chính phủ nào khác (miễn là không phải Việt Minh), do những người có thế - tức là những người thân Pháp - sẽ thương lượng, điều đình với Pháp - để Pháp duy trì quyền lợi của họ ở Việt Nam vì VN là một phần tương lai của nước Pháp." (SH)



Đây là bài nói chuyện trực tuyến kỳ 5 và kỳ 6 trên Facebook của trang nhà, https://www.facebook.com/sachhiem.net.us, ngày 15 tháng 7, 2017.


Lời Tuyên Bố Của Ô. Phạm Cao Dương Về Cách Mạng Tháng 8


Dẫn:


1- Bài Nguyễn Xuân Nam phỏng vấn Gs Phạm Cao Dương về quyển sách mới in "Đế Quốc Việt Nam". https://nhatbaovanhoa.com/... Video Clip: https://www.youtube.com/watch?v=xmIE-qg-OKY phút thứ 31:00


2- Sách Đế Quốc Việt Nam [Trước Khi Bão Lụt Tràn Tới Bảo Đại – Trần Trọng Kim Và Đế Quốc Việt Nam]


DÀN BÀI


A.- Về câu tuyên bố: “Biến cố 19/8/1945 và Bản Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 2/9/1945 của cụ Hồ Chí Minh là không cần thiết cho dân tộc Việt Nam” (trang 290, Ref 2)

Vì đã có bản Tuyên Ngôn Độc Lập 11/3/1945


B.- Về câu tuyên bố: "Nếu không có Cách Mạng 19/8/1945 Việt Nam đã có tự do, dân chủ, và tiến bộ như Đại Hàn và các nước Đông Nam Á khác mà không ph̉ải trải qua hai cuộc chiến đẫm máu với hàng triệu người phải hy sinh."


Sự khác biệt:


B-1 Hàn Quốc:

A. Trước hay trong Đệ II Thế Chiến: Nhật cưỡng chiếm, Không có nạn GHLM, con chiên

B. Sau khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt:

- ngoại thù không tái chiếm, Hoa kỳ vào, Lý Thừa Vãn bạo tàn.

- Tuy nhiên, họ không có các kế hoạch phá hoại của giặc áo đen (tu sĩ Vatican - giả đạo làm gián điệp cướp nước VN. nth-fl)


B-2 Việt Nam:


a. trước hay trong Đệ II Thế Chiến.

- liên minh Pháp-Vatican

- Vấn nạn GHLM.


Kết quả



  • 1. Ngô Đ D: a) cuồng đạo, b) dốt nát c) vong bản, d) Ưa thích trả thù

  • 2. LM Hoàng Quỳnh: Thà mất nước……(còn hơn bị Vatican tuyệt thông. nth-fl)

  • 3. Tham lam: bất động sản


  • b. Sau khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt:


  • 1. tái chiếm để phục hồi quyền lực

  • 2. Việt Quốc và Việt Cách

  • 3. gần 2 triệu con chiên bản địa đã được đoàn ngũ hóa

  • 4. Cấu kết với tàn dư của đám vua quan

  • 5. Đảng Đại Việt và các tổ chức chính trị hay tôn giáo

  • 6. Ngô Đ D thi hành kế sách Ki-tô hóa miền Nam

  • 7. băng Đảng Cần Lao

  • 8. Nạn “Kiêu Dân Công Giáo”

  • 9. Kinh nghiệm lịch sử: quốc gia bị cải đạo Chúa thường thường rơi vào tình trạng chậm tiến




  • C.- Về "kế hoạch" để biện minh của ông PCD trong Youtube (phút 34 - 38)


    1. - Câu 1: “Chính phủ đó có thể là một chính phủ khác, do một người khác làm thủ tướng, thì VN tránh được nhiều thứ lắm”.


    2. - Câu 2: Nhưng Pháp trở lại, thì trở lại như thế nào. Có phải nó đem quân trở lại đổ bộ để mà chiếm đóng hay không?


    3. - Câu 3: Thì ông Trần Trọng Kim đã viết trong hồi ký của ổng rồi. Ổng viết rằng nếu Pháp trở lại thì chúng tôi sẽ điều đình với họ. Và họ đã làm như vậy. Bởi vì họ đã cho một ông Đại Tá nhảy dù xuống ở một địa điểm gần Huế, để mà móc nối với Bảo Đại, móc nối với Phạm Quỳnh.


    4.- Câu 4: Tại sao vậy, tại vì những người đó, nói theo ngôn ngữ của phe chống đối bây giờ, thì là những người thân Pháp, đầy tớ cho Pháp. Nhưng mà nói theo ngôn ngữ bình thường thì những người đó họ có cái thế để điều đình với Pháp.


    5.- Câu 5: Và người Pháp hồi đó, mặc dầu tính thực dân của họ vẫn còn nặng lắm. Nhưng ít nhất thì cũng phải nói rằng thì là cái nước Việt Nam là một phần cái tương lai của họ. Cái thuộc địa là một phần quyền lợi lớn của họ thì họ phải duy trì quyền lợi chứ.


    6.- Câu 6: Về sau này điều đình giữa Pháp và Hồ Chí Minh chẳng hạn, thì cũng là có sự tương nhượng về quyền lợi. Vậy thì, nếu như vậy, thì cái cuộc chiến tranh với Pháp sẽ không xảy ra.


