●   Bản rời    

Một Trí Thức Không Biết Ngượng (1) - Trần Chung Ngọc

MỘT “TRÍ THỨC“ KHÔNG BIẾT NGƯỢNG (1) 

Trần Chung Ngọc

http://sachhiem.net/TCN/TCNdt/TCNdt003.php

đăng ngày 28 tháng 5, 2007

 

Toàn tập:  1  2

 

Qua điện thư của một anh bạn gửi cho nhóm thân hữu của ảnh, trong đó có tôi, tôi được biết ông Nguyễn Văn Lục, một trí thức Công Giáo, có viết một loạt bài nhan đề “Trí thức phải là người biết ngượng “ trên Đàn Chim Việt. Nhân đang rảnh rỗi, tôi bèn vào Đàn Chim Việt đọc chơi và quả nhiên thấy nội dung mấy bài viết này chứng tỏ tác giả của nó là “một ‘trí thức’ không biết ngượng” nhưng lại có can đảm viết một bài với nhan đề “Trí thức phải là người biết ngượng.”

Trước đây, trên trang nhà giaodiem.com, trong bài “Tôi Đọc “Đi Tìm Thời Gian Đánh Mất (VIII)” của Nguyễn Văn Lục, tôi đã chứng minh rằng ông Nguyễn Văn Lục chẳng qua chỉ là một anh thợ giầy muốn đi lên trên nơi giầy dép. Nay đọc loạt bài này tôi thấy kiến thức của tác giả thuộc loại anh thợ giầy … bất khả thuyết. Bất khả thuyết vì trong một bài thuộc loại thảo luận trí thức thì không ai viết như vậy, trong đó có những từ không thể gọi là trí thức, và những luận cứ biểu lộ một thiên kiến dựa trên một trình độ hiểu biết rất thiếu sót của mình. Tôi sẽ chứng minh điều này trong một phần sau.

Trên Đàn Chim Việt có một số, đầu óc tương đương với Nguyễn Văn Lục, khen Nguyễn Văn Lục viết hay, hay vì luận điệu bài bác, đả kích trí thức thiên tả của Nguyễn Văn Lục hợp với tâm cảnh chống Cộng của họ. Nhưng cũng có một số thấy rõ con người và khả năng của Nguyễn Văn Lục. Trước khi đi vào phần phê bình loạt bài của Nguyễn Văn Lục, tôi nghĩ có lẽ cũng nên ghi lại vài nhận định về Nguyễn Văn Lục của một số độc giả trên Đàn Chim Việt.

Do Thi, France: Còn đám "trí thức Ky-tô giáo", nói riêng ? Khi đã đọc Bible (được gọi là "Kinh Thánh") mà không biết ngượng thì cũng là điều đáng nể thật.

Dr. Nguyen, San Jose - CA/USA
 
Nếu quả thực rằng "Trí thức phải là người biết ngượng", xin mạn phép hỏi tác giả Trần Lục [???] rằng tại sao các "trí thức Công Giáo" không bao giờ tỏ ra rằng họ "biết ngượng" hết ?  
Nếu các "trí thức Công Giáo" có can đảm đối diện với sự thực thì họ đã phải "biết ngượng" rằng Công Giáo, mà giáo lý độc đoán và bất khoan nhượng như được mô tả rõ ràng chi tiết trong Thánh Kinh, chính ra đã là cha đẻ của mọi chủ thuyết độc tài và cực đoan khác trong đó có Chủ Nghĩa Cộng Sản. Nếu họ đã từng có chút đầu óc suy xét thì đã họ phải "biết ngượng" rằng họ đã dại dột đi theo một tôn giáo tay sai ngoại bang và là thủ phạm chính trong việc kéo đất nước và dân tộc xuống vũng vùn của 100 năm nô lệ thực dân Pháp. Và nếu họ có chút liêm sỉ tối thiểu thì họ đã "biết ngượng" rằng dù họ chỉ là một thiểu số nhỏ nhoi ở Việt Nam, nhưng mà suốt đời họ chỉ muốn áp đặt quyền lợi của giáo hội Công Giáo lên trên quyền lợi của đại đa số người Việt.  
Xin tác giả Trần Lục vui lòng trả lời! Cám ơn.

Cao Thanh Thiên: Cá nhân ông có biết ngượng không vậy hả ông Lục ?

Nhất Đăng: Nói người lại nghĩ đến ta, Hỏi người quay ngược chính là hỏi ta !!!

