●   Bản rời    

Vài điều cùng với những “câu hỏi” của ông Trần Quí

Trả Lời Những “Câu Hỏi” Của Ông Trần Quí

Trần Quang Diệu

http://sachhiem.net/LICHSU/TR/TQD_DT53.php

20-Apr-2016

LTS: Bài viết sau đây của Trần Quang Diệu là thái độ thành khẩn đối với người đặt những câu hỏi về Phật. Người đặt các câu hỏi này nghĩ rằng sẽ bắt bí những Phật tử vì cho rằng Phật tử cũng "tin nhảm" như các con chiên. Chúng tôi nhiều lần nhắc lại rằng các đạo trên thế giới thường bị những người ít học đánh tạt sang những điều hoang đường để có một chỗ nào đó mà cầu lạy, hay tin tưởng. Điều đó không có gì quan trọng. Trên đời thiếu chi những chuyện hoang đường có mục đích răn dạy người hướng thiện. Do đó, ông Trần Quí đặt những câu hỏi cho Phật giáo trong thái độ tức giận hơn là tìm hiểu. Những chuyện hoang đường mà ông ta đưa ra như của Phật giáo, nếu có, cũng chưa hề làm hại ai. Chỉ khi nào sự mê tín đưa đến tác hại cho tha nhân, đó mới là điều mà người ta chống. (SH)

_______________________________________

2016-04-20 19:10 GMT-07:00 Tran Quang Dieu <tranquangdieu@hotmail.com>:

Vài điều cùng với những “câu hỏi” của ông Trần Quí

Xin trả lời từng đoạn của thư ông Trần Quí như sau:

- Trần Quí:

“Vì bọn Giao Điểm Ma Quỷ cứ luôn tấn công đạo Công Giáo, (nói chung cả Tin Lành) mà chúng tôi càng im lặng thì chúng càng lờn. Chúng bôi lọ đức tin của chúng tôi, nhục mạ Đấng mà chúng tôi tôn thờ bằng những ngôn từ dơ bẩn khủng khiếp, cho nên chúng tôi cảm thấy không còn con đường nào khác mà phải đặt câu hỏi với quý vị, là những người Phật Tử cứ im lặng, không giúp chúng tôi một chút nào, mà người ta lại nghĩ rằng: Im Lặng là Đồng Ý! Nếu quý vị cảm thấy rằng bọn Giao Điểm Cộng Sản kia có lý thì hãy trả lời những câu hỏi này. Nếu quý vị cảm thấy rằng bọn Giao Điểm Cộng sản kia là .. Cộng Sản, muốn chia rẽ tôn giáo, muốn chúng ta ... chiến đấu với nhau, thì quý vị phải nói lời công đạo, cấm chỉ bọn chúng tiếp tục những luận điệu chia rẽ:” ?

Trần Quang Diệu:

“Ma Quỷ” là danh từ mà những “con cái Chúa” (từ Giáo hoàng trở xuống cho tới con chiên) thường hay dùng để nguyền rủa, mạt sát vào những ai không tin, không tuân phục “quyền năng” và những mệnh lệnh của ông “Thần Đức Chúa Trời” ác ôn với các “đức thánh cha” Vatican La mã giáo. Thậm chí vô can như ông bà tổ tiên dân tộc Việt bằng đạo thờ cúng ông bà mà trước đây vẫn không yên, không tránh khỏi bị những “con cái Chúa” chửi bới là “ruồi”, là “ma quỷ” (cho nên họ đã ngu muội nhẫn tâm đạp đổ bàn thờ tổ tiên có đến mấy trăm năm kể từ khi đạo Chúa du nhập VN) chứ huống chi là Giao Điểm?

Tôi đã nói hoài về việc rinh cái bung xung chửi cộng, “chống cộng vung xích chó” ra đây là lạc điệu, là vô giá trị! Làm như xưa nay thế giới không có những ai lên án, tố cáo Cato Roma giáo (nói chung là các đạo thờ Chúa) mà phải đợi CS cho tới năm 1917 (ở Nga, Âu Châu) và 1932 (ở Việt Nam) trở lại đây? Cách Mạng 1789 ở Pháp người ta đốt phá nhà thờ, sát hại linh mục thì sao lại không biết đến? Ở Hoa Kỳ có vô số những học giả, những lãnh tụ, những nhà nổi tiếng đã từ rất lâu (trước khi có CS) người ta đã từng điểm thẳng vào sách “Khải Huyền” rằng “đây là những lời nói dốt nát của một kẻ bệnh hoạn, điên khùng” thì sao chứ hả? Một trong những danh nhân Hoa Kỳ (trước khi có CS tại Việt Nam), tôi rất ngưỡng mộ khí phách ở ông Đại Tá Robert G. Ingersoll cho nên tôi đã từng lâu lâu thì hay chuyển đi để chia sẻ với thời đại mà tôi đang hiện hữu – ông ấy có trong đây: http://sachhiem.net/TONGIAO/tgV/VoDanh.php!

Ông Trần Quí “không còn con đường nào khác” ngoài chuyện ông chỉ đặt ra được những câu hỏi như ở điện thư mà tôi đang chia sẻ với ông? Cá nhân tôi, Trần Quang Diệu, không có chuyện “nhục mạ” “Đấng” gì mà ông đã tôn thờ bằng “những ngôn từ dơ bẩn khủng khiếp”! (Dơ bẩn khủng khiếp bằng Chúa Trời mà ông Trần Quí đã tồn thờ đòi “trét phân lên mặt” những ai không chịu “làm sáng danh” ông Chúa ấy hay không?) Nhục mạ khủng khiếp bằng tên giáo giặc vô đạo Đắc Lộ đòi “chém thằng Thích Ca cho ngã với”? Bạo hành và “nhục mạ khủng khiếp” bằng những kẻ vong nô, phi dân tộc cho tới ngày nay mà vẫn còn ngạo mạn, xấc xược đăng tải hành động láo cá về người đàn bà Do Thái Maria dám vào Chùa Lá Vằng ở Quảng Trị ăn cướp, lại còn giở thói du côn là “đánh tứ tung” để cho ở đấy có “bao nhiêu thần Phật đều tung ra ngoài”? V.v… Không thể liệt kê ra hết về những hành động “kiêu dân” tương tự!? Tóm lại, chúng tôi chỉ cảnh cáo những lời dạy cực kỳ độc ác và rất phản khoa học ở Kinh Thánh! Chúng tôi trưng dẫn và lên án những hành tung xâm lăng, diệt chủng cách man rợ mà Giáo hội Cato Roma giáo đã phạm phải đối với lịch sử nhân loại, trong đó có số phận đất nước Việt Nam, “Đạo thờ ông bà” của Tổ Tiên Dân Tộc Việt, và Phật giáo Việt Nam mà thôi.