    7.- Câu 7: Rồi sau này chiến tranh chống Mỹ nữa, tất cả đều có thể tránh được hết.


    8.- Câu 8: Nhưng mà vì cái nhu cầu của họ không phải là đem lại độc lập cho đất nước VN, nhu cầu của họ là Xã Hội Chủ Nghĩa. Họ làm cách mạng xã hội chủ nghĩa để thiết lập chế độ Cộng Sản lên đất nước Việt Nam.


    KẾT LUẬN:

    _________


    (vài trích đoạn chính) :


    ...


    II.B.- Sau khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt: Đại Hàn không có những vấn đề to lớn như sau:


    1.-/ Liên Minh Pháp – Vatican thuộc phe Đồng Minh thắng trận đem binh hùng tướng mạnh tiến đến tái chiếm để phục hồi quyền lực và quyện lợi của chúng. Đặc biệt là hành động xâm lăng này lại được Anh quốc (một quốc gia Đồng Minh thắng trận) triệt để ủng hộ từ đầu tháng 9 năm 1945, và siêu cường Hoa Kỳ ủng hộ. Hoa kỳ là một quốc gia Đồng Minh khác, trước còn ngấm ngầm ủng hộ, và sau đó thì tích cực ủng hộ cả bằng tài chánh lẫn vũ khí với hy vọng sẽ tiêu diệt được chính quyền kháng chiến của nhân dân ta.


    2.-/ Một thế lực ngoại thù khác là chính quyền Trung Quốc thời Quốc Dân Đảng Trung Hoa thuộc phe Đồng Minh thắng trận bất thân thiện, đỡ đầu cho hai đảng Việt Quốc và Việt Cách đánh phá chính quyền.


    3.-/ Vấn nạn Giáo Hội La Mã với gần 2 triệu con chiên bản địa đã được đoàn ngũ hóa thành những đội ngũ với những danh xưng như Hội con Đức Mẹ, Hội Nghĩa Binh, Đạo Binh Xanh, Công Giáo Tiến Hành, Đoàn Thanh Thiếu Nhi Thánh Thể, Hội Các Bà Dòng Ba, Ca Đoàn Trầm Mặc, Hội Ca Đoàn Trầm Mặc, Hội Thánh Giuse Lao Công, v.v... Thâm độc hơn nữa, song song với dã tâm thâm độc này (bổ nhậm ông cựu Linh-mục Thierry d’ Argenlieu giữ chức vụ Cao Ủy Đông Dương để khích lệ và lôi cuốn tín đồ Ca-tô người Việt đi theo Liên Quân Pháp – Vatican chống lại tổ quốc Việt Nam. Xin trích vài hàng ở trang 81, Thập Giá và Lưỡi Gươm của LM Trần Tam Tỉnh như sau:


    Chính trong những năm khó khăn đó, các vị lãnh đạo cũng như lớp cán bộ cấp dưới, không sao tránh khỏi những vấp váp sai lầm, quân thù của chế độ tìm cách làm cho dân chúng mất lòng tin với chính phủ, nhất là đưa ra “nguy cơ đỏ” để kích động người Công Giáo. Cụ Hồ Chí Minh là một người Cộng Sản, nơi nơi cứ đồn ra như thế. Mà đối với đạo Công Giáo thì Cộng Sản là kẻ thù số một. Bởi thế sớm muộn gì Cộng Sản cũng sẽ tiêu diệt người Công Giáo...."


    Ở một địa bàn Công Giáo tiêm nhiễm nội dung chống Cộng của thông Điệp Divini Redemptoris của Piô XI, nên người ta phải sống trong một thứ hoang mang, thời gian để lại những hậu quả rất nghiêm trọng. Một vài lãnh tụ Công Giáo đã vạch ra một đường lối xử thế mà nhiều người rồi đây đã thấy là xảo quyệt và gian hùng.” Trần Tam Tỉnh, Thập Giá Và Lưỡi Gươm (TP Hồ Chí Minh: Nhà Xuất Bản Tre, 1978), tr. 69.


    Năm 1946, vừa ra khỏi sự câm nín ban đầu – do lo sợ sự phản ứng của người Công Giáo Việt Nam – đã lên tiếng “hoan nghênh cảnh hừng đông” khi “các toán quân dũng cảm Pháp đã giải phóng Hà Nội.” Ngành báo chí thừa sai liên kết với báo chí thực dân, lên tiếng nhằm soi sáng cho tín hữu Việt Nam và Pháp cảnh giác về nguy cơ Cộng Sản, về cơn kinh hoàng đỏ, về những bách hại tôn giáo sẽ đổ ập xuống trên Giáo Hội.” Trần Tam Tỉnh, Sđd., tr 81.


    Ngoài việc dồn nỗ lực vào việc đẩy mạnh chiến dịch vừa hù dọa vừa cấm giáo dân Việt Nam không được tham gia kháng chiến chống lại Liên Minh Thánh Pháp – Vatican xâm lược, Giáo Hội còn kêu gọi các tu sĩ Ca-tô bản địa tổ chức và võ trang giáo dân nổi lên chống lại chính quyền Kháng Chiến Việt Nam. Xin trích vài dòng của Linh-mục Trần Tam Tỉnh như sau:


    "Một tài liệu của Vatican được đưa ra lúc đó gây tác động, dầu muốn dầu không, cũng có lợi cho quân Pháp. Ngày 1 tháng 7 năm 1949, trả lời những thắc mắc liên quan đến chính trị thuần nội bộ của riêng nước Ý, Thánh Bộ Đức Tin tuyên bố rằng: "Những người Cộng Sản đương nhiên bị vạ tuyệt thông tức khắc, rằng tất cả những ai hợp tác với Đảng Cộng Sản, hoặc bỏ phiếu cho Cộng Sản, hoặc đọc, xuất bản, phân phối báo chí Cộng Sản, hoặc giúp đỡ bất kỳ cách nào cho Đảng Cộng Sản, đều bị khai trừ khỏi các bí tích".