Độc hành cầu Bại, Belgium: Trí thức phải biết ngượng??? Ðúng quá! Bởi vì chính ông Nguyễn Văn Lục nên biết ngượng trước tiên nếu ông là trí thức, khoan nói chuyện tả hữu. 
Thứ nhất ông theo đuôi Phạm thị Hoài khi tìm cách định nghĩa trí thức (trong lời mở đầu Bài Tết Mậu Thân) với ”dương vật buồn thiu“. Núp bóng đàn bà để thóa mạ thiên hạ. Thái độ ấy nên gọi là gì nhỉ? Từ miệng Phạm thị Hoài nói thì chữ ấy ”thơm“ mà sao qua đến Nguyễn Văn lục nghe nó ”thiu“ thế, mà thiu thật bởi vì ông lại mánh lới bẻ nó ra để chỉ dành cho trí thức Huế mà đóng ngoặc cho mình, mới…“ngượng“ chứ…. Thái độ ấy gọi là cái gì nhỉ? Tự nhìn xuống mà coi! Ngượng không? 
Thứ hai, ông lại chạy theo đuôi Trần Trung Ðạo, Nguyễn Hữu Liêm rồi về hùa với những ai nữa, viết đề tài trí thức, gọi là về ”trí thức phải biết ngượng!“. Tưởng gì, ton hót theo đuôi thì gọi là gì nhỉ? Trơ trẽn! một chữ khác của ”không biết ngượng“ đấy.

Bài viết nào của ông cũng có tráo trở, không điều này thì cũng điều nọ. 
Trí thức mà tráo trở nói có thành không nói không thành có là gì nhỉ? 
Soi gương thì biết là gì, không gió không biển, không đú đỡn, mà ngượng chín cả mặt đi chứ phải chơi!

Có bạn đọc đã cho là ông ”ẩu“ trong phần I bài này, nếu đọc kỹ thì thấy nhiều đoạn cắt xén, hoán vị vài từ ngữ của những bài cũ rồi chắp vào. Ðúng là viết ”ẩu“, coi thường coi khinh độc giả DCV.  
Viết nhào nháo, cũng vì không biết ”ngượng“, ham chạy theo cho kịp mấy trí thức trung niên, khơi ngòi cho độc giả tả hữu đập nhau chí choé, còn trí thức NVL xoa tay ngồi đếm người ra vào xem bài của ông đến ”thích“, lại mơn trớn vuốt ve ”tôi thích DCV lắm!“  
Trong bài “Mảnh đất chuồi“, đến nay tôi mới tìm được cuốn tiểu thuyết của Dương Thu Hương mà ông Lục bảo lấy tên nhân vật ”cô Xuân“ trong đó, nhưng nào có cô Xuân nào đâu, hóa ra ông bày đặt chuyện để viết cho lâm li bi đát, thỏa thích tính bạo dâm của mình. (Ðộc giả DCV tìm đọc DTH thì biết ngay). Ðộc giả đòi ông xin lỗi chuyện bịa đặt, chống Cọng quá ấu trĩ mà ông có xin lỗi ai đâu? Tội này là tội gì nhỉ? Có phải tội lường gạt độc giả lương thiện, cả tin không?  
Thế người trí thức cầm bút như thế có biết ngượng không nhỉ? Hay ông Lục bảo ông không phải là trí thức???? nếu không phải là trí thức thì suy ra các bài viết của ông sau này chỉ có giá trị còn thấp hơn một chữ : “ngượng“!!! 
Và Sartre không ngụy tín đâu, chính Nguyễn Văn Lục mới là ngụy tín trong cách viết và tư duy chưa có tầm cỡ ”trí thức biết ngượng“ của chính ông!

Năm Chuột, Hòa Lan: Nguyễn Văn Lục viết: "Có sự khác biệt giữa nhà chính trị phe tả và người trí thức tả phái ở một điểm: Một bên dấn thân, nhập cuộc bằng hành động cụ thể, ngay cả tranh đấu để lật đổ cái cơ chế hiện hữu bằng một cơ chế mới. Đó là trưởng hợp nhóm trí thức Caravelle ra tuyên ngôn ngày 26/4/1960 với các ông Phan Huy Quát, Phan Khắc Sửu, Trần Văn Tuyên, Trần Văn Đỗ. Họ là những nhà chính trị tả phái chuyên nghiệp." 
Xin hỏi: các ông Phan Huy Quát, Phan Khắc Sửu, Trần Văn Tuyên và Trần Văn Đỗ "tả phái" ở chổ nào? Căn cứ vào đâu mà Nguyễn Văn Lục gọi họ là "những nhà chính trị tả phái chuyên nghiệp"? Không lẽ chỉ vì họ bất đồng chính kiến với chế độ Ngô Dình Diệm?

Thiên Lôi, Thiên Đình:

Ông Lục viết:

Truyền thống tả phái đã bắt đầu từ cuộc Cách Mạng Pháp, thế kỷ 18, 19, 20 bên Âu Châu. Đây là thời kỳ vàng son của trí thức Tây Phương. Họ tiêu biểu cho những trào lưu tư tưởng triết lý, chính trị, văn hóa và nhất là thẩm quyền đạo lý (Moral authorities) của thời kỳ đó. 