Bây giờ, mặc dù tôi không như những học giả chuyện nghiệp về Phật giáo, tôi vẫn có thể có quyền chia sẻ với ông Trần Quí về các “câu hỏi” mà ông đã nêu ra, mặc dù đấy là do “không còn cách nào khác” cho nên ông chỉ làm được như thế này:

1- Trần Quí:

“1-Xin hỏi chuyện Đức Phật được đẻ ra ở nách như thế nào?” ?

Trần Quang Diệu:

Trước hết, Thái tử Tất Đạt Đa là một hiện tượng hoàn toàn lịch sử, có Phụ vương và Mẫu hậu đâu đó rõ ràng về phương diện lịch sử. Hiện tượng đó khác hoàn toàn với một ông “Thần Đức Chúa Trời” = “Chúa Cha” + Jesus (mà ông thợ mộc Joshep không phải là cha…?) + “Chúa Thánh Thần” (?) chỉ là một.

Thứ đến, khái niệm Thái tử con vua Tịnh Phạn “sinh ra ở nách” chỉ là một huyền thoại. Có thể thỏa mãn phần nào hay không là quyền của mọi người như có người đã từng chia sẻ ở đường link này: http://thuvienhoasen.org/a17360/y-nghia-giai-thoat-trong-bay-buoc-hoa-sen! Tuy nhiên, huyền thoại như vậy, được mô tả vào khung cảnh một vườn hoa Lâm Tỳ Ni an lành tiếp theo với những tháng năm sau đó (trước khi Thái tử rời bỏ Kinh Thành và đi tu) chứ không có khốc liệt như lúc Chúa Jesus sinh ra thì tất cả mọi bé trai từ hai tuổi trở xuống trong một vùng rộng lớn đều phải bị bắt và mang ra giết hết (quyết định không tiên liệu về hậu quả mà Chúa Cha đã ra tay như thế quả thật là tai hại!?). Bởi lẽ đó, khi nói đến sự ra đời của Chúa Jesus lẫn “Kinh Thánh” là gồm những thứ gì trong đó, một phụ nữ con chiên người Đức, bà Ruth Hurmence Green đã từng vỡ lẽ, phản tỉnh và nổi giận:

"Không có cuốn sách nào mà trong đó mạng sống con người, thật ra là mọi mạng sống, lại rẻ rúng như vậy. Cái ông Chúa Cha ác ôn của Cựu Ước ra lệnh cho dân Do Thái giết, cưỡng hiếp, và tra tấn không thương xót toàn thể dân chúng nhiều quốc gia, "trẻ thơ và sơ sinh, thiếu niên và trinh nữ, và người già cả." Nếu họ không tuân lệnh thì chính họ sẽ chịu sự thịnh nộ thù hằn của Chúa. Những con cưng của Chúa (dân Do Thái) đã vâng lời Chúa tàn sát nhiều ngàn người, xé xác những phụ nữ đang mang thai, quật con nít vào đá, để các đầu lâu vào trong những sọt và chặt chân tay những nạn nhân của họ. Cái kẻ tội phạm vô tiền khoáng hậu này (Chúa) đã nhận chết đuối toàn thể nhân loại trừ gia đình của một tên say rượu (Noah). Hắn đã khiến cho trái tim của Pharaoh thành chai đá, nên đã giết tất cả các trẻ sơ sinh ở Ai Cập. Vì sự hiện thân của hắn trên trái đất (nghĩa là sự sinh ra của Giê-su) mà trong một vùng rộng lớn mọi bé trai dưới hai tuổi đều bị giết (bởi Herod). Có thể bảo tôi được chăng là mạng sống con người là thiêng liêng đối với Thiên Chúa (của Ki Tô Giáo)?

Cuốn Tân Ước cũng không ủng hộ gia đình như là một ưu tiên của dân KiTô giáo. Giê-Su không những khinh khi chính gia đình hắn, mà trong một trường hợp, còn từ chối nói chuyện với gia đình của mình (Mathew 12: 46-49) lại còn đòi hỏi những người theo hắn phải từ bỏ gia đình họ, nói rõ rằng kẻ nào muốn làm đệ tử hắn thì phải bỏ tất cả những gì mình có (Luke 14:33).

Cuốn Thánh Kinh đã được dùng trong nhiều thế kỷ để sát hại nhiều triệu mạng người, và Ki-Tô giáo đã phá nát gia đình, như Giê Su đã hứa hẹn: "Ta sinh ra để làm cho con nghịch với cha, con gái nghịch với mẹ, con dâu nghịch với mẹ chồng, và những người trong nhà thành kẻ thù của nhau." (Matthew 10: 35-36). Trong Ngày Phán Xét các gia đình sẽ bị tan nát. Vậy ai là kẻ còn có thể cho rằng cuốn Thánh Kinh ủng hộ gia đình hay đời sống của con người?

Không có một trang sách nào trong Thánh Kinh mà không làm tôi bất bình về một phương diện nào đó. Thật ra, sau mỗi lần tìm hiểu Thánh Kinh tôi lại muốn đi tắm rửa sạch sẽ với xà bông "lye" của bà nội [vì thấy những chuyện trong Thánh Kinh dơ dáy quá]. Và mỗi khi tôi đọc thấy Thánh Kinh coi thường phụ nữ thường là tôi muốn quẳng nó ra cuối phòng. Tôi nguyện không bao giờ còn cầm cuốn Thánh Kinh một cách lộ liễu trên tay ở nơi công cộng. Thomas Paine, đấng cứu rỗi thực sự của thế giới, đã tố cáo cuốn Thánh Kinh thay tôi: "Tôi thành thật ghê tởm nó (cuốn Thánh Kinh) như là tôi ghê tởm mọi sự độc ác."

Nhưng không phải trong đó chỉ có những sự ác độc và những sự tàn bạo không thể tưởng tượng được. Nếu là chuyện tục tĩu, bạn sẽ thấy nó trong cuốn sách này. Nếu là chuyện dâm ô, bạn sẽ thấy nó trong Thánh Kinh, và bạn không cần phải mất công tìm kiếm. Tôi không khuyên bạn mở ra bất cứ trang nào và đọc cái đoạn nó đập vào mắt bạn đầu tiên. Bạn có thể vi phạm luật kiểm duyệt. Nếu luật kiểm duyệt được thi hành một cách chặt chẽ, cuốn Thánh Kinh sẽ phải bán dấu diếm dưới quầy hàng" (1)

(http://sachhiem.net/TCN/TCNtg/TCN72.php)

2- Trần Quí:

“2-Chuyện thân mẫu Đức Phật trước khi sinh có mơ thấy con voi trắng nhập vào người?” ?