    Lập tức, quân Pháp đã làm những trận mưa truyền đơn mang nội dung đó của Thánh Bộ, rải hàng triệu (tờ truyền đơn) xuống các làng công giáo. Người ta biết rằng vốn liếng thần học của các linh mục và giáo dân Việt Nam thời đó rất sơ sài, nên họ phải hoang mang giao động trước chỉ thị đó của Vatican. "Roma đã phán dạy, vậy ai cũng phải tuân theo", họ nói với nhau như thế. Đàng khác, hàng giáo sĩ vốn đã quen đóng khung giáo dân trong cái rọ trí thức được bảo vệ rất chắc bởi sách giáo lý Công Đồng Tridetinô và bởi không tìm ra được những lời đáp thỏa đáng cho những vấn đề do chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa thuần thế và chủ nghĩa Mã-xít đặt ra, nên họ đã cảm thấy lo sợ trước cuộc Cách Mạng Xã Hội được Phong Trào Việt Minh đề xướng. Thấm nhiễm giáo lý của Sắc Lệnh "Marari vos" (Chống lại Tân Phái) mà mỗi linh mục khi chịu chức phải thề tuân thủ, các linh mục và nhất là giáo dân đều bị lôi cuốn vào cuộc thánh chiến chống Cộng, bắt đầu là về mặt tư tưởng, tiếp đến là cả bằng quân sự, do chính quân Pháp tuyên truyền cho." Trần Tam Tỉnh, Sđd., tr.85.


    Đồng thời, Giám-mục Lê Hữu Từ cũng cho phổ biến một thư luân lưu đề ngày 12/5/1949 nhắc nhở giáo dân không được tham gia kháng chiến và đe dọa rằng nếu bướng bỉnh, không "vâng lời bề trên" thì sẽ bị vạ tuyệt thông. Dưới đây là nguyên văn bức thư này:


    "Riêng về đảng Cộng Sản, tôi tưởng không cần nhắc lại cho anh em nhớ rằng hội thánh đã vạ tuyệt thông cho ai vào đảng ấy, đã cấm người có đạo không được kết bạn với họ." Quang Toàn & Nguyễn Hoài, Những Hoạt Động Của Bọn Phản Động Đội Lốt Thiên Chúa Giáo Trong Thờ Kỳ Kháng Chiến 1945-1954 (Hà Nội: Nhà Xuất Bản Khoa Học, 1956), tr. 19. (1)



    4.-/ Bọn phong kiến phản động cấu kết với tàn dư của đám vua quan nhà Nguyễn còn luyến tiếc cái thời huy hoàng vàng son của chúng cũng tìm đủ mọi cách cấu kết với khối con chiên bản địa để dựa thế lẫn nhau chống lại chính quyền Kháng Chiến Việt Nam dưới quyền lãnh đạo của Mặt Trận Việt Minh.


    5.-/ Đảng Đại Việt (phần lớn các thành viên của đảng này là những người thuộc giới quan lại làm việc cho chính quyền Bảo Hộ Pháp - Vatican hay triều đình bù nhìn Huế) và các tổ chức chính trị hay tôn giáo như Cao Đài, Hòa Hảo do Người Nhật dựng nên (để làm công cụ chống Pháp) hay thân Nhật (vào thời kỳ trước tháng 8/1945) cũng tìm cách chống lại chính quyền Kháng Chiến Việt Minh.


    6.-/ Chính quyền đạo phiệt Ca-tô Ngô Đình Diệm triệt để thi hành Kế hoạch Ki-tô Hóa miền Nam bằng bạo lực trên toàn thể nhân dân miền Nam phải bị cưỡng bách theo đạo Ki-tô như lời Ngô Đình Nhu đã tuyên bố.


    7.-/ Anh em nhà Ngô, giới tu sĩ áo đen, băng Đảng Cần Lao cướp đoạt tài nguyên quốc gia, ăn chặn tiền Viện Trợ Mỹ, để làm giầu cho Giáo Hội la Mã và cho bản thân của chúng.


    Vấn đề này đã được chúng tôi trình bày khá đầy đủ trong Chương 19 với tựa đề là “Tội Ác Lạm Quyền Để Ăn Chặn Tiền Viện Trợ, Hà Hiếp, Bóc Lột Nhân Dân Và Cướp Đoạt Tài Sản Quốc Gia", sách Việt Nam Đệ Nhất Cộng Hòa Toàn Thư 1954-1963 (Houston, TX: Văn Hóa, 2000), tr 399-432.



    8.-/ Bị nạn “Kiêu Dân Công Giáo” hoành hành, tái oai tác quái, gây ra các hố chia rẻ nhân dân thành hai khối: một bên là đại khối nhân nghèo xác nghèo xơ, và một bên là những người được trở nên giầu có. Nhóm thứ hai này gồm: - nhóm thiểu số con chiên Ki-tô, nhóm quan lại phong kiến (tàn dư của thời trước 1945), và nhóm viên chức có quyền lực trong chính quyền Sàigon, cùng với bọn sĩ quan trong quân đội đánh thuê cho Mỹ.