Những điều này thật không đúng hoàn toàn. Chỉ là một loại kết luận què cụt! Có lẽ ông ảnh hưởng nhiều về lối giáo dục của các trường Tây, cho nên chỉ có thể kết luận theo kiểu này!

*

Qua một số nhận định của độc giả Đàn Chim Việt ở trên, hẳn chúng ta đã biết thực chất con người, thực chất trình độ của ông Nguyễn Văn Lục ra sao. Sau đây tôi sẽ đi vào vài điểm trong bài của ông Nguyễn Văn Lục để mua vui cùng độc giả, mua vui thôi chứ không phải là phê bình trí thức vì bài của ông Lục, như trên đã nói, không thuộc lãnh vực trí thức. Đây là một bài chống Cộng rất rẻ tiền, nhắm vào những người chống chiến tranh khi xưa, đặc biệt đả kích Cao Huy Thuần, có lẽ vì Cao Huy Thuần là tác giả của một Luận Án Tiến Sĩ Quốc Gia ở một đại học Pháp, một luận án để đời cho người dân Việt Nam: Les Missionnaires et la Politique Coloniale Francaise au Việt Nam (bản tiếng Việt : "Giáo sĩ Thừa Sai và chính sách thuộc địa của Pháp tại Việt Nam (1857-1914)" - Nhà xuất bản Tôn Giáo, Hà Nội, 2002), một luận án mà những người “trí thức Công Giáo” như Nguyễn Văn Lục đọc mà không thấy ngượng mới đúng thật là con chiên của “Đức Thánh Cha”.

Trước hết chúng ta hãy đọc một đoạn đầu của ông Lục:

Truyền thống tả phái đã bắt đầu từ cuộc Cách Mạng Pháp, thế kỷ 18, 19, 20 bên Âu Châu. Đây là thời kỳ vàng son của trí thức Tây Phương. Họ tiêu biểu cho những trào lưu tư tưởng triết lý, chính trị, văn hóa và nhất là thẩm quyền đạo lý (Moral authorities) của thời kỳ đó. [Phần này, Thiên Lôi ở Thiên Đình đã phê bình rồi.]

Nhờ cái thẩm quyền tinh thần đó, tiếng nói của họ có trọng lượng. Tiếng nói được người khác nghe. Vì thế, họ thường lên tiếng, chống đối hoặc phê phán sự áp đặt (intimidation)bất công (préjudices) của các thế lực chính quyền đương đại.

Vậy thì tất cả những ai nhân danh cái thẩm quyền tinh thần ấy để cất tiếng nói, để biết chối từ, đễ biết nói không, dứt khóat và kiên cường. Xác tín và quyết tâm theo đuổi. Kẻ đó được gọi là những người trí thức thiên tả.

Định nghĩa “thiên tả” của ông Lục hơi hẹp vì cái gọi là “Tả” [Left] bao gồm nhiều cánh lắm, thí dụ như, chủ nghĩa xã hội (socialism), chủ trương vô chính phủ (anarchism), cộng sản (communism), dân chủ xã hội (social democracy), chủ nghĩa tự do của Mỹ (American liberalism), chủ nghĩa tiến bộ (progressivism), tự do xã hội (social liberalism), và ngay cả thần học giải phóng (liberation theology) và chủ nghĩa xã hội Ki-Tô (Christian socialism) trong Ki-Tô Giáo v..v… Nhưng khi viết về những trí thức Việt Nam thiên tả, có vẻ như ông Lục hàm ý đó là thiên Cộng chứ không phải là thiên tả theo những định nghĩa của ông ở trên.

Tôi không dám phê bình khả năng tiếng Pháp của ông Lục mà có người gọi là “giáo sư”, nhưng với cái vốn tiếng Pháp thuộc loại ăn đong của tôi thì “intimidation” không phải là sự áp đặt mà là sự hăm dọa hay đe dọa. Còn “imposition” mới là sự áp đặt. Ngoài ra, “préjudices” cũng không phải là bất công mà có hai nghĩa: thiên kiến, hay những mối thiệt hại, tổn hại, “injustice” mới là bất công. Nhưng không sao, người Việt hiểu sai tiếng Pháp cũng chẳng có ai cười. “Xác tín và quyết tâm theo đuổi (dấu chấm = .)” Câu cụt này [Nội dung câu trên không thể dùng làm chủ đề cho câu này] làm cho Nguyễn Gia Kiểng chê là người Việt Nam không biết viết tiếng Việt, trong số này lẽ dĩ nhiên có cả Nguyễn Gia Kiểng. Nhưng cũng không sao, người Việt hải ngoại như tôi dễ dãi lắm, viết sao tôi đọc cũng được.