Trần Quang Diệu:

Nếu cái đó chỉ là một giấc mộng nằm mơ trong lúc ngủ rồi thấy thì đâu có gì để mà thắc mắc? Có vô số những cảnh nằm mơ ở tất cả mọi người, có khi thì thấy bị trôi sông, xe tông, bị tống giam vào tù, bị cọp rược, rắn quấn, bò cạp cắn, đỉa đeo, thậm chí lẹo tẹo với vợ người khác và bị ăn đòn, bị giết (như cảnh thật ở một “đức thánh cha” bị anh chồng “trong cơn điên tiết giết chết) v.v… !

3- Trần Quí:

“3-Khi Đức Phật sinh ra thì các thiên thần bay xuống thả hoa thơm? Đức Phật mới vừa lọt lòng mẹ đã đi bẩy bước và nói: Thiên Thượng địa hạ, duy ngã độc tôn!” ?

Trần Quang Diệu:

Mời xem lại phần chia sẻ cho câu hỏi 1 + quan điểm nơi đường link đã dẫn! Nếu có “thiên thần bay xuống thả hoa thơm” thì cảnh đó đẹp hơn, thơ mộng hơn đối với hoàn cảnh của một người vừa mới sinh ra đã bị tập nã, bị truy đuổi, và phải bế con mang chạy trối chết (…!?). Điều chắc chắn mà ta có thể hình dung về một bà Hoàng hậu khi về xứ cha mẹ ruột để sinh con là phải có những binh lính đi theo bảo vệ và những tỳ nữ tùy tùng hậu cận. Có lẽ những lính tráng ấy là “thiên thần”, và “tiên nữ” là những tỳ nữ đi theo hầu cận (?).

Còn câu “Thiên thượng thiên hạ (chứ không phải “địa hạ”!) duy Ngã độc tôn”?

Tôi đồng cảm đoạn này của TS Định Thông:

Có “16 chữ: “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn. Vô lượng sanh tử, ư kim tận hỷ!

Ngã” đây phải được hiểu là chấp ngã, là dính mắc, là bị ràng buộc đủ mọi thứ. Chấp ngã có gốc rễ từ tham, sân, si. Tùy theo tham sân si nhiều hay ít, nặng hay nhẹ mà thọ sanh nơi các cõi trời (thiên thượng) hay đọa ở các cõi địa ngục (thiên hạ). Các cõi trời được xem như ở trên, các cõi địa ngục được xem như ở dưới; mặc dù không hẳn là vậy, nhưng chúng sanh đã hiểu vậy, Phật tùy theo đó để khai thị. Từ đó, câu “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” có thể hiểu rằng : Ta từ vô lượng kiếp đến nay, nhiều khi sanh lên các cõi trời, lắm lần đọa vào các địa ngục, đầu dây mối nhợ không do đâu khác hơn là tham sân si đẩy đưa đến ngã chấp mà không thấy rõ bản chất vô ngã, duyên sanh từ thân tâm đến hoàn cảnh chung quanh. Đó là lời khai thị và cũng là lời cảnh cáo ngay từ buổi bình minh của đời Ngài.”

(…)

“Đến đây, có thể đúc kết lại rằng: Hoa sen là biểu tượng của chân lý – là chân lý hiện thực trong cuộc đời – nó hiển thị ngay trong trần thế lắm ưu phiền và hệ luỵ này. Đó là biểu tượng cho tinh thần nhập thế sinh động của Phật giáo – mà phương ngữ thường được biết là “cư trần bất nhiễm trần” – “Phật pháp bất ly thế gian giác”.

Tóm lại, theo đức Phật thì mỗi bước chân của ta cũng được nâng đỡ trên một đoá sen, mỗi bước chân là một bước sen trong cuộc đời này. Nó mang phẩm tính tinh khiết, “không bị đời thấm ướt”. Người Phật tử thực hành theo lời Phật dạy thì mỗi bước chân của mình là mỗi bước sen ấy. Đi theo bảy bước hoa sen ấy là chúng ta bắt đầu một cuộc đời mới – “đi trong thế gian mà không thuộc thế gian”. Và ngay lúc quy y hay đang trên lộ trình tu tập theo lời dạy thì sự an lạc liền có mặt trong mỗi bước chân của người Phật tử chúng ta – từng bước chân an lạc vững chãi đi về bến vui. Và niềm vui ấy sẽ không chỉ riêng bản thân ta hưởng thụ – niềm vui do sự thực hành theo lời Phật dạy của người Phật tử chúng ta có khả năng chia sẻ cho tha nhân, cho toàn nhân loại. Bởi lẽ, giá trị của chân lý và hạnh phúc là chung cùng, tương quan. Chúng ta hãy cùng nhau bước những bước sen để đón mừng Phật đản!”.

http://thuvienhoasen.org/a4247/thien-thuong-thien-ha-duy-nga-doc-ton

Quốc gia dân tộc nào cũng có những câu chuyện mang nét huyền thoại, như VN có những chuyện Mẹ Âu Cơ sinh con ra sao, chuyện Tấm Cám, chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh, chuyện Phù Đổng Thiên Vương v.v… Tuy nhiên, không ai chất vấn nghiêm khắc hay càm ràm về những mẫu huyền thoại như thế. Điều tối ư cấm kỵ đối với thế giới loài người là bạn không được đem những chuyện huyền thoại mang dẫy đầy những nét vô luân, độc ác, phản khoa học v.v… ra buộc người khác phải “tin”, phải “làm sáng danh”, phải “thờ phượng” v.v… nếu không thì họ bị bắt nhốt, bị “trét phân lên mặt”, bị thiêu sống, bị tra tấn man rợ đến chết, gái trinh bị bắt cóc và chia nhau ra hành hạ chúng như chính “Dân Số Ký 31” đã hướng dẫn, “dạy”, ra lịnh v.v…

Người Phật giáo không buộc ai phải “tin” ( như ông Chúa ác ôn mà những người đạo Chúa đã từng ghi ra ở “Kinh Thánh ”. Nếu không tin thì “Hãy mang ra chém trước mặt Ta”) Và, nếu không tin thì có “Thánh Chiến”, có “Tòa Án Xử Dị Giáo” giết chết?