    Sách Encyclopedia of The Vietnam War (New York: Simon & Schuster McMillan: 1996) như sau:



    Đối với hầu hết người dân trong các thành phố, đời sống càng ngày càng trở nên khó khăn. Vào năm 1972, có vào khỏang 800 ngàn trẻ em mồ côi lang thang trên các vỉa hè trong các đường phố ở Sàigòn và một số thành phố khác, sống bằng nghề ăn mày, đánh giầy, rửa xe, móc túi và dẫn khách làng chơi về cho chính chị gái và mẹ của chúng. Có vào khoảng 500 ngàn gái điếm và gái bán ba, trong đó có nhiều người là bà vợ của anh em quân nhân trong quân đội miền Nam. Họ phải làm cái việc ô nhục này để phụ cặp đồng lương chết đói của ông chồng không đủ nuôi cho một người. Ngoài ra, lại còn có khoảng 2 đến 3 triệu người, trong đó có những người già cả hay thương phế binh của quân đội miền Nam không thể nào tìm được công ăn việc làm.


    Vào năm 1974, tình trạng đói đã lan rộng ra nhiều nơi trên lãnh thổ miền Nam. Theo cuộc thăm dò của anh em sinh viên Ca-tô thì ngay trong khu vực giầu có nhất trong thành phố Sàigòn, chỉ có 1/5 tổng số gia đình có đủ ăn, một nửa tổng số gia đình cho là có thể lo được mỗi ngày một bữa cơm và một bữa cháo bằng thứ gạo rẻ tiền nhất. Các gia đình còn lại đều đói cả. Đói và thất nghiệp đưa đến tội ác, tự tử và biểu tình trong khắp các vùng do chính quyền Sàigòn kiểm soát.” Stanley I. Kutler, Encyclopedia of The Vietnam War(New York: Simon & Schuster McMillan: 1996. Pp. 600-601.



    9.-/ Kinh nghiệm lịch sử và sách sử đều khẳng định rằng ở bất kỳ quốc gia nào có vấn nạn Giáo Hội La Mã hay theo chế độ giáo hoàng (papacy) thì quốc gia đó thường thường rơi vào tình trạng chậm tiến, nghèo đói, lạc hậu.



    Sử gia Malachi Martin ghi nhận như sau: Sự trái ngược giữa nước Châu Mỹ La tinh và Hoa Kỳ, giữa các nước Nam Âu và , Rich Church, Poor Church.


    "

    Một du khách đi từ Bắc và Trung Âu tới nước Pháp và bán đảo Tây Ban Nha rồi qua Ý Đại Lợi sẽ thấy sự tương phản về kinh tế, mức sống và trình độ học vấn tổng quát của người dân trong các quốc gia này. Ở Bắc và Trung Âu, phần lớn là Tin Lành, không có quốc gia nào rơi vào tình trạng chết đói và nghèo khổ triền miên như các nước ở miền Nam Âu. Chủ nghĩa tư bản cổ điển đã lỗi thời và các quốc gia theo đạo Tin Lành cũng đã thức thời và sẵn sàng từ bỏ nó để làm lợi cho đất nước.


    Các nhà chính khách và vua chúa ở các quốc gia Nam Âu cho rằng Tòa Thánh La Mã và chế độ giáo hoàng phải chịu trách nhiệm về sự suy thoái và thua kém của nước họ so với các nước theo đạo Tin Lành." Malachi Martin, Rich Church Poor Church (New York: G.P. Putnam's Sons, 1984), pp 155-156.



    Do đó, chúng ta không lấy gì làm ngạc nhiên khi thấy rằng, người dân ở các nước Châu Mỹ La-tinh nghèo đói lạc hậu, chậm tiến, nặng đầu óc mê tín dị đoan nếu so với nguời ở Bắc Mỹ như Hoa Kỳ và Canada, và người dân Phi Luật Tân nghèo đói, lạc hậu, chậm tiến, nặng đầu óc mê tín dị đoan nếu so với những người dân ở lục địa Á Châu như Cao Miên, Miến Điện Thái Lan, Mã Lai, Singapore, Việt Nam, Trung Hoa, Triều Tiền và quốc đảo Nhật Bản.


    Qua phần trình bày trên đây, chúng ta suy ra, ngày nào mà chính quyền và nhân dân ta chưa dùng những biện pháp mạnh để giải quyết xong “vấn nạn Giáo Hội La Mã” thì ngày đó dân ta còn điêu đứng với bọn người vong bản “thà mất nước, chứ không thà mất Chúa” truyền tử lưu tôn khốn nạn này!


    10./- Việt Nam bị tàn phá bằng một khối lượng bom đạn khổng lồ gần bằng 4 lần tổng số bom đạn mà tất cả các nước tham chiến trong thời Đệ Nhị Thế Chiến sử dụng.