Tôi thực sự không quan tâm đến những tên tuổi “thiên tả” ngoại quốc trên thế giới mà ông Lục nêu lên, chứng tỏ là mình học rộng hiểu nhiều, và những triết lý lẩm cẩm của ông trong bài. Tôi chỉ quan tâm đến số trí thức Việt Nam mà ông Lục xếp vào loại “thiên tả” hàm ý “thiên Cộng” và do đó kéo được một số đồng minh “mèo khen mèo dài đuôi”, Công giáo viết Công giáo khen hay, y như “Vatican có đánh r…. cũng khen thơm”, và hè nhau lên tiếng rủa sả những trí thức thiên tả hay thiên Cộng.

Trích dẫn lời vàng ngọc của Lý Chánh Trung:

“Lực lượng thứ ba cuối cùng chỉ là một khát vọng hơn là một thực lực thực tế. Tổ chức vỏn vẹn có vài trăm người. Nhóm người đó mở ra mọi phía và đón nhận nhiều ảnh hưởng. Vì thế, họ không có một ý thức hệ chính xác nào.”

Ông Lục viết về những trí thức Việt Nam chống chiến tranh:

Vì thế, họ có thể rơi vào tình trạng nói suông mà không làm được điều gì đích thực. Lăng xăng tuyên bố, lăng xăng có mặt như quân bài múa rối. Sinh viên phản chiến hải ngọai nằm trong cái phạm trù này. Phạm trù ngụy tín, ngụy quân tử. Chạy trốn khỏi miền Nam bằng những lá bài hợp pháp để chống chiến tranh. Điều đó thật là dễ. Nhìn họ mà thương hại. 
Trường hợp những trí thức tả phái rơi vào ảo tưởng, đi chệch đường không phải là thiếu.. .. Ở Việt Nam là trí thức theo Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (MTGPMN).

Nguyễn Văn Lục viết bậy, không hiểu gì về phong trào phản chiến và các sinh viên phản chiến hải ngoại, mà cũng không hiểu gì về những nhà trí thức theo Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Tôi tin rằng, với tư cách của một trí thức cứ tạm gọi là lội ngược dòng đi, tôi có thể giúp ông Lục thêm vào mớ hiểu biết của ông một chút kiến thức về vấn đề phản chiến. Ông sẽ thấy rằng người đáng thương hại là chính ông chứ không phải là những người chống chiến tranh.

Thứ nhất, tại sao nhiều sinh viên Việt Nam ở hải ngoại lại chống chiến tranh? Vì họ ở ngoại quốc, có nhiều thông tin chính xác về thực chất cuộc chiến tranh nhơ bẩn (la sale guerre) ở Việt Nam, không bị bịt mắt bịt tai như những người dân, trong đó có tôi, ở Việt Nam. Thực chất cuộc chiến ở Việt Nam ra sao. Ngày nay có cả hàng trăm tài liệu. Ở đây tôi chỉ cần nhắc đến một tài liệu trong thời đó: Cuốn Việt Nam: Sự Khủng Khoảng của Lương Tri (Vietnam: Crisis of Conscience, Association Press, N.Y., 1967) viết bởi ba giới chức tôn giáo: Mục sư Tin Lành Robert McAfee Brown, Giáo sư Tôn Giáo Học, đại học Stanford; Linh mục Michael Novak, Giáo sư về Nhân Bản Học, đại học Stanford; và Tu sĩ Do Thái Abraham J. Heschel, giáo sư về đạo đức và huyền nhiệm Do Thái tại trường Thần Học Do Thái ở Mỹ. Cuốn sách mở đầu bằng câu:

Những trang sách sau đây xuất sinh từ sự cùng quan tâm của chúng tôi rằng: quốc gia của chúng ta (Mỹ) bị lôi cuốn vào cuộc xung đột ở Việt Nam mà chúng tôi thấy không thể nào biện minh được trong ánh sáng thông điệp của các nhà tiên tri hay của Phúc Âm của Giê-su ở Nazareth.

(The pages that follow grow out of our shared concern that our nation is embroiled in a conflict in Vietnam which we find it impossible to justify, in the light of either the message of the prophets or the gospel of Jesus of Nazareth.)

Trong cuốn sách này, Mục sư Tin Lành Robert McAffee Brown viết, p. 67:

Ngay cả quyền hiện diện của chúng ta ở đó (Việt Nam) cũng bị chất vấn, trong ánh sáng của luật quốc tế, bởi những người có địa vị cao trong chính phủ của chúng ta, trong đó có các Thượng Nghị Sĩ Morse, Church, Gore, và Gruening. Nhưng ngay cả khi có quyền rõ rệt, bản chất những gì chúng ta đang làm ở Việt Nam cũng càng ngày càng phải lên án.