Về thời điểm xuất sinh câu tuyên bố và 7 bước đi như đã dẫn (điều vô cùng đặc biệt là Phật giáo với ý niệm về 7 bước đi trên hoa sen như thế nó không như là “7 cuộc Thánh Chiến chống Hồi Giáo của những đoàn quân chữ Thập" mà lịch sử đã biết đến -http://home.earthlink.net/~charlienguyen/bay_cuoc_chien_tranh.htm!), rằng, người Phật giáo chỉ hình dung “Đó là lời khai thị và cũng là lời cảnh cáo ngay từ buổi bình minh của đời Ngài.” (TS Đình Thông).

Con người cứ vẫn có quyền thắc mắc: mới vừa mở mắt chào đời mà nói cái gì? Đồng thời, làm sao hoa sen có thể nở trên đất khô? Ít nhiều trong các tôn giáo là khó tránh khỏi có những vấn đề mang tính huyền thoại. Thế nhưng, Phật giáo không bao giờ ứng dụng bất kỳ nét huyền thoại nào để buộc người khác phải “tin” thì mới gọi đó là “phúc”! Ngược lại, thông điệp căn bản của Phật giáo lại là “Đoạn kinh thường được nhiều người trích dẫn như sau:

- "Này quý vị Kalama, đừng tin vì nghe truyền khẩu, đừng tin vì đó là truyền thống, đừng tin vì nghe đồn đại, đừng tin vì được ghi trong kinh điển, đừng tin vì lý luận, đừng tin vì suy diễn, đừng tin vì đã tư duy trên mọi lý lẽ, đừng tin vì dựa theo ý kiến đã được cân nhắc, đừng tin vì vị ấy có vẻ có uy quyền, đừng tin vì nghĩ rằng vị ấy là thầy của mình."

"Khi nào quý vị tự mình biết rõ: ‘Các pháp này là bất thiện; các pháp này là đáng chê; các pháp này bị người trí chỉ trích; các pháp này nếu được thực hiện và chấp nhận, sẽ đưa đến bất hạnh khổ đau’, quý vị hãy từ bỏ chúng. ... Khi nào quý vị tự mình biết rõ: ‘Các pháp này là thiện; các pháp này là đáng khen; các pháp này được người trí ca ngợi; các pháp này nếu được thực hiện và chấp nhận, sẽ đưa đến lợi lạc hạnh phúc’, quý vị hãy đạt đến và an trú".

http://www.daophatngaynay.com/vn/kinh-dien/pali/5344-Niem-tin-va-kinh-Kalama.html

Như thế, khi các sử gia, triết gia, những nhà đạo học, học giả,… khi nguyên cứu về lịch sử và kinh điển Phật Giáo là họ cần tìm hiểu và xác định giá trị về tính đạo đức, triết thuyết, giáo dục nhân sinh (kể cả cùng đồng hành với tinh thần yêu nước khi Phật Giáo du nhập vào một quốc gia nào đó là lập tức hòa quyện, dần dà biến thành giá trị đặc thù của quốc gia đó chứ không thể nghe và làm theo quyền uy mệnh lệnh từ bất kỳ một cơ chế Phật giáo nào nằm ngoài lãnh thổ của quê hương mình như tâm cảnh của những người Cato Roma gốc Việt đã bị vướng vào chiếc “niền kim cô” Vatican La mã giáo là buộc phải khom lưng cúi đầu với cái gọi là “làm theo đức vâng lời” bằng vào những mệnh lệnh mà họ đã ban ra, bất kể những mệnh lệnh ấy nó có tổn hại gì đến luân lý, phong tục, lễ nghi và trật tự đến nền an ninh quốc gia của mình hay không!), ra sao mà Phật giáo đã lập mệnh chứ người ta không phải không hay biết gì về những câu chuyện Hoàng hậu của vua Tịnh Phạn nằm mộng thấy voi trắng, Thái tử sinh ra ngang hông (sao những “Kitô hữu” ngày nay thường hay đem việc thụ tinh nhân tạo ra để ngụy biện về việc bà Maria còn trinh đẻ ra con mà lại không nghĩ đến các biện pháp giải phẩu lấy con ra dưới hông = bụng -?),… như ông Trần Quí đã nêu ra. Khẳng định, ngoài mấy chuyện mà Trần Quí đã nêu nhằm hòng “bắt chẹt”? Kinh điển Phật giáo mà nếu ấn loát bằng những bản in giấy thì trọng lượng lên đến hàng tấn (như mấy bộ “Đại Chính Tân Tu”) nhưng không thời đại nào và ở đâu lên án. Trong khi với chỉ như mỗi một quyển “Sách Cách Trí” (xác quyết của Mục sư Tiến sĩ Thần học Nguyễn Quang Minh ở Hoa Kỳ!) kêu bằng “Kinh Thánh” nhưng đã bị thời đại liệt vào loại dâm thư, và có nơi người ta phải hô hào bán dưới quầy sách và đừng để những trẻ em vị thành niên đọc đến thì sao đây hả?

4- Trần Quí:

“4-Một hòa thượng giảng kinh nói là trước khi Đức Phật xuống thế, thì Ngài ở trên Cung Đâu Xuất? Cung Đâu Xuất là cung gì?” ?

Trần Quang Diệu:

Khái niệm triết học về “Cung Đâu Suất” mà thư tịch Phật giáo nói đến? Tôi hình dung, đó là vị trí ngược lại với thế giới u mê, si ám, cuồng tín, ngu nghiện…, khổ đau và tràn đầy thù hận!

5- Trần Quí:

“5-Việc đầu thai có không? Cháo lú do ai nấu? Nấu bằng chất gì mà làm cho hồn người ta quên hết việc quá khứ? Ai giữ sổ xét công và tội của mỗi con người để phán cho đi đầu thai kiếp khác tốt hay xấu?” ?