    Sư kiên này được sách Encyclopedia of the Vietnam War ghi nhận như sau:


    Từ năm 1965 cho đến năm 1973, Hoa Kỳ đã dùng tới hơn 14 triệu tấn thuốc nổ thuộc loại hiện đại nhồi trong bom và đạn đại pháo để đánh phá cái diện tích bé nhỏ này. Riêng về khối lượng bom do không quân Hoa Kỳ sử dụng cũng đã lên tới hơn 7 triệu tấn, hơn gấp 3 lần tổng số bom được sử dụng trong thời Đệ Nhị Thế Chiến.Phần lớn những bom trong các trận không kích và đạn đai bác do pháo binh bắn phá (gần 12 triệu tấn) thực sự là những hóa chất có công dụng làm rụng lá cây đã sử dụng ở miền Nam Việt Nam. Mục đích của nó là hủy diệt hạ tầng cơ sở của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và cũng là để Mặt Trận mất đi sự ủng hộ của quần chúng miền Nam bằng cách đẩy họ chạy về các vùng do chính quyền miền Nam kiểm soát. Trong một buổi điều trần tại Quốc Hội vào tháng 1 năm 1966, ông Tổng Trưởng Quốc Phòng Robert McNamara đưa ra chứng cớ về sự thành công của các cuộc tấn kích bằng trọng pháo và không kích kể cả những phi vụ B.52 nhằm mục đích cưỡng bách người dân trong vùng “phải di chuyển về những nơi an toàn, khỏi phải bị tấn kích như vậy bất kể là thái độ của họ đối với chính quyền Miền Nam.” Ông McNamara nói tiếp,” làm như vậy không những phá vỡ được những hoạt động của quân du kích Việt Cộng, mà còn làm cho nền tảng kính tế của đối phương suy sụp. Tuy nhiên, tác dụng của việc sử dụng những thứ vũ khí như trên đã hủy diệt gần 1/3 ruộng đất canh tác và gần 50% xóm làng của người dân Việt. Vào năm 1972, theo bản báo cáo của tiểu ban Thượng Viện Hoa Kỳ thì bom và đạn trọng pháo của Mỹ đã làm cho cà 10 triệu người phải bỏ làng xóm đị tỵ nạn và hầu hết đã gây tổn thất cho người dân. ”


    C.- Về những lời biện minh của ông PCD trong Youtube (từ phút 34 trở về sau.)


    C.1. - Câu nói “Chính phủ đó có thể là một chính phủ khác, do một người khác làm thủ tướng, thì VN tránh được nhiều thứ lắm”.


    "Chính phủ khác" là chính phủ như thế nào? Ông PCD muốn nói: bất kỳ ai cũng được, miễn rằng không phải chính phủ của mặt trận Việt Minh chứ gì?


    Ông nói rằng, “chính phủ đó có thể là một chính phủ khác,” nghĩa là chính phủ đó có thể gồm những thành phần có tiền án với lịch sử, hay do một người thân Pháp, như trường hợp những người sau đây:


    (1) Lê Văn Viễn, một tên tướng cướp đầu nậu của đẳng ăn cướp Bình Xuyên trong những năm 1949-1954 ở Sàigòn,


    (2) Phan Văn Giáo, tên dâm tặc và làm ma cô kiếm gái non cho Bảo Đại trong những năm được Bảo Đại cho nắm giữ chức vụ Thủ Hiến Trung Phần từ đầu tháng 6 năm 1948, hay là


    (3) Nguyễn Văn Tâm, còn gọi là "cọp Cai Lậy."


    (4) một trong những con chiên như Trần Bá Lộc, Linh-mục Trần Lục, Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu, Ngô Đình Cẩn, Lê Hữu Từ, Hoàng Quỳnh, Phạm Ngọc Chi, Nguyễn Lạc Hóa, Đinh Xuân Hải, Lê Quang Tung, Phan Quang Đông, Nguyễn Thiện Dzai, Đỗ Cao Trí, Nguyễn Văn Toàn, Đặng Văn Quang, Phạm Quốc Thuần, v.v…, hoặc là


    (5) và bất kỳ nhân vật nào trong Nội Các Trần Trọng Kim cầm quyền từ ngày 17/4/1917 (ngày ông Trần Trọng Kim đệ đơn xin từ chức và được ông Bảo Đại chấp thuận).


    Vậy giả thuyết rằng, nếu chính phủ đó là một trong những trường hợp trên thì chính phủ này cũng vẫn ở trong tình trạng: - không quân đội, - không có tài chánh, - không có người tài đức và có đủ uy tín đã từng dấn thân chíìm nổi với quê hương, quyết tâm theo đuổi đại cuộc đòi lại chủ quyền độc lập cho dân tộc và cơm no, áo ấm cho người dân vừa mới kinh qua một nạn đói khủng khiếp nhất trong lịch sử của đất nước.


    Rồi ông nói "tránh được nhiều thứ lắm" là tránh cái gì? Có lẽ ông muốn nói "tránh tranh đấu giành độc lập" chứ gì? Vậy toàn câu trên của ông có nghĩa là "bất kỳ chính phủ, thủ tướng nào, khác với chính phủ Việt Minh, cũng sẽ thuận với Pháp, nghe theo Pháp, và sẽ không có chuyện tranh đấu giành độc lập mất công!"


    Ông Phạm Cao Dương không cần biết cái chính phủ ông mơ tưởng đó như thế nào, và cũng không cần biết người lãnh đạo (thủ tướng) của chính phủ đó là người như thế nào. Thiết nghĩ rằng, trong lịch sử loài người, không có người nào được gọi là có trí thức, có bằng TS sử học và đã từng giảng dạy môn lịch sử ở các trường trung học và đại học ở miền Nam Viêt Nam tới 13 hay 14 năm trời, lại dám nói một câu vong ơn bội nghĩa với tiền nhân một cách thiếu ý thức như vậy!