(Our very right to be there is questioned, in the light of international law, by men highly placed in our government, among them Senators Morse, Church, Gore, and Gruening. But even if there is a clearcut “right”, the nature of what we are doing in Vietnam must be increasingly condemned.)

Như vậy, những sinh viên phản chiến hải ngoại chống chiến tranh là vì những xác tín của họ về cuộc chiến chứ không phải là họ ở trong “phạm trù ngụy tín, ngụy quân tử”. Chỉ có những kẻ cuồng tín mới là ngụy tín, ngụy tín vì một ảo tưởng, tin vào những chuyện hoang đường không thể tin được mà khoa học ngày nay cũng như thực tế đã chứng tỏ rất rõ ràng, và những kẻ “hiếu chiến” một cách vô ý thức, ủng hộ chiến tranh, mới lên án những người chống chiến tranh, chủ trương hòa bình để tiết kiệm xương máu người dân, là "phản chiến" . Ngày nay, tài liệu về thực chất cuộc chiến ở Việt Nam không thiếu, vậy mà ông Nguyễn Văn Lục vẫn còn dùng đến hai từ “phản chiến” coi đó như là vì ngụy tín, vì rơi vào một ảo tưởng trí thức nên đi chệch đường v..v.. thì tôi không hiểu là trình độ trí thức của ông Lục ở mức nào? Chẳng trách là Độc hành Cầu Bại ở Belgium đã viết ở trên là ông Lục chống Cộng quá ấu trĩ đi mà không biết ngượng. Nhưng mà ai là những kẻ ngụy tín, đi chệch đường vì ảo tưởng trí thức?? Đây này, tôi cho ông Lục biết:

Đó là giáo hoàng Paul VI, người đã tuyên bố ở giữa hội trường Liên Hiệp Quốc: Hãy ngưng ngay cuộc chiến (ở Việt Nam). Đừng có chiến tranh nữa, không bao giờ có chiến tranh nữa (Stop the war. No more war, never again war) 

Đó cũng là Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc U Thant, sau khi quan sát tình hình, đã tuyên bố: Cuộc chiến chênh lệch giữa kỹ thuật Hoa Kỳ và một nước nhỏ kém mở mang (VN) là một trong những cuộc chiến "man rợ nhất" của lịch sử. (The Secretary of the United Nations, U Thant, was driven by his observations to call this mismatch between the United States and a small underdeveloped nation one of the "most barbarous" wars in history)

Đó cũng là 2700 mục sư Tin Lành, linh mục Công giáo, mục sư Do Thái (Rabbi) đã ký tên dưới một bức thư gửi Tổng Thống Johnson, đăng trên tờ The New York Times ngày 4 tháng 4 năm 1965 kêu gọi: "Nhân danh Thiên Chúa, Hãy ngưng ngay chiến tranh" (In the Name of God, STOP IT). 

Đó cũng là 65 giáo sư đại học Saigon, ngày 16 tháng 1, 1968, với bản tuyên ngôn kêu gọi "Các phe hiếu chiến hãy kéo dài vô thời hạn cuộc ngưng chiến vào dịp Tết và đàm phán với nhau ngay để có một dàn xếp hòa bình." (We appeal to all the belligerent parties to extend indefinitely the Tet cease fire and to negotiate immediately a peaceful settlement). 

Và còn những bậc trí thức vang danh thế giới như Bertrand Russell, Jean Paul Sartre, Martin Luther King, hàng trăm giáo sư đại học trên khắp thế giới, hai anh em cùng là linh mục Công giáo Daniel và Philip Berrigan, chưa kể đến hàng trăm ngàn sinh viên đại học Mỹ đã thường xuyên xuống đường "phản chiến". Vậy "phản chiến" thì sao? Làm sao mà một số sinh viên hải ngoại không phản chiến, một khi họ đã biết rõ thực chất cuộc chiến nhơ bẩn trên đất nước của họ, và trước phong trào phản chiến rầm rộ khắp nơi trên thế giới? 

Không kể là những ngày chiến tranh đó, mà sau 30 năm người Pháp vẫn gọi đó là một cuộc “chiến tranh nhơ bẩn” (La Sale Guerre) [Xin đọc bài Người Mỹ ở Việt Nam: Bộ Máy Nghiền Thịt (Les Américains au Vietnam: l’Engrenage) của Jacques Dallos, Thạc Sĩ Sử Học, Tiến Sĩ Sử Học, và bài Chiều Sâu của “Cuộc Chiến Nhơ Bẩn” (Au Coeur de la “Sale Guerre”) của André Kaspi, Giáo Sư Đại Học Paris-Panthéon-Sorbonne trong tập “Les Collections de L’Histoire” (tạm dịch là Những Bộ Sử), số 23, Avril-Juin 2004, xuất bản tại Paris]. Cho nên chúng ta cần phải cám ơn những người “phản chiến” đã can đảm, không sợ nguy hại đến bản thân, tích cực góp phần trong công cuộc thức tỉnh lương tâm nhân loại và người dân Mỹ để cuộc chiến phải đi đến kết thúc.