Trần Quang Diệu:

Tất cả mấy thứ đó, nếu có, đối với tín lý Kitô là do ông “Chúa sáng tạo”! Phải không? Đoạn giở mánh ngu dân, ác ôn khen rỗng rằng: “Phúc cho những ai không thấy mà tin”?! Đồng thời, đe dọa con người là phải “thờ phượng Chúa”, “làm sáng danh Chúa” (để khỏi bị “trét phân lên mặt”?) kẻo “ngày tận thế” “Chúa trở lại” “phán xét”, mà “kết quả” là được “về thiên đàng” “hưởng nhan thánh Chúa”, “được làm tôi tớ hèn mọn cho Chúa”. Nếu không tin Chúa, không thờ phượng Chúa thì sẽ bị ông Chúa ấy đày xuống hỏa ngục để nó “thiêu đốt đời đời”!? Còn đối với quan niệm Phật giáo, một khi nói đến địa ngục – hình dung về một thế giới khổ đau, tăm tối là do hệ quả của những hành vi tạo tác (gọi là “Nghiệp” lực) tham lam vô yểm dẫn đến những hành vi bất thiện, bạo tàn, độc ác mà nó tự “Chiêu Cảm” rồi giăng ra như thế (lắm khi ngay trong hiện tại) làm cho thủ phạm phải “hoàn tự thụ” nhận lấy những khổ đau chứ nó không là khoảng không gian địa dư, hang hóc, hầm hố nào đâu nằm trong lòng đất hay dưới những tảng băng đâu bên Bắc Cực hay những núi đất sét, sỏi sạn ở Phi Châu.

6- Trần Quí:

“6-Có Ngọc Hoàng Thượng đế không? Nam tào? Bắc Đẩu? Có tiên nữ bay lượn? Táo Vườn Tây Vương Mẫu?”

7-Chuyên Tề thiên Đại Thánh có bao nhiêu phần trăm trúng?-“ ?

Trần Quang Diệu:

Mấy cái đó nên qua Tàu mà hỏi!

7- Trần Quí:

“8-Trong nhiều chùa, có vẽ hình Địa Ngục? Ai xuống được địa ngục rồi lại trở lại dương thế mà kể chuyện địa ngục?” ?

Trần Quang Diệu: Hãy đọc lại phần chia sẻ quan điểm nhận thức của tôi cho “câu hỏi” số “5” của Trần Quí ở trên!

8- Trần Quí:

“9-Đức Phật có khi nào nói về ông Trời không? Tạo dựng vũ trụ do ai? Đức Phật có buộc người ta phải làm lễ cầu siêu, cúng sao giải hạn? Phóng sinh có kết quả ra sao?” ?

Trần Quang Diệu:

1) Tuy cách đây trên 2500 năm, nhưng lúc Phật Thích Ca còn tại thế thì một số các bộ tộc ở Ấn Độ theo đạo Bà La Môn đã nói về Phạm Thiên (Brahmã - giông giống kiểu cách ông “Thần Đức Chúa Trời” của tín ngưỡng Do Thái cổ, lẫn Hồi Giáo – tuy họ dùng danh xưng Allah -, Cato Roma và Tin Lành như hiện nay). Do vậy mà Phật Thích Ca đã duyên (“tùy duyên”) theo thói quen của Bà La Môn cho nên đã có đề cập đến “Trời”. Tuy nhiên, thế giới gọi là “Trời” thì vẫn còn trôi lăn, lặn hụp, biến chuyển theo luật Vô Thường chứ chưa thể đã đạt đến đỉnh điểm Giác Ngộ Hoàn Toàn - Phật - Chân Như Tự Tánh, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải v.v… hay còn gọi là Niết Bàn mà mỗi mỗi chúng sanh (danh từ chung chỉ vào tất cả từ con người cho đến mọi động vật, chim muông, thủy tộc, côn trùng “bò bay máy cựa”…) đều đồng đẳng bình quyền, có thể có một ngày đạt đến đó (Giác Ngộ - Phật Tánh) như nhau chứ không thể cả lũ hàng tỷ tỷ những con người đều trở thành những “tôi tớ hèn mọn” cho ai, bất kể đó là tên gọi bằng “Thần Đức Chúa Trời” – Christ – God (?), Phạm Thiên – Brahmã, hay Allah... Nên nhớ, đã nói là “Phật Tánh” - đích điểm Trí Tuệ của trạng thái Giác Ngộ - Prajnã – Bát Nhã - https://vi.wikipedia.org/wiki/B%C3%A1t-nh%C3%A3 là Thực Thể tiềm ẩn mà mọi con người vốn đều có sẵn thì ở đây? Đừng có bày đặt bắt chẹt vớ vẩn rằng sao tôi lại đi “ca tụng”, “tự đề cao lý tưởng tôn giáo của mình” đấy nhé! Bởi lẽ Phật giáo lập mệnh, đó là giá trị tự hữu (vốn có sẵn) ở từng mỗi mỗi con người (nhân sinh) thì không có lý do gì nói tôi “đề cao một tôn giáo của riêng mình”. Có thể hình dung cho dễ hiểu, bạn vốn là huyết thể người Việt Nam mà u mê (si) không dám tự nhận mình là người Việt Nam thì cái đó là thiệt thòi tự bạn chuôc lấy chứ quê hương và “hồn thiêng Tổ Quốc” Việt Nam không bao giờ có chuyện từ chối bạn, nếu bạn biết tự mình quay về (“bên gối mẹ” VN), biết tự nỗ lực liệng bỏ cái vòng lẩn quẩn si mê, cuồng nghiện về những thứ bánh vẽ “thiên đường mù” mà tha bang dị quốc đã nhét vào đầu óc bạn – có thể là tận thuở còn thơ.

2) ”Tạo dựng vũ trụ” thì không thể như ông “Thần Đức Chúa Trời” nói chuyện tào lao như ở “sách cách trí” (loại sách cách ly Trí Tuệ nhận thức của con người?) “Sáng Thế Ký” để rồi giáo hội Cato Roma đã cực đoan và dùng quyền lực bạo tàn hãm hại các nhà khoa học như trước đây tôi đã từng:

- http://tongiaovadantoc.com/c1049/20110601095759625/toi-doc-kinh-thanh.htm

- http://sachhiem.net/LICHSU/TR/TQD44.php

Vũ trụ quan trong Phật giáo:

- https://www.youtube.com/watch?v=TFEAuRee7mY

- http://www.giaodiemonline.com/thuvien/doithoai/PGvavutruhoc.htm

3) Không phải thế giới của những loài đi bằng 4 chân, hay bơi dưới nước, bò trên đất, ũi trong bùn sình v.v… Con người là “tối linh”, có tri thức, phong phú về tình nghĩa (nếu không, sẽ bị thua một số những động vật hoang dã còn gì? Loài voi còn biết luyến lưu, thể hiện tình cảm vợ chồng con cái bằng hình ảnh dung vòi ôm lấy ống xương tàn của “gia đình” mà đi trên rừng rậm hoặc nơi các vùng thảo nguyên cơ mà?!). Do đó, tình nghĩa, thâm ân giữa ông bà cha mẹ, anh em, vơợ chồng, thầy trò, bằng hữu (bạn bè) giữa sự sống và cái chết? Nếu Đức Phật đề nghị cầu siêu thì sao? (Ý nghĩa cầu siêu đối với quan niệm Phật giáo như thế nào lại là một đề tài khác…). Còn chuyện “cúng sao giải hạn” thì kinh điển nhà Phật không dạy như vậy. Chuyện cúng sao giải hạn là mê tín. Thế nhưng, lại có không ít những đồng bào mỗi khi đến chùa vào những dịp sau tết Nguyên Đán là phải yêu cầu (khác với nhu cầu như cơm ăn, áo mặc, nước uống, nhà ở…) nhà chùa phải giúp họ “cúng sao giải hạn” thì họ mới hài lòng đi đến? Chuyện này nhà chùa chỉ phải “tùy duyên”, chìu ý như là cơ hội để họ đến chùa rồi từ từ giải thích cho họ ý thức và từ bỏ cái tục “cúng sao giải hạn” ấy đi thì được. Nếu không làm như thế là vô trách nhiệm. Chấm hết!

4) ”Phóng sinh có kết quả ra sao” thì đâu có gì là khó hiểu? Khỏi phải dài dòng. Giúp một sinh vật khi sinh vật đó biết ham sống sợ chết thì ta cảm thấy vui. Phải không? Cũng chấm hết phần này!

9- Trần Quí:

“10-Những Hòa Thượng, Thượng Tọa ăn mặc như Tuồng Cổ, Cải Lương như vậy có phải là đang tu không? Ăn Chay mà đặt ra đủ thứ hình dạng “gà chay, chả giò chay, thịt bò chay? Tôm chay?? Như vậy có phải là chay không?” ?

Trần Quang Diệu:

Nếu bảo “Những Hòa Thượng, Thượng Tọa ăn mặc như Tuồng Cổ, Cải Lương như vậy có phải là đang tu không?” thì: Khi xưa ông Jesus chỉ có một cái khố, vậy sao mấy “đức thánh cha”, Hồng y, Tổng Giám mục, Giám mục, Linh mục ăn mặc đủ thử cách kiểu và những màu sắc khác nhau “như Tuồng Cổ Cải Lương” là để làm gì vậy? Đến chuyện mấy ông bà nhà bếp muốn “trổ tài” gia chánh dùng toàn những thực vật, rau quả, tinh bột… giả làm thịt động vật đi nữa thì vốn nguyên liệu chay thì nó cũng vẫn là chay chứ sao lại không phải? Điều này, theo sự biết của tôi thì cũng đã từng có những “sư thầy” lên tiếng đề nghị mấy ông bà gia chánh nhà bếp “đừng có nên phí thì giờ làm những chuyện kiểu cách cầu kỳ như vậy để làm gì!” Có điều, nếu đã lỡ, không ai điên khùng để mỗi khi ăn ngồi đó mà suy tưởng rằng ta đang ăn thịt. Chuyện chỉ có vậy mà ông Trần Quí bày đặt nhiều chuyện (sic)?

- Trần Quí:

“11-Những ngôi chùa chứa chấp Việt Cộng, chứa súng đạn trong chùa, rồi tấn công Việt Nam năm 1968 có mắc tội đồng lõa giết người không? Những Sư Ông đi làm chính trị cho Việt Cộng có còn là thầy tu không? Cuộc chiến du kích Việt Nam do Việt Cộng chủ xướng có đa phần là được giúp đỡ từ các chùa chiền, vậy các chùa ấy có được Đức Phật phù hộ độ trì không? Nếu Đức Phật phù hộ độ trì cho các chùa xuất phát bọn giết người thì Đức Phật có công bằng không?” ?

Trần Quang Diệu:

“Câu hỏi” “11” đó của Trần Quý xem ra là mạt hạng nhất chứ không phải “hóc búa” đâu nhé!

Tôi đã nói, ngày nay, giở thói chửi rủa qua tâm cảnh mà ông cựu con chiên Giusê Phạm Hữu Tạo gọi là “chống cộng vung xích chó” là ruồi! Lố bịch và vô giá trị! Lý đúng, ông Trần Quí nên hỏi những giáo giặc như Marchand, Puginier, Pellerin,… những giáo gian như Trần Lục, Nguyễn Bá Tòng, Ngô Đình Thục,… và những con chiên Việt gian như Huỳnh Công Tấn, Tạ Văn Phụng, Trương Vĩnh Ký, Nguyễn Trường Tộ, Ngô Đình Khả,… cho đến những gián điệp gạo cội của CSVN Bắc Việt vào hồi Chiến Tranh Việt Nam như Vũ Ngọc Nhạ, Phạm Ngọc Thảo,… qua ngả nhà thờ đã chui vào đâu tại miền Nam thì những cái đó (nhà thờ) mới là bọn giặc xâm lăng và những tội đồ dân tộc sao Trần Quí lại không biết đến?

“Chống cộng vung xích chó” - xuyên tạc, mạ lỵ, chửi rủa những chùa nào, những nhà sư Việt Nam nào, mặc nhiên là với tuyệt đại đa số đồng bào ở cả hai miền Nam Bắc, phải nói là từ thời quân Pháp xâm lăng và lúc Mỹ vào (“Việtnam Why Did We Go?”) bởi thủ đoạn bất cần hậu quả diệt chủng của Vatican? Những hệ lụy điêu linh thống khổ mà người dân Việt Nam phải giắt lên hai bờ vai trong thời chiến?

Thế, ai gây ra cảnh giết người? Trần Quí nên lôi đầu Vatican mà hỏi, nếu ông có thể! Và hỏi luôn lý do tại sao bây giờ còn làm trò nhe răng ra cười: mời mọc, bắt tay, tiếp đón để bàn chuyện thiết lập “bang giao hữu nghị” với CHXHCNVN? Đồng bào Việt Nam xưa và nay, kể cả Phật giáo và “đạo thờ ông bà”, Bắc lẫn Nam, đã có đến hàng chục triệu những con tim, những hình hài “làm chính trị cho Việt Cộng” từ lúc Việt Minh kháng Pháp? Vậy Trần Quí nói riêng, những con chiên khác nói chung có dám làm chuyện mang ra “tố Cộng” để giết hết ráo được hay không như thời ông tam đại Việt gian Ngô Đình Diệm đã xuống tay – như những cảnh rùng rợn tại youtube này: https://www.youtube.com/watch?v=z95Bvn3ebQI ?