    C.2. - Phạm Cao Dương: Nhưng Pháp trở lại, thì trở lại như thế nào. Có phải nó đem quân trở lại đổ bộ để mà chiếm đóng hay không?


    Bây giờ là năm 2017 - chuyện đã xảy ra gần 70 năm. Pháp đã thực sự chiếm đóng như thời Tự Đức, đưa Bảo Đại lên. Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican đã đem quân tái chiếm Việt Nam để phục hồi quyền lực và quyền lợi của chúng. Đây là sự thực và đã được chúng tôi trình bày trong Chương 45, sách Lịch Sử và Hồ Sơ Tội Ác Của Giáo Hội La Mã. Dưới đây là mấy đoạn nói về vấn đề này:


    “Nói về Chiến Tranh Việt Nam Lần Thứ Nhất 1945-1954 (the First Vietnam War), các sách sử đều ghi nhân rằng Pháp có chủ tâm tái chiếm Đông Dương trong đó có Việt Nam. Chủ tâm này được thể hiên ra thành những hành động của Charles de Gaulle, người lãnh đạo chính phủ lưu vong của nước Pháp ở London, triệu tập các viên chức cao cấp của các chính quyền thuộc Pháp nhóm họp tại Brazzaville (thủ đô thuộc địa Congo của Pháp ở Châu Phi) vào ngày 30/1/1944 để khẳng định quyền lực cũng như quyền lợi của Pháp tại các thuộc địa, và nêu ra những lời hứa hẹn mơ hồ về những cải cách chính trị cũng như kinh tế. Những lời hứa hẹn này được tóm lược trong Bản Tuyên Ngôn Brazzaville với mấy điểm chính dưới đây:


    1.-/ Đế Quốc Pháp sẽ vẫn hợp nhất như trước. (The French Empire would remain united).


    2.-/ Mỗi thuộc địa sẽ thiết lập một hội đồng bán tự trị. (Semi-autonomous assemblies would be established in each colony.)


    3.-/ Người dân ở các thuộc địa Pháp sẽ có quyền bình đẳng với người dân Pháp. (Citizens of France's colonies would share equal rights with French citizens.)


    4.-/ Người dân tại các thuộc địa Pháp sẽ có quyền bỏ phiếu trong các kỳ bầu cử tuyển chọn đại biểu vào quốc hội Pháp. (Citizens of French colonies would have the right to vote for the French parliament.)


    5.-/ Dân bản địa tại các thuộc sẽ được tuyển dụng vào làm việc trong các cơ quan chính quyền tại thuộc địa. (The native population would be employed in public service positions within the colonies.)


    6.-/ Sẽ có những dự án cải cách về kinh tế để làm giảm bớt cái bản chất bóc lột của người Pháp ở các thuộc địa. (Economic reforms would be made to diminish the exploitative nature of the relationship between France and its colonies.)” Nguồn:


    http://en.wikipedia.org/wiki/Brazzaville_Conference_of_1944. Wikipedia, the free encyclopedia.



    Ngày 6/6/1944, Quân Đội Đồng Minh đổ bộ vào nước Pháp tại vùng bờ biến Normandie, (lấy nước Pháp là đầu cầu tiến vào tiêu diệt chính quyền Đức Quốc Xã ở ngay tại chính quốc Đức). Hơn hai tháng sau, ngày 25/8/1944, chính quyền lưu vong Charles de Gaulle theo đoàn quân này trở về Pháp và biến thành chính phủ lâm thời. Liền sau đó, ngày 12/9/1944, Tổng Thống de Gaulle của chính phủ này liền cho tiến hành kế hoạch tái chiếm Đông Dương. Sự kiện này được sách sử ghi nhận như sau:


    Khi trở về Paris, ngày 12/9/1944, Tướng de Gaulle đưa Tướng Mordan lên nắm giữ chức vụ Đại Biểu Toàn Quyền của Chính Quyền Pháp tại Đông Dương. Đồng thời, Ủy Ban Hành Động Giải Phóng Đông Dương được thành lập đặt dưới quyền điều khiển của Bộ Trưởng Bộ Thuộc Địa René Pleven để chuẩn bị hành động.” Joseph Buttinger, Vietnam: A Political History (New York: Frederick A, Praeger, 1968), p. 205. Nguyên văn: “On September 12 (1944), de Gaulle, back in Paris, made Mordan Delegate General of the French Government to Indochina. Paris also created an Action Committee for Liberation of Indochina which was presided over by the Minister of Colonies, René Pleven.”


    Tiếp theo, ngày 24/3/1945, đúng hai tuần lễ sau khi Nhật lật đổ chính quyền Liên Minh – Pháp - Vatican tại Đồng Dương, de Gaulle đưa ra bản tuyên ngôn (được mệnh danh là Bản Tuyên Ngôn 24/3) với lời lẽ đại cương rằng Việt Nam sẽ vẫn nằm dưới ách thống trị của người Pháp, giống như ông đã khẳng định tại Hội Nghị Brazzaville hơn một năm trước.