Do đó, lên án họ là “ngụy tín, ngụy quân tử” hay vì ảo tưởng trí thức mà đi chệch đường là viết bậy. Có lẽ ông Lục cho rằng mình viết hay lắm vì có một đám người có đầu mà không có óc khen hay, nhưng ai muốn nói sao thì cứ nói, ai muốn khen thì cứ việc khen, viết bậy là viết bậy, có phải như vậy không? 

Thứ nhì, những trí thức đi theo Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam là vì chính quyền Ngô Đình Diệm là một chính quyền độc tài, gia đình trị, tôn giáo trị, vi phạm hiệp định Genève, dùng chiêu bài chống Cộng để tiêu diệt những người kháng chiến yêu nước cũ, để diệt các tôn giáo khác trong âm mưu công giáo hóa miền Nam, bức hại dân lành, cưỡng bách người ngoại đạo theo đạo, dung dưỡng các giám mục, linh mục công giáo làm bậy, hống hách như các lãnh chúa, cướp đất của dân, đầu độc đầu óc giới trẻ bằng những điều mê tín, đàn áp trí thức đối lập, độc quyền thông tin v..v.. và v..v.. Chẳng phải là họ đi chệch đường mà là đối diện với thực tế của một chính quyền quan liêu, lạc hậu, thiên vị, họ đã có một chọn lựa, một thái độ trí thức. Chính quyền Ngô Đình Diệm đã đẩy họ vào tay Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Họ là những người can đảm, có bằng cấp, địa vị, nhưng đã dám bỏ đời sống đầy đủ nơi thành thị để sống một cuộc sống đầy thiếu thốn và nguy hiểm ở hậu phương.

Nhưng ông Lục không nghĩ thế, vì vậy ông phán những câu thuộc loại Chống Cộng Chết Bỏ (CCCB) hay Chống Cộng Cho Chúa (CCCC):

Nói họ là những trí thức con hoang là để nói đến những thành phần không dám dấn thân nhập cuộc [Bỏ tỉnh thành đi vào bưng là không dám dấn thân nhập cuộc??]. Trí thì chưa chắc đã đủ [Trí của ông Lục ở cỡ nào?? Có thể đánh giá được trí của họ hay sao??] lòng thì còn ham muốn đủ thứ [ham muốn đủ thứ ở trong bưng??], can đảm thì nhát nhúa [những kẻ nhờ Cha trốn lính là can đảm??], chân trong chân ngoài. Thích đứng ngoài để nói, để phê phán, để hô hào. [Xuống đường để bị đàn áp, ăn lựu đạn cay là đứng ngoài??] 

Giữa một kẻ trong cuộc và kẻ đứng ngoài. Kẻ đứng ngoài không giá trị hơn một đồng xu. Cùng lắm, họ sống bằng một cái Myth do chính họ tạo ra. [Nhưng thế nào là trong cuộc?? Là “nhân dân Việt Nam nhớ ơn Ngô Tổng Thống, Ngô Tổng Thống muôn năm?? Hay là chấp nhận một xã hội “nhất đĩ nhì Cha”? Hay là chấp nhận nửa triệu quân ngoại quốc trên đất nước?? Hay là chấp nhận các vùng “oanh kích tự do”, ấp chiến lược, thuốc khai quang, chiến dịch Phụng Hoàng v..v..và v..v..??] 

Tiếp đến, ông Nguyễn Văn Lục dựa vào trình độ tự cho là trí thức của mình để đánh giá những trí thức thiên tả hải ngoại.

Thật ra chữ dùng này [Trí thức thiên tả hải ngoại] để chỉ những người trí thức hải ngoại thiên tả là không đúng, là không chỉnh. Nó chỉ thích hợp ở thời điểm trước 1975, khi những người này nghiêng về phía Hà nội, lên án chiến tranh Mỹ Thiệu hay VNCH. Vì thế, đúng ra chữ dùng này phải tiêu ma ngay khi mà miền Nam không còn nữa. Bởi vì, bây giờ mà tả thì tả với ai? Tả cái gì? Chỉ có một con đường là tả với Hà Nội? Chữ dùng đúng nhất là sinh viên phản chiến. Họ chưa đủ tầm vóc để được gọi là trí thức thiên tả theo nghĩa đã được trình bày ở phần một của bài này.