10- Trần Quí:

“12- Trên hết là Đức Phật có cho phép viết bài đã kích tôn giáo khác không? NHóm Giao Điểm này gồm những tên đồ tể giết người không gớm tay như Hoàng Phủ Ngoc Tường, Ngọc phan, Nguyễn đắc Xuân, Trần Chung Ngọc, và hiện tại là các tên Trần Quang Diệu, Trần Tiên Long, Ba Phạm, Phạm Hoàng Vương, Bảo Quốc Kiếm, Nguyễn thị Thanh Thủy, là những tên chuyên đả kích Thiên Chúa giáo, đặc biệt là tên Phượng Hoàng Gò Vấp.. như vậy, khi chết, chúng có phải đọa địa ngục không? Địa ngục nào dành cho chúng? Nếu theo niềm tin có địa ngục, có luân hồi, thì những tên này sau khi chết, có được đầu thai là giòi bọ, chó sói, lang cẩu, hay rắn rết không?” ?

Trần Quang Diệu:

Đúng là bởi nghẹn họng về những sự thật bất khả phủ bác cho nên Trần Quí này mới đâm ra mê sảng nói những chuyện ngọng nghệu! Cái gì là “Nhóm Giao Điểm này gồm những tên đồ tể giết người không gớm tay như Hoàng Phủ Ngoc Tường, Ngọc phan, Nguyễn đắc Xuân, Trần Chung Ngọc, và hiện tại là các tên Trần Quang Diệu, Trần Tiên Long, Ba Phạm, Phạm Hoàng Vương, Bảo Quốc Kiếm, Nguyễn thị Thanh Thủy, là những tên chuyên đả kích Thiên Chúa giáo, đặc biệt là tên Phượng Hoàng Gò Vấp..” ? (sic).

Giao Điểm lẫn Sách Hiếm người ta có hàng trăm, hàng ngàn tác giả ngoại quốc lẫn người Việt, và có thể nói là có đến hàng chục ngàn bài viết gồm đủ mọi thể loại, từ lịch sử, giáo dục, chính trị, quân sự, thời sự, triết học, đạo học, khoa học, nghệ thuật, luân lý, văn chương, hội họa, nhiếp ảnh v.v… trong đó có đề tài về tôn giáo! Vậy, Trần Quí nếu thấy đâu là không phải, không có, không đúng… thì cứ việc ra tay trưng dẫn, chấp bút phản biện sao cho hấp dẫn, thuyết phục trước xã hội và trước lịch sử chứ đừng có bày đặt rinh cái bung xung CS ra đây để rồi vu cáo tầm ruồng là vô ích, nó vô giá trị!

Đức Phật không có liên can gì đến những việc làm “giải hoặc” lịch sử và “giải hoặc” Cato đối với vô số những tác giả xưa nay gồm đủ mọi tôn giáo, lẫn không có tôn giáo, ở mọi sắc tộc quốc nội lẫn hải ngoại mà hai trang Giao Điểm + Sách Hiểm người ta đã quyết định cho đăng tải!

11- Trần Quí:

Xin quý Phật tử trả lời.” ?

Trần Quang Diệu:

Cá nhân Trần Quang Diệu chấp nhận hình thức phần nào như “múa rìu qua mắt thợ”, xin được tạm “trả lời” rồi đó!

12- Trần Quí:

“Cám ơn và xin chúc Thân Tâm Thường An Lạc. (Còn chúng tôi, những người khác tôn giáo với quý vị, thì chẳng có lúc nào An Lạc cả, vì bọn Giao Điểm của Quý vị cứ quậy sóng gió liên miên, làm sao mà an lạc được!)”

Trần Quí.” ?

Trần Quang Diệu: Không an lạc được là do trong tâm bất an. Nếu là người có lý trí, nên suy nghĩ những điều người khác nêu ra có chứng cớ hản hoi. Một là nhận rằng đúng, hai là thấy điều sai. Không chứng minh được người ta sai, mà cũng không châp nhận người ta đúng thì trong lòng sẽ có sóng gióvà bất an là thế.


On Wednesday, April 20, 2016 8:13 PM, Sam --mrsam91@gmail.com-- wrote:

Mời đọc một số sử liệu sau đây:

Cơ đốc là đạo thờ, tin và phụng sự một ông Thần với bất cứ giá nào. Tín đồ được dạy, thờ Chúa trên tất cả mọi sự. Và nếu không tin Chúa lúc chết, Chúa đày xuống địa ngục. Nếu tin Chúa thì được lên thiên đàng.

Lúc nhỏ, theo đạo, tôi thường được nhắc nhỡ như thế và một số lời dạy rùng rợn, do linh mục nhà thờ và dìtôi cũng như các người con của dì truyền đạt.

Muốn biết hành hoạt và triết lý sống của một tôn giáo, chúng ta không thể bỏ qua việc tìm hiểu lời dạy của tôn giáo ấy trong Kinh, cũng như ý kiến của những bậc trí thức tiền bối và chuyên sâu trong ngành. Dưới đây là vài nhận xét:

- Mục sư Ernie Bringas nhận định, “Cơ đốc giáo đã để lại một dấu vết kinh hoàng, khổ sở và chết chóc như đã ghi trong các trang sử đẩm máu”.

Voltaire (1694-1778), Văn hào, Triết gia... Pháp: * Cơ đốc là tôn giáo lố bịch nhất, vô lý nhất và đẫm máu nhất làm nhiễm độc thế giới. (Christianity is the most ridiculous, the most absurd and bloody religion that has ever infected the world); Trong 1700 năm, Cơ đốc không làm gì khác ngoài việc gây hại cho nhân loại (For 1700 years, the Christian sect has done nothing but harm. [http://sachhiem.net/TCN/TCNtg/CGchinhsu/CGCS1.php >.

- Bà Dorothy Wolfers Nelkin (Một khoa học gia kiêm xả hội học người Mỹ) trong cuốn “The Creation Controversy”, w.w.w. Norton & Company, New York, London 1982, Tr. 28, ghi lại ý kiến của Religious Tradistionalists với hàm ý cho rằng “Hai ngàn năm qua, tín đồ Cơ đốc giáo bị lừa bịp bởi một lời nói láo vĩ đại” (Christians for nearly 2000 years have been duped by a monstrous lie).