    Lời khẳng định này được sử gia Joseph Buttinger ghi nhận như sau:


    Nói về năm “xứ” Đông Dương thuộc Pháp, De Gaulle đã thẳng thắn nói rằng người Pháp có ý muốn duy trì việc chia Việt Nam ra làm các xứ Nam Kỳ, Trung Kỳ và Bắc Kỳ. Năm xứ bao gồm cả Cao Mên và Ai Lao (mà mối liên hệ với Việt Nam chỉ là do quyền thống trị của người Pháp mà có) sẽ được quản trị bởi một chính quyền liên bang và một hội đồng với quyền được thông qua ngân sách của liên bang. Nhưng cả hội đồng và chính quyền đều bao gồm những thành phần hỗn hợp, có nghĩa là các thành viên gồm những người Pháp cùng với dân bản xứ, và các vị bộ trưởng sẽ phải chịu trách nhiệm với vị toàn quyền, người đứng đầu liên bang giống như hồi trước năm 1945. Tác giả của Bản Tuyên Ngôn Tháng Ba tiết lộ cho chúng ta thấy món quà này làm mọi người ngạc nhiên vì chính quyền này có quá nhiều quyền hành mà lại không có cam kết gì hết. Tất cả những điều họ nói về quyền hành của chính quyền này là sẽ được “cải cách và hoàn thiện”. Hình như là tinh thần (Toàn Quyền) Doumer vẫn còn sống nguyên vẹn như ngày nào.” Joseph Buttinger, Ibid., p. 212.


    Sách 75 Năm Đảng Cộng Sản viết rõ hơn:


    Khi Nhật vào chiếm Đông Dương năm 1940, Pháp tìm mọi cách để khôi phục quyền thống trị của mình. Đờ Gôn (de Gaulle) đứng đầu chính phủ lưu vong Pháp tuyên bố “sẽ giải phóng Đông Dương”. Sau khi Nhật đảo chính, ngày 24/3/1945, Đờ Gôn ra tuyên bố về lập trường của Pháp đối với Đông Dương:


    “Đông Dương sẽ được thành lập theo kiểu liên bang gồm 5 xứ khác nhau (Nam Kỳ, Trung Kỳ, Bắc Kỳ, Cao Miên, Ai Lao). Liên Bang Đông Dương sẽ cùng với nước Pháp xây dựng khối Liên Hiệp Pháp mà quyền đối ngoại sẽ do Pháp đại diện”. “Đông Dương sẽ có một chính phủ liên bang, đứng đầu là người trọng tài năm xứ. Bên cạnh viên toàn quyền có một hội đồng nhà nước, trong đó người Đông Dương chiếm nhiều nhất là 50% số ghế. Một quốc hội được bầu ra phải phản ảnh quyền lợi của nước Pháp.” [ Vũ Như Khôi, 75 Năm Đảng Cộng Sản Việt Nam (Thanh Hóa: Nhà Xuất Bản Công An Nhân Dân, 2005), tr. 171.


    Sách Việt Sử Khảo Luận nói rõ hơn nữa. (Người viết xin ghi lại những lời cúa bản tuyên ngôn này, chứ không ghi lời phụ chú của tác Hòang Cơ Thụy.)


    Tuyên Ngôn của Tướng De Gaulle ngày 24/3/1945.


    Chính phủ Pháp luôn luôn cho rằng Đông Dương sẽ giữ một địa vị riêng biệt trong Cộng Đồng Pháp và sẽ được hưởng trong đó một sự tự do tương xứng với trình độ tiến hóa và bản năng của mình. Tuyên ngôn ngày 8/12/1943 đã hứa hẹn như vậy…


    Liên Bang Đông Dương sẽ cùng với nước Pháp và các nước khác trong cộng đồng, họp thành Liên Hiệp Pháp. Đối ngoại, quyền lợi của Liên Hiệp Pháp sẽ được nước Pháp đại diện. Trong Liên Hiệp ấy, Đông Dương sẽ được một sự tự do riêng.


    “Những kiều dân của Liên Bang Đông Dương sẽ là công dân Đông Dương và công dân Liên Hiệp Pháp. Với tư cách ấy, họ sẽ giữ mọi chức vụ liên bang, ở Đông Dương cũng như trong Liên Hiệp Pháp, không phân biệt chủng tộc, tôn giáo, nguyên xứ, miễn là có tài năng tương đương.


    “Năm nước thành phần của Liên Bang Đông Dương, khác nhau về văn minh, chủng tộc và các tập quán sẽ giữ những đặc tính riêng của mình, trong lòng Liên Bang.


    “Ông Toàn Quyền do chính phủ Pháp bổ nhiệm sẽ là trọng tài cho tất cả [5 nước], theo quyền lợi của từng mỗi nước. Các chính phủ địa phương [của 5 nước] sẽ được cải thiện hay tu chỉnh; những chức vụ trong mỗi nước sẽ được đặc biệt mở cho dân nước ấy…


    “Qui chế của Đông Dương, như vừa xác định trên đây, sẽ được hoàn chỉnh sau khi đã hỏi ý kiến những cơ quan có tư cách của Đông Dương giải phóng..” “Ký tên: De Gaulle”.[12] Hoàng Cơ Thụy, Việt Sử Khảo Luận - Cuốn 4 (Paris: Nam Á, 2002), tr, 1924. Chú thích: Đông Dương giải phóng có nghĩa là Đông Dương được người Pháp chiếm lại từ trong tay người Nhật.