Chẳng phải chỉ là sinh viên mà có nhiều người đã tốt nghiệp từ những đại học lớn ở Pháp, Đức v..v.. mà vẫn tiếp tục “phản chiến”. Theo như ông Lục thì chúng ta phải gọi Paul VI là “giáo hoàng phản chiến”, U Thant là “Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc phản chiến”, 2700 mục sư Tin Lành, linh mục Công giáo, mục sư Do Thái là những “thầy tu phản chiến”, 65 giáo sư đại học Saigon là các “giáo sư phản chiến” v..v.., không có một người nào có đủ tầm vóc để được gọi là trí thức? Chỉ có ông Lục không phản chiến nên đáng được gọi là trí thức, trí thức nhưng hình như thiếu một chữ “dỏm” hay hai chữ “gia nô”. Nhưng có một người mà cả thế giới đều công nhận là một bậc trí thức với 2 giải Nobel: đó là Bertrand Russell, mà Bertrand Russell lại là người phản chiến nặng ký nhất trong những người phản chiến, và hơn thế nữa, thân Cộng nhất trong những người thân Cộng. Không những thế, Bertrand Russell còn thiết lập một Tòa Án Quốc Tế để xét xử Mỹ trong cuộc “chiến tranh nhơ bẩn” ở Việt Nam.

(xem tiếp )

 


Các bài đối thoại cùng tác giả


 ▪ “ Sản Phẩm Trí Tuệ” của Nguyễn Anh Tuấn - Trần Chung Ngọc

“Sản Phẩm Trí Tuệ” Mới Của Nguyễn Anh Tuấn Về “Giáo H - Trần Chung Ngọc

“Tự Do Tín Ngưỡng” của Minh Võ - Trần Chung Ngọc

Ai Dám Tấn Công Đạo Chúa ? - Trần Chung Ngọc

Chiến Tranh ... Lại Chuyện Bất Đắc Dĩ - Trần Chung Ngọc

Chu Tất Tiến: Here We Go Again - Trần Chung Ngọc

Chung Quanh Một Cuộc Tranh Luận Hào Hứng - Trần Chung Ngọc

Chuyện “Hòa Đồng Tôn Giáo” - “Cha Chung” là ai? - Trần Chung Ngọc

Chuyện “Hòa Đồng Tôn Giáo” - Các Vấn Nạn Cần Giải Quyết - Trần Chung Ngọc

Chuyện “Hòa Đồng Tôn Giáo” - Căn Bản Đức Tin - Trần Chung Ngọc

Chuyện “Hòa Đồng Tôn Giáo” - Kết Luận - Trần Chung Ngọc

Chuyện “Hòa Đồng Tôn Giáo” - Lợi Ích ? - Trần Chung Ngọc

Comments On John Paul II's Crossing the Threshold of Hope - Trần Chung Ngọc

Eh! Lữ Giang, alias Tú Gàn, Here we go again! - Trần Chung Ngọc

Lại Chuyện Bất Đắc Dĩ về Nguyễn Văn Lục - Trần Chung Ngọc

Lại Chuyện Bất Đắc Dĩ về Tú Gàn - Trần Chung Ngọc

Lại Chuyện Bất Đắc Dĩ Về Tiến Sĩ Nguyễn Học Tập - Trần Chung Ngọc

Một Trí Thức Không Biết Ngượng - Trần Chung Ngọc

Nhân Đọc Bài “Niềm Tin ...” Của Trần Thị Hồng Sương -1 - Trần Chung Ngọc

Nhân Đọc Mấy Câu Trả Lời của Ông Mục Sư NQM - Trần Chung Ngọc


▪ 1 2 3 4 5 >>>

Trang đối thoại




Đó đây


2024-03-28 - 25: Khắc Phục Hậu Quả Sau Khi Ông VVT Rời Ghế CTN - Ông Võ Văn Thưởng ra đi có chấm dứt mọi chuyện chưa?

2024-03-28 - Chấn động người Việt ở #Thailand: Thiếu tướng GĐ CA tỉnh Gia Lai … xuất hiện … chuyện gì xảy ra …? -

2024-03-24 - Thiếu tướng Hoàng Kiền _BUỒN, VUI, "GIẢI OAN" VẤN ĐỀ CHỐNG LẬT SỬ - Đôi lời với ông Võ Văn Thưởng

2024-03-22 - Thật là buồn khi một người mình đặt nhiều kỳ vọng lại làm mình thất vọng -

2024-03-22 - Tá hoả tịch thu! Tòa án NY bắt đầu kê biên tài sản sân golf, dinh thự Seven Springs -

2024-03-21 - VKSND TP HCM: Bị cáo Trương Mỹ Lan không ăn năn - VKSND TP HCM nêu quan điểm bị cáo Lan phạm tội nhiều lần, phạm tội có tổ chức, bằng nhiều thủ đoạn tinh vi, chiếm đoạt và gây thiệt hại số tiền đặc biệt lớn cho nhà nước