- Cố Tổng Thống Hoa Kỳ Thomas Jefferson, là tác giả Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hiệp Chủng Quốc, sau lúc đọc cuốn kinh Khải Huyền, ông phê bình “Đó là những lời nói dốt nát của một kẻ điên khùng" (He, Jefferson, referred to the Book of Revelations as "the ravings of a maniac"), theo West Country Times, California, USA, biên tập viên Steven Morris, số ra ngày 14.8.1995."

- Ngày 16 tháng 5 năm 2007 dân Hồng Kông lên án cả hai cuốn Kinh Cựu Ước và Tân Ước của Cơ đốc giáochứa đựng những chuyện tục tĩu (obscene), những hành vi bạo động (violence), hãm hiếp (rape) và ăn thịt người (cannibalism) [Theo AFP (Agence France Press)].

Nguồn: http://www.religionnewsblog.com/18279/bible-obscenity-row

http://www.giaodiemonline.com/noidung_detail.php?newsid=1244

- Giống như Hồng Kông, bản tin CNN mới đây, ngày 12. 4. 2016, cho biết, “Hiệp hội Thư viện Mỹ” trong Phúc trình “2016- (2016-The State of America’s Libraries) cũng tố cáo Kinh thánh của Cơ đốc giáo (Công giáo và Tin Lành) thuộc loại DÂM THƯ “ba xu…”

Nguồn Anh ngữ: http://www.ala.org/news/sites/ala.org.news/files/content/state-of-americas-libraries-2016-final.pdf.

Việt ngữ: http://giaodiemonline.com/2016/04/kinhthanh.htm

- Đặc biệt nhất là ngày 12.3.2000, Giáo hoàng John Paul II thiết bàn thờ để xin nhân loại tha thứ bảy núi tội mà Giáo hội của ngài, các chức sắc và con chiên, đã đổ lên đầu nhân loại.

Vài nhận định như trên có thế đụng đến điều mà một số người gọi là nhạy cảm hoặc tế nhị, nhưng đây là lịch sử, không thể không biết đến? nhất là những lời thú tội của Giáo hoàng JP II, ngài cũng không thể chối cải, mà phải thừa nhận những tội ác kinh hoàng của Giáo hội Cơ đốc và lời dạy trong Kinh thánh, nhân danh Chúa. Các chức sắc cũng như con chiên cần phải biết, ít nhất là vài sự kiện lịch sử, để góp phần định hướng cho đời sống đạo và cho niềm tin tôn giáo của mình. Dưới đây là một số trích đoạn trong Kinh Cựu Ước:

- Kinh Phục Truyền luật lệ ký [Chương12, đoạn 2-7] dạy: Phải vằm nát và đốt tất cả những nơi thờ tự của những kẻ ngoại đạo, phá bỏ tất cả những ông Thần mà họ thờ…

- Thi Thiên [Psalm, 137: 9]: Phúc cho những ai bắt con trẻ của người Ba-bi-lon mà đập vào đá cho chết.

- 1 Samuel [15: 2-3]: Hãy đánh dân A-me-léc và phải giết mọi súc vật của chúng, nam nữ giết hết, con trẻ còn bú, bò, chiên, lạc đà phải giết hết.

- Nhất là kinh “Dân Số Ký”, chương 31, tóm lược: Chúa Trời chỉ đạo cho ông Mai-sen (Moses) mộ binh chống dân Ma-đi-an. Quân của Mai-sen cướp vàng bạc, kim loại, bắt hằng trăm ngàn gia súc của dân Ma-đi-an đem vềchia nhau. Đàn ông và trẻ thơ bị giết sạch. Nhưng 32 ngàn cô gái còn trinh bắt về làm quà cho các lính ra trận. Chúa Trời bảo ông Mai-sen nộp cho Chúa 10% súc vật bắt được và 32 cô gái còn trinh”. Dẫn theo “Thư Ngỏ” của Nguyễn Sâm gởi Hội Đồng Giám Mục và hội Thánh Tin Lành Việt Nam, ngày 20.2.2013 [Độc giả có thể tìm thấy các đoạn trích như trên trong “Kinh Cựu Ước” (NGŨ THƯ), do nhóm Phiên Dịch CÁC GIỜ KINH PHỤNG VỤthực hiện, Tòa Tổng Giám Mục Việt Nam chuẩn y. Nhà Xuất Bản Tôn Giáo, Hà Nội cấp giấy phép – 2010. Bán tại Nhà thờ đường Kỳ Đồng. TP.HCM]. Nguồn: http://tongiaovadantoc.com/c1043/20130221170430440/thu-ngo-gui-hoi-dong-giam-muc-viet-nam-hoi-thanh-tin-lanh-viet-nam.htm .

Tân ước cũng không thiếu gì những lời dạy độc ác phi nhân, con không có quyền hiếu thảo với cha me.

- Luke (19:27): Những kẻ không thích ta, hãy kéo họ ra đây và giết chúng trước mặt ta).

- Mathiơ (8:21-22): Một môn dồ chưa muốn đi với Giê-su vì cha ông ta chết. Giê-su bảo ngươi hãy đi cùng ta, để người chết chôn người chết.

Phải chăng những lời dạy tàn ác như thế, nên Giáo hội Cơ đốc đã hổ trợ các cuộc chiến tranh cái gọi là “Thánh chiến” và, thiết lập “Tòa hình án dị giáo” để xử tử, thiêu sống những người khác tín ngưỡng, khác chính kiến và những người bị buộc là phù thủy?

Kèm theo là hai trong vô số dụng cụ và hình ảnh man rợ mà Cơ đốc giáo đã gieo rắc cho nhân loại.

nạn nhân bị treo ngược nạn nhân bị treo ngược

- Nạn nhân bên trái bị treo ngược, hai người đứng hai bên dùng cưa xẻ đôi nạn nhân, bên dưới là một người đã chết và chậu hứng máu.

- Nạn nhận bị buộc vào một cột trụ. Hai người dùng cưa xẻ trên đầu nạn nhân.

Giáo hoàng Gregory IX (1145 – 22 August 1241)

Hình cuối bên phải là Giáo hoàng Gregory IX, người ký giáo lệnh thành lập Tòa án Dị giáo. Muốn xem thêm vô số dụng cụ tra tấn dã man khác, quý vị bỏ vào Google dòng chữ “dụng cụ tra tấn của Tòa án dị giáo” hoặc bằng Anh ngữ “Images and photos of Inquisitions” là sẽ thấy vô số hình cụ kinh hoàng khó tưởng tượng nỗi! Dưới đây là thêm một đường link khác:

http://giadinhgieogiong.blogspot.com/2012/04/cac-loai-cua-tra-tan.html