    Theo nội dung của bản tuyên ngôn này của ông De Gaulle, Việt Nam vẫn còn bị chia ra làm 3 xứ giống như 3 quốc gia. Cả 3 xứ này cùng chung số phận với Cao Mên và Ai Lao, vẫn phải nằm trong một hệ thống đô hộ dưới quyền cai trị của ông Toàn Quyền Đông Dương của nước Pháp, giống như thời 1885-1945. Hơn thế nữa, Việt Nam lại còn nằm trong cái gọi là Liên Hiệp Pháp dưới quyền thống trị của nước Pháp. Như vậy là Việt Nam không những vẫn còn bị xé ra làm 3 nước nhỏ, vẫn còn nằm trong ách thống trị của người Pháp như xưa, mà còn bị nhốt trong cái cũi “Liên Hiệp Pháp” mà Cụ Trần Trọng Kim gọi nó là “một thứ cũi chó mạ vàng. [13] . Nực cười là khoảng hai năm sau, Bảo Đại và băng đảng phong kiến phản động tự phong là “những người Việt Quốc Gia chân chính yêu nước” lại hè nhau chui vào cái cũi chó này để được nuôi ăn làm nhiệm vụ canh giữ căn nhà thuộc địa Việt Nam cho Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican và Liên Minh Đế Quốc Mỹ - Vatican sau này.


    Phần trình bày trên đây cho thấy rõ là Pháp đã có chủ tâm tái chiếm Đông Dương từ năm 1944 trước khi Nhật đầu hàng Đồng Minh để phục hồi cái quyền chủ nhân ông tại vùng đất này. Vậy thì khi Pháp trở lại, ông PCD lấy lý do nào để nói rằng: "Có phải nó đem quân trở lại đổ bộ


    

    Đó đây
    

    2024-04-19 - HOÀNG NAM: DÂN TA ĐÃ QUÁ NHÂN TỪ VỚI HỌ NGÔ - Gửi Hoàng Nam, chủ kênh Challenge Me.

    2024-04-18 - "THUẾ THUỘC ĐỊA" - 60 NĂM CHÂU PHI VẪN LÀ BÒ SỮA NUÔI BÉO NƯỚC PHÁP -

    2024-04-18 - Ổi Xanh: 274. Ông Võ Văn Thưởng từ chức. Thái độ của HDH và một số YouTuber... bố đời. -

    2024-04-17 - Sidney, Úc: 1 Giám mục bị đâm trong lúc làm lễ - Không biết Chúa làm gì mà bắt các giám mục của Chúa phải đổ vỏ! Các đây mấy năm, có viên chức chính phủ đề nghị treo bảng ở các nhà thờ "Đây là nơi nguy hiểm cho trẻ con"

    2024-04-16 - Đọc báo QĐND - Bài viết: Không "chính trị hoá" các vụ án kinh tế -

    2024-04-14 - Trực tiếp tại Ấp Chiến Lược Bolsa? Quê hương Nhà dâm chủ cuội Nguyễn Văn Đài Rè - Bạn có tin ở đây là Hưng Yên, gần Hà Nội? Cứ tưởng như một thành phố ở Châu Âu!

    2024-04-13 - Nhận Diện Cách Mạng Màu Tại Việt Nam -

    2024-04-12 - 326-2: Vì Sao Không Thể Đặt Tên Đường Lê Văn Duyệt Ở Quãng Ngãi? -

    2024-04-12 - 326-1: Người Việt Theo Đạo Ki-tô La-mã Nhớ Ơn Lê Văn Duyệt -

    2024-04-12 - Tại Sao Bộ Giáo Dục Chọn Ông Trùm Lật Sử Vũ Minh Giang Làm Tổng Chủ Biên - Xuyên Suốt Sách Giáo Khoa Lịch Sử.


    
    ▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>


    

    Thư, ý kiến ngắn
    ● 2024-04-16 - Bất bình trước sự san bằng, trộn lẫn CHÍNH /TÀ của những người mù sử: HOÀNG NAM - Chủ kênh Challenge Me - FB Lý Thái Xuân -

    ● 2024-04-01 - Phim ĐÀO PHỞ & PIANO -Tại sao không nên đánh dấu người yêu nước bằng biểu hiệu của một tập thể thiểu số - Lý Thái Xuân -

    ● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

    ● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

    ● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

    ● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

    ● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

    ● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

    ● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

    ● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

    ● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

    ● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

    ● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

    ● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -

    ● 2024-01-29 - Nhân Quyền Ở Nước Mỹ: Vụ Án Oan, 70 Năm Sau Khi Tử Hình Bé George Stinney - - Giác Hạnh sưu tầm -

    ● 2024-01-29 - NOEL - Ba Giáo Hoàng John Paul II, Benedict XVI, Francis I Thú Nhận Đã Bịp Chiên- Cừu Chuyện Jesus Ra Đời - Ri Nguyen -

    ● 2024-01-29 - Một dàn đồng ca, ngày càng đặt câu hỏi về quyền lực của Giáo hoàng - John L. Allen Jr. -

    ● 2024-01-29 - Tỷ lệ phá thai nơi người công giáo lại cao hơn nơi người ngoài công giáo! - Lê Hải Nam -

    ● 2024-01-29 - Kinh Khải Huyền Cho Biết Jesus Là Một Tên Ác Qủy Đê Tiện, Man Rợ - Ri Nguyễn -

    ● 2024-01-29 - Vatican Cho Phép Linh Mục Hiếp Dâm Trẻ Con - Đó là chính sách! - Ri Nguyen -

    
    ▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 >>>