2024-03-21 - NHỮNG BIỂU HIỆN CỦA CHỦ NGHĨA DÂN TÚY Ở VIỆT NAM -

2024-03-20 - Toàn cảnh đề nghị mức án với vợ chồng Trương Mỹ Lan, Trương Huệ Vân và đồng phạm -

2024-03-20 - Lý do đồng chí Võ Văn Thưởng có đơn xin thôi các chức vụ -

2024-03-20 - Trung ương đồng ý ông Võ Văn Thưởng thôi chức Chủ tịch nước - Ban Chấp hành Trung ương đồng ý để ông Võ Văn Thưởng thôi giữ các chức vụ Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Trung ương Đảng khóa 13, Chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng An ninh nhiệm kỳ 2021-2026, theo nguyện vọng cá nhân



▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 >>>




Thư, ý kiến ngắn
● 2024-03-21 - CHỐNG CỘNG: Chuyện cười ra nước mắt ở Sở Học Chánh Tacoma, Wa - Lý Thái Xuân -

● 2024-03-09 - Tổng thống Nga, Vladimir Putin đọc thông điệp gửi Quốc hội Liên bang (29/2/2024) - Gò Vấp -

● 2024-03-09 - Các hoạt động của Mặt Trận Việt Nam Công Giáo Cứu Quốc trong những năm 1942-1954 - trích Hồi ký Nguyễn Đình Minh -

● 2024-03-08 - Hồi ký lịch sử 1942-1954 - Liên Quan đến Giám mục Lê Hữu Từ, Khu tự trị Phát Diệm, Công Giáo Cứu Quốc - VNTQ/ Khôi Nguyên Nguyễn Đình Thư -

● 2024-02-15 - Trương vĩnh Ký dưới con mắt của người dân - Trần Alu Ngơ -

● 2024-02-14 - Các nhà hoạt động ẤN ĐỘ GIÁO phản đối chuyến viếng thăm của Giáo hoàng John Paul II - FB An Thanh Dang -

● 2024-02-09 - “KHÁT VỌNG NON SÔNG” của VTV1 và chuyện Trương Vĩnh Ký - Nguyễn Ran -

● 2024-02-05 - Góc kể công - Đồng bào Rô ma giáo cũng có người yêu nước vậy! Đúng. - Lý Thái Xuân -

● 2024-02-01 - Câu Lạc Bộ Satan Sau Giờ Học Dành Cho Trẻ 5-12 Tuổi Sắp Được Khai Trương Ở Cali, Hoa Kỳ - Anh Nguyen -

● 2024-01-29 - Giáo hội Rô ma giáo Đức "chết đau đớn" khi 520.000 người rời bỏ trong một năm - The Guardian -

● 2024-01-29 - Một tên Thượng Đế-Chúa ngu dốt về vũ trụ, nhưng thích bốc phét là tạo ra vũ trụ - Ri Nguyễn gửi Phaolo Thai & John Tornado -

● 2024-01-29 - Kinh "Thánh" dạy Con Chiên Giết Tất Cả Ai Theo Tôn Giáo Khác - Ri Nguyễn vs John Tomado -

● 2024-01-29 - Nhân Quyền Ở Nước Mỹ: Vụ Án Oan, 70 Năm Sau Khi Tử Hình Bé George Stinney - - Giác Hạnh sưu tầm -

● 2024-01-29 - NOEL - Ba Giáo Hoàng John Paul II, Benedict XVI, Francis I Thú Nhận Đã Bịp Chiên- Cừu Chuyện Jesus Ra Đời - Ri Nguyen -

● 2024-01-29 - Một dàn đồng ca, ngày càng đặt câu hỏi về quyền lực của Giáo hoàng - John L. Allen Jr. -

● 2024-01-29 - Tỷ lệ phá thai nơi người công giáo lại cao hơn nơi người ngoài công giáo! - Lê Hải Nam -

● 2024-01-29 - Kinh Khải Huyền Cho Biết Jesus Là Một Tên Ác Qủy Đê Tiện, Man Rợ - Ri Nguyễn -

● 2024-01-29 - Vatican Cho Phép Linh Mục Hiếp Dâm Trẻ Con - Đó là chính sách! - Ri Nguyen -

● 2024-01-28 - Quận Utah cấm Kinh Thánh ở các trường tiểu học và trung học cơ sở - Ri Nguyen -

● 2024-01-26 - Chiên Hô Hào Các Bạn Chiên Đừng Đọc Sachhiem.net: "Nhận Diện!" - SH vs Nguyễn Trọng Nghĩa -


▪ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 >>>